Sau Khi Vứt Bỏ Tra Công

Chương 53: Tình nhân của tổng tài bá đạo (Hết)




Sắc mặt Thôi Tử Minh tái xanh, đôi môi run rẩy nhìn chiến trận trước mắt, trong lòng mơ hồ dâng lên một ý nghĩ không thể tin được.

Chẳng lẽ...... Diệp Doanh biết trước hắn sẽ đến nên ở đây đón lõng hắn sao?

Nhưng...... làm sao có thể!?

Thôi Tử Minh giấu USB trong lòng bàn tay, ép mình nặn ra một nụ cười: "Cái gì? Diệp Doanh, em hiểu lầm rồi, anh chỉ...... nhớ ra còn mấy bức ảnh của chúng ta để trong máy tính em nên mới về lấy thôi."

Đường Cửu cũng cười giơ tay lên chỉ vào một chỗ trong phòng: "Anh tưởng camera giám sát trị giá cả triệu bạc trong phòng tôi chỉ để làm kiểng thôi à?"

Thôi Tử Minh cứng đờ rồi chậm chạp quay đầu lại, chỉ thấy trên bức tường sau lưng hắn có gắn một chiếc camera HD nhỏ đủ để ghi lại mọi hành động lúc nãy của hắn. Thôi Tử Minh run rẩy, cổ họng khô khốc: "Tiểu Doanh, em nghe anh giải thích đã......"

Đường Cửu lười để ý đến hắn, quay sang bảo trợ lý: "Báo cảnh sát đi."

——

Hai ngày nay dân mạng được ăn dưa ngập mặt.

Họ còn đang đắm chìm trong tin hot tiểu tổng tài nào đó và đại minh tinh nào đó công khai hẹn hò, mở Weibo ra định kiếm kẹo ăn thì bất ngờ trông thấy một tiêu đề hết hồn.

# Thôi Tử Minh bị cảnh sát bắt #

Dân mạng: "??!!"

Thôi Tử Minh hút ma túy sao!?

Đây chính là phản ứng đầu tiên của quần chúng vì minh tinh hút ma túy bị bắt cũng không hiếm, nhưng quần chúng nhớ lại sắc mặt Thôi Tử Minh lại thấy bộ dạng hắn không giống hút ma túy, chắc có ẩn tình khác.

Chẳng lẽ là mua dâm?

Dù sao hình tượng tra nam đã in sâu vào lòng người, suy đoán thứ hai chính là cái này.

Nhưng cả hai đều không phải, cảnh sát nhanh chóng thông báo tình tiết vụ án, nói Thôi Tử Minh mạo hiểm trộm tài liệu mật nội bộ của công ty Tinh Doanh Entertainment, còn có bằng chứng xác đáng. Cùng lúc đó một đoạn video từ camera cũng được tung lên mạng, có thể nhìn ra Thôi Tử Minh lẻn vào phòng làm việc với vẻ mặt lấm lét, sau khi biết chắc bên ngoài không có ai thì mở máy tính trên bàn làm việc, cắm USB vào bắt đầu một loạt thao tác.

Dân mạng đều bị sốc nặng.

【 Không phải chứ...... Thôi Tử Minh bị bại não à?? Anh ta đóng phim thì trộm tài liệu kinh doanh của người ta làm gì?? Chẳng lẽ phía sau có kẻ giật dây?】

【 Trời ạ, đúng là bạch nhãn lang mà!! Có phải anh ta quên mình nổi tiếng nhờ ai rồi không? Lúc trước Tinh Doanh cho anh ta bao nhiêu tài nguyên tốt, không có Tinh Doanh thì làm sao có anh ta hôm nay được?? Thế mà giờ lại trộm tài liệu của sếp cũ? Tởm!!】

【 Đúng là lấy oán trả ơn. Nghe nói lúc trước Tiểu Diệp tổng rất coi trọng Thôi Tử Minh, dù sau này anh ta chủ động chấm dứt hợp đồng với Tinh Doanh thì Tiểu Diệp tổng cũng chưa bao giờ công khai nói xấu anh ta. Không ngờ lại bị cắn ngược...... Cảm thấy thất vọng dùm Tiểu Diệp tổng】

【 Sao Thôi Tử Minh lại làm thế?? Chẳng lẽ vì mới đóng phim bị chửi tơi bời, ganh tị với Bùi Diệp nên cố ý trả thù à?? Nhưng có ganh tị thì cũng đừng chơi chiêu này chứ, nếu trộm tài liệu quan trọng thì chẳng biết Tinh Doanh sẽ tổn thất đến mức nào nữa! May mà tiện nhân kia chưa trộm được, cảnh sát bắt hay lắm!!】

【 Trước kia fan Thôi Tử Minh cứ tâng bốc nhân phẩm ca ca bọn họ tốt lắm, giờ khen thử xem?】

Lần này Thôi Tử Minh mới thật sự bị ngàn người rủa xả, mặc dù trước đó đóng vai tra nam đã bị chửi nhưng hầu hết khán giả đều biết phải trái nên cũng không đến nỗi mắng nhiếc diễn viên. Nhưng giờ thì khác, Thôi Tử Minh rõ ràng là kẻ trộm, nhân phẩm xấu xa đã hoàn toàn bại lộ trước mặt công chúng.

Tinh Doanh sản xuất nhiều tác phẩm đặc sắc, tiểu tổng tài lại có nhiều fan hâm mộ nên nhất thời quần chúng kích động la hét đòi bỏ tù Thôi Tử Minh mấy năm. Nhưng tiếc là hành vi trộm cắp của Thôi Tử Minh kịp thời bị vệ sĩ phát hiện ngăn chặn nên không gây ra tổn thất thực tế cho Tinh Doanh, vì vậy rất nhanh được thả ra, chỉ phải nộp phạt ít tiền.

Nhưng từ đây thanh danh của hắn đã hỏng bét.

Chính Thôi Tử Minh cũng hiểu rõ điều này nên dứt khoát lành làm gáo vỡ làm muôi, sau khi được phóng thích thì ngay đêm đó soạn một bức tâm thư đăng lên Weibo.

【 Thôi Tử Minh: Tôi muốn gửi lời xin lỗi chân thành vì sai lầm của mình đến công ty Tinh Doanh, tất cả mọi người và những fan đã từng yêu mến ủng hộ tôi. Tôi biết tội mình rất nặng nên không dám xin các bạn tha thứ. Nhưng có người nói tôi lấy oán trả ơn, là bạch nhãn lang cắn ngược, về điểm này xin cho tôi được biện minh.

Tôi và tổng giám đốc Diệp Doanh của Tinh Doanh Entertainment từng có quan hệ yêu đương, hẹn hò gần hai năm, từng có một thời gian ngọt ngào hạnh phúc bên nhau. Lúc Diệp Doanh mười bảy tuổi đã chủ động theo đuổi tôi nhưng tôi cảm thấy cậu ấy còn nhỏ, đến sinh nhật mười tám tuổi của cậu ấy thì tôi mới đồng ý hẹn hò. Có lẽ khi nói ra các bạn sẽ bảo tôi dựa hơi Diệp Doanh để nổi tiếng nhưng không phải, tôi thật lòng thích cậu ấy, yêu cậu ấy, xem cậu ấy như báu vật của đời mình, thậm chí đã lên kế hoạch kết hôn với cậu ấy sau khi giải nghệ.

Nhưng cậu ấy đã phản bội tôi.

Khi chúng tôi còn chưa chia tay thì cậu ấy quen Bùi Hàn và hẹn hò với đối phương. Tôi đã nhiều lần nài nỉ cậu ấy hồi tâm chuyển ý nhưng cậu ấy dứt khoát cự tuyệt tôi, thậm chí để lấy lòng Bùi Hàn còn cắt đứt mọi tài nguyên của tôi, buộc lòng tôi phải chấm dứt hợp đồng với Tinh Doanh để dứt áo ra đi. Khó khăn lắm tôi mới được đạo diễn tin tưởng giao cho vai nam chính trong "Tranh giành thiên hạ", nhưng Diệp Doanh lại bỏ tiền ra để sửa vai nam phụ của Bùi Hàn vượt trội hơn nam chính, vì vậy sau khi phim chiếu thì tôi thành tra nam bị vạn người phỉ nhổ, tất cả tâm huyết đều đổ sông đổ biển.

Những chuyện này mang đến cho tôi đả kích quá lớn, hôm đó lại thấy được tin tức bọn họ công khai tình cảm nên mất lý trí làm ra chuyện trộm tài liệu. Tôi rất hối hận, một lần nữa xin lỗi tất cả những người đã từng yêu mến tôi!

Lời tôi nói đều là sự thật, dưới đây là ảnh chụp và tin nhắn khi tôi còn hẹn hò với Diệp Doanh, là thật hay giả các bạn cứ xem sẽ biết.[ Hình ảnh ][ Hình ảnh ]......】

Mấy tiếng sau khi bài này đăng lên Weibo thì mạng gần như tê liệt, server phải sửa gấp mới miễn cưỡng khôi phục hoạt động.

【 Cả người tui đều không khỏe. Màn phản dame gì đây?? Thôi Tử Minh nói có thật không vậy??】

【 Cái khác thì tui không biết nhưng mấy bức ảnh kia đã được thẩm định rồi, không phải ảnh photoshop đâu, đều là thật đó.】

Người có thể nói dối nhưng ảnh chụp thì không. Có ảnh Thôi Tử Minh và Diệp Doanh ở nhà, có ảnh hai người du lịch, người trong ảnh cười hết sức ngọt ngào, nhìn là biết đang ở thời kỳ yêu đương mặn nồng. Phía sau còn có rất nhiều tin nhắn Wechat, tin nhắn điện thoại, lịch sử cuộc gọi...... Có nhiều người đã dò la nghe ngóng, tất cả đều là thật.

Quần chúng hoàn toàn sốc nặng.

【 Tui vẫn không thể tin được!! Tui vừa lên thuyền thì đã chìm nghỉm rồi sao?? Diệp Doanh là loại người này à?!】

【 Vậy Thôi Tử Minh mới là người bị hại, Diệp Doanh mới là tra nam, còn Bùi Hàn là tiểu tam??】

【 Tui khóc chết rồi, nếu đây là thật thì lúc trước tui làm fan của hai kẻ gì vậy!!】

【 Không phải chứ, chỉ mới nghe người này nói mà các bạn đã tin rồi à? Cứ cho là Diệp Doanh đã từng hẹn hò với Thôi Tử Minh nhưng chuyện khác chắc gì đã là thật! Tui tin Tiểu Diệp tổng và Bùi ca tuyệt đối không phải người như vậy, ngồi đợi phản đòn!】

【 Quá sốc, thế mà còn có fan CP não tàn tẩy trắng cho chính chủ nữa sao? Buồn nôn quá đi, showbiz quả nhiên dơ bẩn, bọn tư bản đúng là chẳng ai tốt lành [ Nôn mửa ]】

Đối với màn nghịch chuyển chấn động này, một nửa người còn đang do dự theo dõi tình hình, một số người vẫn tin tưởng nhân phẩm Bùi Hàn và Diệp Doanh, còn số khác thì làm anh hùng bàn phím thi nhau chửi rủa. Rất nhiều câu tục tĩu khó nghe, tin nhắn của hai người Bùi Diệp nhất thời bị oanh tạc, chỉ toàn là mắng nhiếc thậm tệ.

"Quả nhiên chó cùng rứt giậu, văn vẻ cũng hay ra phết, đến mình còn tưởng thật." Bên ngoài đang gió tanh mưa máu nhưng người trong cuộc vẫn bình chân như vại, Đường Cửu vắt chéo chân nằm trên ghế salon xem bình luận trên điện thoại, "Thế sự khó lường, giờ tôi bị mắng cũng chẳng khác gì bạn lúc đó...... Nhưng bạn phải tin chắc một điều —— Chỉ cần chúng ta thật sự trong sạch thì dù có bị hắt nước bẩn cỡ nào cũng không thể đổi trắng thay đen được."

Bùi Hàn đang ngồi cạnh Đường Cửu, một cánh tay vòng qua lưng hắn. Có lẽ y biết những lời này của Đường Cửu không phải nói với mình nên không đáp lại mà chỉ giơ ngón tay lên nghịch tóc Đường Cửu.

"Mặc dù lòng người dễ dao động nhưng vẫn sẽ có người lựa chọn tin bạn, kiên định đứng sau lưng bạn." Đường Cửu mở ra một tin nhắn hò hét cổ vũ hắn cố lên, cười nói, "Chắc lúc đó bạn cũng có người như vậy, chỉ là bạn không thấy thôi."

Rốt cuộc Bùi Hàn lên tiếng, nhéo gáy hắn hỏi: "Em định lúc nào ra tay?"

"Chúng ta sẽ bọc hậu." Đường Cửu lắc lắc điện thoại, "Vừa có một cô gái đáng yêu liên hệ với em, cô ấy không kìm được phẫn nộ nên đang muốn ra trận đấy."

Bài đăng Weibo của Thôi Tử Minh vẫn đang làm mưa làm gió thì trên mạng lại xuất hiện động tĩnh mới.

Một tài khoản lớn có tên "Gọi tôi là Thiến nữ vương" đăng một video lên Weibo. Tài khoản này có đến mấy triệu người theo dõi, tuy chủ blog không phải minh tinh nhưng cũng rất nổi tiếng. Đây là một blogger du lịch và làm đẹp, vì ra tay rất hào phóng nên từ lâu đã bị khui ra thân phận thật sự —— Con gái duy nhất của Hàn lão tổng tập đoàn Hàn thị, tài sản trăm tỷ, là thiên kim tiểu thư đúng nghĩa. Nhưng tiểu thư Hàn Thiến này chưa bao giờ khoe của, tính cách hào phóng, thường xuyên tổ chức bốc thăm trúng thưởng cho các fan và quyên tiền từ thiện định kỳ nên được nhiều người quý mến, cũng rất nổi tiếng trong giới phú nhị đại.

Cô vừa đăng Weibo thì lập tức thu hút sự chú ý cực cao. Các fan tò mò mở video, chỉ thấy một đoạn tự thuật của Hàn Thiến.

"Tôi xin nói thẳng luôn: Tôi đã từng hẹn hò với Thôi cặn bã mấy tháng, chuyện này là vết nhơ và là nỗi sỉ nhục lớn nhất trong đời tôi, thậm chí tôi còn muốn đi khám mắt nữa kìa." Cô gái trong video xinh đẹp kiều diễm nhưng vẫn toát ra khí khái hào hùng, "May mà Tiểu Diệp kịp thời nhắc tôi né xa vũng bùn, giờ kẻ thối nát này lại dám quay đầu bôi đen Tiểu Diệp của chúng ta, tôi thật sự không thể nhịn được nữa!!"

"Sự thật là thế này. Diệp Doanh quả thật đã từng hẹn hò với Thôi Tử Minh, đã từng móc tim móc phổi ra cho gã đàn ông này nhưng đối phương không phải con người —— Thôi Tử Minh hưởng thụ tài nguyên Diệp Doanh cho hắn, trong lòng lại muốn tìm phụ nữ kết hôn sinh con, thế là lén lút hẹn hò với tôi sau lưng Diệp Doanh. Lúc đó tôi cũng chẳng biết gì, mắt mù cảm thấy tên dạng chó hình người này cũng tạm được nên mới hẹn hò với hắn. Mãi đến sau này Diệp Doanh phát hiện bằng chứng Thôi Tử Minh ngoại tình nên tìm tôi nói chuyện, nhờ vậy hai chúng tôi mới biết mình cùng bị đống phân này lừa dối! Fuck!"

Hàn Thiến càng nói càng kích động, nhịn không được chửi tục, "Tôi quyết định chia tay ngay lập tức, còn sai vệ sĩ đánh cho Thôi Tử Minh một trận, bệnh viện XX còn hồ sơ nhập viện đấy, muốn bằng chứng thì cứ tới đó mà tìm! Tiểu Diệp cũng là sau khi chia tay Thôi cặn bã mới gặp Bùi Hàn, giờ lại bị tên cặn bã táng tận lương tâm này vu khống ngoại tình, tôi chỉ hận không thể sai người đập nát miệng hắn thôi!"

"Chuyện là thế đấy, lát nữa tôi sẽ đăng ảnh lên làm bằng chứng. Tôi đã xóa Thôi cặn bã nên không còn tin nhắn nhưng ảnh chụp có thể tìm lại, còn có bằng chứng tôi chuyển khoản cho Thôi cặn bã nữa. Không phải tôi kể lể chứ lúc trước tôi bỏ ra hơn bốn mươi triệu cho Thôi cặn bã, về sau đòi lại không thiếu một xu, cứ xem là biết."

Fan hâm mộ chấn động thi nhau chia sẻ lại, bài Weibo này được lan truyền nhanh chóng.

【 Ăn dưa bể bụng rồi, quả nào cũng to cả. Tui ăn không nổi nữa [ Khóc lớn ]】

【 Fuck fuck fuck thế mà phản đòn thật!! Đây là drama cẩu huyết gì đây, so với phim còn kích thích hơn!!】

【 Có thật không vậy? Những gì tiểu tỷ tỷ bạch phú mỹ này nói là sự thật sao??】

【 Đã có người nhiệt tình tung ra hồ sơ nhập viện của Thôi Tử Minh rồi, vào đây mà xem @ Ai đụng đến Bùi Diệp của tôi đều phải chết!! Hơn nữa ảnh của bạch phú mỹ cũng là thật!】

【 Tui nhớ ra rồi, khoảng nửa năm trước chẳng phải có video Thôi Tử Minh đi cùng một cô gái sao? Chính là tin đồn Thôi Tử Minh hẹn hò bị phát hiện ấy! Có phải là tiểu thư này không?】

【 Video kia tui có lưu nè!! Nhìn vóc dáng rất giống, chắc là cô này rồi! Mốc thời gian cũng trùng khớp luôn!】

Ngoại trừ Hàn Thiến còn có một người khác nhịn không được lên tiếng.

【 Chu Nhạc Thủy: Chuyện khác thì xin miễn bình luận, hôm nay chỉ muốn nói rõ hai điều: Một là Bùi Hàn thông qua thử vai công bằng để đóng "Tranh giành thiên hạ" chứ không có chuyện bỏ tiền mua vai. Hai là kịch bản "Tranh giành thiên hạ" từ đầu đến cuối không hề sửa đổi gì. Ngược lại việc xác định vai nam chính...... Haha.】

Hai chữ "haha" này hết sức mờ ám khiến quần chúng nhạy bén lập tức đoán ra ý tứ mấu chốt trong câu chữ.

Chẳng lẽ đạo diễn Chu đang ám chỉ Thôi Tử Minh mới là kẻ bỏ tiền mua vai diễn??

Cầu được ước thấy, một blogger có triệu người theo dõi đột nhiên đăng bài Weibo.

【 Tin hot showbiz: Cảnh báo sốc!! Nam tài tử họ Thôi nào đó không hổ là "tra nam" có tiếng, đùa bỡn tình cảm tổng tài và thiên kim còn chưa đủ, thế mà còn diễn cảnh sex...... [Link video]】

Tiêu đề này quá hot nên quần chúng ăn dưa đổ xô vào xem...... Quả nhiên rất sốc, sốc đến nỗi dưa trong tay họ đều rơi mất!!

Trong video là hai nam một nữ trần như nhộng đang hỗn chiến 3P, hình ảnh được làm mờ qua loa nhưng chẳng biết có phải cố ý hay không mà khuôn mặt hai người đàn ông lộ ra rất rõ, một người là Thôi Tử Minh còn người kia cũng thường xuyên xuất hiện trong tin tức showbiz, chính là Lý tổng đầy tai tiếng của Triều Huy Entertainment, nam nữ đều ăn sạch.

Video còn ghi âm một đoạn đối thoại.

【 Biểu hiện tốt lắm...... vai nam chính "Tranh giành thiên hạ" nhất định sẽ là của cậu, yên tâm đi!】

Tiếp theo là những âm thanh khó nghe và hình ảnh khó coi, quần chúng run rẩy tắt video rồi trấn an trái tim bé nhỏ đang kinh hãi của mình.

Có người tự động sắp xếp lại chuyện xảy ra hai ngày nay để phân tích cặn kẽ cho mọi người hiểu: 【 Vậy sự tình là thế này: Thôi Tử Minh dựa hơi Diệp Doanh để phất lên, sau khi có được cả danh và lợi thì lấy thân phận gay lừa gạt tiểu thư Hàn gia, đồng thời còn không nỡ từ bỏ Diệp Doanh, sau khi bị đá thì lại bò lên giường Lý tổng để được đóng nam chính trong "Tranh giành thiên hạ", đóng xong bị toàn thiên hạ chửi rủa nên ghi hận trong lòng đi trộm tài liệu công ty Diệp Doanh, ai ngờ thất bại bị cảnh sát bắt làm mất hết thanh danh, thế là quyết định chết thì cùng chết, giở trò lật lọng nói xấu Diệp Doanh ngoại tình, giả vờ làm người bị hại để tẩy trắng cho mình??】

【 Mẹ nó, sống bao năm mà đây là lần đầu gặp thứ cặn bã buồn nôn như vậy......】

【 Phải là kẻ đê tiện rác rưởi đến mức nào mới có thể làm được chuyện này chứ?! Thế mà trước kia tôi còn làm fan anh ta, buồn nôn thật đấy!!】

【 Nói cách khác thì Thôi Tử Minh cũng rất lợi hại, đùa bỡn ba vị đại gia trong lòng bàn tay, bội phục bội phục [Đầu chó]】

【 Vậy những người trước đó mắng Bùi Diệp xin lỗi được chưa!? Tên cặn bã này tung tin đồn nhảm nói xấu chỉ bằng cái miệng, thế mà cũng có lắm kẻ thiểu năng nói tin thì tin, nói chửi thì chửi!? Anh hùng bàn phím chửi xong thì sướng mồm rồi, có nghĩ tới những người bị tổn thương vì mấy lời mắng chửi ác độc kia không? Xin lỗi đi!!】

Chân tướng đã rõ ràng, mọi người đồng lòng lên án Thôi Tử Minh và đòi những người từng chửi rủa Bùi Hàn - Diệp Doanh phải xin lỗi. Sau khi Thôi Tử Minh bị vạch trần thì lập tức mai danh ẩn tích, trái lại các blogger trước đó mắng Bùi Diệp sợ bị các fan công kích nên thi nhau xin lỗi Diệp Doanh và Bùi Hàn.

Tiểu Diệp tổng vẫn im hơi lặng tiếng từ lúc bắt đầu vở kịch hoang đường này rốt cuộc có động tĩnh. Mọi người thấy Diệp Doanh cập nhật Weibo bằng một bức ảnh bầu trời nắng rực rỡ sau cơn mưa và cầu vồng mờ nhạt, trên trời đầy mây trắng có một icon vui vẻ cười híp mắt.

Là tâm điểm của vòng xoáy này, từ đầu đến cuối Diệp Doanh không nói một lời, không biện minh cho mình, không trách móc cặn bã, cũng không phản bác những lời chửi rủa, bị bạo lực mạng oan ức mà chỉ đăng một bức ảnh như thế. Nhưng chính bức ảnh này và icon mặt cười phía trên đột nhiên khiến các fan không kìm được nước mắt.

【 A a a a ôm Tiểu Diệp tổng một cái!! Đau lòng muốn chết a a a a!![ Nước mắt ][ Nước mắt ]】

【 Một chàng trai tốt như vậy sao lại gặp phải chuyện này chứ!! Anh đã chịu quá nhiều oan ức rồi, những người kia dựa vào cái gì mà mắng anh!! Thật bất bình thay cho anh mà [ Nước mắt ]】

【 Nhìn bức ảnh này chợt nhớ tới một câu: The world has kissed my Soul with its pain, asking for its return in Songs...... Bắt đầu vì tài hoa, trung thành với nhân phẩm, dù sau này Tiểu Diệp tổng có vào showbiz hay không thì em vẫn luôn là fangirl trung thành của anh [ Tim ][ Tim ]】

【 Diệp Diệp thật quá lương thiện!! Nếu là tui thì đã kiện tên rác rưởi kia và những kẻ chưa rõ chân tướng đã sồn sồn lên chửi bậy!! Tức chết tui rồi tức chết tui rồi tức chết tui rồi 】

【 Xin lỗi Tiểu Diệp tổng!! Trước đó em cũng mắng anh và Bùi Hàn, giờ thành thật xin lỗi các anh!! Em rất xấu hổ về lời nói và hành động của mình, sau này trước khi biết sự thật thì tuyệt đối sẽ không nói bừa như vậy nữa! Thật thật xin lỗi!】

【 Ôm Tiểu Diệp tổng một cái, mọi chuyện đều qua rồi, sau này tụi em sẽ bảo vệ anh [ Tim ] Đừng khóc vì người không đáng, phải thật hạnh phúc với Bùi ca nhé!!】

【 A lô? Ở đây có thể gọi Bùi ca được không? Hy vọng anh sẽ chăm sóc cậu ấy thật tốt, trước kia cậu ấy đã quá đau khổ rồi [ Nước mắt ]】

Tin nhắn này của fan thế mà thật sự gọi được người lên, Bùi Hàn nghiêm túc trả lời dưới bình luận: 【 Tôi sẽ.】
Thôi Tử Minh trốn chui trốn nhủi trong một khách sạn.

Hắn định bấu víu vào một tia may mắn, hy vọng có thể bán thảm tẩy trắng hoặc khuấy đục ao nước này, ai cũng đừng hòng yên lành. Nào ngờ lại có nhiều người đứng ra chứng minh trong sạch cho Diệp Doanh, thậm chí video của hắn và Lý tổng cũng thần không biết quỷ không hay bị tung ra......

Hắn từ nhà mình trốn tới đây. Khá nhiều fan biết địa chỉ của hắn, sau khi xảy ra chuyện có người tìm tới dưới lầu nhà hắn ném đá và vỏ chai bia lên cửa sổ, thậm chí còn điên cuồng đập cửa la hét bảo hắn chết đi...... Thôi Tử Minh hoảng sợ vội vàng báo cảnh sát, mặc dù cảnh sát giúp hắn giải vây nhưng đến tận bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ ánh mắt họ nhìn mình.

Rất khinh miệt, rất mỉa mai, hệt như đang nhìn một đống rác tởm lợm.

Thôi Tử Minh kéo kín màn cửa trong phòng rồi run rẩy lấy điện thoại ra gọi cho Lý tổng. Điện thoại vừa kết nối thì đầu dây bên kia vang lên tiếng chửi mắng xối xả: "Mẹ thằng khốn dám lừa ông, ông đây bị mày hại thảm rồi!! Tốt nhất mày đừng để tao tìm được, mẹ nó chứ tao nhất định phải sai người giết mày!!"

Thôi Tử Minh rùng mình cúp máy. Tin nhắn trong điện thoại đã sắp nổ tung, từng cái hiện ra trước mắt hắn, Thôi Tử Minh nhìn thoáng qua chỉ thấy trên màn hình toàn những từ "rác rưởi", "ghê tởm", "chết đi" khiến hai mắt hắn như bị thiêu đốt, vội vàng quăng di động ra xa.

Trong phòng rất yên tĩnh nhưng trong đầu hắn không ngừng vang lên tiếng đập cửa, hắn xông vào phòng tắm đóng chặt cửa rồi nấp trong bồn tắm. Ở đây hoàn toàn im ắng nhưng khi hắn nhắm mắt lại thì những từ ngữ kia giống như que sắt bén nhọn nung đỏ khắc sâu vào võng mạc, rốt cuộc hắn tuyệt vọng khóc òa lên.

Đến nửa đêm hắn hoảng loạn đi quanh phòng khách sạn, sau đó sờ vào một con dao gọt trái cây.

【 Tra công đã mất mạng, điểm hối hận đạt mức cao nhất, chúc mừng ngài đã hoàn thành nhiệm vụ và vượt qua thế giới này.】

——

"Tiểu Diệp tổng, đây là lịch trình chiều nay của ngài......" Thư ký Tân Nguyệt nói nửa chừng mới phát hiện sếp mình đang ngẩn người, thế là nhắc nhở, "Tiểu Diệp tổng?"

"...... A." Người trước mắt ngẩng đầu nhìn cô, chẳng hiểu sao ánh mắt có vẻ hoảng hốt, sau đó mới bình tĩnh nói, "Được, tôi biết rồi."

Tân Nguyệt chợt thấy đau lòng cho ông chủ mình: "Ngài đọc được tin ai đó tự sát đúng không? Đừng bận lòng nữa, anh ta gieo gió gặt bão thôi, chẳng liên quan gì đến ngài cả!"

Hai chữ "tự sát" khiến thiếu niên xúc động, mi mắt cậu khẽ run lên, một lát sau gượng cười nói khẽ, "Yên tâm đi, tôi không sao."

Lúc này Tân Nguyệt mới gật đầu, lại tiếp tục huyên thuyên: "Thay vì nghĩ chuyện bực mình này thì chi bằng nghĩ đến Bùi ca đi! Tối nay Bùi ca quay quảng cáo xong sẽ đến ăn cơm với ngài, tôi đã đặt sẵn nhà hàng rồi, chúc buổi tối vui vẻ nhé ~"

Cô gái cười ranh mãnh rồi quay người đi. Diệp Doanh lại ngồi nửa ngày, rốt cuộc mới có cảm giác chân thực rằng mình đã sống lại.

Cậu...... thật sự trở về rồi.

Một thời gian dài trước khi chết, cậu không dám tiếp xúc với bất kỳ ai, vừa nghe tiếng người liền hoảng sợ run rẩy, bệnh trầm cảm của cậu nghiêm trọng đến mức lúc nãy nói chuyện với Tân Nguyệt mà tinh thần cũng không khỏi căng thẳng.

Nhưng cậu cố gắng ép mình bình tĩnh lại. Dù sao ký chủ đã bỏ ra rất nhiều tâm sức để nói cho cậu biết: Thật ra cậu rất ưu tú, phải kiên cường lên, còn có rất nhiều người yêu quý và ủng hộ cậu. Cậu không muốn phụ sự cố gắng và kỳ vọng của ký chủ, cũng không muốn để mình thất vọng.

Diệp Doanh hít sâu một hơi rồi đi quanh phòng làm việc, nhìn vào gương sửa sang lại trang phục chuẩn bị ra ngoài. Kết quả cửa đột ngột mở ra từ bên ngoài, một nam nhân cao lớn mặc áo đen đi vào, trên người toát ra vẻ lạnh lùng quen thuộc.

Là Bùi Hàn.

Diệp Doanh khẽ giật mình, đột nhiên cảm thấy hốt hoảng hơn cả lúc đối mặt với Tân Nguyệt, cậu há to miệng, từ trong đầu óc trống rỗng tìm được một câu: "Anh, anh đang quay quảng cáo mà?"

"Tạm thời xin nghỉ." Bùi Hàn nhìn cậu, lời ít mà ý nhiều, "Biết em đã tỉnh nên về trước."

Hai người đều biết rõ chuyện ký chủ sống nhờ nên cũng không tránh né đề tài này. Lòng bàn tay Diệp Doanh rịn mồ hôi, đang không biết phải nói gì thì Bùi Hàn đã tiếp lời: "Anh đến để nói với em về hợp đồng đã ký trước đây."

Là hợp đồng bao nuôi kia.

Trong lòng Diệp Doanh đột nhiên lạnh lẽo, ngay cả lòng bàn tay cũng ngưng đổ mồ hôi.

Cũng đúng...... Mọi chuyện đã trở lại quỹ đạo ban đầu, tất nhiên không cần hợp đồng kia nữa, dù sao cậu và người trước mặt chỉ là hai người xa lạ mà thôi.

Không hiểu sao Diệp Doanh chợt thấy khổ sở. Có lẽ vì trong thời gian thân thể bị sống nhờ, Bùi Hàn là người cậu tiếp xúc nhiều nhất và quen thuộc nhất. Dù biết không phải cùng một linh hồn nhưng cậu đã bất tri bất giác ỷ lại vào Bùi Hàn. Thậm chí khi thấy ký chủ tình tứ ngọt ngào với người yêu của hắn, thỉnh thoảng trong lòng cậu cũng thấy chua xót, thầm nghĩ nếu mình có thể gặp được người như Bùi Hàn thì tốt quá......

Diệp Doanh lấy lại bình tĩnh, xua tan đi ý nghĩ viển vông rồi nói: "Tôi biết rồi. Giờ tôi sẽ đi tìm hợp đồng để chấm dứt ——"

"Không phải anh muốn chấm dứt." Bùi Hàn nhìn cậu ho khẽ một tiếng, "Anh muốn gia hạn."

Diệp Doanh kinh ngạc mở to mắt: "......?"

"Đương nhiên có mấy điều khoản cần sửa lại." Bùi Hàn vội vàng bổ sung, "Ừm...... Sau này anh sẽ cố gắng đóng phim kiếm tiền nuôi em."

Thấy Diệp Doanh bối rối chẳng biết làm sao, Bùi Hàn hít sâu một hơi: "Anh biết em quên rồi, nhưng khi em mười lăm tuổi chúng ta đã từng gặp nhau."

Khi đó Bùi Hàn chưa đầy hai mươi, một nghèo hai trắng, ngoại trừ ước mơ thì cái gì cũng không có. Anh làm diễn viên quần chúng gần ba năm, khó khăn lắm đi casting mới giành được vai nam phụ thứ ba trong một bộ phim truyền hình, ngồi trong phòng hóa trang còn chưa hết mừng rỡ thì đã bị trợ lý đạo diễn thông báo: "Xin lỗi, vai nam ba đổi người khác rồi."

Lúc đó anh vẫn còn trẻ nên không giữ được bình tĩnh, lập tức hỏi: "Tại sao?"

"Tại sao?" Trợ lý đạo diễn ngắm nghía khuôn mặt hoàn toàn xa lạ trước mắt rồi cười khẩy vừa thương hại vừa khinh miệt, "Đương nhiên là vì người ta có bản lĩnh hơn cậu chứ sao nữa."

Bùi Hàn chợt hiểu ra "có bản lĩnh" nhất định không phải nói về mặt diễn xuất.

Tính anh xưa nay rất cứng cỏi nhưng trải qua quá nhiều gian nan bất công khiến bầu nhiệt huyết cũng dần nguội lạnh. Đang tức giận buồn bực ngồi trong phòng hóa trang thì cửa mở ra, một thiếu niên ló đầu vào, ánh mắt lanh lợi đảo một vòng rồi rơi xuống người anh.

Bùi Hàn hoàn toàn không biết đối phương: "Cậu là......?"

"Lúc nãy em thấy anh diễn thử rồi, anh diễn tuyệt lắm!" Thiếu niên làm như đã quen biết từ lâu, cười hì hì đến ngồi cạnh anh, "Hình như em nghe bọn họ nói muốn đổi người phải không? Đừng nhụt chí, không phải do anh mà do bọn họ có mắt không tròng nên mới không nhìn ra viên ngọc quý như anh thôi!"

Thiếu niên huyên thuyên khen ngợi anh, mặc dù Bùi Hàn cảm thấy cậu bé này chỉ nói hươu nói vượn nhưng tinh thần sa sút đã khá hơn đôi chút.

Ít nhất vẫn có người nhìn thấy anh, chịu tin tưởng anh, không phải sao?

"Cám ơn em an ủi." Bùi Hàn lịch sự cám ơn, thiếu niên lại trừng mắt bất mãn nói: "Không phải em an ủi mà nói thật lòng đấy! Cho anh biết nhé, em nhìn người chuẩn lắm, anh rất có tiềm năng nổi tiếng đó!!"

Thiếu niên rõ ràng còn nhỏ nhưng lại cố tỏ vẻ chững chạc nhìn rất thú vị, Bùi Hàn bị cậu chọc cười, ngữ khí cũng trịnh trọng hơn: "Cám ơn, anh sẽ cố gắng."

Lúc này thiếu niên mới hài lòng, lại nói nhỏ với anh: "Cho anh biết một tin hành lang nhé, gần đây Tinh Doanh đang chuẩn bị một bộ phim lớn, hai giờ chiều thứ Ba tới sẽ tổ chức buổi thử vai nam chính ở trụ sở, anh đến thử xem, em thấy anh rất có triển vọng đó!"

Tinh Doanh lừng lẫy ai mà chưa từng nghe tiếng, Bùi Hàn cười bất đắc dĩ: "Anh chỉ là vô danh tiểu tốt, không ai giới thiệu thì làm sao đến thử vai được?"

"Em giới thiệu mà!" Thiếu niên nói xong thấy ánh mắt anh lộ vẻ hoài nghi thì lập tức trợn mắt, "Tin em đi, đến lúc đó anh cứ đến là được, chỉ cần nói có người họ Diệp giới thiệu anh, bảo đảm bọn họ sẽ cho anh vào ngay!"

Thiếu niên dường như còn bận việc nên rất vội, trước khi về còn dặn đi dặn lại anh nhất định phải đến. Bùi Hàn cảm thấy thú vị, mặc dù biết hy vọng không lớn nhưng hôm đó vẫn nghe lời đến trụ sở Tinh Doanh, sau đó quả nhiên bị chặn lại trước cổng.

"Một cậu bé họ Diệp giới thiệu tôi đến đây, khoảng mười bốn mười lăm tuổi." Bùi Hàn nói xong cũng thấy khó tin, hơn nữa cậu bé kia cũng chẳng cho anh danh thiếp hay gì khác, chắc không phải đang trêu chọc anh chứ?

Vệ sĩ liếc nhau với vẻ mặt hết sức vi diệu, một giây sau lại nghiêm túc nói: "Xin lỗi, không có giấy giới thiệu thì ngài không thể vào được."

Lúc đầu Bùi Hàn cũng chẳng ôm hy vọng gì, bị cự tuyệt cũng nằm trong dự đoán, thế là lịch sự gật đầu rời đi, vừa đi vừa thấy buồn cười, nghĩ thầm thế mà bị một đứa nhóc đùa giỡn.

Nhưng anh không hề tức giận, mặc dù không biết thiếu niên kia có dụng ý gì nhưng lời cậu nói đã thực sự cổ vũ anh trong lúc suy sụp nhất, để anh tỉnh táo lại, rốt cuộc tháng sau được Hạo Trình để mắt tới và ký hợp đồng.

Nghe Bùi Hàn nói xong, Diệp Doanh trợn tròn mắt, cuối cùng mới lục lại chuyện xưa từ trong hồi ức, khuôn mặt đỏ lên, vội vã giải thích: "Lúc ấy em không phải đùa giỡn anh đâu! Chuyện là thế này, em rất có hứng thú với ngành giải trí nên muốn nhúng tay vào việc quản lý công ty, cha em lại cảm thấy em còn quá nhỏ, dù sau này muốn tiếp quản công ty thì trước tiên cũng phải học xong đã, đâu thể nào chưa tốt nghiệp cấp ba mà đã làm chủ...... Em không phục, muốn để cha em công nhận năng lực của mình nên đi tìm diễn viên giỏi khắp nơi rồi giới thiệu họ đến Tinh Doanh thử sức, cha em muốn trừng trị em nên dặn vệ sĩ từ chối hết tất cả những người em giới thiệu tới......"

"Em, em sau này mới nghe cha em nói lại! Lúc ấy thật sự không phải cố ý đùa giỡn anh đâu, thật đấy!"

Mặc dù thiếu niên bây giờ đã lớn hơn vài tuổi nhưng vẫn còn tính trẻ con, khi nói những lời này thì cuống quýt gần như sắp khóc. Bùi Hàn đưa tay vuốt tóc cậu một cái rồi cười nhẹ: "Anh biết."

Bàn tay to lớn ấm áp trên đỉnh đầu khiến Diệp Doanh khẽ giật mình, đột ngột im bặt.

"Không lâu sau đó anh thấy hình em trên tạp chí giải trí mới biết thì ra em là tiểu công tử của công ty Tinh Doanh." Bùi Hàn hồi tưởng, "Lúc đó anh nghĩ Diệp tiểu thiếu gia đương nhiên chẳng có lý do gì trêu chọc anh, chắc có hiểu lầm gì thôi. Khi ấy anh đã ký hợp đồng với Hạo Trình nên không liên hệ với Tinh Doanh nữa."

Ký hợp đồng với công ty giải trí, rốt cuộc Bùi Hàn chính thức bước vào showbiz, dù vô tình hay cố ý đều nghe tiếng tăm Diệp Doanh. Anh dần biết được đối phương rất lợi hại, mười mấy tuổi đã có nhiều kế hoạch và suy nghĩ mới mẻ táo bạo, mười tám tuổi thì chính thức nối gót cựu tổng giám đốc Tinh Doanh, danh tiếng trong ngành càng lừng lẫy hơn. Khi đó anh đã đóng mấy vai kha khá, thế là được theo sếp lớn trong công ty đến Tinh Doanh dự lễ nhậm chức của tổng giám đốc mới.

Trong buổi tiệc, anh đứng ở góc vắng phía xa nhìn lại thiếu niên đã cao hơn xưa đang hân hoan đứng giữa đám đông. Cậu trẻ trung tuấn tú, không hề tỏ ra luống cuống chút nào, gặp mấy người lớn hơn mình hai ba chục tuổi vẫn có thể nói cười tự nhiên, ung dung thoải mái. Bùi Hàn đã quen trầm mặc ẩn nhẫn, chưa từng thấy ai rực rỡ chói lóa đến vậy nên nhất thời không thể dời mắt ra khỏi cậu.

Ngay khi anh đang nhìn chằm chằm Diệp Doanh thì đối phương lơ đãng nhìn tới, ánh mắt cũng rơi vào người anh. Vào khoảnh khắc đó hơi thở của anh ngừng lại, nhịp tim đột ngột tăng tốc, điên cuồng đập loạn như muốn nhảy vọt lên cổ.

Một giây sau Diệp Doanh nhìn sang chỗ khác.

...... Cậu không nhận ra anh.

Chẳng biết vì thất vọng hay gì khác mà nhịp tim dần yên tĩnh lại, Bùi Hàn tự giễu cười một tiếng, chính mình cũng không rõ sự chờ mong và hồi hộp lúc nãy từ đâu mà có.

Anh và Diệp Doanh vốn là hai đường thẳng song song, tình cờ gặp nhau chỉ vì sai lầm, sau khi trở về quỹ đạo thì mạnh ai nấy sống. Mặc dù Bùi Hàn biết rõ điều này nhưng vẫn không kìm lòng được tìm hiểu tin tức về Diệp Doanh. Anh có thói quen mua tạp chí hàng tuần của Tinh Doanh Entertainment để nắm bắt tình hình gần đây của đối phương, còn thường xuyên tham gia các hoạt động tiệc tùng để mong gặp lại cậu lần nữa......

Ngay cả anh cũng không hiểu rõ cảm xúc của mình, có cảm kích, có khâm phục, có khao khát, còn có một nỗi nhớ nhung và tình cảm khó diễn tả bằng lời.

Sau đó Tinh Doanh xảy ra chuyện, Diệp Doanh bị bạo lực mạng, mấy lần anh muốn xông vào trụ sở Tinh Doanh để đến bên cậu nhưng đều bị vệ sĩ chặn lại. Lúc ấy sự an toàn của Diệp Doanh bị đe dọa nên bên người luôn có vệ sĩ 24/7, người lạ không có mục đích rõ ràng như anh đương nhiên sẽ không được phép tiếp cận. Anh hết cách nên đành phải vừa dốc hết sức lực thu thập chứng cứ làm sáng tỏ tin đồn vừa nhắn tin cho Diệp Doanh qua Weibo hàng ngày, nói cậu đừng sợ, có rất nhiều người tin cậu, khuyên cậu cố gắng chịu đựng, chờ ngày chân tướng rõ ràng sẽ được giải oan.

Anh không giỏi nói năng nên chỉ biết nói mấy câu như vậy, nhưng mỗi ngày anh đều gửi đi gửi lại mấy câu này hơn trăm lần vì sợ Diệp Doanh không thấy.

Anh biết cậu nhất định rất đau khổ và ấm ức, chỉ mong vài lời của mình có thể mang đến cho cậu sự khích lệ và dũng khí, dù chỉ một chút thôi cũng được.

"Em...... Lúc đó thật sự không thấy được......" Diệp Doanh đưa tay che mắt, thanh âm run rẩy, "Xin lỗi......"

Lúc đó cậu nhận hàng vạn tin nhắn mỗi ngày, liếc qua chỉ thấy nhục mạ nên không có can đảm đọc hết, tất nhiên không thể phát hiện ra ánh sáng nhỏ bé giữa bóng tối hiểm ác kia.

"Người phải xin lỗi là anh mới đúng." Đôi mắt Bùi Hàn ửng đỏ, "Anh rất hối hận vì không thể đến sớm hơn một chút, dũng cảm hơn một chút để đứng trước mặt em và nói với em —— Anh rất thích em, anh muốn bảo vệ em."

Mắt Diệp Doanh ướt đẫm, cậu thả tay xuống rồi ngẩng đầu đối diện với đáy mắt đỏ hoe của Bùi Hàn.

"Anh biết có lẽ bây giờ em vẫn còn sợ hãi." Bùi Hàn chìa tay ra với cậu, lòng bàn tay ngửa lên, "Hãy để anh ở bên em rồi từ từ yêu lại thế giới này, được không em?"

Trước mắt Diệp Doanh nhòa đi, cậu cố gắng mỉm cười rồi đặt tay mình lên lòng bàn tay ấm áp kia.

"Vâng."