Sau Khi Sống Lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận

Chương 32-2




Một bên khác.

Ba người Quý Lăng bước vào.

Liền thấy mấy người Thời Hi Diễn đang ngồi trong sân, đang cặm cụi ăn cá.

Nhan Hạ thì ăn một cách chậm rãi,  ba người kia thì như thể ăn đến mức không thể ngừng lại.

Ân Vi Vi mặt đầy thoả mãn mà nói: "Cá nấu chua này thật ngon quá."

Thời Hi Diễn ngẩng đầu lên, "Đây là món cá nấu chua ngon nhất mà tôi từng ăn."

Anh ấy giơ ngón cái lên với Nhan Hạ, "Ngon hơn cả đầu bếp nấu."

Tô Cẩm cũng khen ngợi: "Tôi bình thường không phải là kiểu người thích ăn cá, mà giờ đây đều không thể ngừng ăn lại được."

Mấy người họ không ngờ tài nghệ nấu nướng của Nhan Hạ lại có tốt như vậy.

Sâm xinh đẹp

Nhan Hạ cười nói: "Mọi người thích là được rồi."

【Có thể tưởng tượng được món cá nấu chua này rất ngon, ngay cả cái miệng kén chọn như nhóc Diễn, đều ăn đến mức không thể ngẩng đầu lên được.】

【Tô Cẩm thực sự không thích ăn cá, nhưng lần này cũng chăm chú ăn uống, đã ăn mấy bát rồi.】

【Vi Vi cũng ăn mà không cần giữ gìn phong cách quý cô, và bắt đầu hăng say ăn cá ở trong bát.】

【Tôi nhìn họ ăn mà đói theo luôn, tôi đi nấu gói mì chua cay để ăn cùng với món cá của họ.】

Tống Dịch Nhàn nhìn thấy ba người Thời Hi Diễn ăn ngon lành như vậy, cô ta càng cảm thấy đói. Cô ta quay đầu hỏi: "Món bọn họ ăn là cá nấu chua, Du Du, cô có biết nấu không?"

Mặc dù không ôm hy vọng đối với kỹ năng nấu nướng của Diệp Du, nhưng lúc này cô ta thật sự rất muốn ăn món đó.

Diệp Du gật đầu với cô ta: "Vừa hay tôi đã học được cách nấu món cá nấu chua."

"Nhưng mà chúng ta không có cá và cải muối chua, phải đi tìm người dân mua một ít."

Việc hôm nay bọn họ làm là nhận lương trực tiếp, một người 40 tệ.

Quý Lăng nói: "Vậy để anh đi mua."

Anh ta ngửi thôi cũng muốn ăn cá nấu chua, cảm thấy rất kích thích vị giác.(thèm ăn)

Rất nhanh, hai tô cá trên bàn đã bị bốn người ăn sạch toàn bộ.

Thời Hi Diễn và Tô Cẩm còn dùng nước cá nấu chua để chan một bát cơm.

Thời Hi Diễn ngồi thả lỏng trên ghế tựa, xoa bụng mình, "Rất lâu lắm rồi tôi chưa ăn no như thế."

Tô Cẩm cũng cười nói: "Tôi cũng hiếm khi ăn đến mức no căng như vậy."

Ân Vi Vi gật đầu liên tục, "Tôi cũng vậy."

Cô ấy nhìn Nhan Hạ hỏi: "Ngày mai chúng ta sẽ khám phá món gì?"

Nhan Hạ cười nói: "Mọi người muốn ăn gì, ngày mai em sẽ làm cho mọi người món đó."

Ân Vi Vi ôm lấy tay Nhan Hạ, "Ôi, Hạ Hạ em thật tuyệt!"

Mặt mày Thời Hi Diễn mang theo nụ cười, "Hạ Hạ thật cưng chiều chúng ta."

Tô Cẩm cười nói: "Thật là quá vui mừng khi anh có thể ở cùng nhóm với Hạ Hạ."

Đặc biệt là so sánh với siêu sao nổi tiếng nào đấy vẫn còn đang bị tiêu chảy, anh ấy liền vui mừng vì không phải bị phân vào nhóm kia.

Thời Hi Diễn ở bên cạnh bổ sung một câu thâm thúy: "Vì vậy, hạnh phúc đều dựa vào so sánh mà có được"

Lúc này, Quý Lăng vừa mua cá và cải chua mang trở về, vừa lúc nghe thấy cuộc trò chuyện của mấy người Thời Hi Diễn.

Anh ta nhìn Nhan Hạ một cái thật, cả người anh ta đều muốn trở thành người ghen tỵ. ("Người ghen tị" là người cảm thấy sự không hài lòng hoặc tức giận vì người khác có được điều mà mình mong muốn hoặc thấy họ thành công hơn mình.)

Cô ấy lại có thể cưng chiều Thời Hi Diễn đến như vậy, dựa vào cái gì chứ?

Nếu không phải đang phát sóng trực tiếp, anh thực sự muốn xông đến đó kéo Nhan Hạ vào phòng bếp. Để cô ấy chỉ nấu thức ăn cho một mình anh ta ăn.

Anh ta đang mất tập trung thì Cố Diệp Du đi ra từ phòng bếp.

"Thầy Quý, anh đã về rồi."

Cô liếc nhìn Nhan Hạ đang ngồi trong sân một cái, rồi đi nhanh qua đây(chỗ Quý Lăng đang đứng) và duỗi tay nhận lấy Cá cùng với Cải chua trong tay của Quý Lăng. 

"Mấy người chúng ta muốn ăn cá, anh liền đi mua, thật là vất vả cho anh."

Cô ta chính là  cố tình làm Nhan Hạ khó chịu.

Để cho Nhan Hạ biết, cô ta thích cái gì, thì Quý Lăng đều có thể thoả mãn cô ta.

Mà người bạn gái như Nhạ Hạ, thì lại cái gì cũng không có.

Chỉ tiếc rằng dù là một ánh mắt thì Nhan Hạ cũng không nhìn qua cô ta.

Cô ta có chút thất vọng, đoán rằng Nhan Hạ đang giả vờ điềm tĩnh.

( Ngày mai sẽ giảm cân_ tui quá mợt mỏi rồi, cũng có hoài bão nay sẽ làm tới chương 35, nhưng là hoài bảo trong mơ)