Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Tôi Có Được Con Của Bá Tổng

Chương 2




Nhắc tới cái tên Mẫn Hạo Phong, Khúc Thiên Dao không thể quen thuộc hơn.

Cậu sắp bắt đầu quay bộ phim truyền hình “Điềm thê mật ý” được chuyển thể từ tiểu thuyết, nhân vật nam chính của bộ phim này là Mẫn Hạo Phong, và nam diễn viên… không ai khác chính là Khúc Thiên Dao.

Cậu ban đầu không muốn tham gia bộ phim này, nhưng không thể chịu được lời cầu xin của người đại diện, cộng thêm công ty liên tục gây áp lực cho cậu nên cậu không còn cách nào chỉ đành nhận nó.

Nói về lý do tại sao cậu không muốn nhận lời, thì phải nói đến nguyên tác “Kiều thê ngọt ngào của tổng tài hào môn”. Trong sách có một nữ phụ bia đỡ đạn tên là Khúc Thiên Dao gặp phải kết cục bi thảm, tên lẫn tính cách của cô đều rất giống cậu, có người tiết lộ tác giả là anti-fan của cậu, nhưng tác giả khẳng định nhân vật này không có nguyên mẫu, nếu có sự tương đồng đơn thuần chỉ là sự trùng hợp, mặc dù trên mạng đã bị xé đến trời đất mù mịt, song nó cũng mang lại sự nổi tiếng cho quyển tiểu thuyết này và cho chính cậu.

Kết quả là quyển tiểu thuyết này đã trở thành hit và được xuất bản thành công trên cả điện ảnh và truyền hình, vì để tạo chủ đề còn chạy đến mời cậu đảm nhận vai nam chính, và cậu cũng đã nhận lời.

Khúc Thiên Dao ngước mắt nhìn về phía người đàn ông tự xưng là Mẫn Hạo Phong, đôi mắt như sao lạnh, mũi thẳng, môi mỏng, mặt dù gương mặt lạnh lùng, nhưng đôi mắt phượng hơi khép hờ cùng với mái tóc đen hơi rối… tạo cho anh thêm vài phần cảm giác lười biếng.

Công bằng mà nói, người đàn ông này rất đẹp trai, hơn nữa so với cậu, anh càng thích hợp với vai Mẫn Hạo Phong hơn.

Đương nhiên, điều này không có nghĩa là Khúc Thiên Dao không tự tin vào ngoại hình của mình, dù sao cậu cũng nổi tiếng về ngoại hình nhưng không có kỹ năng diễn xuất, nếu đánh giá chính mình, Khúc Thiên Dao cảm thấy mình ít nhất có thể đạt được tám điểm trên mười!

Hiện tại Khúc Thiên Dao phần nào chắc chắn có người cố ý sắp xếp việc này, hơn nữa người bị nghi ngờ nhiều nhất chính là người đại diện của cậu, đoán chừng hắn đang chuẩn bị tạo một làn sóng lăng xê trước khi khởi quay, dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên người đó làm loại chuyện này.

Nhưng đặc biệt tìm một người đàn ông để ngủ với cậu thì hơi quá đáng.

“Mặc dù tôi không biết người đại diện của tôi đã nói gì với anh, nhưng chuyện lần này tôi hoàn toàn không biết gì cả.” Khúc Thiên Dao cau mày nói: “Tôi sẽ đến nói với công ty đừng thổi phồng chuyện này lên, anh cũng không cần thiết phải diễn cùng với tôi.”

Mẫn Hạo Phong nghe vậy cũng cau mày nói: “Khúc Thiên Dao, hôm nay cậu bị làm sao vậy?”

Thấy đối phương không chịu buông tha, Khúc Thiên Dao đành bất đắc dĩ nhìn hắn như kẻ ngốc, kết quả đối phương cũng nhìn mình như kẻ ngốc, hai tên ngốc ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng cả hai rơi vào trầm tư.

Nhìn dáng vẻ này của đối phương, dường như là nghiêm túc thật, chẳng lẽ là cùng họ cùng tên sao? Thế giới này có chuyện trùng hợp như vậy à?

“Anh vừa nãy lấy điện thoại của tôi à? Trả lại cho tôi trước đi.” Khúc Thiên Dao nói: “Tôi liên lạc với người đại diện của tôi, bảo anh ta tới nói chuyện với anh.”

“Người đại diện của cậu quản được cậu sao?”

“Anh quản tôi à, đưa đây!”

Có lẽ giọng điệu nửa đe dọa của Khúc Thiên Dao đã có tác dụng, Mẫn Hạo Phong thực sự đã đưa điện thoại cho Khúc Thiên Dao, anh liếc nhìn chiếc điện thoại màu hồng và rơi vào trầm mặc.



Dù mẫu mã giống nhau nhưng anh chắc chắn rằng điện thoại của mình không phải màu này.

Có phải người này đang chơi khăm anh không?!

“Anh không muốn liên lạc với người đại diện của mình.”

“Vậy thì trả lại điện thoại cho tôi!”

Mẫn Hạo Phong: “…”

Nhìn thấy đối phương vẻ mặt không nói nên lời, Khúc Thiên Dao bắt đầu cảm thấy hơi hoảng, chẳng lẽ hắn bị mù màu sao?!

Cuối cùng, Khúc Thiên Dao ấn nút nguồn dưới đôi mắt nặng trĩu của Mẫn Hạo Phong, màn hình vừa sáng lên, thứ đầu tiên đập vào mắt cậu chính là khuôn mặt của chính mình.

Đôi lông mày quen thuộc này, nụ cười quen thuộc này, và… dáng người xa lạ này, tuy ngực không lớn nhưng ít nhất cũng có thể phân biệt được giới tính, dù sao là đàn ông cũng không thể có được! Hơn nữa cậu chắc chắn rằng mình chưa bao giờ chụp một bức ảnh như vậy.

Trong lòng đầy nghi hoặc, Khúc Thiên Dao ngập ngừng ấn ngón tay với ý muốn mở khóa điện thoại.

Khi màn hình nền hiện lên, cậu sợ chết khiếp.

Dấu vân tay của cậu có thể mở khóa nó! Đây cmn thực sự là chiếc điện thoại của cậu!

Khúc Thiên Dao vừa rồi còn ồn ào nói muốn liên lạc với người đại diện của mình, lúc này lại không dám nhấn mở danh bạ điện thoại ra, cậu thật sự không biết khi mở ra sẽ thấy những gì, trước ánh mắt lạnh lùng của đối phương, trong lòng cậu đã chuẩn bị tâm lý mấy lần rồi mới hít một hơi bấm vào danh bạ.

Khi nhìn thấy cái tên đầu tiên trong danh bạ, cậu đã biết tình huống đau đớn nhất đã xảy ra. Cậu quả thực đã từng nghe nói đến một số cái tên bên trên, nhưng tuyệt đối không quen biết họ.

Khúc Thiên Dao lập tức nhấn nút HOME để trở lại màn hình chính, vuốt qua vuốt lại hai lần để tìm album ảnh rồi bấm vào, trong đó tràn ngập những bức ảnh selfie khiến Khúc Thiên Dao gần như ngừng thở.

Những nơi khác nhau, trang phục khác nhau, góc chụp khác nhau, chủ nhân của mỗi bức ảnh đều có khuôn mặt giống hệt cậu, ngoại trừ giới tính thì hầu như không có sự khác biệt, thật giống như người chị song sinh thất lạc từ lâu của cậu.

Khúc Thiên Dao bỗng nhiên rơi vào hoài nghi và sợ hãi, thậm chí cậu còn có thể nhìn thấy được quỹ đạo cuộc đời của chủ nhân chiếc điện thoại này.

Nếu chỉ để lăng xê thì căn bản không cần thiết, nếu là chương trình chọc phá thì chỉ có thể nói tổ sản xuất đã làm rất tốt, rất có tâm, ít nhất họ đã hoàn toàn đánh lừa được cậu.

Xem xét tình hình hiện tại và những kịch bản mà cậu đã từng tiếp xúc trước đó, mặc dù cậu không muốn thừa nhận nhưng nếu đây không phải là một trò đùa thì chỉ có một khả năng.



Cậu đã xuyên sách rồi!

Hơn nữa còn xuyên vào nữ phụ bia đỡ đạn có mối liên hệ sâu sắc với cậu này!

Xem tình hình, có vẻ như đêm qua cậu vừa đánh thuốc mê nam chính để lên giường!

Chẳng bao lâu nữa sẽ bị nam chính dạy dỗ!

Đây cmn là một trò cười quốc tế!

Khúc Thiên Dao nhìn người đàn ông trước mặt, đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, vừa rồi cậu còn đang cảm thán người đàn ông này thích hợp đóng vai nam chính, cái này không phải nói nhảm à, bản gốc còn có thể không phù hợp sao!

Nghĩ đến thái độ của mình vừa rồi nói chuyện với Mẫn Hạo Phong, Khúc Thiên Dao cảm thấy mình có hơi ngu ngốc, đương nhiên lúc này vẫn phải tạo quan hệ tốt với hắn!

Thế là Mẫn Hạo Phong nhìn biểu cảm trên mặt Khúc Thiên Dao hết lần này đến lần khác, từ kinh ngạc đến kinh hãi rồi hối hận, cuối cùng đến hoàn toàn lấy lòng, quả thực so với bảng màu còn đặc sắc hơn.

“Khụ…” Khúc Thiên Dao hắng giọng, sau đó nhớ tới thanh âm của mình có thể bị bại lộ, vì thế hạ giọng lần nữa, vẻ mặt nịnh nọt: “Anh Phong!”

Hai chữ bay bỗng khiến Mẫn Hạo Phong toát mồ hôi trong cái nóng bức đầu thu này: “Khúc Thiên Dao, hôm nay rốt cuộc cậu bị làm sao vậy?”

Khúc Thiên Dao nuốt nước miếng nói: “Nếu em nói em muốn thay đổi làm người tốt, anh có tin không?”

Mẫn Hạo Phong: “…”

Nhìn thấy người đàn ông đối diện có vẻ muốn gọi cảnh sát, Khúc Thiên Dao nghiến răng nghiến lợi nói tiếp: “Em biết hiện tại anh nhất định rất tức giận, nhưng anh yên tâm, em cam đoan chuyện tối qua chỉ có trời biết đất biết, em biết anh biết, nếu em nói ra ngoài sẽ bị thiên lôi đánh chết..”

“Cậu…”

“Em hiểu rồi!” Khúc Thiên Dao lập tức giơ tay cắt ngang lời Mẫn Hạo Phong đang định nói: “Em biết trước đây em đã sai, nhưng hy vọng lần này anh có thể tin tưởng em. Tất cả mọi chuyện chỉ là một sự cố ngoài ý muốn không mấy đẹp đẽ mà thôi, em đảm bảo sau khi bước ra khỏi cánh cửa này, từ nay về sau chúng ta không còn liên quan gì đến nhau nữa.”

“Được, hãy nhớ những gì cậu nói hôm nay, nếu như…”

Khúc Thiên Dao lập tức gật đầu: “Nhớ kỹ mà, em hứa sẽ không làm phiền anh nữa, nếu em nói ra ngoài thì anh dạy dỗ em là được rồi!” Cậu nói xong xoa tay nịnh nọt: “Vậy bây giờ em có thể đi được chưa?”

Mẫn Hạo Phong suy nghĩ hồi lâu mới gật đầu, Khúc Thiên Dao lập tức đứng dậy với tốc độ ánh sáng, dưới ánh mắt kinh ngạc và nghi ngờ của hắn, cậu chạy như bay trốn khỏi hiện trường.