Sau Khi Ngủ Với Trúc Mã - Khê Tịch Tịch

Chương 75




Thícht Âmt chỉt làt cót chútt kiêut ngạo.

Khuônt mặtt đẹpt trait củat Kỷt Lưut Thànht ởt ngayt trướct mặt,t vẫnt làt dángt vẻt màt côt yêut thích,t cònt dịut dàngt trêut chọct cô,t vìt thết Thícht Âmt cũngt dạtt dàot tìnht cảmt trongt lòng,t vòngt tayt ômt cổt Kỷt Lưut Thành.

“Kỷt Lưut Thành.”t Thícht Âmt kêut anh.

Kỷt Lưut Thànht ômt lạit Thícht Âm:t “Anht ởt đây.”

“Anht phảit đốit tốtt vớit em.”

“Đót làt điềut đươngt nhiênt rồi.”

“Anht đốit tốtt vớit emt thìt saut nàyt emt sẽt sinht cont chot anh.”

Kỷt Lưut Thànht cười,t anht tácht khỏit Thícht Âm,t nhéot chópt mũit cô:t “Chot nênt Âmt Âmt emt quyếtt địnht gảt chot anht rồit sao?”

Tròngt mắtt Thícht Âmt chuyểnt động,t tầmt mắtt hướngt lênt trênt khẽt đảot mộtt vòng,t lạit yêut kiềut quyếnt rũt nói:t “Cáit nàyt cònt phảit xemt biểut hiệnt củat anht đã.”

Mộtt tayt Kỷt Lưut Thànht nângt mặtt cô,t nhẹt nhàngt vuốtt vet mặtt cô:t “Vậyt từt từt xem,t dùt saot bâyt giờt emt cònt nhỏ,t anht cũngt cònt trẻ,t emt cót rấtt nhiềut thờit giant đểt suyt xét,t anht cũngt cót nhiềut thờit giant thểt hiệnt chot emt xem.”

Thícht Âmt đèt tayt Kỷt Lưut Thànht lại,t lấyt chânt chạmt vàot giữat hait chânt anh,t vừat cảnht cáot vừat uyt hiếp:t “Nếut anht biểut hiệnt khôngt tốt,t emt cót thểt khôngt cầnt anht nữa.”

Kỷt Lưut Thànht đèt chânt côt lại,t vuốtt vet cậut emt củat mình,t giọngt khànt khàn:t “Vậyt chỉt sợt emt khôngt cót cơt hộit khôngt cầnt anh.”



Trait gáit trẻt tuổit đangt trưởngt thành,t hômt quat mớit ânt áit xong,t lúct nàyt nóit chuyệnt lờit ngont tiếngt ngọt,t tìnht cảmt dạtt dào,t khót tránht khỏit sẽt sinht rat rấtt nhiềut phảnt ứng,t hait ngườit đốit diệnt nhaut nhưt vậy,t cũngt khôngt biếtt ait độngt tayt trước,t đãt ômt nhaut thànht mộtt khối.

Thícht Âmt ngồit trênt đùit Kỷt Lưut Thành,t Kỷt Lưut Thànht bópt eot Thícht Âm,t hait ngườit vừat ômt vừat cọ,t thânt mậtt nóit chuyện,t chuẩnt bịt hônt môi.

Nhưngt môit mớit vừat gặpt nhau,t đầut lưỡit cònt chưat dâyt dưat thànht mộtt thìt ởt cửat truyềnt đếnt tiếngt khot hant khiếnt ngườit tat khót thểt bỏt qua.

“Khụt khụt khụ!”

Làt Tôt Tuyết.

“Mẹt cònt đứngt ởt cửat màt hait đứat vẫnt cót thểt thânt mật,t thết nếut nhưt mẹt khôngt cònt ởt đây…”

Tôt Tuyếtt độtt nhiênt nghĩt đếnt chuyệnt mấyt hômt trướct chủt nhiệmt lớpt gọit điệnt chot bà,t nóit Kỷt Lưut Thànht vàt Thícht Âmt đềut xint nghỉt khôngt tớit lớp.

Lúct ấyt bàt khôngt tìmt hiểut kỹt nguyênt nhân.

Hiệnt tạit ngẫmt lại,t khôngt phảit hait đứat nhỏt xint nghỉt ởt nhàt điênt cuồngt làmt tìnht chứ?

Mườit bảyt mườit támt tuổit làt tuổit dễt xaot độngt nhất,t cót lẽt đúngt thậtt làt khảt năngt này.

Tôt Tuyếtt càngt nghĩt càngt sợt hãi,t càngt nghĩt càngt cảmt thấyt khôngt được,t liềnt tácht hait ngườit ra,t hơnt nữat đưat rat yêut cầut hait ngườit họt ởt riêng.

Kỷt Lưut Thànht khôngt chịut nổi:t “Mẹ,t cont vàt Âmt Âmt khôngt thểt tácht ra,t cont khôngt ởt đâyt hìt ait chămt sóct côt ấy?”

Tôt Tuyết:t “Dìt Vươngt củat cont đãt xửt lýt mọit việct trongt nhàt xongt rồi,t hait ngàyt nữat mẹt sẽt đưat bàt ấyt tớit đâyt chămt sóct Âmt Âm.”



Kỷt Lưut Thành:t “Nhưng…”

Tôt Tuyếtt cũngt trởt nênt nghiêmt khắc:t “Nhưngt cáit gìt màt nhưng?t Cont khôngt đeot baot đãt lôit kéot Tiểut Âmt làmt loạn,t nếut khôngt phảit mẹt phátt hiệnt kịpt thời,t khảt năngt khôngt baot lâut nữat mẹt đãt phảit làmt bàt nộit rồi!”

Kỷt Lưut Thànht nghet đượct lờit nàyt nhíut mày,t bỗngt nhiênt nghĩt tới:t “Mẹ,t nhưngt tạit saot mẹt biếtt chuyệnt củat cont vàt Âmt Âm?”

Tôt Tuyếtt cũngt khôngt gạtt anh:t “Cáit côt bét Hoắct Dungt kia,t nóit đếnt đâyt tìmt cont hỏit đềt toán,t nghet thấyt âmt thanht khôngt tốtt lắm.”

Kỷt Lưut Thànht cườit chết giễu:t “Côt tat nóit vớit bat cont cót phảit không?”

“Đúng,t bat cont khôngt cót cácht nàot quảnt chuyệnt này,t chỉt cót thểt đểt mẹt tớit đây.”

Tôt Tuyếtt nóit xongt lạit nhéot tait Kỷt Lưut Thành:t “Tuyt rằngt mẹt khôngt thícht côt bét Hoắct Dungt kia,t nót nóit chuyệnt nàyt vớit bat cont quảt thậtt làt mộtt lờit khót nóit hết,t nhưngt trongt chuyệnt này,t mẹt phảit cảmt ơnt cont bé.”

“Được,”t Kỷt Lưut Thànht tránht tayt Tôt Tuyết,t giọngt nóit lạnht xuống,t vẻt mặtt giốngt nhưt látt mấyt tầngt băng:t “Mẹt cảmt ơnt côt tat thìt cứt cảmt ơn,t nhưngt màt côt tat cũngt nênt dọnt rat khỏit biệtt thựt bênt cạnht đi.”

Tôt Tuyết:t “Dọnt đi?”

Kỷt Lưut Thành:t “Đúngt vậy,t khôngt phảit mẹt khôngt muốnt làmt bàt nộit sớm,t muốnt cont vàt Thícht Âmt ởt riêngt sao?”

Tôt Tuyết:t “Đúngt làt mẹt cót ýt này.”

Kỷt Lưut Thành:t “Vậyt đểt Hoắct Dungt dọnt đi,t côt tat làmt tut hút chiếmt tổt lâut nhưt vậy,t cũngt nênt trảt lạit chot cont rồi.”