"Ta đây là cao lên sao?" Vân Khởi tỉnh dậy, cảm thấy tầm nhìn của mình hình như rộng hơn trước. Bước lại gương nhìn nhìn, đúng thật là đã cao hơn một chút, vết thương trên cánh tay cũng đã lành lại như ban đầu.
【Sử dụng thuốc sẽ khiến cơ thể có một số biến đổi】
Hệ thống chậm rãi nói
"Bây giờ ta phải giải thích thế nào đây?" Vân Khởi đối với chuyện mình cao lên cũng rất vui mừng, nhưng chuyện lạ như này, người khác cũng khó có thể hiểu được, đúng không?
Nếu hệ thống chịu nói trước với cô cơ thể sẽ thay đổi, cô có thể chuẩn bị trước một lời giải thích hợp lý.
【Họ sẽ theo bản năng mà chấp nhận chiều cao hiện tại của ngươi】
Hệ thống đáp.
Lại là năng lực của hệ thống sao...
Đến bây giờ, Vân Khởi vẫn chưa hiểu rõ về hệ thống, hơn nữa còn có khả năng thay đổi nhận thức của người khác khiến cô hơi hoang mang.
Cốc cốc.
Cốc cốc.
"Cứ vào."
Lâm Thần đẩy cửa bước vào.
"Ngày mai là ngày đi du lịch học tập của Hề Nhi, em đến hỏi đại nhân có cần chuẩn bị đồ không." Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Vân Khởi, Lâm Thần giải thích.
Omega mặc bộ đồ ở nhà màu lam nhạt, đứng thoải mái ở cửa, giống như lời hệ thống nói, nàng không chú ý đến việc Vân Khởi đột nhiên cao lên.
"!!!" Vân Khởi đã quên mất chuyến đi, thời gian trôi qua quá nhanh, bất quá cô cũng không biểu hiện ra ngoài.
"Ta tưởng ngươi hẳn là biết thứ gì có thể chạm vào, thứ gì không thể." Đại công nói xong liền đi ngang qua Lâm Thần, bước vào thư phòng.
Cuối cùng, thời gian cho chuyến du lịch học tập của Lâm Hề đã đến. Vân Khởi, Lâm Thần, còn có Lâm Hề đều thay đổi gương mặt, biến thành dáng vẻ bình thường.
Ba người có chút nhiều hành lý, nhưng thân là một tên cặn bã, Vân Khởi hiển nhiên không có ý định giúp bạn đời của mình mang hành lý. Lâm Hề liền muốn tới giúp nhưng lại bị Lâm Thần từ chối.
【 Cặn bã giá trị +30】
Theo tiếng hệ thống vang lên, quản gia xuất hiện bên cạnh Lâm Thần, nhận hành lý từ tay nàng rồi nhanh chóng mang ra xe, đặt vào cốp sau.
"Xem ra là nhờ quản gia." Vân Khởi nghĩ. Quản gia thực sự rất thích Lâm Thần, Vân Khởi lại một lần thấy được.
Nếu quản gia lúc đó không xuất hiện, có lẽ Vân Khởi đã không nhịn được mà đi giúp Lâm Thần. Omega thân hình nhỏ nhắn cùng nhiều hành lý nặng nề tạo nên sự đối lập rõ rệt, đặc biệt là khi Lâm Thần vừa qua thời kỳ đặc biệt không lâu.
Xe là loại xe bình thường, Lâm Thần cố ý mua riêng cho chuyến học tập này.
Vân Khởi ngồi ở ghế lái, Lâm Thần ôm Lâm Hề ngồi ở ghế phụ.
"Alpha sao lại để Omega lái xe? Thật mất mặt, nếu các phụ huynh khác thấy sẽ nghĩ ta không biết lái xe thì sao?"
【 Trước đây ngươi cũng không có nói như vậy. 】Trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ. Thời đại bây giờ không ngừng phát triển, con người cũng không thể giữ mãi quan niệm cũ được
Trong khi lái xe, Vân Khởi nhận thấy khả năng nhận thức của mình nhạy bén hơn, cô không chỉ có thể nhìn xa hơn mà việc chuyển làn đường hay các hành động khác của xe bên cạnh trong mắt cô cũng dường như chậm lại, hơi giống kỹ năng của mắt đại bàn.
Đây đã là lần thứ hai Lâm Hề được mẫu thân cùng mẹ dẫn đi chơi, nhưng mà Lâm Hề vẫn rất vui vẻ. Cô bé nằm trong lòng Lâm Thần, thử nắm nắm góc áo của Vân Khởi. Thấy Vân Khởi không ngăn cản, cô bé ngẩng đầu cười cười với mẹ bàn tay nắm chặt góc áo cũng không lấy ra.
Chẳng mấy chốc họ cũng đến trường học.
Trường trông lớn hơn so với Vân Khởi tưởng tượng, xe không thể vào trong, chỉ có thể dừng bên ngoài. Khắp nơi đều thấy các Alpha dẫn theo hành lý và nắm tay các Omega nhỏ.
"Không thể để ta nắm tay Lâm Hề, đúng không tiểu tra? Nguyên chủ rất ghét đứa trẻ này. Hơn nữa, ta vừa sử dụng cường hóa thân thể, hành lý nặng cũng không thành vấn đề với ta."
Không chờ hệ thống trả lời, Vân Khởi xuống xe và tự mình mang hành lý. Hành lý trông có vẻ nặng, nhưng khi Vân Khởi nhấc lên, cảm giác như chỉ là một khối bọt biển lớn.
Cô nhanh chóng đi đến cửa phòng học, bên trong đã có nhiều phụ huynh tụ tập nói chuyện phiếm.
"Chị là phụ huynh của Lâm Hề phải không?" Một Beta tiến đến gần Lâm Thần, "Con gái ta mỗi ngày đều ở bên cạnh ta nói bạn cùng bàn là cỡ nào cỡ nào đáng yêu." Cô chỉ vào một Omega gầy gò đứng cạnh Lâm Hề.
Cho dù là đang ngụy trang, Vân Khởi đại công cũng hoàn toàn không muốn nói chuyện với một Beta bình thường.
Lâm Thần chủ động tiếp lời, "Đúng vậy, Hề Nhi của chúng ta cũng là mỗi ngày cùng ta kể về những chuyện thú vị với bạn cùng bàn."
Nụ cười của Lâm Thần thật sự rất đẹp. Dù đã gặp qua rất nhiều lần, nhưng Vân Khởi vẫn bị nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời của nàng thu hút.
Sau đó hai người mẹ liền đi đến một bên tiếp tục trò chuyện về con cái, trong khi hai Alpha đứng yên lặng một bên.
Trong cuộc trò chuyện, Lâm Thần biết đối phương tên Ngô Viên Viên, một cái tên dễ thương như người. Nhìn nét mặt của nàng vẫn còn giống như trẻ con, thoạt nhìn cũng rất đáng yêu. Lâm Thần cũng giới thiệu tên mình, còn giới thiệu mẫu thân của bé con tên là Vân Khởi.
"Trước đây chúng ta có chút bận rộn, không có tham gia các hoạt động trước đó của Hề Nhi. Mẹ của Hoàng Tư đình chị có kinh nghiệm gì không?" Nói nói, Lâm Thần bắt đầu hỏi một ít tin tức về hoạt động lần này.
"Trước đây chúng ta thường đi thăm các cổ thành linh tinh, chỉ cần mang theo đồ ăn và quần áo là được rồi. Cũng không biết làm sao lần này lại chọn đi rừng rậm." Ngô Viên Viên nói, dáng vẻ không hài lòng. Dù trường học đảm bảo với phụ huynh là an toàn, nhưng cô vẫn lo muỗi với các loài động vật nhỏ trong rừng khác. Vì vậy liền sẽ không làm họ cảm thấy lần này không được vui như trước đây.
Chẳng mấy chốc mọi người đã tập trung đầy đủ trong phòng học, liền ngồi lên xe của trường đi đến rừng rậm ngoại ô thủ đô.
Thế giới này tốc độ xe rất nhanh, nhưng để đến được rừng rậm vẫn mất một ngày một đêm.
Lúc từ trên xe đi xuống tiếp xúc với ánh mặt trời, Vân Khởi cảm thấy như một cái cây sắp chết khô trong bóng tối đột nhiên được tưới nước, có một loại cảm giác giống như được sống lại, cô không tự giác híp lại hai mắt.
Lâm Thần nhìn thấy hành động nhỏ của Vân Khởi, không khỏi bật cười. Một đại công như vậy mà phải cuộn tròn bên trong thùng xe chật hẹp, thật là ủy khuất cho cô.
Nhưng mà nàng nhớ rõ trước kia cơ thể Vân Khởi không giống như lúc này, là nàng nhớ lầm sao?
Lâm Hề cũng học theo mẫu thân, híp híp hai mắt, còn thêm giơ tay ôm lấy ánh mặt trời.
Một lớn một nhỏ hành động giống nhau kéo Lâm Thần trở lại thực tại, nàng cảm thấy mỗi ngày được nhìn thấy họ, có thể chính là điều hạnh phúc nhất của nàng.
"Ta cũng muốn mặc kệ Lâm Thần mang hành lý, nhưng ngươi nhìn nàng so với các Omega khác đi, người khác đều có hai người, nàng lại gầy như vậy, nếu nhấc lên một nửa mà ngất xỉu, ta không chỉ phải mang hành lý mà còn phải cõng nàng? Dù sao lần này du lịch dài ngày cũng không thiếu cơ hội tăng giá trị cặn bã." Vân Khởi giãn cơ thể xong liền đi lấy hành lý cùng các Alpha khác.
"Tuy rằng Alpha nhà chị không thích nói chuyện, nhìn có vẻ lãnh đạm, nhưng lại đối với chị rất tốt," Ngô Viên Viên tiến đến bên cạnh Lâm Thần.
Trong số các phụ huynh, tuy rằng đều là Alpha mang hành lý, nhưng đa số sẽ để Omega mang những vật nhẹ hơn. Không giống như Vân Khởi, không có nhiều người có thể xách mọi thứ chỉ bằng một người, Alpha của Ngô Viên Viên cũng là một trong số đó.
"Ân." Lâm Thần cảm thấy thật kỳ diệu, Ngô Viên Viên là người đầu tiên nói Vân Khởi đối xử tốt với cô. Dù biết Vân Khởi không phải như vẻ bề ngoài, nhưng nghe người khác nói ra vẫn có cảm giác khác biệt.
"Nhà ta cũng vậy, không thích nói chuyện, dạy nàng thật nhiều lời âu yếm cũng không biết nói, mỗi lần nói "chị yêu em" giống như nói "chị hận em" vậy." Ngô Viên Viên càng nghĩ càng giận, trừng mắt nhìn Alpha đang mang hành lý cách đó không xa. Alpha vô tội nghiêng nghiêng đầu, không hiểu tại sao Omega của mình lại giận.
Thấy Lâm Thần không trả lời, Ngô Viên Viên chỉ nghĩ rằng cô ấy đang thẹn thùng.
"Trên xe ta liền phát hiện, hai người các chị hầu như không nói chuyện, an an tĩnh tĩnh" Ngô Viên Viên tiếp tục nói không ngừng, "Một người ít nói không sao, chỉ sợ cả hai đều ít nói như nhau. Khi ta kết hôn, thấy nàng không nói lời nào cũng sợ lắm."
"???" Lâm Thần nhìn Ngô Viên Viên với vẻ nghi hoặc.
"Khi đó gia đình hai bên đã có hôn ước với nhau, bác sĩ xác định ta là Omega, nhưng sau khi sinh, ta lại là Beta."
"Ta và Vân Khởi cũng vậy."
"Thật trùng hợp, ta cảm thấy chúng ta là bạn trời sinh." Ngô Viên Viên cảm thấy Lâm Thần với mình thật thích hợp làm bằng hữu với nhau, "Cha ta chỉ coi chuyện hứa hôn giống như một chuyện say rượu nói bậy, nhưng nàng lại chạy đến nhà ta cầu hôn. Chúng ta lớn lên cùng nhau, ta cũng thích nàng, nên liền gả cho nàng." Nhớ lại ngày kết hôn, Ngô Viên Viên lại trừng mắt nhìn Alpha phía sau.
Lâm Thần thầm thương tiếc cho Alpha vô tội bị liên lụy.
"Ngày kết hôn, nàng vẫn không nói chuyện với ta. Ta liền nghĩ do nàng bị ép buộc cưới nên không chịu chủ động mở miệng, lúc ấy hai đứa chỉ mắt lớn trừng mắt nhỏ, cái gì cũng không nói. Sau đó, ta tìm thấy album của nàng trong thư phòng, lúc đó mới phát hiện ra nàng thích ta rồi chủ động tiếp cận, mới có được như bây giờ." Ngô Viên Viên nhìn chằm chằm Lâm Thần, nàng cho rằng hiện tại Lâm Thần là đang giống với mình ngày xưa, thẹn thùng nhát gan, ngượng ngùng nói chuyện với Vân Khởi.
Lâm Thần có chút ngượng ngùng cười cười. Ngô Viên Viên nói thật sự nhiều, nhưng Lâm Thần cũng không thấy phiền, thậm chí nàng cảm thấy Alpha của Ngô Viên Viên có điểm giống với Alpha nhà mình, nói không chừng còn có thể học hỏi được điều gì đó.
"Ta nói cho chị, chị muốn......"
- --------------
Editor: khúc này bên Tấn Giang bắt đầu cần VIP nên chương này tác giả cho 3 chương trong một. Nghĩa là tiêu đề vẫn là chương 21 nhưng nội dung bên trong dài bằng 3 chương, tận 9945 chữ. Nãy giờ làm k có để ý tới, hèn gì thấy lướt quài, làm quài mà không đến cuối chương 😨😨. Giờ mình sẽ cắt thành 3 chương luôn nhoé