Sâu Trong Đêm Tối

Chương 87: Một Tháng Kết Thúc:Trở Về






Lâu đài Versailles nằm cách trung tâm thành phố Paris khoảng hai mươi kilomet, là kiến trúc cung điện lộng lẫy mang đậm văn hoá Pháp cổ xưa. Trong lâu đài có bốn khu chính, bao gồm cung điện chính, toà nhà Trianon, vườn thượng uyển và khu nghỉ mát Queen Hamlet. Đây từng là nơi ở của vua Louis và hoàng hậu, đến nay vẫn có hơn một nghìn nhân viên để bảo vệ và chăm sóc.

Không khỏi thích thú với những gì mình thấy, cậu dành ra cả một ngày trời để dạo quanh và thăm thú hết nơi đây.

Quay trở về khách sạn, cậu chẳng buồn ăn mà leo ngay lên giường đánh một giấc.

Nhìn cậu, anh chỉ biết cười trong sự bất lực.

“Mèo hoang nhỏ mãi chỉ là mèo hoang nhỏ, tinh nghịch, ranh mãnh...Đáng yêu.”

***

Để chào đón một ngày mới, Mộ Hàn chọn cho mình một bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng với một phần bít tết và một dĩa rau trộn.

“Cho anh ăn, anh muốn món của em.”

“Không cho, anh ăn của anh đi!”

Sau một trời nũng nịu, cuối cùng cậu cũng đành chia bớt cho anh.

“Của em là ngon nhất.”

Cậu mỉm cười, đến cuối cùng, anh vui là được.

***

Bảo tàng Orsay là nơi lưu giữ lớn nhất của những tác phẩm thuộc trường phái Ấn tượng và Hậu Ấn tượng, với rất nhiều cái tên nổi tiếng như hoạ sĩ Vincent van Gogh, Cezanne hay Renoir. Đằng sau những tác phẩm nghệ thuật, là câu chuyện ý nghĩa về lịch sử của từng bức tranh, sẽ giúp Du Khách hiểu thêm về một thời đại đầy rực rỡ, về một trường phái đã từng rất phát triển và hưng thịnh trong quá khứ.

Nếu bảo tàng Orsay là dấu ấn của trường phái ấn tượng, thì bảo tàng Pompidou Center Paris lại là cái tên nổi tiếng nhất khi nhắc đến xu hướng nghệ thuật hiện đại của thế kỷ 20 và 21. Không chỉ nổi tiếng là nơi lưu giữ nhiều tác phẩm của kỷ nguyên đương đại, bảo tàng này đã là một kiệt tác của kiến trúc, khơi gợi nhiều cảm hứng về thiết kế và không gian.

Từ vị trí của đài quan sát ở tháp Montparnasse, toàn thể sự lộng lẫy của thủ đô Paris được nhìn thấy qua các công trình kiến trúc vĩ đại, từ tháp Eiffel đến bảo tàng Louvre và Khải Hoàn Môn. Phóng tầm mắt ra xa, một Paris kinh điển nhưng cũng đầy lãng mạn sẽ trở nên tràn ngập sức sống trong ánh chiều tà, khiến bất cứ ai cũng phải trầm trồ kinh ngạc.

Cách trung tâm thủ đô của nước Pháp chỉ vài giờ đi xe, lâu đài thung lũng Loire là địa điểm nổi tiếng mà Du Khách không nên bỏ sót. Với lối kiến trúc mang đậm nét cổ kính, có những lâu đài đã được xây dựng từ thế kỷ XII và vẫn được bảo tồn rất tốt cho đến ngày nay, chắc chắn Du Khách sẽ có thêm nhiều trải nghiệm tuyệt vời, cũng như các góc ảnh đẹp từ chuyến đi.

Một tuần, hai tuần, rồi lại hết một tháng. Một tháng ở thủ đô Paris như được thần linh, thượng đế và cả chúa trời hẹn ngày giờ tốt đẹp nhất, khoảng thời gian hoàn hảo để món quà trước hôn lễ càng trở nên hoàn mỹ, những ngày nắng đẹp, cần nắng có nặng, cần mưa có mưa, cần gió có gió, không cần gió liền không nổi nữa.

Công viên Parc Asterix Paris, Bustronome Luxury Bus, Disneyland Paris, hay Đảo Đá Mont St Michel. Từng địa điểm được nhắc đến, từng vùng đất đã đặt chân lên, tất tần tật từng nơi một đều được cậu lưu lại bằng những tấm hình kỉ niệm đẹp đẽ của anh và cậu, được lưu lại qua tín vật định tình của cha mẹ cậu, chiếc máy ảnh từ thập niên xa.

“Chú chim kim loại” dang rộng đôi cánh trắng của mình, đầu hướng thẳng lên đầu trời cao, bay xuyên qua bao tầng mây trắng.

Cứ lên rồi lại xuống, thứ động tĩnh khi chiếc máy bay xuyên qua từng tầng từng lớp mây trắng phau là đem đến một cảm giác thú vị, rung nhẹ, vừa đủ cho một giấc ngủ kéo dài mấy tiếng liền.

“Em yêu, anh nghĩ em nên dựa vào vai anh mới phải.”

Cậu dụi mắt, giọng ngái ngủ hỏi anh: “Em ngủ từ lúc nào thế?”

“Hai tiếng trước, nhìn em ngủ rất ngon. Không dựa vào vai anh mà em vẫn ngủ được, cách xa anh như thế mà em vẫn ngủ ngon...”

Anh ấm ức, cắn môi, nghiến răng: “Em ngủ ngon lắm đúng không? Không có anh vẫn ngủ ngon ư? Anh không chịu...Anh chỉ đi lấy thêm nước cho em thôi mà? Sao lại ngủ được khi không có anh như thế? Anh không chịu, không chịu đâu mà...”

Những người xung quanh bắt đầu tập trung ánh nhìn về phía cậu và anh.

Cậu cũng cảm nhận được điều đó. Vỗ nhẹ lưng anh, cậu nhẹ giọng dỗ dành: “Bảo bối, ngoan, không khóc. Ở đây còn rất nhiều người, ngộ nhỡ họ nghĩ em đang bắt nạt anh thì sao? Sẽ oan ức lắm đấy. Và...này, em không muốn họ thấy được dáng vẻ siêu đáng yêu này của người yêu em đâu. Cho nên, anh nín đi nhé.”

“Ưm...ôm anh.”

Gục vào lòng cậu, anh tiếp tục hành vi nũng nịu.

“Ầm ĩ cái gì, hai thằng gay lọ khốn kiếp.”

Một gã say sỉn đạp tay cậu, xong, liền chống lên thành ghế.

Nhìn tên loi choi, cậu cười khỉnh: “Cút.”

Gã ta vung nắm đấm, song, liền bị anh nhanh tay chặn lại, liếc gã, anh cáu: “Thằng khốn chết tiệt!”