Tính từ ngày anh cầu hôn cậu đến nay cũng đã ba tháng trôi, căn nhà nhỏ theo dự tính của cậu còn rất lâu, nhưng cuối cùng lại nhanh hơn dự tính.
Hôm nay, Duệ Khải đón tin căn nhà nhỏ của anh và cậu đã xây xong liền tí tửng nhảy đến hớn hở thông báo với cậu: “Em, nhà của chúng ta xong rồi, đợi dăm bữa nữa để bay bớt mùi sơn là có thể chuyển vào ở rồi.”
Mộ Hàn đương làm việc cũng gác máy, cậu đứng dậy, chạy đến, choàng tay ôm lấy cổ anh, xoay vòng. Đặt lên má anh nụ hôn hoa tuyết nhẹ nhàng, cậu mỉm cười: “Bảo bối, yêu anh lắm đó.”
Duệ Khải bật cười: “Sao? Hôm nay có chuyện gì vui phải không?”
Chỉ có anh hiểu cậu, công ty cậu lại tiếp tục thành công trong dự án mới, cậu đang rất rất vui. Bình thường nhìn anh đã đẹp, hôm nay nhìn anh càng đẹp hơn. Từ ngày ký kết hợp đồng với công ty của anh, hai bên như sinh ra dành cho nhau, mọi công việc đều được nhân viên hai bên giải quyết ổn thỏa. Thậm chí không còn ai cần đến Mộ Hàn và Duệ Khải nữa, văn phòng của chủ tịch Chu và chủ tịch Duệ cũng để trống từ đó. Đến cuối cùng cũng phải cho nhân viên vài tua du lịch giảm bớt căng thẳng, xả stress cũng như nghỉ xả hơi, cũng nhờ họ nên hai người mới có thời gian đi chơi.
Kể từ khi biết anh và cậu đang yêu đương, nhân viên hai bên ai cũng mừng, bởi lẽ hai người đã bỏ ra biết bao năm thanh xuân cống hiến cho công ty. Công ty cũng chính họ tự lập, tự quản lí, tự kéo nó từ cuối bảng lên vị trí cao nhất cũng như cận nhất như hiện nay, họ cũng từ đó được hưởng tiếng thơm. Đối với các nhân viên anh và cậu đối xử rất tốt, chưa từng tệ bạc với bất cứ ai, dù cho là nhân viên mới hay thành phần lâu năm đều được tôn trọng. Họ nhớ nhất lời nói đó của cậu ngày đó.
“Tôi không cần biết các anh các chị xuất phát điểm từ tầng lớp nào, chỉ cần biết các anh các chị đã vào công ty của tôi thì đều bình đẳng, bình đẳng giới và bình đẳng giai cấp. Các anh các chị có nhiệm vụ đúng giờ đến làm, đúng giờ về, và rất chào đón những người có tinh thần tăng ca, nhưng ở đây, sự cố gắng của các anh các chị muốn làm thêm ngoài giờ tôi xin nhận, còn về việc ở lại thì các anh các chị cứ miễn. Các anh các chị ở đây cá chắc ai cũng đều là người có gia đình, có vợ, có con, công ty tôi cần các anh các chị, nhưng gia đình, người thân của các anh các chị cũng rất cần. Thời gian bên gia đình là quý giá nhất, đúng giờ đến, đúng giờ về, ở nhà còn có người đang đợi mọi người trở về.”
***
Bữa cơm trưa được dọn lên, bao giờ anh cũng ưu tiên nấu những món cậu thích. Sau bữa ăn, nghỉ ngơi một lúc, đến ban chiều cậu và anh sẽ đi xem ngôi nhà mới.
Gắp thức ăn vào trong chén cho cậu, anh cười cười, nhẹ giọng: “Ăn đi em.”
Dứt câu, anh vẫn liên tục gắp lia lịa vào chén của cậu. Thoáng chốc, chén cơm của cậu đã được lấp đầy bằng những món ngon cậu thích.
Đồ ăn anh nấu là ngon nhất, cậu không ngần ngại ăn sạch chỗ thức ăn anh vừa gắp cho. Cắn một miếng, nuốt xuống, cậu mới cười khẩy nói: “Anh nấu là đỉnh nhất!”
Nhìn cậu ăn ngon anh cũng vui lây, chỉ cần nhìn cậu ăn thì anh cũng đủ no rồi. Khi cậu ăn nhìn rất dễ thương. Hai cái má phúng phính căng phồng, liên tục nhai lấy nhai để lúc sang bên trái lúc sang bên phải trông rất đáng yêu.
***
Chốc chốc đã đến xế chiều, anh và cậu đánh một giấc từ đó đến giờ, ngủ rất ngon. Ngủ một giấc, tinh thần sảng khoái hẳn, cơ thể như được tái tạo lại, không còn mệt mỏi nữa.
Theo như cậu đã quyết, anh và cậu đã thay đồ xong, đã đến lúc đi xem căn nhà nhỏ mới xây.
Băng băng trên con đường rừng, “Bugatti La Voiture Noire” hăng như con tuấn mã, hăng hái vượt nghìn cây.
“La Voiture Noire sử dụng động cơ W16 8.0 lít tăng áp 4 tua-bin giống như Chiron, sản sinh công suất 1.479 mã lực.”
Duệ Khải vẫn vậy, vẫn là một tay mê xe, và tất nhiên cậu cũng giống anh.
Căn nhà mới nhỏ xinh của anh và cậu nằm trong một khu đất hòa hợp với thiên nhiên. Một bên là con thác chảy từ đầu thượng nguồn cậu yêu thích, một bên là núi đá vôi sừng sững anh luôn bảo tồn. Thiên thời địa lợi nhân hòa, đầy đủ ba yếu tố. Xét về mặt phong thủy không có gì phải chê, lấn sang âm dương ngũ hành càng khôn chính là thế đất tọa sơn hướng thủy.
Mộ Hàn bất giác thốt lên: “Trước có Thanh Long, sau có Bạch Hổ, tọa sơn hướng thủy!”
Nghe cậu nói vậy, anh mới đáp lời: “Lưng tựa sơn thần, tâm kiên định. Mắt hướng thủy thần, tĩnh lặng tâm.”
Nhà là cậu thiết kế, đất là anh lựa chọn, song long hợp bích, đất như vàng, nhà như bạc, quý nhân phù trợ, kim chủ càng thêm giàu.
“Anh lén em học phù học phép? Mắt nhìn như này chắc chắn lâu.”