Sau Khi Từ Bỏ, Người Đẹp Ốm Yếu Nổi Tiếng Nhờ Chương Trình Chăm Trẻ

Chương 4-3: Không ngoan




Trong lúc họ đang sắp xếp đồ đạc thì nhân viên của chương trình thì thầm gì đó, đạo diễn nghe xong bèn cười không khép được miệng.

Không ai ngờ được Ninh Thời Tuyết lên hotsearch từ tối hôm qua đến bây giờ, vừa rồi còn chiếm hẳn 3 vị trí. Tổ sản xuất không những tiết kiệm được chi phí marketing cho chương trình mà còn cực kì viral, cá kiếm được một khoản.

Lúc trước còn bị cấp trên chửi to đầu vì lựa chọn Ninh Thời Tuyết, danh tiếng của cậu ở thời điểm đó quá tệ, nhưng bây giờ thì đạo diễn Đặng bất ngờ đến suýt chết lặng.

Tạ Dao Dao dọn đồ được một lát thì cúi đầu kéo tất của mình rồi lại nhặt đồ chơi quái thú lên, lén lút chỉ chỉ vào Ninh Thời Tuyết.

Sắp đến giờ cơm trưa nên quản gia đi mời họ.

Tạ Dao Dao sau khi mặc yếm xong thì lại hiện nguyên hình, tay nhỏ nắm lấy quần áo của Ninh Thời Tuyết, bi bô hỏi:

- Ba không được đi! Ba còn chưa chả nời câu hỏi của con.

Ninh Thời Tuyết bất lực cực kì, muốn lôi nhóc con này ra đánh cho một trận.

Nhưng Tạ Dao Dao nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Ninh Thời Tuyết xong thì hơi rối rắm, gãi gãi khuôn mặt mũm mĩm của mình rồi kéo ngón tay của Ninh Thời Tuyết, thở dài:

- Không sao, ba không chả nời cũng được, con sẽ ăn ngoan.

Bé Dao nghĩ nghĩ trong đầu, haizzzzzzzz đành phải nhường cha kế thôi, ai bảo cha kế yếu ớt như thế chứ.

Người xem tò mò bình luận, đạo diễn cũng thay họ nói ra thắc mắc:

- Thầy Ninh, có vấn đề gì sao?

Ninh Thời Tuyết không muốn nói chuyện. Quản gia bên cạnh thấy vậy thì xấu hổ giải thích:

- Trước đây Dao Dao có xem một chương trình giải trí...

Đạo diễn lập tức hiểu ra, tiếp tục thắc mắc:

- Không trả lời câu hỏi là không được ăn cơm đúng không? Chương trình vậy? Đạo diễn nào mà thất đức.

Cảm giác được có ai đó ôm chân của mình nên đạo diễn cúi đầu nhìn xuống thì thấy em bé Dao Dao đang nhiệt tình nhìn mình, nụ cười của của đạo diễn liền trở nên gượng gạo. Hoá ra người thất đó lại là bản thân mình.

Khu vực bình luận lúc này thì:

- Đạo diễn nửa đêm lên mạng kiểu: Tôi thật khốn nạn mà.

- Cười zl. Dao Dao không phải con ruột của Ninh Thời Tuyết thật hả? Giống như đúc vậy mà.

- Nhóm sản xuất: 💀🤡

Sau khi cơm nước xong, Ninh Thời Tuyết lại về phòng ngủ, mặc kệ đạo diễn nói đủ kiểu. Mãi đến khi chạng vạng, chỉ còn khoảng một tiếng nữa là đến thời gian xuất phát quy định chương trình mới bò dậy, thu dọn hành lý của mình.

Dao Dao xung phong nhận việc:

- Con, con giúp ba.

Ninh Thời Tuyết lôi vali ra, xếp quần áo vào, không quên mang theo gối ngủ mà mấy nay bản thân đã quen nằm, ngoài ra còn có mấy chục gói thuốc Đông y của nguyên chủ nữa mới xong xuôi. Nhưng mà máy chơi game thì muốn tràn ra ngoài luôn rồi.

Tạ Dao Dao ngồi xổm bên cạnh, hai tay chống cằm, có chút lo lắng:

- Con thấy ba xách không nổi đâu.

Tuy rằng mới hơn ba tuổi nhưng bé đã là fan của gameshow này được hơn một năm rồi, bé biết một khi đã rời khỏi nhà rồi thì khách mời đều phải tự lo liệu, đạo diễn ác độc sẽ không quan tâm.

Ninh Thời Tuyết không tin. Dù gì cậu cũng từ núi thây biển máu lăn lê bò lết ra tới, sao có thể không xách nổi một cái vali.

Cậu tự tin tiến bước, hít sâu một hơi, cúi người, nhấc lên...

——

Nửa tiếng sau.

Trên xe chuyên dụng của tổ sản xuất, cổ tay của Ninh Thời Tuyết đang được chườm nóng bằng khăn lông, ngón tay nhỏ xinh tinh tế với lòng bàn tay trắng nõn vì bị siết chặt mag hiện ra vài vết hằn đỏ.

Tạ Dao Dao (vẫn) ở bên cạnh, ôm mặt thở dài:

- Con nói rồi. Ba hư quá, không chịu nghe lời gì cả.

Ninh Thời Tuyết xấu hổ đến mức ngón chân cũng co lại nhưng lại mạnh miệng:

- Ba không có ngờ mà.

Đúng là Ninh Thời Tuyết không biết được sức khoẻ của nguyên chủ lại kém như vậy.

Dao Dao vẫn tiếp tục quở trách:

- Con mà vậy là bị ba lớn tét mông rồi. Ba không nhớ hả, ba lớn đánh đau lắm.

[Bình luận]

- Cục cưng ơi, đây là chuyện mà dì được nghe ư?

- Hả? Tiếp đi, toai còn muốn nghe nữa, có động lực hẳn.

- Tiếp tiếp tiếp, có chuyện gì mà người dùng vip như mị không biết nữa không?

- --------

Tập đoàn của nhà họ Tạ, lúc này, tại văn phòng của tổng trợ lý:

Tống Ly soạn lại hợp đồng rồi nhưng vẫn do dự một chút, cuối cùng thì cũng cầm điện thoại, đi về văn phòng cuối cùng, gõ cửa:

- Tổng giám đốc Tạ.

Sau khi kết hôn xong Tạ Chiếu Châu lập tức đi nước ngoài, mãi đến hôm nay mới quay lại Yến Thành. Hắn cũng không ghé nhà mà đi thẳng tới công ty, thức trắng cả một đêm. Dù vậy thì đôi mắt phượng đen nhánh kia vẫn sắc sảo, trầm tĩnh, quần áo phẳng phiu, cả người toát ra khí chất đỉnh cấp.

Tạ Chiếu Châu ngồi trên ghế, đôi chân dài bị bàn làm việc che lại, dáng người của nửa thân trên đẹp như tạc.

- Có chuyện gì?

Tống Ly đặt giấy tờ lên bàn, nói:

- Hợp đồng điều chế thuốc với nhà họ Ninh đã được soạn xong, tôi mang đến cho giám đốc xem và kí tên. Sau thì...

Hiếm khi Tống Ly chần chờ như lần này nên Tạ Chiếu Châu hơi nhíu mày. Ba năm trước, từ khi nhậm chức, Tống Ly đã là trợ lý của hắn, năng lực tốt và chưa từng có ấp úng khi trò chuyện.

Tạ Chiếu Châu cũng nghiêm túc hơn:

- Làm sao vậy?

Tống Ly đắn đo một hồi rồi đưa điện thoại cho Tạ Chiếu Châu:

- Cậu Ninh cùng với cậu chủ tham gia gameshow, giám đốc xem một qua một chút không?

Đã cảnh cáo Ninh Thời Tuyết phải thức thời, an phận rồi nhưng cuối cùng vẫn tham gia chung chương trình với Quý Thanh, ai biết cậu có tự nhiên nổi điên rồi làm ra chuyện gì hay không.

Tạ Chiếu Châu dặn dò Tống Ly để ý, có chuyện thì báo ngay cho hắn. Vì trong lòng hắn có dự cảm không lành nên mày nhíu chặt lại, cầm điện thoại xem thì bị làm cho ngẩn cả người.

Có lẽ vì còn nhỏ tuổi nên mắt của Ninh Thời Tuyết long lanh, lông mi vừa dài vừa dày, tóc đen xoã tung, da trắng như sứ, đang nằm trên thảm khóc.

Một lát sau thì Dao Dao nhỏ bé với lời nói hùng hồn, thông báo cho tất cả mọi người về cục cưng và chuyện bị ba tét mông đau như thế nào. Cả văn phòng bây giờ chỉ có giọng nói ngọng líu ngọn lo của Dao Dao vang vọng.

Tạ Chiếu Châu không biết nên nói gì.

Lúc này mới nhận rõ ý nghĩa của câu nói: "Có những việc tuy diễn ra chỉ trong tích tắc nhưng phải dùng đến cả đời để chữa lành".