Scandal Của Cậu Đáng Yêu Hơn Cậu Nhiều

Chương 22: Cậu thấy năng lực của tôi thế nào?




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Xác nhận thành công quan hệ thầy trò, hệ thống bắn cho Giang Ảnh một quả pháo hoa.

Người chơi đứng trong top 10 của app mà thu nhận đồ đệ thì app sẽ thông báo cho toàn server. Vậy nên chẳng mấy chốc mà những người đang online Cãi Cọ đều nhận được tin người chơi nổi tiếng [Ông Chủ Cua] đã thu nhận đồ đệ rồi...

[Đang chuẩn bị logout mà nhận được tin này làm tui tỉnh cả ngủ. Boss thu nhận đồ đệ? Thu nhận ai?]

[Cãi Cọ 3357868? Đây là acc mới lập á, đăng ký còn chưa được 30 phút, avt còn chưa kịp đặt kìa.]

[Thần kỳ vãi, cậu ta tìm cái người này ở đâu ra vậy?]

[Hu hu hu, Ông Chủ Cua coi tiền bạc như cỏ rác. Bữa trước tui còn muốn bỏ tiền ra để bái sư mà cậu ấy chả thèm để ý tui, khó chịu chết mất!]

[Tui hiểu rồi, anh Cua cam tâm tình nguyện thu nhận người ta như thế thì người này nếu không có kỹ năng đặc biệt thì chắc chắn là hàng lậu mà anh Cua mang vô đây rồi.]

[Ừm, tui hơi bị mong chờ thành tích về sau của vị này đấy.]

Giang Ảnh bỗng nhiên túm được một chiếc acc thú vị, đương nhiên là cậu sẽ chẳng dễ gì mà chịu bỏ qua. Nhưng mà sau khi cậu ấn "thu nhận" thì đối phương lại chẳng có động tĩnh gì cả.

Được lắm, rất lạnh lùng, vô cùng hợp khẩu vị của cậu.

Giang Ảnh từ trước đến giờ chỉ hứng thú mỗi với việc cãi nhau đột nhiên lại sinh ra một chút hứng thú với người này.

Cậu ấn vào trang cá nhân của đối phương, trên đó được đánh dấu là [Online], người này chậm chạp đổi một cái avt do hệ thống đề cử, sau đó đổi luôn cả bio nữa.

Cãi Cọ 3357868: Bận, đừng làm phiền.

Ngay lập tức, Giang Ảnh mở khung chat với cậu ta.

[Ông Chủ Cua]: Hello?

[Ông Chủ Cua]: Bạn có đó không? Có đó không bạn mình ơi?

[Ông Chủ Cua]: Chàng trai nhiệt tình không mời mà tới.jpg
chapter content



[Ông Chủ Cua]: Tui thấy cậu online rồi, cậu đừng giả bộ với tui.

[Cãi Cọ 3357868]: ?

[Ông Chủ Cua]: Cãi lộn không?

[Cãi Cọ 3357868]: Không hứng thú.

[Ông Chủ Cua]: Có thể bồi dưỡng mà

[Cãi Cọ 3357868]: Không hứng thú.

[Ông Chủ Cua]: Mấy người giống cậu tui gặp nhiều rồi, ngoài miệng kêu không hứng thú đâu, thực ra là cảm thấy hứng thú lắm chứ gì.

[Cãi Cọ 3357868]: ... Tôi chỉ ấn nhầm thôi.

[Ông Chủ Cua]: Nói phét, dẹp đi. Cái này mà gọi à ấn nhầm sao? Cái này gọi là duyên phận.

[Ông Chủ Cua]: Học đi, có ích lắm đấy, nâng cao tinh thần, tỉnh táo não bộ, kéo dài tuổi thọ. Chất lượng cuộc sống của người biết cãi nhau đều rất cao, bực cái gì thì chẳng chịu nín nhịn đâu, bùng nổ ngay và luôn.

[Cãi Cọ 3357868]: Vậy cậu thử biểu diễn một chút đi, sau đó tôi sẽ cân nhắc xem có nên học không.

Người mới dễ dụ quá, mới vậy thôi đã cắn câu rồi. Giang Ảnh xoa tay cười trộm, lần đầu tiên cậu cảm thấy nội dung mới cập nhật của app này cuối cùng cũng có chút thú vị.

Của phòng ngủ bị gõ mấy tiếng.

"Vào đi ạ, cửa không khoá." Giang Ảnh nói.

"Mai con đi quay show thực tế kia à? Tống Tịnh Khê đứng cạnh cửa phòng của con trai hỏi, "Sắp mười hai giờ rồi mà còn chưa chịu ngủ, đừng nghịch điện thoại nữa, sáng mai còn phải dậy sớm."

"Con ngủ ngay đây." Giang Ảnh đảm bảo.

"Chẳng có idol nào như con hết, suốt ngày chơi điện thoại. Mẹ tắt đèn giúp con nhé." Tống Tịnh Khê nói, "Nghỉ ngơi sớm đi, con nhìn cái phòng của con mà xem, mới về chưa nổi sáu tiếng đã bừa bộn như thế này.'

"Phòng của Giang Tầm cũng bừa! Mẹ đi mắng ảnh đi!" Giang Ảnh mách lẻo.

Đèn trong phòng ngủ đã bị tắt, Giang Ảnh chui vào trong chăn tiếp tục lớp dạy cãi nhau của cậu. Cậu định dạy xong một bài sau đó đặt báo thức rồi đi ngủ.

[Ông Chủ Cua]: Còn đấy không?

[Cãi Cọ 3357868]: 0.0

[Ông Chủ Cua]: Dạy cậu điều đơn giản thôi, nếu mà có cơ hội thì cậu cứ thử coi sao nhé.

[Cãi Cọ 3357868]: Nói đi.

[Ông Chủ Cua]: Chúng ta bắt đầu từ nền móng đã, tui dạy cậu cách bắt đầu mọi cuộc cãi vã trên mạng mà tui hay dùng.

[Cãi Cọ 3357868]: ......

[Cãi Cọ 3357868]: Bắt đầu cãi mà cũng cần có phương pháp à?

[Ông Chủ Cua]: Đấy là tự nhiên, còn đây là bí kíp giả ngầu của tui sau nhiều năm đã được đúc kết lại. Mở to mắt ra, giờ tui truyền lại cho cậu.

[Ông Chủ Cua]: Cãi nhau, điều quan trọng nhất phải là nhanh, chuẩn và ác. Đầu tiên, chúng ta không thể thua về khí thế được, có khí thế thì sau đó cũng chẳng sợ gì nữa. Vậy nên cậu phải biết sử dụng thành thạo dấu câu.

[Cãi Cọ 3357868]: ?

[Ông Chủ Cua]: Đúng! Chính là dấu hỏi chấm. Bình thường trước mỗi trận cãi nhau, cậu phải gửi ba dấu hỏi chấm đã. Ba dấu là vừa đủ, ít hơn thì không đủ khí thế, không thể làm người ta sợ, nhiều hơn thì quá sức mất rồi, đối phương sẽ cho rằng cậu bị đần.

[Cãi Cọ 3357868]: ...

[Ông Chủ Cua]: Tuyệt đối không được dùng dấu chấm lửng, dùng một cái thôi là mất hết khí thế đấy.

[Cãi Cọ 3357868]: Hóa ra các cậu cãi nhau còn phải chú ý nhiều như thế. Lau mồ hôi.jpg
chapter content



[Ông Chủ Cua]: Đúng vậy. Sau khi gửi ba dấu hỏi xong, nếu cậu dùng QQ hay Wechat thì cậu có thể gửi thêm cái emoji mỉm cười và tạm biệt. Còn nếu là Weibo thì tui đề cử cậu nên dùng emoji mỉm cười với emoji bối rối, ở thời khắc mấu chốt thì emoji đỏ mặt đáng yêu cũng có thể dùng để cà khịa người ta, đạt được hiệu quả âm dương quái khí.

[Cãi Cọ 3357868]: Lau mồ hôi.jpg

[Ông Chủ Cua]: Đúng rồi, app nào bây giờ cũng có rất nhiều emoji, ngoại trừ một vài cái tui khuyên cậu ít dùng thì những cái còn lại dùng nhiều nhiều vô. Với lại giờ nhiều meme hay ho như thế, đừng tiếc không dùng.

[Ông Chủ Cua]: Đã hiểu chưa?

[Cãi Cọ 3357868]: Hiểu.

[Ông Chủ Cua]: Vậy thì được, cậu từ từ tiêu hóa đi, mấy chuyện như cãi nhau này thì phải dựa vào năng lực, không cần gấp đâu. Nếu có hứng thú thì cậu tìm người thử đi, về sau cậu nói bất kể cái gì thì cũng sẽ thấy có khí chất hơn một tí. Tui phải đi ngủ rồi, sắp tới tui nhiều việc lắm, bao giờ có thời gian thì chúng ta lại nói tiếp ha.

[Cãi Cọ 3357868]: Ừ.

Giang Ảnh nhìn chữ "Ừ" lạnh nhạt của đối phương, cậu lắc đầu: "Làm bộ làm tịch."

Người này khá là giống ai kia. Nhưng mà ai kia nhàm chán hơn nhiều, suốt ngày chuyên tâm quay phim, chắc chắn sẽ không hứng thú với mấy cái app cà lơ phất phơ này đâu.

Cậu tiện tay túm lấy cái gối ôm trên giường, ôm vào lòng rồi ngủ mất.

*

"Dậy thôi." lúc sáu giờ sáng, trước khi Giang Tầm ra khỏi nhà, anh gõ gõ cửa phòng ngủ của Giang Ảnh.

"Em biết rồi, em đang từ từ tỉnh táo " Giang Ảnh mơ mơ màng màng nói, "Sẽ không ngủ quên đâu."

Mọi người trong nhà đều đi ra ngoài hết rồi, chỉ có mỗi cậu vẫn đang ở trong mộng.

Kim giờ của đồng hồ treo tường chỉ đến số bảy, ánh mặt trời xuyên qua khe hở rèm cửa sổ trải xuống đất. Âm báo QQ của điện thoại Giang Ảnh bỗng reo.

[Lớp Trưởng]: [Chọt chọt]

[Lớp Trưởng]: Dậy đi.

Giang Ảnh nhìn giờ một cái, cảm thấy chắc mình vẫn ngủ được thêm năm phút nữa nên là cậu gửi đi một đoạn ghi âm, bày tỏ mong muốn của bản thân: "Đang dậy rồi, tôi buồn ngủ..."

[Krabby]: (Giọng nói)

Lúc cậu vừa định nhắm mắt lại thì Thích Trục lại gửi tới vài tin nhắn.

Xong chưa vậy hả! Giang Ảnh ấn mở khung chat...

[Lớp Trưởng]: ???

[Lớp Trưởng]: ?

[Lớp Trưởng]: Mấy giờ rồi mà chưa chịu dậy?

[Lớp Trưởng]: Phì bốn phường tám hướng.jpg

_ _ _

Shiguang: không nhớ tui đã ghi chú cái "Phì bốn phường tám hướng" này chưa. Phì ở đây là âm thanh nhổ nước bọt á, tui không tìm thấy cái meme phì bốn phường tám hướng, chỉ tìm được meme nhổ phì thui.
chapter content



Ngoài ra còn có emoji mỉm cười: ?; emoji bối rối: ?; emoji đỏ mặt đáng yêu: ?; emoji tạm biệt ⬇️
chapter content