Sau Này Anh Vẫn Yêu Em

Chương 12




Hắn cũng không hề rời khỏi, khắp người tỏa ra luồng khí lạnh lùng và tàn nhẫn, hắn vẫn đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm vào Yến Lạc, trong mắt hắn, là cơn thịnh nộ của cuồng phong bão táp.

Yến Lạc nhíu mày nhìn hắn, cô sợ và co rút thân người trong tiềm thức.

''Yến Lạc, cô thật sự tưởng rằng, tất cả sẽ kết thúc đơn giản như vậy sao?" Tần Lục đột tiến về phía trước một bước, Ьóρ chặt cái cổ thon gọn của Yến Lạc lại, đè cô xuống giường bệnh.

"~Roẹt~" chiếc áo bệnh viện mỏng manh bị xé ra, thân hình của Tần Lục, lẻn vào giữa đôi chân của cô.

“Tần Lục, anh làm gì vậy? Tôi và anh đã ly hôn rồi! Anh không được đụng đến tôi nữa!"

Tần Lục kiềm chế cô lại một cách тһô Ьạᴏ, hoàn toàn bỏ qua khúc dạo đầu, thâm nhập trực tiếp vào người cô.

"Đau..." Yến Lạc đau đớn kêu lên.

Cô mới vừa sinh xong, thân thể ốm yếu, sao lại chịu đựng được sự dày vò của Tần Lục.

Động tác của Tần Lục hung hãn và mạnh bạo, nỗi đau mà hắn gây ra, dường như sắp lấy mạng Yến Lạc.

Lúc đầu cô còn vùng vẫy được, sau đó cô thật sự không còn chút sức lực nào nữa, chỉ có thể thả lỏng cơ thể, để mặc cho Tần Lục һàпһ һạ.

"Thật để tiện, Yến Lạc, cô tự xem lại bộ dạng đê tiện hiện giờ đi, cô chính là đội giày rách rưởi bị tôi һàпһ һạ, Tiêu Vương sao lại có thể chịu lấy cô được?''

Yến Lạc nằm trên giường bệnh, run rẩy đáp trả một cách yếu đuối: ''Anh ấy không lấy tôi thì tôi sẽ theo đuổi anh ấy! Dù cho phải bán thân thì cũng tốt hơn đi theo kẻ hèn hạ như anh! "

Phản ứng của Tần Lục lúc ấy, chính là những cơn xâm nhập mạnh bạo hơn nữa. Yến Lạc mệt mỏi và đau khổ nhắm tịt mắt lại, thật rất muốn chết đi như thế này luôn cho cam lòng...

Trong phòng tràn ngập mây mưa bất tận, nhưng không ai để ý được, cửa phòng bệnh, đã bị ai đó đẩy ra một khẽ hở.



Lương Tiểu Vân, đang đứng ngoài cửa, nhìn hai người đang mây mưa trên giường kia một cách nham hiểm.

Con tiện tì Yến Lạc, dù cho thân thể của cô ta đã hoang tàn ma dại như vậy rồi, nhưng cũng phải mê hoặc Tần Lục của tôi!

Nhất định phải ɡɪếт chết cô ta! Nhất định phải lấy mạng cô ta!

Lương Tiểu Vân lặng lẽ đóng cửa lại, rời khỏi một cách nham hiểm, nhưng trước mặt cô lại xuất hiện một bóng người.

''Lương tiểu thư, muốn hợp tác với tôi không?"



Sau ngày hôm đó, Yến Lạc bị Tần Lục nhốt lại.

Rõ ràng đã ký kết giấy thoả thuận ly hôn, nhưng người đàn ông đó, vẫn không chịu buông tha cho cô.

Yến Lạc đợi đến khi có thể xuống giường hoạt động, cô liền bắt đầu lập kế hoạch bỏ trốn...

Cô đã hoàn toàn chết lặng với Tần Lục, bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi người đàn ông đáng sợ này.

Chỉ có điều Tần Lục canh gác nghiêm ngặt như vậy, nhất thời cô không thể tìm được cách bỏ trốn thích hợp.

Trong lúc lo lắng, một bóng người quen thuộc bỗng lén lút đến thăm cô. Lúc này đang là nửa đêm, Yến Lạc đang chuẩn bị đi ngủ, nhưng cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra, cô ngờ ngoặc xoay đầu lại, mở to mắt một cách kinh ngạc.

''Chị...sao chị lại đến đây?"

Người đó chính là người chị ghẻ không hề có chút qua hệ ruột thịt gì với Yến Lạc, sau khi cha cô mất, mẹ cô tái hôn, người đàn ông kia còn mang theo một đứa con gái lớn hơn Yến Lạc hai tuổi tới, đó chính là người chị bây giờ của cô, Tống Mỹ Linh.