**********
Chương 273
Anh ta sợ là vì yêu phải An Hạnh Nhi, cho nên nôn nóng muốn sớm hoàn thành chuyện của mình, sau đó cùng An Hạnh Nhi sống hạnh phúc vui vẻ?!
Đừng tưởng chút mánh khóe này của anh anh ta nhìn không ra.
Có điều.
Kết thúc sớm cũng được.
Cứ tiếp tục như này, bản thân cũng mệt.
Tần Thạc cũng không nói gì nhiều, lái chiếc xe sang tới điểm đích.
Tần Thạc cùng Diệp Thương Ngôn vào đại sảnh phỏng vấn.
Lúc này trong đại sảnh đã có một người người phỏng vấn đang chờ rồi.
Trong đó có Cố Quân Tường.
“Mọi người nói người đứng đầu bài thi viết lần này là ai?” Một người phỏng vấn đột nhiên hỏi.
“Chắc chắn là cậu cả của nhà họ Cố.” Một người phỏng vấn trả lời.
Diệp Thương Ngôn chỉ mỉm cười.
Thản nhiên đi vào trong đại sảnh.
Trong đại sảnh.
Bởi vì sự xuất hiện của Diệp Thương Ngôn, vẫn khiến tất cả mọi người đều có hơi kinh ngạc.
Cái gọi là nhân viên chính phủ của Bắc Văn Quốc, thật ra chính là nhân viên dự bị của Bắc Văn Quốc, một khi thi được nhân viên chính phủ thì có cơ hội bước vào Thế Gia.
Ở Bắc Văn Quốc, Thế Gia là có quyền.
Bọn họ có thể ủng hộ rất nhiều chuyện của Bắc Văn Quốc.
Cho nên.
Người trẻ phàm là có chút khát vọng muốn bước vào giới chính trị, đều sẽ lựa chọn con đường này.
May mà.
Con đường này đối với mọi người tương đối công bằng.
Chỉ cần không có phạm tội, đều có thể thông qua thi, sau đó rồi phỏng vấn, bước vào Thế Gia.
Quá trình này cũng công chính công bằng công khai.
Dù sao Bắc Văn Quốc có hai thế gia lớn, cân bằng cho nhau.
Cộng thêm con đường này là cho chính bọn họ chọn lựa người tài, ai cũng sẽ không đào hố cho mình, cho nên gần như không tồn tại tình trạng gian lận đi cửa sau.
“Cậu ba Diệp vậy mà cũng tới phỏng vấn.” Một người phỏng vấn kinh ngạc nói. Cố Quân Tường bỏ kinh doanh chuyển sang chính trị ngược lại có thể hiểu được. Dù sao những năm này Cố Quân Tường dường như đều đang luôn nâng cao bản thân để bản thân phát triển ở phương diện này, cũng nhiều lần ở trước truyền thông bày tỏ mình không có hứng thú với kinh doanh lắm, anh ta càng hi vọng, có thể tận một phần trách nhiệm của mình, dốc sức vì đất nước. Trong lời nói, không lộ kẽ hở, anh ta muốn bước vào Thế Gia. Tuy nhiên Diệp Thương Ngôn hoàn toàn không có. Trước khi chưa kết hôn, anh chính là một cậu chủ quần là áo lượt, danh tiếng gì hình tượng gì cũng không có, đặc trưng duy nhất chính là rất nhiều phụ nữ. Sau khi kết hôn, phụ nữ không nhiều nữa, nhưng cũng không nghe nói anh muốn bước vào Thế Gia, cũng chắc chắn chưa từng thấy anh ta đi làm ở nhà họ Diệp, ngược lại cậu cả Diệp và cậu hai Diệp, tuổi tác so với cậu ba cũng không chênh lệch quá lớn, cậu hai Diệp còn là anh hai song sinh với cậu ba Diệp, hai người đó bây giờ gần như quản lý cả thiên hạ của Diệp Thị, cậu ba Diệp lại vẫn không có gì. Ngược lại cũng không ngờ, Diệp Thương Ngôn vậy mà chọn con đường này cho mình. Cho dù anh không đi kinh doanh, ở nhà làm một phú nhị đại ăn chơi trác táng, cũng không thể tới nơi này. Anh rốt cuộc có biết, trở thành nhân viên chính phủ khó cỡ nào không. Ngoài thành tích thi ra, còn có phỏng vấn khắt khe.
Phỏng vấn rất chú ý tình trạng cá nhân của một người, loại đàn ông scandal quấn người như Diệp Thương Ngôn, căn bản không thể bước qua ngưỡng cửa của Thế Gia.
“Nói không chừng chỉ là tới chơi.” Người phỏng vấn nhỏ giọng bàn tán.
“Chỉ là không biết làm sao qua được bài thi viết.”
“Tôi nghe nói anh ta là học bá, lần trước khi kết hôn với An Hạnh Nhi, từng lộ ra học lực.”
“Giả chứ gì.” Có người chắc nịch.
“Ai biết, có điều bài thi của nhân viên chính phủ chắc chắn là không lọt đề được, nói không chừng là vận may tốt, vừa hay qua ngưỡng.”