Sau Khi Xuyên Thành Thiên Miêu Tinh Linh Của Hotboy Trường

Chương 51




Lý Lị cười một chút: "Em nghĩ gì vậy, trong lớp học có camera sao? Lớp học không có camera thì văn phòng làm sao có thể lắp camera được chứ. Các em học sinh có thích bị giám sát không? Các em không thích, chúng ta tất nhiên cũng sẽ không thích."

Lời này cũng có lý ha. "Ôi, được thôi, đi nào cô, em muốn xem cô Trương sẽ vu khống em như thế nào, cũng muốn xem thử chủ nhiệm phòng giáo vụ của chúng ta có đủ thông minh hay không."

Lý Lị thấy tâm trạng của cậu dường như khá ổn mới yên tâm. Cô cũng từng là học sinh, biết rằng điều học sinh sợ và ghét nhất chính là bị người khác nói gian lận. Vì vậy, khi Trương Yến Dung thấy điểm số của Lục Vân Phi và cho rằng cậu gian lận, đề nghị hủy bỏ thành tích, cô đã lập tức phản đối.

Điểm tiếng Anh của Lục Vân Phi đúng là tiến bộ nhiều, nhưng không thể dựa vào đó mà kết luận cậu gian lận. Gắn mác gian lận cho một học sinh, bắt cậu phải gánh chịu vết nhơ này suốt thời gian học trung học là quá nặng nề cũng quá tàn nhẫn. Lý Lị không muốn và cũng không tin Lục Vân Phi thật sự gian lận.

Văn phòng của chủ nhiệm phòng giáo vụ nằm ở cuối hành lang bên tay phải. Khi Lục Vân Phi và Lý Lị bước vào, Trương Yến Dung đã có mặt rồi.

Chủ nhiệm phòng giáo vụ thấy họ vào thì bảo họ ngồi xuống.

Lý Lị đóng cửa lại, kéo Lục Vân Phi ngồi xuống.

"Lục Vân Phi, em chắc hẳn đã nghe giáo viên chủ nhiệm nói về lý do gọi em đến văn phòng rồi chứ?"

"Vâng."

"Từ 74 lên 98, tiến bộ hẳn 24 điểm. Em có thể giải thích được không?"

"Sau kỳ thi tháng trước, cô Lý đã sắp xếp để em ngồi cùng bàn với Biên Tấn Nguyên để cải thiện điểm tiếng Anh. Điểm tiếng Anh của Biên Tấn Nguyên chắc hẳn cô cũng biết. Sau khi ngồi cùng bàn với em, cậu ấy đã giúp em lập nhiều kế hoạch, từ học từ vựng đến viết bài luận, giám sát toàn diện, thế nên việc em tiến bộ cũng là điều bình thường."

Trương Yến Dung nghe vậy, cười khẩy một tiếng đầy châm chọc nhưng không nói lời nào.

"Cô cười cái gì?" Lục Vân Phi hỏi cô ta.

"Không có gì, chỉ là nếu Biên Tấn Nguyên thật sự giỏi như cậu nói thì cậu ta nên làm giáo viên tiếng Anh luôn cho rồi, một tháng tiến bộ 24 điểm, trường chúng ta e rằng không có giáo viên nào giỏi như vậy đâu."

Lục Vân Phi thấy buồn cười: "Thế nào ạ, cô làm không được thì không cho người khác làm à? Theo em, có một số giáo viên chỉ có tuổi mà không có tài, thật sự còn chẳng bằng học sinh học giỏi nữa."

"Em..."

Lục Vân Phi cười: "Em nói sai sao, cô Trương?"

Chủ nhiệm phòng giáo vụ thấy hai người sắp cãi nhau, đập bàn một cái, bảo cả hai yên lặng.

"Vậy Lục Vân Phi, em giải thích rằng tiến bộ lớn như vậy trong kỳ thi tháng này là nhờ Biên Tấn Nguyên đúng không?"

"Đúng ạ."

"Nói bậy." Trương Yến Dung xen vào: "Rõ ràng là em đã lén xem đề thi hôm đó, em dám nói rằng em không nhìn thấy đề thi trên bàn làm việc của tôi?"

"Hôm đó em đến tìm cô Lý, không phải đến tìm cô, em căn bản không vào khu vực làm việc của cô, càng không biết trên bàn làm việc của cô có một tờ đề thi."

"Tất nhiên là em không thừa nhận rồi. Văn phòng hôm đó không có ai, em có nhìn thì cũng không ai biết, đúng không?"

"Vậy cô có chứng cứ gì chứng minh em đã xem không?"

"Em không phải dựa vào việc văn phòng không có camera nên mới dám nói vậy sao?"

Lục Vân Phi cười: "Cũng là lời đó, em trả lại cho cô."

"Lục Vân Phi, nếu em thật sự không xem, hôm đó khi tôi nói chuyện với em, hỏi em lần này có thể đạt không, em có dám tự tin khẳng định sao? Chẳng phải em nhìn thấy đề thi, biết trước đề thi nên mới biết chắc lần này mình sẽ đạt điểm à?" Trương Yến Dung tức giận.

"Ôi." Lục Vân Phi kéo dài giọng điệu, bình tĩnh nói: "Cô Trương muốn nói về lần trò chuyện lần trước có phải không? Là lần cô nói một tiết học thêm một tiếng là một nghìn sáu đó hả?"

"Em nói bậy gì vậy!" Trương Yến Dung thẹn quá hóa giận.

Chủ nhiệm phòng giáo vụ nhíu mày: "Một tiết học thêm một tiếng một nghìn sáu là sao?"

"Thầy đừng nghe cậu ta nói bậy bạ." Trương Yến Dung vội vàng nói.

Lục Vân Phi thong thả: "Cô Trương nói tiếng Anh của em quá kém, tốt nhất là đến học thêm ở chỗ cô, một giờ một nghìn sáu."

Chủ nhiệm phòng giáo vụ ngay lập tức thay đổi sắc mặt, không hài lòng nhìn về Trương Yến Dung.

Nước trong quá thì không có cá, thêm vào đó là sự quan tâm của các bậc phụ huynh đối với kỳ thi đại học, cho nên hiệu trưởng của trường Nhất Trung cũng như chủ nhiệm phòng giáo vụ đều biết rằng phần lớn giáo viên trong trường đều mở lớp dạy thêm tại nhà. Tuy nhiên, chưa ai dám như Trương Yến Dung mở miệng đòi một nghìn sáu một giờ cả, đây là lần đầu tiên cô nghe thấy đó. Thật sự quá đắt rồi! Nếu chuyện này bị lộ ra, danh tiếng của trường Nhất Trung cũng sẽ xong đời.

"Cô Trương, tôi hy vọng lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện về vấn đề này."

"Ngài đừng nghe cậu ta nói bậy, cậu ta toàn nói hươu nói vượn cả đấy." Trương Yến Dung nóng nảy.

"A, Cô Trương, cô dám làm nhưng không dám nhận à? Trước mặt học sinh mà nói dối, đây không phải là điều mà một người giáo viên nên làm đâu."

Trương Yến Dung quay đầu giận dữ nhìn cậu: "Lục Vân Phi, em bởi vì bị tôi bắt gian lận nên mới cố tình bôi nhọ tôi phải không?"

Lục Vân Phi cười một chút: "Cô nói sai rồi. Em nghĩ là vì cô dùng công phu sư tử ngoạm* không thành nên mới vu khống em gian lận, cố ý bôi nhọ em đó."

*sư tử ngoạm: tham lam, muốn nhiều nhất có thể.

"Tôi vu khống em?" Trương Yến Dung cười khẩy: "Em tự xem điểm số của mình nửa năm qua đi, xem có lần nào đạt điểm không? Lần nào cũng chỉ được 70, 80 điểm, sao lần này đột nhiên đạt? Chẳng phải vì em đã lén xem đề thi sao?"

"Em đã nói rồi, đó là nhờ Biên Tấn Nguyên giúp em ôn tập. Thêm nữa, em có cần gian lận không? Em vì cái gì mà gian lận chứ? Một kỳ thi tháng mà đáng để em gian lận hả? Kỳ thi phân ban quan trọng như vậy em còn không gian lận, giờ lại đi gian lận sao? Em bị điên à?"

"Biết đâu em tình cờ thấy đề thi nên mới nảy sinh ý định đó thì sao?"

"Vậy em vì cái gì?"

"Vì cái gì? Đương nhiên là vì một thành tích tốt rồi. Em không đạt điểm tiếng Anh đã lâu, trong lòng cũng mong đạt điểm đi."

"Vậy thì cô không hiểu em rồi. Em không đạt điểm tiếng Anh đã lâu, em cũng đã quen rồi. Hơn nữa, điểm các môn khác của em đủ tốt, cho dù tiếng Anh em không đạt điểm, lần nào cũng không đạt, em vẫn thi đỗ vào lớp 1, vẫn ở mức trung bình khá."

Trương Yến Dung tức đến chết mất.

Chủ nhiệm phòng giáo vụ nhìn hai người đấu khẩu, hỏi: "Các người còn gì muốn nói nữa không?"

"Nếu Lục Vân Phi nói cậu ta không gian lận, nói đây là trình độ thật của bản thân thì hãy để Lục Vân Phi thi lại một lần nữa đi." Trương Yến Dung giả vờ bình tĩnh nói: "Tổ tiếng Anh mỗi kỳ thi đều soạn hai đề thi. Kỳ thi tháng này dùng đề A, đề B vẫn còn trong ngăn kéo của tôi. Đúng lúc có thể để Lục Vân Phi làm. Nếu Lục Vân Phi không gian lận, trong trường hợp hai đề thi có độ khó tương đương, cậu ta cũng nên đạt điểm chứ."

Lục Vân Phi sững lại.

Chủ nhiệm phòng giáo vụ suy nghĩ: "Lục Vân Phi, em thấy thế nào?"

Em thấy đương nhiên là không được rồi! Dựa vào đâu mà cậu phải làm thêm một đề thi chứ? Nếu không may cậu không đạt điểm, chẳng phải sẽ mang tội oan sao.

Trương Yến Dung thấy Lục Vân Phi không nói gì, càng tin tưởng hơn vào suy nghĩ của cô ta: "Sao vậy? Lục Vân Phi không muốn sao? Nếu em không gian lận thì sợ cái gì chứ?"

"Cô Trương không cần nói kiểu mỉa mai như vậy đâu. Ai cũng biết, thi cử dựa vào thực lực và may mắn, nếu không sao lại có chuyện có lúc phát huy vượt trội, có lúc lại phát huy kém chứ. Cô nói em gian lận, vậy cô có chứng cứ không? Nhân chứng vật chứng, cô có cái nào không? Cô không có gì cả, vậy dựa vào đâu mà vu khống, lại dựa vào đâu mà yêu cầu em làm thêm một đề thi? Luật pháp của nước ta, nghi ngờ phải được giải tội, thiếu chứng cứ còn phải thả tại tòa, cô không có chứng cứ thì nên xin lỗi em, chứ không phải bắt em làm thêm một đề thi đâu."

"Em vừa rồi không phải tự tin lắm sao? Sao giờ lại chột dạ? Tôi còn tưởng Biên Tấn Nguyên giỏi lắm chứ, xem ra cũng có chẳng tài cán gì."

"Đừng nhắc đến cậu ấy. Một giáo viên lại đi so sánh với học sinh, cô không thấy mất mặt hả?"

"Không mất mặt bằng gian lận đâu."

"Trương Yến Dung, cô nói em gian lận lần nữa xem."

Lý Lị thấy cậu gọi thẳng tên Trương Yến Dung, vội vàng giữ cậu lại: "Lục Vân Phi, em đừng xúc động."

"Tại em muốn xúc động sao? Cô xem lời cô ấy nói có phải tiếng người không?"

"Lục Vân Phi, em nói gì thế? Em có còn nói tiếng người không?"

"Được rồi." Chủ nhiệm phòng giáo vụ quát: "Cãi cãi cãi, cãi thì có thể giải quyết được vấn đề sao!"

"Dù sao, nếu tôi không gian lận, tôi chắc chắn sẽ không sợ. Đừng nói là một đề, hai mươi đề tôi cũng làm." Trương Yến Dung ngấm ngầm ám chỉ.

Lục Vân Phi hừ lạnh một tiếng.

Chủ nhiệm phòng giáo vụ nhìn ba người trước mặt, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Lục Vân Phi nói có lý, nhưng sự nghi ngờ của cô Trương cũng không thể không giải quyết. Vậy đi, cô Trương lấy đề B ra, Lục Vân Phi làm đề thi này tại đây. Một nửa của 24 là 12, chỉ cần Lục Vân Phi có thể cao hơn lần trước 12 điểm thì chứng tỏ Lục Vân Phi không gian lận. Được không?"

74 + 12 = 86, Lục Vân Phi tính toán. Điểm số này tuy không phải là chắc chắn đối với cậu, nhưng trưởng phòng giáo vụ đã nói vậy, cậu từ chối nữa sẽ giống như cậu thật sự chột dạ. Chi bằng đánh cược một lần, dù sao bài luận và từ vựng của cậu cũng không thấp, những mục cần học trong một tháng qua cũng ít, Biên Tấn Nguyên đã giúp cậu ôn tập rồi, sai cũng không sai quá nhiều, có thể đánh cược.

"Được." Cậu nói: "Nhưng em có điều kiện."

"Em nói đi." Chủ nhiệm phòng giáo vụ nói.

"Nếu em đạt trên 86 điểm, em muốn cô Trương xin lỗi em một cách nghiêm túc."

Trương Yến Dung nghe vậy thì lườm cậu một cái: "Vậy nếu em không đạt 86 điểm, chứng tỏ em gian lận, sẽ bị phê bình công khai, ghi vào hồ sơ, thứ hai tuần sau em phải xin lỗi trước toàn trường."

Lục Vân Phi không ngờ cô ta còn có ý định này. "Vậy em sửa lại, em cũng muốn cô Trương bị phê bình công khai, ghi vào hồ sơ, thứ hai tuần sau xin lỗi em trước toàn trường. Song ngữ Trung Anh, tám trăm từ."

"Được." Trương Yến Dung không tin cậu có thể đạt 86 điểm. Với thành tích của Lục Vân Phi, số lần trên 80 đếm trên đầu ngón tay, 86 điểm không phải là việc dễ dàng với cậu.

"Vậy em về lớp học đi, trưa nay em qua đây, tôi sẽ giám sát em." Trưởng phòng giáo vụ nói.

"Không cần ạ." Lục Vân Phi ngồi thẳng trên ghế, giọng điệu đầy vẻ không quan tâm: "Tiết tiếp theo là Hóa học, chắc là sẽ giảng bài thi Hóa học, Hóa học lần này em được điểm tối đa nên không cần phải nghe, thi ngay bây giờ đi ạ. Vừa hay sau tiết Hóa là tiết Sinh học, em cũng đạt điểm tối đa môn sinh học. Hai tiết học cộng với thời gian nghỉ giải lao, cũng đủ để em làm xong."

Trương Yến Dung nhìn vẻ mặt thong dong, nói chuyện không quên khoe thành tích môn khoa học tự nhiên của cậu mà tức đến nghiến răng.

Chủ nhiệm phòng giáo vụ nghe vậy, nhất thời cảm thấy có chút khâm phục cậu.