3 tháng sau kể từ khi Sox chạy khỏi nhà, lúc này cậu đang ra đồng cùng với ông lão
- "Thời gian trôi nhanh thật, từ lúc mình chạy khỏi nhà đến giờ cũng đã được 3 tháng kể từ đó rồi nhỉ" -suy nghĩ của Sox
- "Mặc dù vẫn còn cảm thấy tội lỗi vì điều đó nhưng cũng không thể vì vậy mà bỏ đi cuộc sống hiện đại của mình được" -suy nghĩ của Sox
- Có chuyện gì mà khiến chàng trai trẻ đây không được vui à- ông lão
- Sox đáp với vẻ mặt bối rối: sao ông biết cháu không vui ạ
- Mặt cháu hiện rõ ràng luôn đấy Sox
- Nếu có chuyện gì buồn thì cứ nói với ông lão này, lão không ngại phải nghe người khác tâm sự đâu. Tất nhiên là nếu cháu không muốn nói ông cũng không ép đâu
- Vâng ạ
Sau đó Sox vừa làm việc vừa kể ông lão nghe mọi chuyện đã xảy ra, Ông lão khi nghe xong đã trầm mặt xuống.
- Ta xin lỗi, vì đã bắt cháu nhớ về sự việc đau thương đó
- Ông không cần phải xin lỗi đâu ạ, vì khi nói nói ra chuyện đó khiến cháu cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều ạ-Sox nói với vẻ mặt tươi cười
Lúc đó bỗng nhiên trong làng xảy ra một tiếng động lớn ở hướng ngôi nhà của ông lão, 2 người ngay lập tức chạy đến đó.
Khi vừa chạy đến gần đó ông lão bổng đứng lại, cây cuốc trên tay ông rớt xuống đất.
- Có chuyện...
Chưa kịp nói xong câu thì Sox đã nhìn thấy hình ảnh của vợ ông lão đang đang bị một con quái vật dạng rắn 2 đầu với kích thước khổng lồ ăn thịt
Chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra thì ông lão đã bị độc của con rắn bắn trúng và mất mạng ngay lập tức
Lúc này Sox nhớ về những lời ông lão đã nói
- (Mặt dù những người ở đây giống cháu nhưng họ khá yếu, nên có cháu bạo vệ kiếm ta an tâm hơn)
- Không thể nào! Mặc dù họ yếu thật cũng không thể chết dễ dàng như thế được-Sox vừa ôm đầu vừa khóc và hét lên
Trong lúc đó con quái vật ngay lập tức lao về hướng Sox và mở miệng ra định tấn công cậu, thì ngay lúc đó 1 đầu của con rắn đã biến mất.
Sox xuất hiện từ sau lưng con quái vật với trạng thái tương tự như lần mất kiểm soát ở nhà cậu
- Sox: ăn tất cả đi, Phàm Thực
Sox vừa dứt lời thì 9 chiếc đuôi đằng sau liền dài ra, phần đầu chiếc đuôi đc tách ra làm hai giống như cái miệng lao thẳng vào con quái vật đó và cắn xé nó không còn thứ gì.
- Sox: Chưa đủ, vẫn chưa no ta muốn thêm nữa, ăn tất cả mọi sinh vật ở đây đi Phàm Thực
Sau đó khoảng thời gian thì Sox đã trở lại bình thường, trời cũng bắt đầu đổ mưa, xung quanh không còn 1 chút động tĩnh nào cũng sinh vật sống
- Sox vừa khóc vừa nói: lại nữa à, rốt cuộc tao chỉ muốn sống với mọi người thôi mà, nhưng hết lần này đến lần khác khi tao đã nghĩ mọi thứ đã ổn thì mày lại xuất hiện.
- Sox gục mặt xuống và hét lớn: tha cho tao đi, tap xin mày đấy
Sau khi bình tĩnh lại thì Sox nhanh chóng rời khỏi đó 1 lần nữa.
- "Nếu mình cứ ở với mọi người thì chuyện này sẽ xảy ra, vậy thì chắc mình chỉ cần đến một nơi thật xa, không có ai ở đó để sống là được"-suy nghĩ của Sox
12 năm sau, tại một khu rừng nọ có 1 nhóm người đang thực hiện nhiệm vụ
- Báo cáo! Chúng tôi đang tiến vào khu rừng-???
Người nói là một cô gái tóc ngắn có màu vàng, đôi mắt màu đen cầm trên tay 1 cây súng trường tầm gần
- Chỉ huy, phó chỉ huy vừa thông báo về là bên hướng họ xuất hiện 1 Hoàn Thú, ước tính cấp B - một binh sĩ trong đội
- Toàn đội nghe rõ, lập tức chuyển sang hướng 4h và chuẩn bị tinh thần chiến đấu-???
- Chết tiệt rõ ràng chỉ là 1 buổi thi thăng cấp từ D lên C thôi mà, sao lại có Hoàn Thú cấp độ B đc chứ-???
- Toàn quân đồng thanh đáp: Đã rõ!
Sau khi tới nơi cả đội ngay lập tức dàn trận và tấn công, nhưng dễ dàn bị thổi bay
- Tới nước này rồi thì mình đành phải giải phóng nó-???
- Không được đội trưởng, ngài chưa kiểm soát được nó đâu-phó chỉ huy
Khi cả 2 còn đang tranh cải thì có 1 bóng người với 3 chiếc đuôi lướt qua và hạ Hoàn Thú một cách nhanh chóng bằng những chiếc đuôi cáo của mình, sao đó những chiếc đuôi đó ăn luôn con Hoàn Thú
- "Ẹo, mặc dù là đã ăn rất nhiều rồi mà vẫn thấy vị nó kinh khủng vô cùng"-Sox vừa nghĩ vừa ói
- ??? Nói với vẻ mặt kinh ngạc: Giết Hoàn Thú cấp B chỉ trong 1 đòn sao, thứ sức mạnh khủng khiếp như vậy chỉ xuất hiện từ các phó chỉ huy trực thuộc đội DCPV thôi.
- Sox: DCPV là gì?
- suy nghĩ của???:"khoang đã anh ta không biết DCPV là gì, vậy có nghĩa là anh ta chưa tham gia vào đó, vậy nếu mình đem anh ta về thì mình sẽ đc chấp nhận thăng cấp chăng"
- ???: anh ơi, tên anh là j thế
- Sox: tên tui là Sox
- ???: còn tên tui là Souple, tên ta khá giống nhau nhỉ
- Sapphire: à mà nãy anh hỏi DCPV là gì đúng không?
- Sox: ừ
- Vậy để tui giải thích cho DCPV hay lực lượng đặc chủng phòng vệ, họ là những người trực tiếp tiêu diệt các Hoàn Thú
- Sox: Hoàn Thú?
- Anh cũng không biết luôn à, đây toàn là thông tin cơ bản đấy.
- Tui ở nơi này khá lâu rồi nên cũng không rõ bên ngoài xảy ra chuyện gì nữa
- Anh ở đây bao lâu rồi?
- Khoảng 12-13 năm thì phải
- Cái gì 13 năm
- Đúng thế
- Vậy anh hãy theo chúng tui về và gia nhập DCPV không, đổi lại tui sẽ giải thích mọi việc cho anh- Souple nói với ánh mắt mong chờ
- Tui xin từ chối
- Tại sao chứ với sức mạnh của anh, thì anh có thể kiếm được rất nhiều tiền, được mọi người thăm mộ đấy
- Tui có lý do của riêng mình
- " chết tiệt nếu bây giờ quay về với tay không thì mình sẽ bị đánh rớt mất"- Souple vừa nghĩ vừa dùng tay ôm đầu
- " mình có ý này" - mắt của Souple đột nhiên phát sáng và nụ cười gian xảo hiện ra
- Anh khoang đi đã
- tui đã nói không rồi mà
- Anh buộc phải tham gia DCPV
- tại sao chứ
- chính anh đã ăn mất bài thi của tui, và nếu không mang được thứ gì về thì tui sẽ bị đánh rớt đấy, vì thế anh hãy chịu trách nhiệm bằng cách theo tui về đi-Souple nói với vẻ đầy tự tin
- Sox giật mình: Tui xin lỗi nhưng tui có lý do
- Anh hãy kể lý do đó ra đi nếu như giúp được tui sẽ cố gắng
- suy nghĩ của Sox:" nếu mình nói ra thì biết đâu may mắn có cách giải quyết thì sao, đúng vậy nếu không nói ra thì mọi thứ sẽ không thay đổi được gì cả"
- Sox: được rồi tui sẽ nói cho cô biết
Sox kể hết mọi chuyện từ đó đến giờ đã xảy ra
- Cô thấy đấy nếu tui ở với những sinh vật quá lâu thì tui sẽ mất kiểm soát và tấn công họ
- Tưởng chuyện gì dữ lắm, chứ nói về sức mạnh thì ở DCPV có vô số người mạnh hơn anh đó, mặc dù tui chưa thấy toàn bộ khả năng của anh, nhưng tui chắc chắn với anh một điều là họ sẽ không bị anh ăn đâu
- Cô nói thật chứ
- Tất nhiên rồi, và tui hứa với anh, nếu anh có mất kiểm soát đi nữa thì họ cũng sẽ đánh bại được anh thôi-Souple nói với vẻ mặt đầy tự tin
- Tui sẽ thử tin cô một lần nữa vậy
- Tuyệt vời, chúng ta đi thôi
- Khoang đã
- Chuyện gì nữa vậy
- Để tui đi chàu họ cái đã
- Khoang, Khoang đã, anh đã nói anh không thể sống với mấy sinh vật rồi mà
- Đúng vậy
- Vậy anh chào thứ gì
- Tới đó cô sẽ rõ thôi
- suy nghĩ của Souple:" có khi nào tên này cô đơn quá bị tự kỷ không trời"
Chap sau: Hành trình mới