Sau Khi Mất Trí Nhớ Lỡ Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Tình Địch

Chương 71




Tết đến xuân về, thời gian trôi nhanh như chớp mắt.

Sau Tết, theo lịch trình đã định sẵn, Cừu Dịch quay lại địa điểm cũ, trở về ngọn núi tuyết - nơi hắn đã từng trốn chạy Đoạn Ứng Hứa. Chỉ có điều lần này Cừu Dịch đến núi tuyết không phải để tránh mặt Đoạn Ứng Hứa nữa, mà là để tham gia quay phim của đạo diễn Hà Độ.

Tuy nhiên, điều bất ngờ với Cừu Dịch là chuyến đi này, Đoạn Ứng Hứa cũng đi theo.

Mặc dù Cừu Dịch rất vui khi được tiếp tục dính chặt với Đoạn Ứng Hứa, nhưng trên danh nghĩa, hắn vẫn lo lắng một chút về công việc của anh: "Anh không cần đi làm sao?"

Đoạn Ứng Hứa ban đầu định trả lời rằng so với công việc, đối với anh thì hẹn hò với Cừu Dịch còn quan trọng hơn. Nhưng nghĩ rằng nói như vậy có thể khiến Cừu Dịch cảm thấy có lỗi, nên anh đã đổi ý ngay khi sắp nói ra: "Bên công ty tạm thời có thể để Vương Vận đại diện."

Cừu Dịch cười thầm: "Mới vừa qua Tết xong, anh đã bóc lột thư ký Vương như vậy rồi? Có hơi quá đáng không?"

"Anh trả cho cậu ta gấp ba lần lương." Đoạn Ứng Hứa nói, ngụ ý là mình trả tiền, biết đâu Vương Vận còn vui vẻ làm thêm giờ ấy chứ.

Cừu Dịch suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Hay là thế này đi, anh cứ việc từ chức luôn đi, làm vợ nhỏ ở nhà em, để em nuôi anh nhé?"

Nói xong Cừu Dịch lại bật cười trước, có vẻ như hắn cũng thấy lời mình nói hơi quá. Đoạn Ứng Hứa là con trai độc nhất của nhà họ Đoạn, làm sao có thể thoát ly gia đình để làm người vợ bé nhỏ của hắn được? Hơn nữa ông bà Đoạn đều rất coi trọng anh.

Cừu Dịch cũng chỉ đùa cho vui thôi, tán tỉnh Đoạn Ứng Hứa một chút, trêu chọc đối phương ấy mà.

Ai ngờ Đoạn Ứng Hứa lại nghiêm túc suy nghĩ một lúc, rồi kết luận: "Nếu em muốn rút lui khỏi giới giải trí thì lúc nào cũng được, anh cũng có thể nuôi em."

Cừu Dịch: "..."

Cừu Dịch bỗng nhiên có cảm giác lầm tưởng rằng mình mới chính là người vợ bé nhỏ của Đoạn Ứng Hứa. Để bảo vệ vị trí chủ động của mình, đêm đó hắn lại chơi trò lưu manh với Đoạn Ứng Hứa cả đêm.

Chỉ là sau khi chơi trò lưu manh xong với Đoạn Ứng Hứa, nhìn anh mãn nguyện ôm eo mình ngủ say, Cừu Dịch lại không nhịn được mà nghĩ, không phải là mình thật ra đã bị Đoạn Ứng Hứa gài bẫy chứ?

Dù sao nhìn thế nào thì Đoạn Ứng Hứa cũng là người được lợi.

Nhưng hắn cũng không giận, ngược lại còn thấy Đoạn Ứng Hứa học hư như vậy cũng khá tốt, hôn lên trán anh một cái rồi cũng gục đầu định ngủ luôn.

Tuy nhiên sau khi nằm xuống, Cừu Dịch lại nghĩ đến vài chuyện khác.

Hắn thực sự có chút ý định rút lui khỏi giới giải trí.

Cừu Dịch vốn dĩ không phải là người ham mê diễn xuất, hay nói cách khác, hắn là một kẻ không có hoài bão gì, sống ất ơ qua ngày.

Ban đầu Cừu Dịch vào giới giải trí chỉ vì Hoàng Hách muốn làm quản lý, vì ước mơ của bạn thân nên hắn đương nhiên trở thành nghệ sĩ đầu tiên dưới trướng đối phương.

Nếu không có Hoàng Hách, có lẽ Cừu Dịch đã tiếp tục học toán dưới trướng giáo sư Hứa, rồi thi cao học, làm nghiên cứu sinh, cùng các đàn anh đi trên con đường hói đầu.

Nhưng bây giờ, hắn đã có mục tiêu và hướng đi rõ ràng.

Vậy nên... đổi một hướng đi mới, cũng được mà nhỉ?

Cừu Dịch nhắm mắt lại, an tâm chìm vào giấc ngủ.

Một đêm mộng đẹp.

·

Vài tháng sau, bộ phim của Hà Độ đã hoàn thành.

Bộ phim kể về câu chuyện của người đưa thư trên núi tuyết cuối cùng được đặt tên là "Con Đường".

Nhân vật chính do Cừu Dịch thủ vai là một nhân viên đưa thư trẻ suốt ngày than vãn về cuộc sống. Anh ta tự cao tự đại, tự cho mình xuất sắc tuyệt vời, nhưng trên con đường phấn đấu lại gặp trắc trở khắp nơi, gần ba mươi tuổi mà chẳng làm nên trò trống gì.

Sau khi thất nghiệp, vì miếng cơm manh áo, nhân vật chính do Cừu Dịch đóng buộc phải trở thành một nhân viên đưa thư.

Một lần tình cờ, bưu điện nơi nhân vật chính làm việc nhận được một lá thư thông báo trúng tuyển, và người nhận thư là một giáo viên thực tập sống ở vùng nghèo trên núi tuyết. Người này vừa làm tình nguyện viên trên núi tuyết, dạy học cho trẻ em, vừa tự học, thi đỗ vào trường danh tiếng.

Trên đường đưa thông báo, nhân vật chính vì ghen tị mà nhiều lần muốn xé bỏ thông báo, nhưng lại được một cậu bé nghèo tình cờ gặp trên núi tuyết vô tình giải tỏa lòng ghen tị. Ai ngờ khi giao thư đến tay giáo viên thực tập, đối phương lại bất ngờ muốn xé bỏ thông báo.

Khi biết giáo viên thực tập không nỡ rời xa các em nhỏ nên mới không muốn đi, người đưa thư đã quyết định sẽ giúp cô giáo chăm sóc bọn trẻ, hẹn cô bốn năm sau gặp lại.

Sau khi phim ra mắt, nhận được cơn mưa lời khen, Cừu Dịch thậm chí còn nhận được đề cử Nam diễn viên chính xuất sắc nhất năm nhờ vai diễn người đưa thư này.

Tuy nhiên, ngay khi giới ngoài đang thi nhau ca ngợi diễn xuất tinh tế và xuất sắc của Cừu Dịch, dự đoán sự nghiệp của hắn sẽ lên một tầm cao mới, thì Cừu Dịch lại đơn phương tung ra một tin bom tấn.

Hắn quyết định giải nghệ, rút lui khỏi giới giải trí.

·

"Tôi không thể chấp nhận được!" Hoàng Hách tức giận lôi Cừu Dịch vào phòng nghỉ.

Vừa rồi, tại buổi họp báo giới thiệu phim "Con Đường", Cừu Dịch đột nhiên tuyên bố với truyền thông rằng mình có ý định giải nghệ, "Con Đường" sẽ là tác phẩm cuối cùng của hắn. Tin bom tấn này vừa được công bố, cả buổi họp báo đều sôi sục.

Thấy tình hình mất kiểm soát, Hoàng Hách lập tức tuyên bố tạm dừng buổi họp báo, kiểm soát miệng lưỡi của đám phóng viên, nghiêm cấm họ tiết lộ tin tức, rồi vội vàng kéo Cừu Dịch vào phòng nghỉ, mặt mày không vui chất vấn Cừu Dịch.

"Cậu đang nghĩ cái quái gì vậy, Cừu Dịch?" Hoàng Hách cảm thấy mình sắp lo lắng đến mức đầu bị rụng tóc thành hình tròn, "Cậu có biết cậu vừa nói mớ cái gì không?"

"Tôi đâu có nói mớ," Cừu Dịch thì lại thản nhiên, như thể tin tức hắn vừa công bố không phải là giải nghệ, mà chỉ là tiện miệng nói tối nay định ăn gì vậy, "Tôi thật sự có ý định rút lui khỏi giới giải trí."

"Tại sao lại rút lui?" Hoàng Hách không hiểu nổi, tuy Cừu Dịch không hẳn là yêu thích diễn xuất, nhưng ít ra đối phương cũng không ghét đứng dưới ánh đèn sân khấu, "Có phải là bị ức hiếp gì không? Cậu yên tâm, Cừu Dịch à, cậu cứ mạnh dạn diễn đi, làm những gì cậu thích. Nếu có ai chọc giận cậu, tôi nhất định sẽ tìm cách giải quyết cho cậu."

"... Theo kinh nghiệm trước đây, có khi chỉ có tôi đắc tội người khác thôi chứ?"

Hoàng Hách: "..."

Cừu Dịch giải thích, "Tôi chỉ là... tạm thời định đổi nghề thôi."

"Đổi nghề," Hoàng Hách lẩm bẩm, "Cậu định theo giáo sư Hứa làm nghiên cứu à? Nhưng cậu tốt nghiệp lâu rồi, muốn quay lại thì cũng phải tự thi lại..."

"Không phải đến chỗ giáo sư Hứa đâu," Cừu Dịch ngắt lời anh ta, "Tôi... định đi giúp Đoạn Ứng Hứa."

Hoàng Hách chớp chớp mắt, ngơ ngác nhìn Cừu Dịch, dường như không hiểu Cừu Dịch đang nói gì.

"Khi quay phim ở chỗ Hà Độ, tôi đã nói chuyện điện thoại với bố của Đoạn Ứng Hứa nhiều lần," Cừu Dịch nói, "Ông ấy có ý định về hưu trong vài năm tới, muốn đưa Đoạn Ứng Hứa chính thức tiếp quản vị trí của mình, nên mấy năm tới, Đoạn Ứng Hứa sẽ rất vất vả. Bên cạnh anh ấy cũng chẳng có mấy người có thể hoàn toàn tin tưởng được, nên tôi nghĩ, hay là tạm thời giải nghệ một thời gian để đi giúp đỡ anh ấy, dù sao trước đây công ty con của anh ấy cũng từng có nội gián, tôi lo lắng chuyện này sẽ lại xảy ra."

Hoàng Hách không nhịn được mà đả kích hắn: "Cậu quản lý được công ty của Đoạn Ứng Hứa á? Dịch Dịch à, không phải tôi không tin tưởng cậu đâu, tôi biết cậu là thiên tài, nhưng IQ cao cũng phải tuân theo quy luật cơ bản chứ? Cậu biết cách vận hành công ty không?"

Cừu Dịch chớp chớp mắt: "Tôi không phải đi quản lý công ty nhà họ Đoạn."

"Vậy cậu định giúp anh ta thế nào?"

Cừu Dịch chỉnh lại cổ áo: "Đoạn Ứng Hứa sẽ hoàn toàn chuyển trọng tâm sang công ty nhà mình, còn những việc bên Hồng Quang và Đông Tấn, để tôi thay anh ấy xử lý. Lăn lộn trong giới giải trí bao nhiêu năm nay, tôi khá tự tin về việc quản lý Hồng Quang."

Hoàng Hách: "..."

Cừu Dịch nhìn anh ta với nụ cười rạng rỡ: "Sau này tôi sẽ là cấp trên của ông đấy."

Hoàng Hách nhất thời không kìm được, chửi thề một tiếng "Đệt".