Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi, Tôi Nổi Tiếng Nhờ Show Hẹn Hò

Chương 7




Hôm sau, Lâm Gia Duệ đến trung tâm giao dịch bất động sản đúng giờ, nhưng Giang Vãn Vãn lại đến muộn.

 

Sau khoảng nửa tiếng chờ đợi, Lâm Gia Duệ bắt đầu cảm thấy sốt ruột. Đang định gọi điện thúc giục thì một bóng dáng xinh đẹp bước vào cửa.

 

Lâm Gia Duệ nghẹn thở.

 

Cô gái bước vào có mái tóc dài gợn sóng, mặc chiếc váy liền màu đen ôm sát, trang điểm tinh tế, toàn thân toát lên khí chất quý phái của một nữ cường nhân.

 

Đây là một Giang Vãn Vãn mà Lâm Gia Duệ chưa từng thấy.

 

Kiều diễm và cao quý.

 

Như đóa hồng mọc trên đỉnh núi tuyết, đẹp nhưng không dễ dàng có được.

 

Sự khác biệt này quá lớn so với phong cách trong sáng, ngây thơ trước đây của Giang Vãn Vãn.

 

Khóe miệng Lâm Gia Duệ hơi nhếch lên.

 

Giang Vãn Vãn, cô ăn mặc lộng lẫy thế này chẳng phải là vì tôi sao.

 

“Đi thôi.” Giang Vãn Vãn đến trước mặt anh, vẻ mặt thản nhiên.

 

Lâm Gia Duệ đã lấy số thứ tự từ trước, vừa đúng lúc đến lượt họ làm thủ tục.

 

Trước khi ký tên, Lâm Gia Duệ xác nhận lại lần nữa: “Em sẽ đăng ký kết hôn với tôi chứ?”

 

Giang Vãn Vãn: “Đừng lắm lời!”

 

Tim Lâm Gia Duệ khẽ rung lên.

 

Anh lập tức ký tên.

 

Cái áp lực c.h.ế.t tiệt này.

 



Nhưng phải thừa nhận, Giang Vãn Vãn thay đổi thế này lại khá thú vị.

 

Không biết dạo này cô ta học ở lớp huấn luyện yêu đương nào.

 

Có vẻ cũng có chút tác dụng, ít nhất đã thu hút được sự chú ý của tôi.

 

Lâm Gia Duệ cười nhạt trong lòng, chỉ tiếc rằng tôi sẽ không bao giờ yêu một người phụ nữ ngu ngốc như cô ta.

 

Rất nhanh, thủ tục chuyển nhượng nhà đã hoàn tất.

 

Chi phí 1,4 triệu nhân dân tệ cho việc chuyển nhượng cũng do Lâm Gia Duệ chịu.

 

Sau khi xong xuôi, Lâm Gia Duệ cầm điện thoại nói: “Tôi sẽ chuyển 5 triệu vào tài khoản của em.”

 

Giang Vãn Vãn gật đầu: “Nhớ ghi chú là ‘quà tặng’ nhé.”

 

… “Giang Vãn Vãn, em rành luật hôn nhân ghê nhỉ.”

 

Lâm Gia Duệ nghiến răng chuyển tiền.

 

Sau khi mọi thủ tục hoàn tất, Lâm Gia Duệ nói: “Đi thôi.”

 

“Đi đâu?”

 

“Đến cục dân chính, chẳng phải chúng ta sẽ đăng ký kết hôn sao?”

 

Giang Vãn Vãn cười phá lên: “Tôi đồng ý đăng ký kết hôn với anh, nhưng không nói là bây giờ.”

 

“Vậy em muốn khi nào?” Lâm Gia Duệ mất kiên nhẫn.

 

Đến lúc này, anh vẫn chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

 

“Ừm…” Giang Vãn Vãn chống cằm suy nghĩ, “Đợi đến khi tôi được hỏa táng nhé.”



 

Nói xong, cô cầm giấy chứng nhận sở hữu nhà vung lên trước mặt Lâm Gia Duệ như một sự khoe khoang, sau đó quay lưng rời đi.

 

Khi xoay người, mái tóc của cô nhẹ nhàng quét qua mặt Lâm Gia Duệ.

 

Lâm Gia Duệ đứng sững tại chỗ, bóng dáng thiếu nữ dần biến mất khỏi tầm mắt, nhưng mùi hoa dành dành dịu nhẹ từ mái tóc cô vẫn thoảng qua quanh đây.

 

Một lúc sau, anh mới phản ứng lại.

 

Chết tiệt, bị lừa rồi?

 



 

Khi bước ra khỏi trung tâm giao dịch bất động sản.

 

Hệ thống: 【Đinh! Chúc mừng ký chủ, giá trị tài sản đã tăng từ -33% lên -30%.】

 

Hệ thống: 【Đinh! Phần thưởng “Thẻ may mắn kỳ thú” đang được phát.】

 

Hệ thống: 【Đinh! Chúc mừng ký chủ đã mở nhiệm vụ phụ: Tìm kiếm thân thế của mình.】

 

Giang Vãn Vãn bực bội cắn môi.

 

Thân thế của nữ phụ pháo hôi tìm kiểu gì đây!

 

Trong nguyên tác tác giả còn chẳng viết rõ nữa cơ!

 

Nhưng dù sao đi nữa, nhà đã về tay, đây là điều đáng mừng.

 

Giang Vãn Vãn đến Ngự Hà Loan.

 

Không chút nể tình, cô ném hết đồ đạc của Lâm Gia Duệ ra ngoài và đổi mật khẩu cửa.

 

Bước tiếp theo là quay về nhà giải quyết vấn đề chiếc xe.