Ngày hôm sau tỉnh lại, Hồ Tư Tùng còn chưa kịp trợn mắt liền cảm thấy toàn thân mỏi mệt, đặc biệt ở chỗ phía sau kia đau nhức khó chịu.
Trên người đang đắp chăn, ngồi dậy, phát hiện cả phòng chỉ có mình hắn. Vừa xốc chăn lên, hắn cúi đầu liền hút một ngụm khí, trên người đầy những mảng xanh tím, phần eo ngoại sườn còn lưu lại hai dấu tay, quy đầu vừa hồng vừa sưng, chỉ mới cử động nhẹ đã đau đến không chịu được. Đem chăn kéo qua, giữa hai chân tựa hồ có thứ gì chảy ra, hắn duỗi tay chạm, trên ngón tay dính một thứ trắng ngà quen thuộc khiến khóe mắt hắn vụn vỡ.
Hắn, đây là bị người cưỡng gian?
Đàn ông cùng đàn ông có thể làm, hắn biết, nhưng chưa bao giờ hắn nghĩ sẽ phát sinh trên người mình, thậm chí là ở cái dưới kia.
Hồ Tư Tùng tự nhiên không thể tiếp thu được, nhớ lại tối hôm qua, rõ ràng uống rượu xong toàn thân liền khô nóng, thời điểm hắn đoạt cửa chạy ra bị người ngăn cản, sau đó cũng không nhớ rõ. Nhưng, hắn có thể xác nhận chính bạn tốt đã hạ thuốc vào trong rượu, bằng không hắn sẽ không thất thố như vậy.
Lấy điện thoại đặt ở đầu giường, hắn phải hỏi "Bạn tốt" thật kỹ càng.
Điện thoại lại không phản hồi, tối hôm qua đã sớm hết pin, không còn cách nào chỉ có thể đem đi sạc trước. Sau đó, hắn chống thân đi vào nhà vệ sinh tắm rửa.
Đỡ vách tường, vòi hoa sen phun ra dòng nước. Nhìn thảm trạng trên người mình, Hồ Tư Tùng càng thêm thống hận những kẻ đã chạm vào hắn, nếu biết chúng là ai, hắn nhất định sẽ không buông tha!
Đè nén lửa giận tắm rửa qua loa xong, hắn ra tới ngồi ở mép giường khởi động điện thoại, vừa khởi động xong mấy chục tin báo đỏ liền tràn ngập tầm mắt, phần mềm trò chuyện biểu hiện 99+.
Hồ Tư Tùng ngây ra một lúc, tuy rằng ngày thường cũng có rất nhiều người tìm hắn, nhưng như thế này rõ ràng không bình thường.
Hắn đang muốn click mở xem, một cú điện thoại liền gọi tới.
Nhìn tên nhấp nháy trên màn hình, Hồ Tư Tùng nhắm mắt, chậm chạp bóp mũi nhận lấy.
"Alo..."
"Thằng vô liêm sỉ, đại muội tử* mày đã làm cái gì, muốn đem Hồ gia phá cho suy tàn mới chịu bỏ qua?" Bên kia Hồ ba rít gào.
*Đại muội tử: chửi thề dạng mm ó.
Hồ Tư Tùng: "Ba nói gì vậy? Con nghe không hiểu."
"Thể diện Hồ gia ta đều bị mày ném hết, nhanh cút trở về cho tao, ngay lập tức!"
Điện thoại "bụp" một tiếng cúp máy, nửa điểm đều không cho hắn cơ hội nói chuyện.
Hồ Tư Tùng đành phải kêu người hầu đưa quần áo trước, sau đó click mở phần mềm.
Trên màn hình, những người hoặc xa lạ, hoặc quen thuộc đều điên cuồng tag hắn vào trò chuyện riêng.
"Anh đã điên chưa? Anh có khỏe không?"
"Không nghĩ anh là loại người này luôn đó, khó trách tôi đuổi không kịp anh."
"Đàn em nếu đã thích đàn ông, vậy vì cái gì lại cự tuyệt anh. Anh biết trong video đàn ông đều thích khoai to."
"Học trưởng nguyên lai cấm dục vì xuất tinh sớm nha, a ha ha ha ha ha ha ha ha"
Đủ loại lời nói, hoặc đồng tình, hoặc châm chọc, hoặc chán ghét không ngừng đập vào mắt hắn, nội tâm Hồ Tư Tùng nhấc lên sóng to gió lớn.
Bọn họ làm thế nào lại biết? Từ đâu nghe được? Video? Video gì? Hồ Tư Tùng hỏi một người đang nhắn tin quan tâm hắn, người nọ giây lát liền chia sẻ một liên kết.
Liên tiếp bấm mở, một video liền nhảy ra, # Các thiếu gia hào môn ở quán bar trình diễn NP, đông đảo tất cả đều là đàn ông #
Tiêu đề ghê người kích thích tròng mắt hắn, thái dương nhỏ mồ hôi lạnh, Hồ Tư Tùng vô cớ bắt đầu sợ hãi, không nghĩ click mở video, nhưng tay đã run run ấn xuống nút phát.
Thật mau, hình ảnh xuất hiện, vài người trên sô pha tiến hành vận động kịch liệt. Mọi người hoặc ít hoặc nhiều đều xem phim sex, nhưng xem phim giữa chính mình cùng người khác cảm thụ hoàn toàn khác nhau. Hơn nữa nơi này đều là đàn ông, hắn vẫn là bị người ta thượng!!!
Hồ Tư Tùng ánh mắt dại ra nhìn video, không thể tin mẫu cẩu đang đê tiện cầu thao, vạn phần hưởng thụ kia chính là hắn. Nếu không phải cùng khuôn mặt, nếu không phải trên người còn đau, hắn tuyệt không dám tin tưởng.
Ngón tay siết chặt điện thoại, trong một tiếng uyển chuyển cuối cùng kia, trong video hắn tiến vào cao trào, rốt cuộc không nhịn được đem điện thoại hung hăng ném xuống mặt đất, nát bét.
"A!!!"
"Cút! Tất cả đều cút cho ta!"
(Kang: trời ta nói nó phê gì đâu, này thì f*ckboi :v)
Gương mặt dối trá rốt cuộc xuất hiện vết nứt, mãnh thú che dấu bùng nổ, tròng mắt che kín tơ máu, vẻ mặt mệt mỏi, nổi điên lên hoàn toàn lâm vào y mai (?) cùng cừu hận, hoàn toàn không nghe được âm thanh mở cửa.
"Kia... Ngài..." Người hầu vẻ mặt xấu hổ, do dự đứng ở cửa.
Hồ Tư Tùng đang phát điên đột ngột quay đầu, lực đạo to lớn làm người hầu nhịn không được lo lắng hắn có thể vặn đến bị thương hay không.
Hồ Tư Tùng không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm, người hầu không khỏi bị dọa, vội vàng buông quần áo, nói "Đây là quần áo ngài muốn." liền vội vàng đóng cửa lại.
Đi đến dưới lầu, người hầu yên lặng chat trong phần mềm trò chuyện, cùng bạn bè oán giận vị công tử đàn P kia tính tình không tốt, hoàn toàn đánh vỡ mộng tưởng của các cô.
Hiện tại trên mạng đã nổ tung, bộ phận xử lý muốn cắt bỏ video, tìm người phát tán, nhưng mọi người ai cũng dùng di động chia sẻ, căn bản là cắt không được, chỉ đành phong tỏa phạm vi, nhưng không hiểu sao nó vẫn đóng đinh ở trang đầu như cũ, làm kiểu gì cũng bất động.
Bộ phận liên quan không còn cách nào, chỉ có thể tùy ý nó chễm chệ ở trang đầu, có người hiểu biết lột ra thân phận vài người, bất quá nửa ngày đã có kết quả, kẻ thì xấu xa người thì tanh tưởi, ỷ thế hiếp người, say rượu lái xe đụng chết người xong liền tùy tiện lo tiền bưng bít, không một cái thứ tốt.
Kết luận vừa công bố, rất nhiều người tỏ vẻ không bao giờ mua nhà hay sản phẩm của bọn họ, cổ dân* sôi nổi vứt bán cổ phiếu, bộ phận còn tra được mấy công ty trốn thuế rồi lậu thuế, bị đưa hết vào cục cảnh sát, bất quá qua một ngày một đêm bao nhiêu công sức mà Hồ gia gầy dựng cùng mấy công ty liền bị phá hủy, thuận lợi đến ngoài dự đoán mọi người. Mà Hồ Tư Tùng bị đưa vào cục cảnh sát, bị buộc tội tàng trữ chất cấm, nguyên lai ở trên ghế lô còn lục soát ra ma túy.
*Cổ dân: dân chơi cổ phiếu
Ma túy đương nhiên là những người khác sử dụng, nhưng lúc chơi bời hứng thú nổi lên liền đem cho Hồ Tư Tùng lúc ấy đang mơ mơ màng thử, tóm lại mấy nhà này không còn khả năng xoay người.
Cùng Trường gia kiện tụng dĩ nhiên là không cần đánh.
Ba mẹ Trường sau đó nghe được, vỗ tay trầm trồ khen ngợi, kém nữa đưa vòng hoa cho bọn họ.
Trường Ngọc như thế nào cũng không nghĩ tới qua mấy ngày thế sự liền thay đổi, cô ngó mắt nhìn chàng trai bên người đang đọc sách, hỏi: "Chuyện Hồ gia có phải anh làm hay không?"
"Vợ đang nói cái gì? Anh nghe không hiểu?" Chàng trai đọc sách, vẻ mặt cười ôn nhu lương thiện.
Trường Ngọc lại biết, thế nào cũng liên quan đến anh.
"Anh nói cho em, có nhúng tay vào chút nào không?"
Cố Tranh trầm mặc trong chốc lát, mới gật gật đầu, đúng là anh có động tay động chân bên trong, vẫn là anh phát hiện ra chứng cứ, liền cố ý đem chứng cứ lộ hết ra ngoài, giúp một phen, tóm lại phải vì Trường Ngọc mà trút giận, người Hồ gia ở bên ngoài ngày nào, Trường Ngọc liền nguy hiểm ngày đó, cho nên anh ra tay.
"Anh nên nói cho em biết chứ, em sợ..."
"Sợ cái gì, hiện tại anh là quỷ, bọn họ muốn tìm cũng không thấy." Cố Tranh mặt mày nhẹ nhàng.
Trường Ngọc: "Cũng đúng... À, hiện tại anh như thế nào rồi, có cảm được thân xác chưa?"
Từ khi Cố Tranh nói cho cô biết có đôi khi sẽ cảm giác được thân xác tồn tại, cô liền thường xuyên hỏi han tình hình.
Cố Tranh tới gần, "Muốn biết như thế nào, cứ tới thử xem?"
Trường Ngọc trong nháy mắt liền phản ứng, trừng mắt nhìn trân trân, cảm thấy anh suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện đó, thật là không đứng đắn!