Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sau Khi Xuyên Thư HE Với Đại Lão Cố Chấp

Chương 50




Sau khi quay xong chương trình thì Thẩm Thứ chính thức hết việc ở đây, vì thế cậu dự định đón năm mới một mình trong biệt thự sau khi về đến Đế Đô. Người đại diện Quản Bằng có mời cậu về quê ở tỉnh S chung với anh ta trước khi lên đường bước vào kỳ nghỉ lễ, nhưng Thẩm Thứ cảm thấy quá phiền phức nên đã từ chối.

Đêm giao thừa, Thẩm Thứ ngủ thẳng một mạch đến lúc tự mình tỉnh giấc, cậu trùm chăn, ngồi trên giường lớn nhà mình ôm laptop lướt mạng. Tối hôm qua, bộ phim “Tình cờ yêu em” chiếu tập cuối cùng với một màn HE cả nhà cùng vui khiến các fans vui vẻ đến nỗi chèo kéo nhau đẩy kết cục của phim lên hot search. Cùng lúc đó, bởi vì đang là cuối tuần nên tập mới nhất của “Thần tượng! Chiến đấu đi!” cũng được tung lên mạng và hưởng ứng kịp được độ hot của bộ phim.

Tuy Thẩm Thứ có hơi không hài lòng với biểu hiện của bản thân trong tập này, nhưng cậu vẫn theo thói quen bấm mở chương trình rồi mở bình luận lên, sau đó đăng nhập vào tài khoản phụ của mình ở trên Weibo để lướt xem bình luận. Dù sao thì bản thân cậu cũng là một minh tinh nên từng giây từng phút, cậu đều muốn biết suy nghĩ của cư dân mạng về mình như thế nào. 

Tập này của chương trình kéo dài 1 tiếng 40 phút, ngay sau khi Thẩm Thứ mới vừa mở khu bình luận lên thì cậu đã trông thấy làn đạn của cư dân mạng có gì đó hơi sai sai. Ngoại trừ một số fans mong chờ tổ tiết mục sẽ lên thêm mấy nội dung mới mẻ cho chương trình, phần lớn bình luận còn lại đều đến từ fans của “Tình Cờ Yêu Em” bao gồm: fans của Thẩm Thứ, Diệp Tri Tri, Cố Đình Thâm, fans CP của Thẩm Thứ và Diệp Tri Tri, fans CP của Thẩm Thứ và Cố Đình Thâm, fans CP của hai nhân vật Sở Thiên Dật và Tần Tuyết, fans CP của Sở Thiên Dật và Cận Ngạn,…

Thật sự rất tưng bừng.

Nhất là khi các màn chơi dần xuất hiện kéo theo việc bóc ra “bộ mặt thật” của bộ ba diễn viên chính khiến cho bình luận của fans trở nên càng ngày càng “độc mồm”, “độc” đến nỗi không nỡ nhìn thẳng. Ví dụ như vụ việc Diệp Tri Tri và tiểu hoa chọn lộ trình cho nhóm với những lý do hết sức kỳ quặc, tuy rằng bộ phận hậu kỳ có ghép thêm những icon tạo nên hình ảnh đáng yêu nhưng vẫn có người lên tiếng đập tan những hình ảnh ấy. 

[Không có người bình thường nào có suy nghĩ kiểu đó hết!]

[Cô ấy làm vậy chắc để tăng hấp dẫn cho chương trình nhỉ?]

[Thật không thể tin được!]

[Cái này có phải là kịch bản của chương trình không đấy, Diệp Tri Tri chọn tuyến đường đó là do biết trước cốt truyện khúc sau rồi đúng không?]

[Sao Diệp Tri Tri không nói tiếng nào với Thẩm Thứ lúc chọn tuyến đường vậy?]

[Thì ra Diệp Tri Tri là “bình hoa di động” thật, chỉ số IQ này của cô ta đang sỉ nhục nhân vật Tần Tuyết trong phim cả đấy, chả biết tại sao đạo diễn lại chọn cô ta làm nhân vật chính nữa.]

[Ủa không phải Diệp Tri Tri từng có nickname thần bí trước khi “Tình Cờ Yêu Em” nổi như cồn hả? Hồi đó trên mạng truyền tai nhau bảo thật ra cô ta là tình nhân của một ông lớn nào đấy trong giới giải trí đó, chẳng lẽ mấy người chưa nghe qua về tin đồn này á?]



Bởi Thẩm Thứ là nam chính, và cũng là một đôi với Diệp Tri Tri trong bộ phim nên chắc chắn cậu không chạy thoát được việc bị cư dân mạng xì xào đánh giá. 

[Tui cảm thấy bản thân Thẩm Thứ không có miếng ga lăng nào luôn á, cậu ta không hề chăm sóc Diệp Tri Tri một chút nào.]

[EQ của Thấm Thứ thấp quá thể, mọi người xem cậu ta trợn mắt với Diệp Tri Tri kìa.]

[Hồi trước ở trên diễn đàn Holmes có ảnh Thẩm Thứ trợn mắt với Phó Thời Kiêu đó mọi người, cho nên là Thẩm Thứ rất thích trợn mắt với người khác hả?]

[Ha ha ha, khả năng quản lý biểu cảm của Thẩm Thứ tệ quá sức.] 

[Ủa ê mấy bình luận trước đó ơi, mấy người nghiêm túc đó hả? Đã là fans thì ai cũng biết Thẩm Thứ có mối quan hệ tốt với Diệp Tri Tri hết á, nên hai người đó mới dám không nể nang ai mà đùa giỡn với nhau ở trong chương trình.] 



Khi chương trình phát đến đoạn Diệp Tri Tri trả lời mấy câu hỏi vật lý khi chơi tàu lượn siêu tốc, khu bình luận bên dưới tràn ngập không khí ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ. Trong lúc ấy, cư dân mạng cũng tranh thủ bàn tán về bằng cấp của Thẩm Thứ và những người còn lại. 

[Đm! Thẩm Thứ tấu hề với Diệp Tri Tri làm tui cười đau bụng quá hahaha.]

[Tất cả chú ý, Thẩm Thứ lại trợn mắt vào lúc 58 phút 3 giây.]

[Nếu là tui thì tui cũng trợn mắt với cái dáng õng à õng ẹo của Diệp Tri Tri.] 

[Thật luôn á, hồi nãy tui không nhịn được mà bắt chước Thẩm Thứ trợn mắt luôn.]

[Ngoại trừ Diệp Tri Tri còn đọng lại chút kiến thức, mấy người còn lại đều là dân thất học cả!]

[Nghe đâu Thẩm Thứ chỉ thi vào được một trường đại học tầm trung thôi nên tui cảm thấy cậu ta có thể đáp đúng câu Newton là giỏi lắm rồi, ngay cả tiểu hoa còn không biết Newton là ai kìa!]

Thẩm Thứ: Cạn lời.

Sống trên đời suốt bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên cậu bị người ta nghi ngờ về học vấn của bản thân. Dẫu sao thì tuy rằng cậu bị giới ca hát phong sát trước khi xuyên thư, nhưng cậu là sinh viên tốt nghiệp nhạc viện đứng đầu hàng thật giá thật, nên chưa từng có ai chê cậu thất học cả. Thẩm Thứ gạt đi giọt nước chua xót trên khóe mắt rồi tiếp tục ngồi xem chương trình. 

Cũng may là IQ của cậu đã online ở giai đoạn sau của chương trình mới chặn được một đợt sóng to gió lớn, thoát được kiếp mất mặt trước bàn dân thiên hạ – chỉ là cậu hơi có lỗi với hai người đồng đội Diệp Tri Tri với nam diễn viên phim hài. 

Vào những phút cuối cùng của chương trình, khu bình luận chỉ còn lại lời khen Thẩm Thứ biết cách chơi, Diệp Tri Tri bị thiểu năng, và những người khác chỉ là công cụ hình người. 

[Hahaha, Thẩm Thứ trông hài quá đi mất, sao lại không dám đối mặt với chiếc váy xinh đẹp nhường đó cơ chứ.]

[Thẩm Thứ chơi đẹp lắm, sáu người kia thế mà không địch lại được đầu óc của một mình cậu ta.] 

[Thẩm Thứ là một người văn võ song toàn cả đấy, là một hảo hán vừa có IQ vừa có EQ!]

[Cho dù tui biết là kiến thức vật lý cấp 3 của Diệp Tri Tri khá tốt đấy, nhưng mà chỉ số thông minh của hai vợ chồng Sở Tần này không cùng một đẳng cấp, Thẩm Thứ cao tay hơn Diệp Tri Tri nhiều!]

[Túm cái quần lại là, chỉ có mỗi tui muốn thấy Thẩm Thứ mặc váy hở?]

[Không, bồ không cô đơn đâu đồng chí!]

[Ê, hình như Thẩm Thứ là khách mời thông minh nhất mùa này của chương trình á, đúng không? Sao tui có cảm giác như kiểu cậu ta trên cơ cả thị đế luôn á.]



Thẩm Thứ lướt một vòng Weibo một lần nữa để đảm bảo chắc chắn không còn thấy mấy bình luận mắng cậu là thất học nữa mới dám thở phào nhẹ nhõm. Cậu tắt máy tính đi rồi chắp hai tay trước ngực, sau đấy áy náy quỳ lạy về phía cửa: “Tri Tri, sau này có gặp lại nhau, tớ chắc chắn sẽ dẫn cậu đi ăn bất kỳ thực phẩm rác rưởi nào cậu muốn!”

Dứt lời, Thẩm Thự định đứng lên đi kiếm đồ ăn cho mình thì cậu chợt nghe thấy tiếng chuông cửa dưới lầu vang lên. Cậu không thể đoán ra được người nào sẽ đi tìm cậu vào lúc này, nên ôm theo một bụng đầy dấu chấm hỏi đi xuống lầu và đi tới trước màn hình bên cạnh cửa để nhìn ra ngoài xem là ai đến. Ngay khi cậu mới mở màn hình lên thì gương mặt của Diệp Tri Tri vừa được cậu quỳ lạy xuất hiện chình ình trước camera, cô còn xách theo hai túi lớn ơi là lớn, vui vẻ nói với ống kính trước mặt: “Tiểu Thứ Thứ, mở cửa cho tớ nhanh lên!”

Thẩm Thứ: Vừa mới nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới liền. 

Dùng đầu gối để nghĩ thôi cũng biết chắc chắn là đại lão nói cho em gái cưng nhà mình biết chỗ ở của cậu. Cơ mà, Diệp Tri Tri không hổ danh là anh em cây khế của cậu, biết rõ cậu một người một nhà cô đơn quạnh quẽ biết bao nên mới không ngại đường xa mà đến đây mang theo cái Tết ấm áp cho con người neo đơn này! Không hề bị bình luận trên mạng ảnh hưởng!

Xứng đáng một tiếng người đẹp thiện tâm. 

Thẩm Thứ vui vẻ mở cửa, sau đấy cậu ngẩng đầu lên thì trông thấy Kiều Nhung ung dung bình thản xuất hiện trước cửa. Còn gương mặt của Diệp Tri Tri đứng bên cạnh anh như đang hỏi: Ngạc nhiên chưa? Hạnh phúc chưa? 

Thẩm Thứ: …

Thẩm Thứ nhớ đến lần trước Kiều Nhung tỏ tình cậu nhưng kết quả lại bị cậu chọc tức, nên cậu ngay lập tức cảm thấy chột dạ. Đoán mò đoán mẫm nửa ngày, hóa ra là đại lão dắt theo em gái cưng đến cửa đòi nợ. Cậu vừa trừng mắt liếc nhìn Diệp Tri Tri đang vui sướng ngâm nga, tung tăng đi vào trong, trên mặt cậu vừa nở nụ cười thương mại nhận lấy hai túi lương thực trong tay Kiều Nhung, bày ra bộ dáng khách khí mời hai anh em vào nhà. 

Thẩm Thứ xách theo túi đựng rau dưa, trái cây đi vào bếp, lúc đang đi thì cậu nháy mắt với Diệp Tri Tri, ra hiệu bảo cô vào theo. Diệp Tri Tri bĩu môi nhưng vẫn tự giác theo sau cậu. Sau khi Thẩm Thứ cất đồ ăn xong xuôi, cậu vừa chuẩn bị đồ uống cho hai anh em nhà nọ, vừa bất mãn hừ lạnh với cô: “Diệp Tri Tri, cậu đến tìm tớ chơi thì không sao, nhưng mà cậu dẫn theo cả đại lão tới thì có phần hơi quá đó.”

Diệp Tri Tri ôm cánh tay đứng tựa lên tường, cô cũng bất mãn lên tiếng trách cậu: “Thẩm Thứ, tớ còn chưa có tìm cậu tính sổ đâu đó. Dù gì thì tớ với cậu cũng cùng nhau tuyên truyền cho bộ phim “Tình Cờ Yêu Em” lâu như vậy rồi, thế mà cậu lại không thèm nói cho tớ biết rằng người mà anh tớ thích chính là cậu, đã vậy, ổng còn tỏ tình với cậu rồi nữa chứ. Báo hại tớ lúc nào cũng cảm thấy áy náy với cậu, dẫn đến việc tớ sụt mấy ký trong khoảng một tháng trời từ hồi nguyên đán đến giờ. Cậu nói thử xem là ai quá đáng hơn ai?”

Thẩm Thứ: …

Thẩm Thứ cảm thấy khuôn mặt già nua của mình có chút nóng lên, cậu lén lái sang chuyện khác: “Dẫu sao thì cậu cũng là nữ minh tinh nổi tiếng trong giới trí, không bàn đến dáng người không đạt tiêu chuẩn, cậu còn thích ăn mấy món ăn vặt không tốt cho sức khỏe nữa, nên tớ đang âm thầm giúp cậu giảm cân giữ dáng đó, cậu phải cảm ơn tớ mới đúng.” 

Nét mặt Diệp Tri Tri tràn đầy sự ghét bỏ, xua tay với cậu: “Thẩm Tiểu Thứ, cậu đừng có dùng mánh này nữa, tớ đi guốc trong bụng cậu từ lâu rồi. Có phải cậu định từ chối anh tớ đúng không? Tớ nói cho cậu biết, anh tớ tuyệt đối nghiêm túc với cậu đấy. Ổng biết năm nay cậu đón tết một mình, sợ cậu cô đơn quạnh quẽ nên mới thẳng thừng từ chối yêu cầu mỗi năm về nhà cũ đón tết với gia đình của ông nội, xong rồi còn túm tớ theo đến nhà cậu ăn tết đấy! Sau đó, ổng còn không cho tớ nói với cậu về vụ này, bảo là sợ dọa cậu chạy mất dép. Chẹp chẹp, một phen đau khổ cân nhắc này của ông anh đáng thương nhà tớ khiến ai nghe cũng phải thương tâm rơi lệ. Thứ Thứ Tử, cậu dám nói cậu không cảm động sao?”

Nghe những lời ấy, tim Thẩm Thứ bỗng đập nhanh hơn, tay cậu chậm rãi ngừng động tác pha cà phê, quay người lại do dự hỏi Diệp Tri Tri: “Những gì cậu nói là thật à?”

Diệp Tri Tri bắt chước theo biểu cảm mọi ngày của cậu, cô trợn mắt gằn từng chữ một: “Là! Thật! Đó!” 

Thẩm Thứ: Phong cách theo đuổi người khác của đại lão thế này làm ông đây thật sự có chút không đỡ được. 

Bị đánh bại ngay vào ngày đầu tiên gặp lại thế này có lẽ hơi nhanh nhỉ? 

Trong khi Thẩm Thứ thất thần bưng hai ly cà phê nóng hổi từ bếp đi đến phòng khách thì Kiều Nhung đang xoa cằm, anh cảm thấy hứng thú mà nghiên cứu chiếc váy Lolita xinh đẹp trên ghế. Đấy là chiếc váy được Thẩm Thứ mang theo từ thành phố N về, sau đó tiện tay quăng đại ở trên sô pha. Thẩm Thứ vừa ra đã trông thấy một màn như thế thì trong lòng vốn đang không bình tĩnh trở nên càng hoảng loạn hơn. 

Chết tiệt, tại sao khi về đến nhà bản thân lại không thủ tiêu cái váy này cho rồi? Tại sao lại để ở một nơi có thể dễ dàng nhìn thấy như vậy chứ? Tại sao trong đầu mình bây giờ bỗng hiện lên một loạt hình ảnh có hơi ứ ừ? Chẳng lẽ cậu “đen tối” đến thế á?

Nhiệt độ trên mặt Thẩm Thứ tiếp tục tăng lên không ngừng, cậu cảm giác gương mặt mình giờ phút này chắc chắn trông giống như một quả táo đã chín rục. Nhưng càng quá đáng hơn là Diệp Tri Tri đi đến cạnh cậu lúc này chẳng những không nói được nửa câu tốt đẹp nào mà khi trông thấy món đồ trong tay anh trai mình còn thở phì phò, vạch trần thằng bạn thân nhà mình: “Anh hai, chắc anh không biết chứ Thẩm Thứ chỉ vì cái váy này mà bán đứng cả em luôn đó!” 

Thẩm Thứ:!!!

Nếu không phải đang có Kiều Nhung đứng ở đây thì cậu thật sự rất muốn nhào đến bịt miệng Diệp Tri Tri lại, xong rồi nhẹ nhàng thủ thỉ với cô: Thân ái, cậu có thể ăn bậy bất cứ cái gì, nhưng mà cậu không thể nói bậy như thế được! Tốt nhất cậu nên bớt vài câu kẻo xảy ra án mạng thật đó!

Nhưng tất cả đã quá muộn. 

Thẩm Thứ còn chưa kịp giải thích thì thấy Kiều Nhung chậm rãi buông góc váy trong tay ra, sau đó anh ngẩng đầu, cười nhạt nhìn thẳng vào mắt cậu một hồi rồi ẩn ý nói: “Không ngờ là cậu có đam mê thế này đấy.” 

Thẩm Thứ: Oan uổng quá.