Sau Khi Pháo Hôi Trọng Sinh

Chương 1: Phế thái tử bị bỏ rơi - 01




"Đại hoàng huynh, ngươi từng khinh ta, làm nhục ta, xem thường ta... Hôm nay là ngày thần đệ đăng cơ, để thần đệ tiễn huynh một đoạn đường cuối cùng nào, Lệ Thái tử...". Nam nhân khoác hoàng bào, khí thế hiên ngang, phong nhã, ung dung bước tới thiên lao, từng cử chỉ toát lên phong thái của bậc vương giả, hoàn toàn áp đảo những người xung quanh. Tư thế ưu nhã như đang chuẩn bị bước vào một buổi thịnh yến chứ không phải tới thăm một tử tù.

Thế nhưng, đối mặt với khí thế áp bức khiến người khác không dám ngẩng đầu của vị tân đế mang theo tin báo tử ấy, Phế Thái tử tâm tình không một gợn sóng, keo kiệt cho tân đế một cái liếc mắt.

Mặc kệ là đối với việc tân đế đăng cơ hay là việc bản thân sắp chết, hắn đều không thèm để tâm.

"Đại ca, huynh xem huynh tự mình uống hết ly rượu ngon này hay để thần đệ mời người tới giúp huynh đây?" Khóe môi nam nhân mang theo nét cười, thanh âm dễ nghe, dường như không mang theo chút ác ý nào, đơn thuần chỉ tới ôn lại chuyện cũ với huynh đệ mình vậy.

Thái giám đằng sau lập tức đem một bình rượu độc lên trình trước mặt Phế Thái tử.

Phế Thái tử cũng không xấu hổ, dứt khoát rót cho mình một ly. Chỉ tới một khắc cuối cùng, khi rượu độc đã kề sát bên môi, hắn vẫn không nhịn được hỏi tân đế một câu.

Vị tân đế vẫn luôn muốn nhìn thấy bộ dạng Phế Thái tử quỳ xuống khóc lóc xin tha, không ngờ lại nghe hỏi: "Cố Sâm đâu? Hôm nay ta phải chết rồi, y không muốn tới gặp mặt ta lần cuối sao?"

Cố Sâm, vừa là bạn tri giao, vừa là cấp dưới đắc lực của tân đế, cũng là người mà Phế Thái tử yêu thương...

Phế Thái tử do thua trong tay y, mới có thể bị tân đế đánh bại.

Không sai, Phế Thái tử chính là một nam nhân đoạn tụ...

"Cố Sâm? Cố Sâm sao có thể bằng lòng gặp một tên bệnh hoạn biến thái thích nam nhân được? Hoàng huynh à, y chỉ cần liếc nhìn ngươi một cái thôi cũng đã thấy ghê tởm rồi. Ngươi đâu còn là vị Thái tử cao cao tại thượng do Hoàng hậu sinh ra nữa. Thế nào? Còn định ỷ vào quyền thế mà cường thủ hào đoạt, làm bẩn mắt y sao, hoàng huynh?" Tân đế nghe hắn nhắc tới cái tên này, đáy mắt lập tức hiện lên một tia khinh thường cùng ghê tởm, không giấu ác ý mở miệng: "Chỉ tiếc là ngươi không còn cơ hội nào nữa rồi, tự giải quyết đi, hay muốn trẫm sai người bón ngươi uống?"

"Thắng làm vua thua làm giặc, Hạ Tử Thịnh, ngươi thắng." Phế Thái tử cười khổ, nhận lấy rượu độc thái giám mang lên, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

- --

"Thái tử điện hạ, Thái tử điện hạ..." Thanh âm nhỏ nhẹ của tiểu thái giám đang thấp giọng gọi Hạ Tử Minh.

Hạ Tử Minh đột nhiên mở mắt, mở miệng lạnh lùng hỏi: "Chuyện gì? Nói!"

"Cố công tử, Cố công tử đến để cầu tình cho Tứ hoàng tử." Tiểu thái giám rõ ràng rất sợ Hạ Tử Minh, ngay cả giọng nói cũng run run rẩy rẩy.

Hạ Tử Minh nghĩ nhanh, ngoài mặt nhẹ than: "Cố Sâm? Y lại vì Hạ Tử Thịnh mà đến sao, ta biết ngay trừ việc liên quan đến Hạ Tử Thịnh ra thì y không còn gì khác mà."

"Vậy Cố công tử... Điện hạ muốn gặp hay không gặp?" Tiểu thái giám đắn đo không nắm được ý tứ của hắn, chần chừ hỏi

Hạ Tử Minh nhắm mắt lại, xua tay: "Nếu là vì cầu xin cho Hạ Tử Thịnh vậy thì cứ để y chờ đi."

"Vâng."

Hạ Tử Minh nhìn mi mắt rũ xuống của tiểu thái giám, lại xua tay nói: "Ngươi – cũng lui xuống đi."

"Vâng."

Đối với mệnh lệnh của Hạ Tử Minh, tiểu thái giám trước giờ không dám làm trái, lập tức nhẹ chân nhẹ tay lui ra ngoài, trước khi đi còn không quên đóng cửa cung lại.

Tiểu thái giám ra khỏi cửa, trong cung chỉ còn lại một mình Hạ Tử Minh, hắn mới thở ra một hơi, thả lỏng cơ thể đi tới tấm gương đồng đặt trong tẩm điện để xem mặt mũi mình ra sao.

Mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, dung mạo tuấn tú, thật sự là một mỹ nam.

"Hệ thống, khuôn mặt công như vậy mà nằm dưới sao? Lại còn là kiểu cứng đầu đến chết cũng không buông?" Hạ Tử Minh nhìn ngắm gương mặt phản chiếu trên gương, nhìn thế nào cũng cảm thấy rất công.

Thế nhưng, đối với vấn đề của Hạ Tử Minh, hệ thống quả quyết trả lời: "Đúng vậy thưa kí chủ, không sai, Thái tử Đại Hưng Hạ Tử Minh là thụ, còn là một tiện thụ."

"Hắn sau khi chết đã giao nhiệm vụ, không phải là trả thù Hạ Tử Thịnh hay Cố Sâm, cũng không phải thay đổi vận mệnh, đoạt ngôi vị hoàng đế vốn nên thuộc về mình, mà hi vọng làm cho Cố Sâm khắc ghi hắn một đời, vĩnh viễn không thể quên được, chỉ cần nhớ lại liền đau thấu tâm cam, khắc cốt ghi tâm." Hệ thống dùng âm thanh máy móc trả lời.

Hạ Tử Minh không khỏi cảm thán: "Thật là, đồng nhân bất đồng mệnh, đồng danh bất đồng tính mà. Rõ ràng là cùng tên với tôi, lớn lên còn công như vậy, không ngờ Lệ Thái tử Đại Hưng thế mà lại là một tiện thụ. Bị Cố Sâm mưu tính hại cho thê thảm, thế mà còn không muốn báo thù, chỉ muốn Cố Sâm cả đời cũng không quên được mình..."

"Chậc... Đúng là một kẻ si tình mà." Cậu không biết nên đánh giá thế nào, chỉ đệm một câu.

Hệ thống bình thản trả lời: "Nếu không vậy thì nhiệm vụ này cũng không tới lượt cậu."

"Cũng đúng." Hạ Tử Minh cười khẽ: "Tôi nhất định sẽ không làm Lệ Thái Tử thất vọng, hoàn thành nhiệm vụ này thật tốt." . Ngôn Tình Hài

Thật ra Hạ Tử Minh là người của Cục Xuyên nhanh Tấn Giang, xuyên qua các thế giới hoàn thành tâm nguyện chưa xong của người đã khuất rồi nhận thù lao.

Trước đây cậu vốn là một người bình thường, sau một tai nạn giao thông ngoài ý muốn dẫn đến chết não, vì linh hồn bị Cục Xuyên nhanh Tấn Giang phát hiện ra có thể chất "bạch nguyệt quang" bẩm sinh mà bị trói định vào "Hệ thống pháo hôi nghịch tập". Từ đó bắt đầu trọng sinh thành các thể loại pháo hôi, giúp bọn họ hoàn thành tâm nguyện còn dang dở, vả mặt vai chính vai ác, nhận lấy thành quả.

Hạ Tử Minh tuy rằng đã chết não nhưng vì linh hồn được Cục chiêu mộ nên thân thể vẫn đang được bảo dưỡng rất tốt, bệnh viện cũng chỉ kiểm tra ra được cậu là người thực vật, không phát hiện cậu đã tử vong.

Chỉ cần tích góp đủ tiền công, Hạ Tử Minh có thể sống lại ở thế giới của mình.

Trước mắt, cần cù chăm chỉ làm nhiệm vụ là mục tiêu và động lực lớn nhất của Hạ Tử Minh.

Bởi vì linh hồn có duyên có được thể chất bạch nguyệt quang, Hạ Tử Minh thường xuyên làm nhiệm vụ làm cho vai chính vai ác yêu cậu. Từ đó trở đi, những thứ được giao cho cậu đều là nhiệm vụ kì lạ liên quan đến tình cảm.

Hạ Tử Minh: "..."

Má nó chứ.

Chỉ trong chớp mắt, Hạ Tử Minh đã tiếp nhận toàn bộ ký ức của nguyên chủ và kịch bản của thế giới này.

Đứa con vận mệnh - vai chính của thế giới này là Tứ Hoàng tử Đại Hưng, kẻ sau này dùng một ly rượu độc ban chết cho Hạ Tử Minh - Hạ Tử Thịnh.

Hạ Tử Thịnh lúc còn nhỏ số phận nhiều chông gai đến đáng thương, mẹ đẻ xuất thân thấp hèn, bản thân mình cũng không được Hoàng đế yêu thương, vì bị Thái tử Hạ Tử Minh chán ghét mà thường xuyên chịu lăng nhục tra tấn, phải giấu tài, khom lưng cúi gối, trước mặt Hạ Tử Minh tỏ ra yếu ớt, âm thầm tích góp thế lực mà chậm rãi trưởng thành. Dưới sự trợ giúp của bạn thân Cố Sâm và chị gái mà đâm sau lưng Hạ Tử Minh, khiến Hạ Tử Minh bị phế rồi nhanh chóng quật khởi, thể hiện năng lực thật của mình, đánh bại các vị Hoàng tử khác, giành được ngai vàng, trở thành Hoàng đế đời thứ chín.

Mà kẻ thường xuyên tra tấn, lăng nhục hắn từ thời niên thiếu – Phế Thái tử Hạ Tử Minh, cũng do Hạ Tử Thịnh sau khi đăng cơ ban cho ly rượu độc, kết thúc một kiếp người.

Nhân vật được trọng sinh Hạ Tử Minh, cũng là khách hàng của nhiệm vụ lần này, đúng là rất hận Hạ Tử Thịnh – kẻ không thể không ép dạ cầu toàn, khom lưng cúi gối trước mặt Thái tử Hạ Tử Minh.

Hạ Tử Minh là Thái tử đương triều, do Hoàng hậu quá cố sinh ra, trên vạn người dưới một người, được Hoàng đế hết mực yêu thương. Thái tử bị chiều hư không coi ai ra gì, cao cao tại thượng, trái tính trái nết, tính cách cực kì không tốt với kẻ dưới quyền. Đối với Tứ hoàng tử lại càng chưa bao giờ ném cho sắc mặt tốt, thậm chí không coi hắn là huynh đệ, chỉ xem như một nô tài, chỉ cần một chút không hài lòng liền tra tấn, giáo huấn một phen.

Đứa con vận mệnh Hạ Tử Thịnh nhận hết khuất nhục, hận sâu vô cùng.

Nguyên cốt truyện của thế giới này chính là như vậy.

Nhưng sau khi tiếp nhận ký ức nguyên chủ, Hạ Tử Minh lại phát hiện Phế Thái tử tuy trái tính trái nết, nhưng đối xử người khác không đến mức tàn bạo, hắn đối xử với Hạ Tử Thịnh như vậy thật ra còn do nguyên nhân khác, việc này nếu lợi dụng tốt có thể thành công tẩy trắng cho hành vi bất thường.

Thái tử Hạ Tử Minh tuy rằng trên vạn người thế nhưng lại là trai cong, công thì không nói, đằng này lại còn nằm dưới.

Lão hoàng đế đối với đứa con trai duy nhất do ông và thê tử kết tóc sinh ra phải nói là thiên vị vô cùng, không sợ Hạ Tử Minh năng lực tầm thường, tính cách táo bạo, Lão hoàng đế chưa bao giờ có ý định phế hắn. Mãi đến khi Hạ Tử Minh đoạn tụ bị thiên hạ gièm pha phơi bày, mất hết danh dự hoàng thất, Lão hoàng đế đau đớn vô cùng, hoàn toàn mất hết hi vọng mới phế truất hắn.

Mà kẻ khiến mọi chuyện phơi bày, thậm chí sắp đặt mọi kế hoạch chính là kẻ Hạ Tử Minh yêu thương – Cố Sâm.

Cố Sâm là con trai của Binh bộ thượng thư, cũng là bạn tri giao của Hạ Tử Thịnh, thanh mai trúc mã, chi lan ngọc thụ, chung linh dục tú, thật sự giống như thần tiên, chỉ tiếc là ngay từ đầu, y đã đứng về phía Hạ Tử Thịnh.

Phế Thái tử Hạ Tử Minh vô tình gặp mặt y, một cái liếc mắt đã nhất kiến chung tình. Từ đó bắt đầu điên cuồng theo đuổi vị đệ nhất công tử này.

Chỉ tiếc, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.

Cố Sâm cũng cong, chỉ tiếc trong lòng y không phải là Phế Thái tử Hạ Tử Minh, mà là Hạ Tử Thịnh. Khi y còn bé, lúc bắt gặp một vị hoàng tử gầy gầy nhỏ nhỏ, suốt ngày bị ức hiếp đã hạ quyết tâm, thề với lòng phải trưởng thành thật nhanh, trở thành người đủ mạnh để bảo vệ Hạ Tử Thịnh, khiến Hạ Tử Thịnh không bị kẻ nào bắt nạt nữa.

Trong nguyên tác, Cố Sâm vẫn luôn âm thầm yêu thương, bảo vệ Hạ Tử Thịnh, làm phụ tá giúp hắn lật đổ từng thế lực một, thậm chí vì hắn mà không tiếc bán thân mình cho Phế Thái tử, sau đó lại âm thầm bày mưu tính kế lật đổ Phế Thái tử... Mà Hạ Tử Thịnh lại là một tên thẳng đuột. Cố Sâm cuối cùng cũng không nói ra tình cảm của mình mà đem em gái gả cho hắn, cùng hắn quân thần tương đắc một đời.

Nếu Hạ Tử Minh không xuyên thành Lệ Thái tử, cậu sẽ cảm thấy câu chuyện này kết thúc khá có hậu.

Tuy rằng Hạ Tử Thịnh và Cố Sâm cuối cùng vẫn không đến được với nhau nhưng cũng coi như là Happy Ending.

Chỉ tiếc là cậu xuyên thành Lệ Thái Tử rồi, vậy thì câu chuyện này không thể nào kết thúc tốt đẹp như vậy được.

- ----

* Chi lan ngọc thụ: chỉ những người ưu tú

* Chung linh dục tú: nơi tụ hội anh tài