Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sau Khi Sống Lại, Các Anh Hối Hận Rồi

Chương 99




Sau khi Khương Ấu An đi xe ngựa đuổi tới cửa hàng Khương Phong Văn, liếc mắt một cái liền nhìn đến Tôn ma ma đang ngồi.

“Tôn ma ma sao lại tới đây?”

Khương Ấu An nét mặt biểu lộ tươi cười.

“Thế tử phi……” Tôn ma ma vội vàng đứng dậy.

Tam thúc cùng La thị nhìn đến Khương Ấu An tới, đôi mắt cũng là sáng ngời.

La thị vội tiến lên nắm lấy tay Khương Ấu An, kích động nói: “Là Trưởng công chúa phái Tôn ma ma tới trong tiệm chúng ta, nói là về sau phủ Trưởng công chú yêu cầu quần sao gì, đều từ trong tiệm chúng ta đặt làm.”

Khương Ấu An ở tới trên đường đã nghĩ tới, nàng cao hứng, nhưng cũng không tính quá kinh ngạc.

“Thật là làm phiền Tôn ma ma đi một chuyến.”

“Thế tử phi a, ngài nói lời này đó là chiết sát lão nô, đây là lão nô nên làm!” Tôn ma ma cười tủm tỉm nói.

Làm lão nhân bên người Trưởng công chú, Tôn ma ma tâm tư thông thấu, biết chủ tử nhà mình là thật lòng thích thần Nam Vương phủ Thế tử phi này, thái độ đều phá lệ cung kính.

Khương Ấu An cười đến xinh đẹp: “Ma ma uống trà. Không biết Trưởng công chúa điện hạ, có đặc biệt yêu thích phương pháp thêu thùa hay hoa văn nào không?”

“Nói đến cái này, thế tử phi cũng đừng trách lão nô nói chuyện quá trực tiếp, sau này quần áo trong phủ hạ nhân thô một chút cũng không sao, nhưng quần áo của điện hạ, mới là quan trọng nhất, Khương lão bản cũng Khương phu nhân cần để bụng một chút.”

Nói thật, lúc trước khi Trưởng công chúa điện hạ đưa ra yêu cầu sau này quần áo trong phủ đều tới tiểu điếm này đặt làm, bà là không quá tán đồng, rốt cuộc quần áo điện hạ mặc, không phải là tú nương trong cung làm, cũng là Nguyệt Lan sư phó của Cẩm Tâm Lâu tự tay khâu vá mà thành.

Mặc dù quần áo hạ nhân mỗi năm đều phải thay đổi, chính là tơ lụa mà điện hạ sử dụng nhưng ngàn vạn lần không thế kém, bằng không mặt mũi cũng sẽ quá khó coi.

Rốt cuộc vẫn là bởi vì Trưởng công chúa điện hạ thích thần Nam Vương Thế tử phi, cũng biết được việc tổ chứ tú đài ở thưởng thu tiết, mới cho Thế tử phi mặt mũi này.

Phu thê Khương Phong Văn liên tục gật đầu: “Ta cũng không dám lơ là a!”

“Tôn ma ma cứ yên tâm, ngày sau mỗi quý Trưởng công chúa đặt làm quần áo, đều từ ta tới tự tay làm.” Khương Ấu An cười nói.

Tôn ma ma nghe vậy, liền yên tâm.

Rốt cuộc sinh nhật Trưởng công chúa ngày ấy, y phục trên người thần Nam Vương phi cũng không kém so với Nguyệt Lan sư phó của Cẩm Tâm Lâu làm.

“Thế tử phi thật là kéo léo. Trước khi lão nô tới, điện hạ còn nói, nếu là gặp được Thế tử phi, làm lão nô nói một câu, nếu là rảnh rồi đến phủ Trưởng công chúa gặp điện hạ.”

“Vậy làm phiền Tôn ma ma trở về cùng điện hạ nói một tiếng, hai ngày nữa ta lại đi phủ Trưởng công chúa.” Khương Ấu An dứt lời, liền tháo chiếc vòng ngọc trên cổ tay lấy xuống, nhét vào trong tay Tôn ma ma.

“Thế tử phi đây là……”

“Tam thúc tam thẩm ta ngày sau sự tình còn muốn làm phiền ma ma, ma ma nhưng chớ có ngại phiền a……”

“Như thế nào sẽ đâu?” Tôn ma ma cười, cũng không thoái thác.

Tôn ma ma cũng không vội vã trở về, nàng lại nói một chút thêu thùa và mẫu thêu ngày thưởng Trưởng công chúa yêu thích, nước uống cũng nhiều, liền để La thị dẫn đi nhà xí ở hậu đường.

“Mới vừa rồi những lời Tôn ma ma nói, tam thúc có nhớ không?” Khương Ấu An hỏi.

“Nhớ kỹ.”

lúc này, tâm tình Khương Phong Văn còn có chút chưa bình phục lại.

Đây chính là một đơn hàng lớn a!

“Tam thúc, cửa hàng của chúng ta ngày sau buôn bán sẽ càng ngày càng tốt………”

Khương Ấu An còn chưa nói xong, Xuân Đào tiến vào nói: “Thế tử phi, ngài…… Mẫu thân ngài tới.”

“Ngươi nói thân thể hắn không tốt, còn đi trong tiệm làm cái gì? Thật là phiền c.h.ế.t ta……”

Người còn chưa tiến vào, liền nghe được giọng nói của Hà thị.

Sau khi Hà thị mang theo nha hoàn bên người tiến vào trong tiệm, khi nhìn đến Khương Ấu An, cũng sửng sốt, cũng không biết nhớ tới cái gì, nàng đôi mắt hơi hơi sáng ngời.

“Tiểu lục cũng ở a……”

Khương Ấu An nhíu mày, tiếng nói cũng lạnh vài phần: “Ngươi tới đây làm cái gì?”

“Ngươi đứa nhỏ này, ta tới nơi này, tự nhiên là tới gặp tam thúc tam thẩm ngươi a!”

Hà thị nói xong, liếc mắt nhìn quanh bốn phía, lại ngồi xuống vị trí Tôn ma ma vừa mới ngồi.

“Như thế nào không nhìn thấy tam đệ tức?” Hà thị còn nói thêm.

“Như thế nào không nhìn thấy phu nhân tam đệ?” Hà thị còn nói thêm.

“Không biết đại tẩu tới quán nhỏ này của ta, là vì chuyện gì?” Khương Phong Văn thái độ lãnh đạm nói.

Năm đó khi lão gia tử Khương gia còn sống, Khương Phong Văn là giúp đỡ xử lý việc buôn bán của Khương gia ở Từ Châu, sau này sự phát triển ở Từ Châu bị cản trở, vừa lúc cũng muốn đem Khương Ấu An đưa về Khương gia, lão gia tử Khương gia dứt khoát để cho một nhà Khương Phong Văn chuyển đến kinh thành.

Mới đầu Khương Phong Văn cũng ở tại Khương gia, chỉ là lão phu nhân Khương gia nghi ngờ, luôn cho rằng Khương Phong Văn là nhi tử của lão gia tử Khương gia sinh ở bên ngoài, thái độ đối với người một nhà bọn họ cũng không phải tốt gì, lúc sau càng là bởi vì cửa hàng xảy ra chuyện, một nhà Khương Phong Văn liền dọn ra khỏi Khương gia.

“Tam đệ a, ngươi cũng biết tình huống nhà chúng ta. Khương Khải thì muốn thi khoa cử, việc buôn bán trong nhà vẫn luôn là đại ca ngươi cùng đứa cháu trai thứ hai của ngươi đảm đương. Này không phải, việc buôn bán của nhà chúng ta mấy năm này càng làm càng lớn, đại ca ngươi cũng càng ngày càng bận, một tháng muốn ở nơi khác đã hai mươi ngày. Tu Trạch cũng lo liệu không hết quá nhiều việc, ý của đại ca ngươi, muốn để ngươi trở về giúp chúng ta, ta biết ngươi hiện tại mở cửa hàng nhỏ này, sống cũng qua ngày. Bất quá nếu người là chịu trở về hộ trợ, tiền công khẳng định chỉ nhiều chứ không có thiếu.”

Khương Phong Văn mặt không biểu tình: “Đại tẩu là đóng cửa không ra ngoài sao? Cửa hàng này của ta việc buôn bán có thể so với trước kia muốn tốt hơn nhiều. Khương gia các ngươi nếu thiếu người, lại đi chỗ khác tìm người là được, dù sao tiền công trả cao, tự nhiên cũng sẽ có không ít người muốn làm.”

“Tam đệ a, người ngoài làm sao có thể so với người nhà mình đâu? Ngươi rốt cuộc vẫn là người Khương gia chúng ta, con nuôi của phụ thân a.”

“Đại tẩu, ta nhớ rõ lúc trước khi lão phu nhân bôi nhọ nhà ta tham bạc trong tiệm, ngươi cũng không phải là nói như vậy.”

“Tam đệ a, ta và đại ca ngươi sau này cũng đã xin lỗi ngươi, ngươi hà tất phải canh cánh trong lòng lâu như vậy? Ta biết quán nhỏ này của ngươi buôn bán cũng không tồi, cần phải muốn mở rộng, thật là quá khó, không bằng về nhà giúp đại ca ngươi…….Tu Trạch gần đây cũng sinh bệnh, ăn cũng không vô….”

Đoạn thời gian này Hà thị xác thật cũng sốt ruột.

Phu quân lại đi nơi khác, lão nhị thân thể không tốt, nàng cũng không hiểu việc buôn bán.

“Tiểu lục, ngươi cũng giúp nương khuyên nhủ tam thúc ngươi đi. Đúng rồi, tam đệ, nương nói, ngươi nếu là chịu trở về hỗ trợ, cửa hàng này của ngươi cũng vẫn có thể tiếp tục mở, liền tính là nhập vào sản nghiệp Khương gia, đại ca ngươi ra tay, việc buôn bán quần áo của cửa hàng cũng sẽ phát triển.”

Khương Ấu An nghe cảm thấy buồn cười: “Khương phu nhân, ngươi thật là không biết hay vẫn là giở vờ không biết? Sau thưởng thu tiết ngày ấy, người tới đặt làm quần áo trong tiệm của tam thúc, chính là chỉ có nhiều chứ không ít.”

“Cái gì mà kêu ta thật không biết hay giả vờ không biết? Ta nghe nói, việc buôn bán của cửa hàng các người là tốt hơn trước kia, nhưng người tới đặt làm quần áo trong tiệm các ngươi đều là một ít bá tánh bình dân, đặt làm một bộ quần áo có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Chẳng lẽ còn có thể so với Cẩm Tú Trang? Hoặc là Cẩm Tâm Lâu? Cẩm Tâm Lâu cấp bậc liền không nói, nếu là tam thúc ngươi nguyện ý, giống như lời tổ mẫu ngươi nói, sát nhập vào sản nghiệp của Khương gia, có nhân mạch là cha ngươi giúp đỡ, có lẽ còn có thể trở thành Cẩm Tú Trang thứ hai.”

Hà thị biết tay nghề của Khương Ấu An rất tốt, chính là nàng cũng chỉ có một đôi tay, thân phận hiện tại cũng bất đồng, không có khả năng giống như  phùng công mỗi ngày ngồi làm quần áo đi?

Khương Phong Văn muốn đem cửa hàng phát triển, rốt cuộc vẫn là phải dựa vào Khương gia.

Hắn chịu tới hỗ trợ, lão nhị cũng có thể nhẹ nhàng một ít.

Còn có nha đầu này, kêu cái gì Khương phu nhân?