Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sau Khi Xuyên Thư Thành Cặn Bã Phản Diện A

Chương 70




Sau khi về nhà, Omega liền trở về phòng ngủ mà không còn dính lấy Vân Khởi nữa, thậm chí lúc Vân Khởi chủ động lại gần, Lâm Thần còn vô thức tránh ra.

"???" Đây là lần đầu tiên Lâm Thần tránh né sự tiếp cận của cô, Vân Khởi nhìn về phía Lâm Thần.

Chỉ là một động tác nhỏ nhưng lại làm cho Vân Khởi không khỏi thắc mắc, còn có một chút thất vọng.

Cô cảm thấy sau khi gặp Mục Mộ, tâm trạng Lâm Thần liền trở nên khác lạ. Nhưng mà vào buổi tối lần trước lúc gặp Mục Mộ thì Lâm Thần vẫn ổn. Sự khác biệt duy nhất chính là lần này bên cạnh Mục Mộ có thêm một Omega.

“Em hơi mệt.” Lâm Thần giải thích.

Lúc ngồi trên xe không hiểu sao nàng lại nghĩ tới lúc Vân Khởi "không bình thường". Khi đó Vân Khởi lúc nào cũng ôm ấp đủ loại Omega khác nhau, còn cùng mấy người đó hôn môi. Sau đó về đến nhà lại chẳng hề tránh né nàng. Làm cho nàng hiện tại nhớ đến tự nhiên cảm thấy buồn nôn.

Những chuyện trước đây nàng biểu hiện mình không so đo, nhưng cũng không có nghĩa là nàng không để bụng.

Vừa nãy lúc Vân Khởi tiến lại gần, nàng liền nghĩ đến đôi tay kia đã từng ôm qua rất nhiều Omega khác, thậm chí trên đôi tay đó còn bị lây dính nhiều loại tin tức tố khác nhau, làm cho cơ thể nàng theo bản năng mà né tránh.

“Em muốn ngủ rồi.” Omega nhẹ nhàng nói, chủ động rúc vào lòng Alpha, trông có vẻ không khác gì trước đây.

Nhìn thấy Vân Khởi giống như chuẩn bị đi về phía thư phòng, Lâm Thần nắm lấy cô.

“Em bé nói muốn mẫu thân ở bên cạnh.” Có lẽ chỉ khi cả gia đình nằm cùng nhau, Lâm Thần mới có thể giảm bớt những cảm xúc phức tạp trong lòng.

Chỉ có nàng, Vân Khởi, Lâm Hề và em bé trong bụng, còn có Tiểu Tuyết và Kem nữa, chúng nó bây giờ cũng là thành viên trong gia đình.

Lâm Thần hy vọng ngôi nhà nhỏ của mình sẽ không bao giờ có thêm người lạ nào nữa.

Câu nói thì bình thường nhưng qua đầu Vân Khởi thì cô lại hiểu lầm. Cô nhớ tới dạo gần đây hình như mình cũng chưa dùng chiếc răng nanh vô dụng kia tiêm tin tức tố của mình vào tuyến thể ở sau cổ Lâm Thần. Nghĩ đến chuyện này chiếc răng nanh trong miệng cô dường như bắt đầu xôn xao, muốn đâm thủng lớp da kiều nộn kia, đánh dấu lên đó.

Bây giờ ít ra Omega hình như vẫn là yêu cô nhiều hơn bên kia một chút.

Bạn đời thuộc về cô, cô sẽ không bao giờ để ai khác cướp đi mất, ngay cả khi đó là tác động của cốt truyện cũng không được.

Hơn nữa tin tức tố giữa cô và Lâm Thần là phù hợp nhất, là xứng đôi nhất, phải chăng chuyện này cũng có nghĩa là ngay cả ông trời cũng cảm thấy họ là một đôi?

Trước đây cô từng chán ghét chuyện kết đôi dựa trên độ tương thích của tin tức tố, cho rằng loại tình yêu và mối quan hệ này chỉ là một loạt những con số lạnh lùng. Nhưng bây giờ trong lòng cô có vẻ bắt đầu thích chuyện này.

Chỉ là cô không biết tin tức tố của Mục Mộ có mùi gì, trong cốt truyện gốc cũng không có đề cập đến.

Vân Khởi bất chợt nhớ lại mùi hương tin tức tố từng có trên người Lâm Thần, trực giác nói cho cô biết tin tức tố đó chính là thuộc về Mục Mộ.

So sánh một chút, cô cảm thấy vẫn là của mình thơm hơn, càng hợp với Lâm Thần hơn.

......

Trong đầu Vân Khởi thậm chí đã mô phỏng hình ảnh những đêm tươi đẹp trong quá khứ, nhưng rồi sau đó cô lại nghe Lâm Thần hỏi tối nay cho Hề Nhi ở lại đây, cả nhà cùng nhau nghỉ ngơi có được không.

Được rồi, là do cô không trong sáng.

Vân Khởi lắc lắc đầu, cố gạt những hình ảnh nhan sắc kia ra khỏi tâm trí.

"Làm sao vậy?" Lâm Thần nắm tay Vân Khởi, không hiểu sao chị ấy lại đột nhiên lắc đầu.

"Không sao." Alpha bình tĩnh trả lời, nỗ lực giấu đi chiếc răng nanh đang xao động của mình.

Không hiểu sao càng cố phớt lờ hương hoa bách hợp như có như không phảng phất xung quanh Lâm Thần, cô lại càng nhạy cảm hơn với mùi hương đó.

Mùi thơm trên người Omega không biết từ lúc nào đã bắt đầu trở nên nồng đậm hơn, lôi cuốn cô muốn cắn lên, lôi cuốn tin tức tố trong cơ thể cô.

Nhưng hình như mọi người xung quanh không có ai ngửi thấy, họ còn đang lo lắng nhìn nhìn cô.

"???" Vân Khởi bây giờ mới để ý ánh mắt của mọi người xung quanh, tại sao tất cả đều đang nhìn cô?

Alpha không biết rằng gương mặt cô đang trở nên đỏ ửng, biểu cảm cũng là biểu cảm như đang chịu đựng, nhẫn nại cái gì đó, thoạt nhìn có chút thống khổ. Trong lòng cô còn đang cho rằng bên ngoài của mình vẫn là biểu cảm vô cùng bình tĩnh.

Vân Khởi cảm nhận được bàn tay mềm mại, mát lạnh của Lâm Thần chạm vào mặt mình xoa xoa, còn mang theo hương hoa bách hợp.

Bây giờ trong mắt Vân Khởi Omega giống như một đoá hoa bách hợp đang nở rộ, quyến rũ cô đến hái xuống, quyến rũ những người khác dòm ngó.

Đoá hoa này quá mức mỹ lệ, sẽ luôn thu hút những kẻ không tên đến gần. Đó cũng không phải lỗi của hoa, mỹ lệ không phải là sai, sai là ở những kẻ trong lòng không có tự trọng.

Cô sẽ là rào chắn, vây xung quanh đoá hoa này, ngăn cản những kẻ dơ bẩn kia tiến lại gần.

Vân Khởi đặt tay mình lên tay Lâm Thần đang chạm vào mặt cô, sau đó càng siết chặt hơn.

Người đang đứng trước mặt cô, là thuộc về cô.

Sự chiếm hữu của Alpha với người mình yêu từ trước đến nay vẫn luôn rất mạnh mẽ, chẳng qua chỉ là Vân Khởi luôn giấu kín, kìm nén những suy nghĩ này. Không hiểu sao hôm nay những ý nghĩ đen tối đó cứ lần lượt hiện ra, ùn ùn không dứt.

Lâm Thần nhìn vào đôi mắt vô hồn của Vân Khởi, như là nàng vừa nghĩ tới chuyện gì đó, liền bảo Hề Nhi đi chơi với con cú tuyết nhỏ.

"Mẫu thân không sao đâu, mẹ sẽ ở bên cạnh mẫu thân, con đi chơi với Tiểu Tuyết với Kem đi." Nhìn con gái có vẻ lo lắng còn muốn đi cùng, Lâm Thần liền an ủi vài câu rồi đẩy cô bé đi.

Sau khi quản gia đến, nhìn thấy dáng vẻ của Vân Khởi, bản thân bà cũng là một Alpha cho nên ngay lập tức nhận ra Vân Khởi là đang trong thời kỳ đặc biệt.

"Bà đã làm nhiều món ngon rồi. Cỏ đuôi mèo mua cho Kem với bóng lông mua cho Tiểu Tuyết tuần trước cũng đến, chúng ta cùng đi chơi một chút nha." Quản gia đẩy đẩy Hề Nhi đi.

Trong thời kỳ đặc biệt, Vân Khởi rất thích dính lấy Lâm Thần, vẫn luôn dùng đôi tay làm rào chắn bảo vệ xung quanh nàng, ôm chặt lấy nàng không muốn buông. Đây là đoá hoa bách hợp của cô, một đoá hoa kiều diễm chỉ thuộc về cô, nhất định không thể buông tay.

"Buông ra một chút được không ạ? Chúng ta đi đứng thế này không tiện lắm đâu." Lâm Thần dịu dàng nói với Alpha.

Nàng tự hỏi không biết thời kỳ đặc biệt trước kia của mình, mình có dính người như vậy không?

Vân Khởi giống như một con gấu túi khổng lồ, mà nàng thì như cành cây, bị ôm chặt lấy.

Nàng không ghét bị ôm, nhưng tư thế này làm cho chuyện đi lại, chuyện lên cầu thang rất khó khăn, hơn nữa trong nhà còn có những người hầu kia nữa, nàng không muốn bị người khác nhìn thấy đâu.

Alpha không trả lời, nhưng cánh tay lại càng thêm dùng sức hơn, còn cọ cọ vào người nàng. Vân Khởi vùi đầu vào cổ nàng, sau đó Lâm Thần liền cảm nhận được nụ hôn ấm áp, ẩm ướt.

Lúc cảm giác được nụ hôn của Alpha có xu hướng dần trượt xuống, Lâm Thần đẩy đẩy đại cẩu cẩu đang bám lấy mình ra, nhưng không đẩy nổi. Nàng thử véo véo eo mềm của Vân Khởi, lần này Vân Khởi mới ngẩng đầu lên.

Alpha có chút uất ức nhìn vợ iu, cơn đau ở eo làm cho cô có chút mơ màng, không hiểu tại sao đoá hoa bách hợp của mình lại giận. Trong ấn tượng của cô, đoá hoa bách hợp nhỏ của cô rất dịu dàng mềm mại, là một người ấm áp vô cùng nha.

Bất quá Alpha cũng không hề cáu kỉnh trước cơn tức giận bất ngờ của đoá hoa bách hợp của mình. Cô chỉ dùng ánh mắt đầy uất ức nhìn vợ iu, làm cho Lâm Thần phải tự hỏi có phải nàng đã làm gì sai không.

Sau khi nhìn Lâm Thần một lúc, Alpha lại vùi đầu vào cổ nàng. Hương thơm ngọt ngào từ hoa bách hợp làm cho cô mê mẩn, còn có chút nghiện.

Động tác của Vân Khởi kéo Lâm Thần ra khỏi sự tự nghi ngờ. Nàng cố gắng thoát ra nhưng lại bị ôm càng chặt hơn.

"Thế này không thoải mái." Lâm Thần thử nói, quả nhiên Alpha dừng lại.

Hành động của Vân Khởi làm cho Lâm Thần thực hài lòng. Cho dù đang trong thời kỳ đặc biệt, Vân Khởi vẫn đặt sự thoải mái của nàng lên hàng đầu, vẫn dừng lại khi nàng nói mình không thoải mái. Chuyện này làm cho nàng có cảm giác Vân Khởi là thực sự yêu nàng sâu đậm, hoặc có thể nói, tình yêu của Vân Khởi dành cho nàng có thể vượt qua cả bản năng của một Alpha.

"Chúng ta lên trên được không? Chúng ta về phòng ngủ được không?" Lâm Thần nói với con gấu túi đang ôm lấy mình, "Dưới này không thoải mái, về phòng ngủ thì em mới thoải mái được."

"Về phòng ngủ?" Alpha vô thức lặp lại lời của Lâm Thần.

"Chúng ta về phòng ngủ được không?" Trong thời kỳ đặc biệt, Alpha giống như một đứa trẻ, cần lặp lại câu nói thì cô mới hiểu.

"Được."

Sau đó Vân Khởi liền theo bước đoá hoa bách hợp của mình, trở về phòng ngủ.

......

"Chị nhẹ một chút được không? Đừng làm đau em bé." Lúc nằm trên giường, Lâm Thần khẽ nói với Vân Khởi.

Lần này là Vân Khởi tự mình bước vào thời kỳ đặc biệt, không giống như lần trước là do nàng dẫn dắt vào. Khi một Alpha tự mình bước vào thời kỳ đặc biệt, hành động của Alpha sẽ giống loài thú, hết thảy đều bị chi phối bởi bản năng.

Theo lý mà nói, nếu một Alpha tự bước vào thời kỳ đặc biệt, mà một trong những người bạn đời của họ đang mang thai, cách xử lý tốt nhất là tìm một bạn đời khác. Nếu trường hợp Alpha chỉ có một bạn đời thì nên cưới thêm một người nữa, vì trong giai đoạn này, Alpha sẽ trở nên đặc biệt thô bạo còn có khả năng cao làm tổn thương em bé. Nhưng nếu nhu cầu của Alpha trong thời kỳ đặc biệt không được giải tỏa, cơ thể của Alpha cũng sẽ bị tổn hại.

Cho nên mới có một số chuyên gia đã phủ định ý kiến cho rằng sự phân hóa ABO là sự tiến hóa của loài người, thậm chí còn cho rằng đây là một hình thức thoái hóa về tổ tiên. Họ cho rằng việc ở bên nhau chỉ vì hợp nhau về tin tức tố không phải là tình yêu, mà chỉ là sự ham muốn sinh sản bẩn thỉu.

Họ khẳng định rằng tình yêu thời kỳ con người còn là con người thuần túy mới là tình yêu thực sự.

Lâm Thần cũng không muốn chấp nhận chuyện đó, nàng sẽ không bao giờ để cho Vân Khởi ôm một Omega khác, đây là chuyện vĩnh viễn không có khả năng.

Nghĩ đến vừa nãy Alpha dừng lại ngay sau khi nàng nói mình cảm thấy khó chịu, Lâm Thần liền cảm thấy rất có tự tin.

Vân Khởi không trả lời, nhưng động tác của cô đã thực sự dịu đi, sự thay đổi này Lâm Thần cũng cảm giác được.

......

Đợi đến khi cảm xúc dâng trào, Vân Khởi vô thức dùng lực mạnh hơn.

"Đau em." Thực ra là không đau, chỉ là Lâm Thần có chút lo sợ động tác quá mạnh như vậy sẽ làm tổn thương đến em bé.

Alpha nghe thấy vậy liền theo bản năng mà dừng lại, mồ hôi vì cố gắng kiềm chế mà chảy xuống mặt, rơi xuống ga trải giường.

Nhìn người ở trên chỉ vì một câu của mình mà dừng lại, niềm vui trong lòng Lâm Thần bất giác nở rộ. Vậy là nàng biết rằng, Alpha mà nàng quen từ thuở nhỏ, người đã hứa sẽ bảo vệ nàng mãi mãi, thực sự đã quay trở lại rồi.

Chiến thắng bản năng là chuyện rất khó khăn, nhưng Vân Khởi một lần, lại một lần vì nàng mà kiềm chế bản thân. Lâm Thần hôn hôn lên môi của Vân Khởi.

“Được rồi, chị có thể di chuyển được rồi.” Omega nhỏ giọng nói, hình như còn có chút ngượng ngùng, "Dừng lại như vậy em cũng không thoải mái."

Theo sau lời của đoá hoa bách hợp, cảnh xuân lại một lần nữa hiện lên trong phòng ngủ.

Trong không khí tràn ngập hương hoa bách hợp hoà hợp với hương tình nhân thảo. Hai loại tin tức tố gắt gao quấn lấy nhau, giống như chủ nhân của chúng.

- --------------

Tác giả có lời muốn nói:

Vừa về phòng ngủ mà cảm thấy bị buồn vô cớ ╯▂╰

Cô ấy liền gửi cho tôi một video đọc thư

( ̄(エ) ̄), nói là đã viết cho tôi một lá thư và muốn đọc cho tôi nghe, cho nên đã quay video lại (/ ̄() ̄)/

- --------------

Editor:  chương sau cũng hay lắm, hihi