*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đúng lúc này, một vụ án đặc biệt đã xảy ra, khiến Cố Hi Đình phải kiềm chế trái tim háo hức của mình lại.
Một xác chết xuất hiện trên đường phố Thân Thành, cuối cùng cảnh sát xác định người chết là một nam phục vụ khoảng 20 tuổi, điều đáng chú ý là cậu ta là một người đồng tính.
Hai hôm sau, xác của nạn nhân thứ hai xuất hiện trên đường phố, không chỉ có người trước, lần này vẫn là một thanh niên đồng tính. Tất cả thành phần trong xã hội đều hoảng loạn, cảnh sát chịu áp lực chưa từng có. Khi nạn nhân thứ ba xuất hiện, Hạ Yến gia nhập tổ phá án với tư cách chuyên gia cố vấn, mô tả sơ lược* những đặc điểm của kẻ giết người.
(*Trắc tả là một khâu thường thấy trong quá trình điều tra phá án, phác họa đặc điểm của đối tượng thành sơ đồ logic dựa trên cơ sở chứng cứ có được. Hiểu một cách đơn giản là mô tả sơ lược/profile.)
Trong phòng họp của Đội điều tra hình sự thuộc Cục công an Thân Thành, tổ điều tra ngồi lại với nhau nghe Hạ Yến phân tích bản mô tả sơ lược.
“Muốn vận chuyển thi thể mà không bị người khác phát hiện, rất có thể hung thủ có một chiếc ô tô; cắt rời xác người không phải chuyện dễ dàng, hung thủ phải có nhà riêng, kiến thức nhất định về giải phẫu, y học và những thứ tương tự.”
“Từ việc hung thủ vứt thi thể ở bãi rác, công trường bỏ hoang, chứng tỏ hung thủ rất ghét những người này. Hung thủ cho rằng nạn nhân là rác rưởi, có thể là thù hận, có thể là sự ngạo mạn của người trẻ tuổi. Người trong độ tuổi này thường không lớn lắm, khả năng chưa quá 30 tuổi, điều kiện kinh tế nhất định nên tuổi tác sẽ không quá trẻ, ắt hẳn từ 25 đến 30 tuổi.”
Nói đến đây, Hạ Yến dừng lại một chút rồi nhìn Cố Hi Đình.
Cố Hi Đình hơi căng thẳng, nhưng hơn một tháng học hỏi cũng để cậu nắm vững một lượng kiến thức phân tích nhất định. Cậu ngồi thẳng người, nghiêm mặt nói: “Hung thủ có ngoại hình xuất chúng, tính cách hài hước, giỏi ngụy trang, cho nên rất dễ hấp dẫn nạn nhân.”
Có người không hiểu: “Nhưng hung thủ đã ưu tú như vậy, hạng người gì mà không có? Tại sao phải cưỡng gian nạn nhân?”
“Bởi vì hung thủ bị liệt dương.” Cố Hi Đình chỉ vào ảnh chụp, “Mặc dù người chết có dấu vết bị xâm hại, nhưng bên trong không để lại tinh dịch, tôi suy đoán, cưỡng gian không phải là cách hung thủ phát tiết dục vọng, hung thủ dùng bạo lực và cưỡng gian để phát tiết lửa giận của mình. Có khả năng, hung thủ từng trải qua chuyện tương tự lúc nhỏ.”
Hạ Yến bổ sung: “Nhưng rất có thể sẽ không lưu lại án cũ, vì nhất định phải bị đối đãi trong thời gian dài mới khiến hung thủ sinh ra lửa giận lớn như vậy, đến mức từ một nạn nhân biến thành kẻ sát nhân.”
Cảnh sát: “Nhưng vì sao trước kia hung thủ không gây án, cố tình phải chờ đến lúc này mới bắt đầu?”
“Có lẽ chúng ta không phát hiện, cũng hung thủ đã chịu kích thích gì đó…” Hạ Yến nheo mắt, “Các anh tìm tài liệu về các gia đình đơn thân, có cha qua đời ở Thân Thành xem.”
Cả thành phố đứng ngồi không yên, cảnh sát bắt đầu điều tra những người phù hợp với mô tả sơ lược. Hai ngày sau, cảnh sát lần ra dấu vết của hung thủ, bắt người về kết án. Người kia có mái tóc dài và đôi mắt đào hoa, quả nhiên đúng như mô tả sơ lược, đây là một chàng trai có sức quyến rũ rất cao.
Sau khi kết thúc vụ án, Cố Hi Đình sắp xếp lại báo cáo mô tả sơ lược lần này. Đây là vụ án đầu tiên cậu thực sự tham gia, lúc nhìn thấy câu chuyện của hung thủ mà cảm thán không thôi.
Từ nhỏ hung thủ đã phải chịu sự ngược đãi của cha dượng, năm 16 tuổi hung thủ cắn đứt bộ phận sinh dục của cha dượng, rời khỏi căn nhà bẩn thỉu đó.
Sau khi đến Thân Thành, cuộc sống của hung thủ vẫn không hề cải thiện, ngược lại càng ngày càng trượt dài trên con đường sai lầm. Hung thủ vào nhầm quán bar bị cho ăn thuốc, bị ba người đàn ông xem như trai bao mà chà đạp.
Cũng chính lúc đó, yếu tố ngược đãi của hung thủ tiến vào bước lên men. Trong năm năm tiếp theo, hung thủ theo thứ tự giết chết ba người đã chà đạp mình năm xưa, vì vậy yên tĩnh được thời gian. Năm hung thủ 25 tuổi, mẹ ốm nặng qua đời nên phải về quê xử lý chuyện hậu sự cho mẹ, giết người cha dượng năm đó xâm hại mình.
Tất cả thù hận đã báo xong, nhưng ác ma không dừng lại được nữa…
Lúc hung thủ bị bắt là 26 tuổi, năm đó anh ta đã giết tám người ở những khu vực khác nhau.
Cố Hi Đình thổn thức không ngừng, mấy ngày sau đó vẫn luôn trong trạng thái ủ rũ, hốt hoảng.
Hạ Yến xoa đầu cậu, thở dài: “Chỉ cần cậu còn làm trợ lý của tôi, sau này sẽ tiếp tục gặp rất nhiều chuyện như vậy.”
Cố Hi Đình ngẩng đầu: “Anh không bị ảnh hưởng sao?”
Hạ Yến không trả lời, chỉ im lặng nhìn cậu.
Đôi mắt hắn sâu thẳm, hàng mi dày uốn cong, trong mắt ẩn chứa cảm xúc mà cậu không hiểu, Cố Hi Đình bị nhìn có chút không chịu nổi: “Anh…”
Hạ Yến chợt vươn tay ôm cậu.
Cơ thể Cố Hi Đình cứng đờ, dường như hiểu ra điều gì đó, cậu vươn tay ôm lấy Hạ Yến, vuốt lưng hắn như an ủi.
Mặc dù Hạ Yến không nói gì, nhưng cậu có thể hoàn toàn cảm nhận được cảm xúc của Hạ Yến.
Nhớ lại biểu hiện vừa rồi của Hạ Yến, Cố Hi Đình hơi đau lòng, người đàn ông này trải qua nhiều vụ án như vậy, rốt cuộc hắn đã chịu đựng như thế nào trong những đêm sau mỗi vụ án xảy ra?
Sau khi vụ án này trôi qua, Cố Hi Đình lại nhàn rỗi trong một thời gian dài.
Khoảng thời gian đó, cậu nhận được thông báo từ nhà sản xuất Đường, nói thứ sáu có buổi casting tuyển diễn viên, vừa hay có thể để cậu thay đổi tâm trạng.
Việc tuyển chọn là do đạo diễn và bên đầu tư quyết định, tác giả nguyên tác như cậu chẳng qua là được người ta cho thể diện thôi. Hiển nhiên Cố Hi Đình cũng biết điều này, tuy cậu không bao giờ can thiệp vào nhưng vẫn họp với nhóm sáng tạo chính*.
(*Những người giữ vai trò chính trong quá trình sáng tạo nội dung nghệ thuật.)
Sau khi về, Cố Hi Đình gặp một đoạn nhạc đệm nhỏ, nhân viên công ty giải trí đăng Weibo cá nhân.
[Cố Thái Dương tới tham gia casting ở công ty nè, ảnh đẹp trai quá chừng luôn! Có thể trực tiếp ra mắt làng giải trí.]
Vì gắn với chủ đề cuốn sách, chẳng bao lâu sau đã bị fan hâm mộ phát hiện. Những năm gần đây, Cố Hi Đình viết sách nhưng không bao giờ lộ mặt, cũng không tham gia bất cứ sự kiện ký tên bán sách nào. Không phải cậu muốn duy trì cảm giác thần bí, chẳng qua là cảm thấy không cần thiết, không ngờ hôm nay lại bị bóc trần*.
(*Chỗ này tác giả để là 漏了馅儿/rớt nhân bánh, ẩn dụ chỉ việc bại lộ điều gì đó.)
Rất nhiều fan hâm mộ kêu gào muốn xem ảnh chụp của cậu, nhân viên kia lặng lẽ đăng một tấm ảnh chụp lén từ xa, là sườn mặt mơ hồ của Cố Hi Đình.
[Là người thật sao? Đôi chân dài kìa, tui thích!]
[Cố Thái Dương còn trẻ vậy ư? Tốt nghiệp đại học chưa?]
[Ủa, sao tui thấy hơi quen à nha?]
Có người tung tấm ảnh chụp màn hình, mọi người thoáng chốc ngơ luôn.
[Hơi giống anh đẹp trai làm chuyện tốt với Hạ Yến lúc trước ha?]
[Đệt, cô nói vậy tui cũng thấy giống! Là một người hả?!!!]
[Khó nói lắm, có liên quan đến chất lượng ảnh chụp hông? Hình như anh trai kia đẹp hơn một chút?]
[Tác giả rác rưởi! Viết sát thủ Trăng tròn chết nên hết thời à? Thay vì viết sách thì chuyển sang bán ‘thịt’ đi?]
Có một bình luận trên Weibo không phù hợp với các fan nữ cuồng nhiệt, nhận được một vài lượt like, nhưng lại bị nhiều người dislike hơn.
Sát thủ Trăng tròn là trùm phản diện trong series tiểu thuyết của Cố Hi Đình, phong cách hành động tàn nhẫn, hành vi ngang tàng, điểm mấu chốt là vẻ ngoài rất đẹp trai, thu hút không ít fan hâm mộ, là kẻ thù không đội trời chung của các thám tử.
Cuốn sách cuối cùng của Cố Hi Đình là cuộc quyết đấu giữa sát thủ Trăng tròn và thám tử, kết cục sát thủ Trăng tròn nhảy xuống biển mà chết đã làm dấy lên sự bất mãn của rất nhiều fan hâm mộ Trăng tròn, bây giờ trên mạng vẫn còn rất nhiều tiếng nói bất đồng.
Thỉnh thoảng Cố Hi Đình sẽ nhận được bình luận như thế, nhưng cậu không quan tâm, cho rằng những người đó sẽ im lặng sau một thời gian, nhưng mọi thứ hoàn toàn không dừng lại ở đó.
Khi những chiếc lá ngô đồng trên đường phố Thân Thành rụng hết, cuộc tuyển chọn diễn viên của bộ phim từ tiểu thuyết “Thám tử Nhật An” được công bố, xác định là ảnh đế Ngao Mạc và nam nghệ sĩ mới nổi Từ Tử Hàng.
Cố Hi Đình chợt nhớ, hình như ảnh đế Ngao Mạc và nam nghệ sĩ mới nổi họ Từ từng có scandal. Chẳng trách ở buổi casting, nhà sản xuất Đường mang ánh mắt ngập ngừng nhưng vẫn có chút mong đợi như vậy, ông ta biết chuyện gì đang xảy ra.
Giữa tháng mười hai, triển lãm truyện tranh lớn nhất trong năm của Thân Thành được tổ chức tại Trung tâm hội nghị Thân Thành. “Thám tử Nhật An” và game di động cùng tên sẽ được công bố tại triển lãm truyện tranh, người phát ngôn là nam nghệ sĩ mới nổi Từ Tử Hàng, đối tác cũng muốn mời tác giả nguyên tác Cố Hi Đình xuất hiện một chút.
Lúc đầu Cố Hi Đình định từ chối, không ngờ vài ngày trước, Hạ Yến rảnh rỗi sau khi phá một vụ án giết người hàng loạt, bèn mua đống sách trên mạng về để giết thời gian, trong đó bất ngờ có phiên bản mới nhất của “Thám tử Nhật An” của cậu, chính là cuốn mà Thám tử Nhật An quyết đấu với sát thủ Trăng tròn.
Cố Hi Đình không dám tin vào mắt mình, thật sự không phải là tặng giảm giá toàn bộ chứ?
Kết quả sau khi nhận, Hạ Yến đọc cuốn sách đó cả buổi chiều, Cố Hi Đình gần như nhìn chằm chằm vào hắn cả chiều luôn.
Cậu cho rằng Hạ Yến sẽ vừa đọc vừa chê, quỷ kế gì mà đơn giản thế này, động cơ không ổn định, đọc mở đầu là đoán được kết cục.
Nhưng hoàn toàn không có, Hạ Yến ưu nhã dựa vào ghế, ánh nắng mùa đông chiếu nửa bên mặt hoàn hảo của hắn, hắn tập trung đọc cuốn sách trong tay như đang nhìn một kho báu nào đó.
Trong khoảnh khắc, trái tim Cố Hi Đình trúng chưởng. Thật vất vả nhẫn nại đến khi Hạ Yến đọc xong, rốt cuộc nhịn không được hỏi một câu: “Đại thần anh cũng đọc loại sách này à?”
Hạ Yến khép sách cười khẽ: “Sao lại không đọc? Tôi thấy rất thú vị.”
Hạ Yến đang khen cậu! Hạ Yến nói sách của cậu thú vị!
Xe lửa nhỏ trong lòng Cố Hi Đình kêu lên xình xịch, đôi mắt sáng rực lạ thường vì hưng phấn, hận không thể chạy hai vòng quanh nhà.
“Nhưng mà tương tác giữa thám tử và trợ lý hơi ít.” Hạ Yến bổ sung một câu, “Phối hợp cũng không đủ ăn ý.”
Cố Hi Đình thuận thế hỏi lại: “Nhưng tôi nghe nói sẽ có nhiều nội dung tương tác hơn trong phiên bản điện ảnh, anh không ghét sao?”
“Sao cậu nghĩ tôi sẽ ghét?” Hạ Yến nhìn lại, con ngươi vừa đen vừa sâu mang theo sức quyến rũ mê hoặc lòng người, “Thám tử và trợ lý, vốn dĩ không nên lạnh nhạt như thế.”
Gương mặt Cố Hi Đình đỏ hồng, quyết định bổ sung lại tất cả những nội dung tương tác mà cậu từng xóa hồi trước!
Nhịn một ngày một đêm, Cố Hi Đình viết bản gốc mười ngàn chữ cho Chu Chuẩn, kết quả bị xử bắn không thương tiếc.
Chu Chuẩn hào hứng mở bản thảo ra, ba mươi phút sau lông mày sắp quấn thành một cục: “Anh em, cậu phá đổ thiết lập hình tượng nhân vật rồi!”
Cố Hi Đình: “??? Sao lại thế? Không thể nào!!”
Cậu hoàn toàn dựa vào tính cách thật của Hạ Yến mà!
Chu Chuẩn: “Thám tử lạnh lùng cấm dục như vậy, cậu để hắn xoa đầu trợ lý là sao? Còn thêm yếu tố da thịt, khoe ngực! Anh em, cậu viết truyện trinh thám chứ không phải tiểu thuyết xôi thịt buê đuê!!”
Cố Hi Đình: “…”
Móa, gần đây bị condi tình yêu vả cho lú đầu rồi, ở chung với Hạ Yến sướng gần chớt, IQ cũng tụt mẹ luôn QAQ.
Nhận ra giọng điệu mình quá nặng nề, Chu Chuẩn đổi giọng an ủi: “Có phải gần đây trạng thái của cậu không tốt không, nghỉ ngơi một chút đi, đừng để bình luận trên mạng ảnh hưởng.”
“Không phải tôi làm lố, chủ yếu là bình thường anh ấy cũng vậy…” Cố Hi Đình nói được một nửa, đột nhiên phản ứng lại, “Bình luận gì?”
“Fan cuồng của sát thủ Trăng tròn thôi, không phải cậu nhận được rất nhiều bình luận bảo cậu cho hắn hồi sinh sao?” Chu Chuẩn thấp giọng, “Lúc trước ban biên tập còn nhận được cuộc gọi uy hiếp, nói muốn phóng hỏa ban biên tập. Cậu tuyệt đối đừng để lộ thông tin cá nhân trên mạng, coi chừng đối phương ra tay với cậu.”
Cố Hi Đình: “Tôi biết rồi, vậy cậu chú ý an toàn nhé.”
Cậu đã từng gặp kẻ giết người hàng loạt, fan cuồng sách có vẻ không đáng sợ như vậy, điều cậu lo lắng hơn lúc này là rốt cuộc cậu nên viết gì trong cuốn sách tiếp theo. Không phải cậu cố ý muốn viết ‘buê đuê’ như thế, cậu đã củng cố tư tưởng vô số lần, nhưng chỉ cần Hạ Yến sáp lại gần là cả người cậu bất ổn, bắt đầu viết sụp đổ hình tượng.
Cố Hi Đình tủi thân lên mạng hỏi netizen.
[Tui khổ quá đi mà! Sau khi viết đối tượng thầm mến vào tiểu thuyết, lại phát hiện người trong cuộc không hề lạnh lùng kiêu ngạo, không hề cấm dục. Bây giờ tui không viết nổi một chữ, làm sao bây giờ?!]
Netizen: [??? Sao bồ biết hắn không lạnh lùng kiêu ngạo, không cấm dục? Bồ đích thân test hàng rùi hả?]
[Trông có vẻ than thở, nhưng thật ra là điên cuồng show ân ái?]
[Điên hả, chỉ cần có một hạt đậu phộng, thì sẽ không say như chủ topic*.]
(*Đề cập đến việc người say thường nói điều vô nghĩa, chỉ cần ăn vài hạt đậu phộng là không bị say, nên khi ai đó nói ‘chỉ cần ăn một hạt đậu phộng là không say như bạn’, là đang ám chỉ bạn mất tỉnh táo nói linh tinh vớ vẩn.)
Cố Hi Đình giơ tay Nhĩ Khang: [ Mí bồ đừng đi, thật mà! Tin tui đi!]
Đương nhiên không có ai tin cậu, Cố Hi Đình cam chịu, dứt khoát mở nick clone đăng bản thảo tràn ngập tình trai của mình lên mạng. Vì văn phong quá thẳng thắn, miêu tả vô cùng ướt át nên nhanh chóng trở thành siêu phẩm trong giới, các loại tranh ảnh đồng nhân mọc lên như nấm.HẾT CHƯƠNG THỨ TÁM