10.
Tiểu Thất làm việc rất năng suất.
Trong vòng một tuần, cô ấy đã sắp xếp một bữa tối hẹn hò giấu mặt.
Tiểu Thất hỏi tôi: "Chu Châu, cô có tới không? Anh rể tôi đã giúp tôi kéo rất nhiều người tới, tất cả đều là cảnh sát vừa trẻ vừa đẹp trai đấy."
Toàn thân tôi run lên, điên cuồng lắc đầu: "Tôi không đi, không đi đâu."
Tôi đã có một nỗi sợ sâu sắc đối với cái nghề này... e hèm.
Tiểu Thất: "Nào, đi đi chứ, tôi còn kéo thêm vài đồng nghiệp đi nữa đó."
Tôi vẫn lắc đầu.
Tiểu Thất: "Đúng rồi, cô có bạn trai rồi mà nhỉ? Quên đi vậy..."
Tôi ngắt lời ngay: "Bọn tôi chia tay rồi!"
Tiểu Thất: "Vậy cô..."
Nghĩ tới gã tồi kia, tôi nghiến răng: "Đi!"
Lời vừa nói ra, tôi đã hối hận, nhưng đã đồng ý rồi thì chỉ biết cắn răng bước tiếp: "Cảnh sát bên họ ở khu nào thế?"
Tiểu Thất nói một địa điểm cho tôi nghe.
Nghe xong, tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì nó không phải đồn cảnh sát của Tề Mục.
Như vậy thì chắc chẳng có ai nhận ra tôi là "cô gái độc thân" đâu nhỉ?
11.
Bữa tối diễn ra vào thứ bảy, tại một nhà hàng rất sang trọng.
Từ lúc tôi bước vào sảnh, mắt phải của tôi đã bắt đầu co giật dữ dội.
Tôi có hơi lo lắng, nhưng vẫn gửi cho Tiểu Thất một tin WeChat để hỏi xem họ ở phòng bao nhiêu.
Tiểu Thất: Ở trên lầu, để tôi xuống đón cô.
Lúc Tiểu Thất đi xuống, trông cô ấy rất phấn khích.
"Chu Chu, mấy anh trai lần này tuyệt vời lắm, đều là anh tài cả."
Chúng tôi đi thang máy lên, Tiểu Thất ấn nút lên tầng 3.
Tôi đáp cho có lệ: "Thật à?"
Tiểu Thất: "Thật mà!"
Cô nàng đột nhiên chuyển chủ đề: "Cô có còn nhớ tin tức về "cô gái độc thân" mà lần trước chúng ta xem không?"
Tôi cảm thấy tim tôi như nứt ra.
"Có..."
Tiểu Thất: "Cô có còn nhớ anh trai cảnh sát đẹp trai trong đó không?"
"Không."
Làm sao mà quên được
Tiểu Thất: "Cô không quan tâm tới mấy anh đẹp trai à?"
Tất nhiên là tôi quan tâm rồi.
Tôi: "Không lẽ anh rể cô tìm được một anh chàng cảnh sát đẹp trai hơn anh ta thật?"
Đẹp trai hơn Tề Mục sao? Có khó quá không?
Lúc này, thang máy phát ra tiếng "đinh", đã tới tầng ba.
Tiểu Thất: "Không phải."
Cửa thang máy từ từ mở ra.
Tiểu Thất: "Anh rể tôi đã đưa anh trai đó tới đây."
Lời vừa dứt, khuôn mặt tuấn tú của Tề Mục đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa thang máy, giống như một tia chớp đánh xẹt qua giữa không trung.
Bạn có biết cái cảm giác đang ăn vụng đồ ăn vặt trong giờ học lại đột nhiên "ánh mắt ta chạm nhau" với giáo viên không?
Tôi thì biết rồi đây.
12.
Tiểu Thất: "Người anh em, anh tới rồi sao, đây là đồng nghiệp Chu của tôi... Chu Chu, cô sao thế?"
Tôi lấy túi che mặt, lẻn ra khỏi thang máy: "Tôi đi vệ sinh đã..."
Tiểu Thất: "Nhà vệ sinh bên kia, để tôi đi với cô."
"Không cần đâu."
Có lẽ là bởi vì tôi chạy nhanh quá nên lúc đi ngang qua Tề Mục, giày cao gót của tôi đã bị trượt ra.
Tề Mục nhanh chóng nắm lấy cánh tay tôi.
Sau đó, tôi nghe thấy tiếng cười khẽ của anh ấy: "Cẩn thận."
Tôi:...
Anh ta nhận ra tôi...
Chắc là nhận ra đi...
Anh chắc chấn đang thầm cười nhạo tôi!
Ứng cử viên hài xuất sắc nhất năm nay đã được chốt hạ!
Giá vé lên sao Hỏa bây giờ là bao nhiêu vậy?
Tiểu Thất: "Chu Chu, cô sao thế, gặp trai đẹp nên kích động như vậy sao?"
Kích động, quá kích động đi, tôi kích động tới mức quay đầu lại thì bị Tiểu Thất huých cho một cái: "Anh tề Mục này ngoài đời nhìn đẹp trai hơn trong video có phải không?"
Tôi cười trừ.
Tề Mục đột nhiên nói: "Chúng tôi đã từng gặp nhau."
Tôi:...
"Gặp nhau?" Tiểu Thất quay sang tôi, "Ái chà chà, Chu Chu, cô đúng là đánh nhanh diệt gọn đó. Nói mau, đã xảy ra chuyện gì hả?"
Tôi nên nói với cô ấy thế nào đây?
Nói là chúng tôi từng gặp nhau rồi, bởi vì tôi chính là "cô gái độc thân" đó sao?
Tôi hít một hơi thật sâu, "Tôi đi vệ sinh chút."
Bình tĩnh nào.
13.
Trong toilet, tôi điên cuồng tìm kiếm trên baidu cách để cứu rỗi tâm hồn bé nhỏ sau khi bị quê quá độ.
Cư dân mạng thì nhiệt tình trả lời: Cứ chill đi cưng.
Tôi:...
Cảm ơn vì lời khuyên bổ ích.
Ngay sau đó, tôi nhận được một tin nhắn WeChat từ Tề Mục.
Tề Mục: Trùng hợp quá.
Tôi:...
Cứu, tôi nên trả lời anh ấy kiểu gì bây giờ?!
Suy nghĩ hồi lâu, tôi run rẩy gõ ra năm chữ: Đúng, trùng hợp ghê ha.
Cuộc trò chuyện của chúng tôi kết thúc tại đây.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cọ tới cọ lui mãi không chịu ra khỏi nhà vệ sinh.
Hai mươi phút sau, Tề Mục gửi tới một tin khác.
Tề Mục: Cô quên mang giấy sao?