Sau Khi Ly Hôn Chồng Cũ Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 11: Tôi không quen Phó tiên sinh




Du Ân quả thật là đang ăn cùng một chàng trai trẻ tên Chu Dật.

Về phần quan hệ giữa cô và Chu Dật có vẻ là duyên số khá nhiều.

Trước đây, Tô Ngưng từng đóng một bộ phim hiện đại,cốt truyện tập trung chủ yếu vào tình yêu giữa một người phụ nữ trưởng thành chốn công sở và một chàng trai trẻ, vì vậy nam chính cần một người trẻ tuổi thủ vai.

Vì có quá nhiều nghệ sĩ nam để chọn nên Tô Ngưng đã nhờ Du Ân, người đang ở nước ngoài chọn giúp cô.

Du Ân là một biên kịch nên cô có mắt nhìn nhất định với việc tuyển diễn viên.

Cuối cùng, Du Ân chọn Chu Dật. Mà Chu Dật cũng không phụ lòng cô mong đợi của cô, bộ phim vừa chiếu đã đạt rating cao ngất.

Lần này Du Ân trở về Trung Quốc, Chu Dật nói rằng cậu muốn mời cô đi ăn tối để cảm ơn cô vì đã chọn mình.

Du Ân không biết rằng lúc cô đang đi lên lầu đã bị Dịch Thận Chi bắt gặp và báo cho Phó Đình Viễn.

Cô và Chu Dật đang dùng bữa thì người phục vụ gõ cửa đi vào trên tay bưng dĩa miếng bít tết được trình bày tinh tế.

Chu Dật khó hiểu nhìn người phục vụ: "Món chúng tôi gọi không phải đã lên hết rồi sao?"

Người phục vụ cười giải thích "Món bít tết này là món ăn nổi tiếng của nhà hàng chúng tôi, Phó tiên sinh gọi món này cho cô."

" Phó tiên sinh?" Du Ân nghe đến cái tên này, tâm trạng liền trở nên tồi tệ.

Cô mím môi nhìn phần bít tết, lẽ nào là Phó Đình Viễn?

Cô và anh đúng là oan gia ngõ hẹp...

Ban ngày đã gặp nhau một lần ở Chung Đỉnh, bây giờ lại gặp nhau ở nhà hàng?

Họ cũng đã ly hôn được một năm, nhưng Phó Đình Viễn lại cho người đem phần bít tết này cho cô mà không có lý do. Đây là ý gì?

Nhưng bất kể Phó Đình Viễn có ý gì, cô cũng sẽ từ chối phần bít tết này.

Cô mỉm cười xin lỗi người phục vụ " Xin lỗi, tôi không thể nhận phần bít tết này được. Thứ nhất, tôi không quen với vị Phó tiên sinh đó, thứ hai, tôi bị dị ứng với thịt bò và thịt cừu."

Người phục vụ vừa nghe cô nói dị ứng thịt bò, đành phải bưng phần thức ăn lui ra.

Dị ứng thực phẩm không phải là chuyện nhỏ, nhà hàng của họ không lãnh trách nhiệm này nổi.

Sau khi người phục vụ rời đi, Du Ân khẽ cụp mắt, kìm chế sự tự giễu và mỉa mai trong mắt.

Cô và Phó Đình Viễn đã là vợ chồng ba năm, nhưng anh thậm chí còn không biết rằng cô bị dị ứng với thịt bò và thịt cừu, cho thấy anh đã thờ ơ với cô như thế nào trong ba năm đó.

Từ nhỏ Du Ân đã không thể ăn những thực phẩm nhạy cảm như thịt bò và thịt cừu, khi ăn cô sẽ bị nổi mẩn đỏ khắp người.

Lúc sống cùng Phó Đình Viễn, trên bàn ăn thường xuyên xuất hiện hai món đó nhất.

Ánh mắt thăm dò của Chu Dật rơi trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, cuối cùng cậu không nhịn được hỏi: "Chị, vị Phó tiên sinh đó là ai vậy?"

Bên ngoài không có nhiều người biết về chuyện Du Ân và Phó Đình Viễn,ngày kỷ niệm là lần xuất hiện duy nhất của cô trước công chúng nên không ai nghĩ rằng Phó phu nhân sang trọng,rực rỡ và cô có liên quan với nhau.

Chu Dật chỉ biết Du Ân là một nhà biên kịch mà thôi.

"Tôi cũng không biết nữa." Du Ân nói vài câu cho qua chủ đề này.

Du Ân hoàn toàn không muốn nhắc đến Phó Đình Viễn, cô không ngờ rằng cô vừa trở về Trung Quốc đã gặp anh đến hai lần.

Xui xẻo thật.

Phía bên Phó Đình Viễn và Dịch Thận Chi,người phục vụ đi vào với phần bít tết bị trả lại và chuyển lời của Du Ân đến Phó Đình Viễn.

Dịch Thần Chi nghe xong liền phun luôn cả rượu: "Không quen?"

Nói xong, anh ta không nhịn được cười, Phó Đình Viễn lạnh lùng liếc anh ta.