Sau khi thu xếp xong cho Húc tỷ nhi, việc của nam nhân A Dung cũng rất dễ xử lý.
Bày một bố cục ở sòng bạc, lôi hắn ta ra đánh nửa c.h.ế.t nửa sống, rất đơn giản.
Ban đêm canh ba, nam nhân toàn thân đẫm m.á.u đã bị lôi đến Ngọc Kinh lâu, lôi đến trước mặt ta và A Dung.
"Đã từng g.i.ế.c người chưa?" Ta ném một con d.a.o xuống đất, quay đầu nhìn A Dung.
Tay A Dung vẫn còn run rẩy, đây là nỗi sợ hãi khi đối mặt với kẻ bạo hành sau nhiều năm bị đánh đập tàn nhẫn.
Răng của nam nhân đã bị đánh gãy một nửa, dường như hắn ta cũng ý thức được điều gì đó, há miệng đầy m.á.u me van xin A Dung không ngừng:
"Dung nương, chúng ta cũng đã từng có những ngày tốt đẹp..."
Không nhắc còn đỡ, vừa nhắc xong, sắc mặt A Dung lập tức thay đổi.
"Ta mười sáu tuổi đã gả cho ngươi, vì ngươi mà lo liệu việc nhà dệt vải xe tơ, còn bị ngươi đem đi trả nợ cờ b.ạ.c bằng việc bán thân ở kỹ viện!"
"Chuyện này thì thôi đi! Ta chỉ xem như mình số khổ lấy nhầm người! Nhưng còn Húc tỷ nhi thì sao?"
"Ta ở kỹ viện dành dụm được mấy đồng tiền thì nhờ người mang về nhà, sợ Húc tỷ nhi sống không tốt!"
"Nhưng vừa may mắn được ân xá ra khỏi kỹ viện, mới thấy Húc tỷ nhi của ta bị ngươi nuôi đến đen đúa gầy còm! Nhặt những mẩu bánh người ta đánh rơi xuống đất mà ăn!"
"Ngươi còn bàn bạc muốn bán nó đi để đổi lấy ít bạc tiêu xài!"
A Dung nhặt con d.a.o dưới đất lên, hung hăng đ.â.m cho nam nhân một nhát.
Nhưng rồi khi nhìn thấy m.á.u dính trên tay và trên váy lụa, nàng ấy sợ hãi đến ngất đi.
Chút tiền đồ cỏn con này, ta chẳng thèm nói nàng ấy làm gì.
Ta nhìn nam nhân chỉ bị đ.â.m trọng thương, cùng với A Dung đã ngất đi, thở dài.
Đành phải tự mình rút con d.a.o ra khỏi người nam nhân, rồi đ.â.m cho hắn ta thêm một nhát nữa.
Cảm giác lần đầu g.i.ế.c người không hề tốt đẹp, m.á.u dính trên ngón tay, nhớp nháp.
Nhưng ta biết, trong tương lai, ta còn phải g.i.ế.c rất nhiều người nữa.
Dù sao cũng phải quen thôi.
Vì vậy ta ép bản thân phải "ngắm nhìn" t.h.i t.h.ể một lúc lâu, sau đó mới ra lệnh cho hộ vệ chôn nam nhân ở hậu viện của Ngọc Kinh lâu.
Nam nhân này khi còn sống chưa từng nuôi dưỡng thê tử nữ nhi, c.h.ế.t đi bón phân cho hoa cũng coi như c.h.ế.t có ý nghĩa.
Đừng lãng phí.
4
Cái xác chôn dưới hoa trong hậu viện đó và Húc tỷ nhi trở thành vốn liếng để ta nắm giữ A Dung.
Sau khi hoàn toàn thu phục được A Dung, ta có ý để nàng ấy chu toàn giữa các quan lại quyền quý.
A Dung đã qua ba mươi, đối với một hoa nương thì không còn nhỏ.
Nhưng nàng ấy có dung mạo mềm mại quyến rũ, lông mày như vẽ, thân hình hơi đầy đặn, như một đóa mẫu đơn đang nở rộ.
Thêm vào đó tính cách nàng ấy dịu dàng cẩn thận, sẽ luôn có người thích thôi.
Ví dụ như Triệu Viện sử của Giám sát viện, rất có hứng thú với A Dung, thường xuyên ra vào Ngọc Kinh lâu.
Quan lại ở đế đô không như các quan viện địa phương có tiền bên ngoài, từ trước đến nay chỉ sống bằng bổng lộc.
Khi bổng lộc không đủ dùng, tiền hoa lâu lại không thể nợ, Triệu đại nhân bèn đánh chủ ý vào của hồi môn của phu nhân mình.
Không có ai là kẻ ngốc, trong của hồi môn thiếu mất nhiều bạc như vậy, làm sao phu nhân không phát hiện ra? Làm sao có thể bỏ qua dễ dàng?
Vì thế một cái tát đã giáng thật mạnh lên mặt A Dung.
"Triệu phu nhân uy phong thật lớn, không làm gì được nam nhân nhà mình thì chạy đến Ngọc Kinh lâu đánh người của ta."
Ta chậm rãi bước xuống từ lầu hai, thong thả nhìn cảnh tượng này.
Sau đó ta lập tức đưa mắt ra hiệu cho A Dung, ý bảo nàng ấy mau cút đi nhường chỗ cho ta.
A Dung hiểu ý, quay người đi về phía sau ta, lúc bỏ chạy dáng người uyển chuyển, như cánh hoa mộc lan bị gió thổi tung, đẹp vô cùng.
Triệu phu nhân còn muốn đuổi theo, bị ta giơ tay ngăn lại: "Phu nhân, chi bằng vào nhã gian nói chuyện được không?"
Giám sát viện quản lý ngôn quan*, chi phối dư luận triều đình.
(*) Quan chức có nhiệm vụ can gián, góp ý kiến với vua.
Lý Túy Vãn muốn từ Trưởng Công chúa trở thành Giám quốc Trưởng Công chúa, cần sự giúp đỡ của bọn họ.
Vì vậy ta cố ý dò la xem Triệu đại nhân thích kiểu nữ tử nào, phái A Dung bày ra ván cờ này.
Nếu Triệu đại nhân biết thời thế, ngoan ngoãn giao nộp về phe Trưởng Công chúa, vậy thì cái tát hôm nay, Ngọc Kinh lâu bọn ta nhận lấy.
Coi như là báo ứng vì A Dung quyến rũ nam nhân nhà người ta vậy.
Dù sao ta sẽ bù đắp cho A Dung sau.
Nhưng nếu Triệu đại nhân không biết thời thế, thì cái tát đó, Ngọc Kinh lâu bọn ta cũng tuyệt đối không bỏ qua.
"Không biết đám lẳng lơ các ngươi lại đang nghĩ trò gì."