Sau khi phun xong, Hoàng Hách cuối cùng cũng nhớ ra mình còn phải làm việc chính, vội vàng nhặt điện thoại lên, cúp cuộc gọi với quản lý của Đông Tấn, rồi lập tức gọi cho Cừu Dịch.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối.
"Cừu Dịch!" Hoàng Hách bắn rap không đợi Cừu Dịch lên tiếng, "Sao cậu lại âm thầm tạo một hot search cho tôi vậy? Lần sau muốn làm gì phải báo với tôi trước một tiếng chứ, việc bắt nạt bạn trai cũ này... sao có thể không rủ tôi gia nhập!"
"Bạn trai cũ?" Một giọng nam trung trầm vang lên từ điện thoại.
Hoàng Hách: "..."
Chết tiệt, rõ ràng anh ta đã gọi đúng số điện thoại của Cừu Dịch rồi mà, tại sao người trả lời lại là Đoạn Ứng Hứa chứ!
"Không có gì, không có gì, tôi đang nói về Thư Dục. Tôi xin nói lại, cậu ta và Cừu Dịch chưa bao giờ thực sự ở bên nhau, căn bản không thể coi là bạn trai cũ, nhiều lắm chỉ là một nhân vật phụ A thôi!" Hoàng Hách vội vàng sửa lời.
Đoạn Ứng Hứa ở đầu dây bên kia im lặng một lúc, dường như không có phản ứng gì, chỉ bình thản nói: "Còn chuyện gì nữa không?"
"Không, không có gì nữa." Hồng Quang giờ đã sáp nhập với Đông Tấn, với tư cách là chủ tịch Đông Tấn, Đoạn Ứng Hứa cũng được coi là cấp trên của Hoàng Hách. Mặc dù đối phương là vợ/chồng của Cừu Dịch, nhưng Hoàng Hách vẫn không dám dễ dàng đắc tội với sếp trực tiếp của mình.
"Nếu không có gì thì tôi cúp máy đây," Đoạn Ứng Hứa lại nói, "Cừu Dịch vẫn đang ngủ."
Hoàng Hách: "..."
Hoàng Hách kinh hoàng.
Anh ta và Cừu Dịch lớn lên cùng nhau từ nhỏ, sau đó lại là bạn thanh mai trúc mã hơn mười năm, hiểu rõ thói quen của Cừu Dịch.
Nói tốt thì Cừu Dịch là người an phận thủ thường, nói không hay thì đó là một kẻ không lý tưởng, không mục tiêu, cứ vật vờ sống qua ngày. Bình thường chỉ cần không có việc, hắn có thể ngủ đến tận trưa, thậm chí ngay cả khi có lịch trình, miễn là không phải hoạt động quan trọng, Cừu Dịch cũng chỉ đến đúng giờ chứ không bao giờ đến sớm.
Tuy nhiên, dù thói quen không tốt, Cừu Dịch vẫn có ưu điểm: một khi đã nhận công việc, hắn sẽ tận tâm đến cùng. Trừ khi vì lý do khách quan (chẳng hạn như bị lạc đường) mà bị trễ giờ, hắn tuyệt đối sẽ không đi trễ.
Rõ ràng Cừu Dịch vẫn còn lịch trình quay phim "Biểu đồ nắng mưa", nhưng sáng nay đã muộn thế này rồi, vậy mà lại không đến trường quay mà còn nằm trên giường ngủ...
Hoàng Hách sửng sốt trong lòng: Cừu Dịch không đến trường quay, có thể là vì lí do khách quan không thể đến được!
Anh ta không nhịn được, bắt đầu khuyên nhủ Đoạn Ứng Hứa, mặc dù không biết những lời này do một pháp sư già như anh ta nói ra có phù hợp hay không: "Này, chủ tịch Đoạn, tôi biết những lời tôi sắp nói ra có thể không có sức thuyết phục gì, nhưng tôi vẫn phải nói. Tôi biết anh và Cừu Dịch vẫn đang trong giai đoạn trăng mật, nhưng anh vẫn phải kiềm chế một chút, Cừu Dịch còn phải quay phim nữa..."
"Kiềm chế cái gì?" Đoạn Ứng Hứa không hiểu Hoàng Hách đang nói gì.
Hoàng Hách nói quanh co: "Chính là cái loại... khiến người ta rất thoải mái, nhưng sau khi thoải mái xong lại thăng hoa tâm hồn, cảm thấy mình siêu thoát khỏi vật chất ấy..."
Đoạn Ứng Hứa nghiêm túc nói: "Nhưng tôi ở bên Cừu Dịch luôn cảm thấy rất thoải mái, luôn luôn thoải mái, không hề siêu thoát khỏi vật chất."
Hoàng Hách: "..."
Hoàng Hách từ bỏ việc tiếp tục trò chuyện với Đoạn Ứng Hứa.
Lúc này, từ điện thoại bỗng vang lên một giọng nói khác: "Ai gọi điện thế... À, Hoàng Hách à? Đưa điện thoại lại đây một chút."
Hoàng Hách nín thở, cầm điện thoại lên nhìn kỹ, rồi hoảng hốt phát hiện Cừu Dịch đột nhiên gửi cho anh ta một yêu cầu gọi video.
"Đừng, đừng, đừng!" Hoàng Hách vội vàng ngăn cản Cừu Dịch, để tránh nhìn thấy điều gì không phù hợp với một gã độc thân già cỗi như anh ta, "Bây giờ cậu không tiện gọi video với tôi đâu, phải không?"
Cừu Dịch khó hiểu mà hỏi: Sao lại không tiện chứ?
"Tức là..." Hoàng Hách cũng không biết giải thích thế nào.
Trong lúc anh ta đang miên man suy nghĩ lý do từ chối, Cừu Dịch lại nói với anh ta vài câu, bảo Hoàng Hách chấp nhận lời mời gọi video của mình. Hoàng Hách không để ý, vô thức làm theo chỉ dẫn của Cừu Dịch, đồng ý kết nối cuộc gọi video.
Phát hiện hình ảnh bên phía Cừu Dịch đã truyền qua, Hoàng Hách vội vàng nhắm mắt lại, đồng thời thầm niệm trong lòng "Không thấy không nghe không nhìn."
Tuy miệng bảo "Không thấy không nghe không nhìn", nhưng cơ thể anh ta lại rất thật thà hé mở một khe nhỏ, liếc nhìn tình hình của Cừu Dịch trong cuộc gọi video.
Chỉ là...
Hoàng Hách hơi ngẩn ngơ nhìn nội dung video hiển thị trên điện thoại, thấy Cừu Dịch lại ăn mặc chỉnh tề, hoàn toàn không như mình tưởng tượng là quần áo hớ hênh.
... Ngoại trừ bộ đồ ngủ hình khủng long nhỏ mặc trên người có hơi quá mức chói mắt.
"Ông muốn hỏi về chuyện hot search phải không, đó là ý của tôi đấy," Cừu Dịch ngáp một cái rõ to, có vẻ vẫn còn ngái ngủ. Thấy hắn vẫn chưa tỉnh ngủ, Đoạn Ứng Hứa cẩn thận để hắn dựa vào lòng mình, kiên nhẫn xoa bóp huyệt thái dương cho Cừu Dịch, "Nếu ông thấy không ổn thì gỡ hot search đi, tôi cũng chỉ là đột nhiên nảy ra ý tưởng tối qua, mới quyết định làm một cái hot search chơi thôi."
"Tôi không có ý kiến gì đâu, chỉ là thấy khá lạ, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu chủ động tham gia vào việc tạo scandal," Hoàng Hách nói, "À mà này, sao cậu lại ăn mặc chỉnh tề thế? Tôi cứ tưởng..."
"Tưởng gì cơ?" Cừu Dịch ngáp một cái, tối qua hắn đã duyệt bài viết mà phóng viên giải trí gửi cho, nên bây giờ tinh thần không được tốt lắm.
"Cậu có thể bảo Đoạn tổng tránh đi một chút không?"
Cừu Dịch quay đầu nhìn Đoạn Ứng Hứa.
Đoạn Ứng Hứa mím môi, do dự một chút, rồi vẫn rời khỏi Cừu Dịch, tự mình đi vào phòng tắm trong phòng ngủ, để Cừu Dịch có thể nói chuyện riêng với Hoàng Hách.
"Tối qua hai người nằm chung một giường à?" Hoàng Hách vội vàng hỏi.
Cừu Dịch gật đầu: "Đúng vậy."
"Vậy hai người có xảy ra chuyện gì không thể miêu tả không?" Hoàng Hách lại hỏi, "Này, đừng chê tôi quản nhiều nhé, Cừu Dịch à, cậu phải biết rằng, tuy chơi game vừa phải có lợi cho não bộ, nhưng nghiện game thì hại sức khỏe đấy, cậu còn có công việc và lịch trình..."
Cừu Dịch không nhịn được nhắc nhở anh ta: "Tôi và Đoạn Ứng Hứa ngủ chung giường đã biết bao ngày rồi, giờ ông mới hỏi tôi chuyện này à?"
"Vậy hai người..." Hoàng Hách hít một hơi lạnh.
Cừu Dịch khoát tay: "Chỉ đắp chăn trò chuyện phiếm thôi mà."
Hoàng Hách kinh ngạc: "Đoạn Ứng Hứa thực sự không muốn làm gì với cậu sao? Hay là anh ta không... thể?"
Cừu Dịch kéo kéo bộ đồ ngủ khủng long nhỏ trên người: "Anh ấy có thể hay không thì cũng chẳng ảnh hưởng gì."
Hoàng Hách: "..." Thông tin này hơi quá sức chịu đựng.
"Hơn nữa quần áo là do anh ấy tự chọn đấy," Cừu Dịch cười thầm, "Không nói ngoa, tôi thấy khủng long nhỏ này cũng dễ thương ghê, grào~!"
Nói xong, hắn còn nghiêm túc giơ "móng vuốt" lên, làm tư thế tấn công với Hoàng Hách.
Hoàng Hách: "..."
Cừu Dịch: "..."
Cừu Dịch đột nhiên nhận ra hành động vừa rồi của mình giống như một màn "xấu hổ play" nào đó, tại sao hắn lại đi tỏ vẻ kawaii trước mặt "mẹ nuôi" của mình chứ? Hoàng Hách đâu phải Đoạn Ứng Hứa, hoàn toàn không nuốt nổi mấy trò này của hắn.
"Tóm lại... hôm nay cậu còn phải quay phim phải không," Hoàng Hách lái chủ đề, "Nhớ đến đoàn phim sớm nhé, tôi cũng không muốn nói nhiều, nhưng cậu hành hạ Thư Dục như vậy, đối phương một lòng muốn hút máu leo lên nhưng lại bị cậu đánh lừa, có thể sẽ tiến hành trả thù đấy."
"Cái này thì không cần lo."
"Sao lại nói vậy?"
Cừu Dịch nói: "Thư Dục là nghệ sĩ của Đông Tấn."
Ý nói là đối phương hiện giờ vẫn đang làm việc dưới trướng Đoạn Ứng Hứa, chỉ cần Thư Dục muốn làm loạn, Đoạn Ứng Hứa có thể phong sát cậu ta bất cứ lúc nào.
- Đoạn Ứng Hứa vẫn không động đến Thư Dục, đơn giản là vì thấy mối đe dọa từ Thư Dục thậm chí còn chả bằng cậu em họ tiện nghi Đoạn Thăng Vinh của mình. Giữ Thư Dục lại, vừa hay để đối phương tiếp tục tỏa sáng, cung cấp quan hệ và thành tích cho Đông Tấn.
Hoàng Hách gầm lên: "Có tiền là oách lắm hả?!"
Mặc dù đang ở trong phòng tắm, nhưng vẫn luôn nghe lén cuộc trò chuyện giữa Cừu Dịch và Hoàng Hách, Đoạn Ứng Hứa thủng thẳng đáp: "Cũng khá oách."
Hoàng Hách: "..."
·
Cùng lúc đó.
Thư Dục trợn tròn mắt, khó tin nhìn chằm chằm vào bảng xếp hạng hot search trên điện thoại. Cậu ta tức đến nỗi mắt muốn lồi ra, trong lòng nhất thời nỗi bão, suýt nữa bị hot search mà Cừu Dịch sắp xếp làm cho thổ huyết.
Tại sao lại như vậy chứ!
Thư Dục không thể hiểu nổi, tại sao cậu ta muốn đi cưa cẩm Đoạn Ứng Hứa, kết quả Đoạn Ứng Hứa và Cừu Dịch lại kết hôn chớp nhoáng; tới chừng muốn tạo tin đồn cùng Thiệu Tuyền, thì giờ đây đối tượng tin đồn của Thiệu Tuyền lại trở thành Cừu Dịch.
Nghĩ đến việc mình chẳng kiếm chác được gì, ngược lại còn rước một thân phiền phức, Thư Dục càng thêm buồn bực trong lòng.