Đòn này mạnh đến nỗi không khiến chu cửu bất tỉnh nhân sự hoàn toàn mất ý thức nằm im giữa vườn hoa không nhúc nhích, mọi người lúc này mới lấy lại được tinh thần lưu hy và tố hành liền nhanh chóng chạy ra chỗ chu cửu đỡ hắn dậy, hắn lúc này đã không nhận thức được nữa cả người buông thả lưu hy vội vàng gọi thái y và gọi hạ nhân đưa chu cửu về phòng nghỉ:
" người đâu triệu thái y đến tiểu vân điện."
" thiết trụ,a như mau đến đây đưa chu công tử về tiểu vân điện."
Nghe vậy hai hạ nhân hầu hạ lưu hy nhanh chóng đưa chu cửu đi, lưu hy và tố hành cũng theo sau chỉ riêng vân thiếu vẫn bình tĩnh đến lạ thường vương uyên cùng với yên nhiên lo lắng chạy ra chỗ vân thiếu sốt sắng hỏi:
" Ngươi có sao không??? "
" Vân ca ca huynh có bị thương không."
Vân thiếu khó hiểu nói:
" Các ngươi có thấy ta bị đánh cái nào không???"
Vương uyên:
“…”
Yên nhiên:
“…”
trường ca ở đằng sau cười rất tươi dơ ngón tay cái lên để bày tỏ sự hài lòng:
" ngươi đá rất đẹp nha."
//tinh//
" chúc mừng kí chủ có được 30 độ hảo cảm của trường ca tổng độ hảo cảm của kí chủ bây giờ là 100 độ hảo cảm mong kí chủ tiếp tục cố gắng."
Vân thiếu thở phào nhẹ nhõm:
" may quá cũng không lỗ lắm."
Vương uyên và yên nhiên cũng ủng hộ:
" Ta cũng không ưa hắn nếu được thì lần sau đánh thêm nhiều một chút."
" vân ca ca đúng là anh dũng chỉ đá một cái đã cho tên đó sắp chào ông bà rồi."
//tinh//
" chúc mừng kí chủ có được 50 độ hảo cảm của vương uyên và 70 độ hảo cảm của yên nhiên tổng độ hảo cảm của kí chủ bây giờ là 220 độ hảo cảm mong kí chủ tiếp tục cố gắng."
vân thiếu hai mắt sáng rực cười như được mùa.
" hahaaa… phát tài rồi phát tài rồi."
Băng hàn thanh ở trong hố đen chỉ thò mỗi cái đầu bất lực nghĩ thầm:
" Chủ nhân lật mặt nhanh thật."
Vân thiếu nguyên tác chỉ lạnh lùng nói:
" Hắn không động đến ta ta cũng chẳng động vào hắn làm gì."
Sau đó liền quay lưng đi về mọi người thấy vậy cũng đi theo vừa đến biệt viện thì vân thiếu nguyên tác lại nói:
" Ta đi vào phòng nghỉ ngơi một lát tí nữa có người đến thì gọi ta dậy."
Yên tâm lo lắng hỏi:
" Vân ca ca thật sự không sao chứ."
Vân thiếu nguyên tác chỉ quay lại ánh mắt lại có chút hiền dịu xoa đầu yên nhiên nhẹ nhàng nói:
" Không sao."
yên nhiên nhìn theo hình dáng vân thiếu ngày một xa trong lòng lại dâng lên cảm giác nghi hoặc:
" Sao mình lại thấy vân ca ca có hơi khác lạ ở chỗ nào đó."
Rồi lặng lẽ đi về phòng vân thiếu rất vui mừng tâng bốc vân thiếu nguyên tác:
" Này ngươi ngầu thật đấy, đánh cho tên hống hách đó không còn biết đường mà về với cha mẹ luôn."
Vân thiếu nguyên tác chỉ cười một cách thản nhiên.
" tốt nhất ngươi lên lo cho ngươi đi, phụ mẫu chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này đâu."
Vân thiếu nghe đến đây nụ cười dần vụt tắt hoảng hốt gào lên:
" cái gì!!!"
" tại sao ta lại không nghĩ đến trường hợp này nhỉ."
" toi rồi toi rồi làm sao bây giờ."
Vân thiếu nguyên tác lại nói:
" Nhưng không phải không có cách."
Vân thiếu nghe vậy vui mừng khôn xiết nhanh chóng hỏi:
" Là gì vậy???"
vân thiếu nguyên tác cười nhẹ.
" Khá đơn giản chỉ cần tên vương uyên đứng ra cầu xin cho ngươi thì phụ mẫu chắc chắn sẽ bỏ qua."
Vân thiếu dứt khoát từ chối:
" Tên đó không tốt bụng đến nỗi cầu xin cho ta đâu."
Vân thiếu nguyên tác cười một cách huyền bí ánh mắt có chút hào hứng.
" vậy ngươi cược với ta đi."
" Nếu hắn đứng ra cầu xin cho ngươi thì ngươi phải mất cho ta một viên huyết hồn đan còn nếu hắn không cầu xin thì ta sẽ cho ngươi cơ thể này sau khi ta báo thù xong thế nào."
vân thiếu thấy lợi ngay trước mắt không do dự liền đồng ý:
" ta cược sợ gì chứ."
Băng hàn thanh vội vàng khuyên ngăn:
" Chủ tử người mà thua là không còn đường mà về đâu huyết hồn đan rất khó tìm nó được luyện từ tim của ma tôn hắc thủy vực bây giờ muốn tìm thật sự là rất khó nếu muốn thì có khi còn phải đào cả mả tổ tông nhà người ta lên."
Vân thiếu lắc đầu xua tay thản nhiên nói:
" Tên đó có lòng tự tôn rất cao sao có thể cầu xin cho ta chứ."
Vân thiếu nghĩ thầm:
" vụ cá cược này ta chắc chắn sẽ thắng."
Vân thiếu nguyên tác cười rất hài lòng.
" Vậy hứa rồi đấy một lời đã định."
Vân thiếu giọng nói chắc như đinh đóng cột:.
" Tất nhiên ta chưa bao giờ hai lời."
Vân thiếu nguyên tác gật đầu vài cái rồi ngồi xuống giường linh hồn liền bị hút vào trong và linh hồn vân thiếu được đẩy ra ngoài.
Vân thiếu vừa trở lại cơ thể bụng cồn cào như lục phủ ngũ tạng bị đảo lộn đi khắp cơ thể, y nhẹ nhàng xoa bụng đẩy cửa ra và đi xuống nhà bếp. Cũng may còn một bát cháo để trên bàn dù đã nguội nhưng có ăn đã là tốt rồi, sau khi ăn xong đang định đi tìm yên nhiên thì lạc lam vừa đi chợ về y nhanh chóng ra cầm lấy chiếc giỏ nặng trên tay cô:
" để đệ cầm vào cho tỷ mau vào nhà nghỉ đi."
Lạc lam gật đầu cười.
" ừ vất vả cho đệ rồi."
lạc lam vừa ngồi xuống bàn vân thiếu đã nhanh tay rót nước cho cô vừa uống xong thì bên ngoài chợt nghe thấy tiếng quát lớn:
" tên dã chủng kia mau ra đây!!!"
Vân thiếu và lạc lam ngạc nhiên chạy ra ngoài thì đứng ở đó là phụ mẫu của vân thiếu cả lưu hy và tố hành nữa đứng trước bọn họ là một người đàn ông cao to ăn mặc lộng lẫy, tay đeo rất nhiều trang sức giá trị kể cả bộ y phục cũng được làm với chất liệu thượng hạng