Sau khi mua nhẫn xong, tối đó Công dọn đồ đến nhà Sếp luôn.
Trước giờ hắn vốn chẳng hiểu nổi mấy kiểu kết hôn ba chớp ba nhoáng ra làm sao. Thế mà giờ nhìn lại mình, chưa gì đã hoàn thành gọn gàng cả cái quy trình đăng ký kết hôn lẫn dọn về ở chung chỉ trong vòng hai ngày. Tốc độ không tưởng luôn.
Mà đúng là nhìn thấy đơn xin tăng lương được duyệt, Công cảm thấy phấn khởi lắm.
Dọn đến ở với Sếp thì đã sao, coi như ở ghép đi, mà hắn còn chẳng phải trả tiền thuê nhà.
Chỉ có điều là nhà của Sếp tuy ở khu xịn thật nhưng mà bên trong thì không khác gì một căn phòng mẫu. Bếp gas còn chưa bóc lớp nilon, xoong nồi bát đĩa cũng như mới mua xong bỏ xó.
Nội tâm Công: Biết ngay là nhà vừa giao xong anh cứ thế dọn vào luôn chứ gì!
Thật ra nếu không thấy đôi dép của Sếp ở cửa, hắn gần như chẳng nhận ra đây là nhà có người sống ở luôn đó.
Sếp tìm một hồi cũng không thấy đôi dép thứ hai, cuối cùng lấy điện thoại định đặt cho người ta đem một đôi khác đến.
Công: "Tôi thấy ngay góc đường có siêu thị đó, để tôi đi mua cho, tiện thể sắm luôn vài món đồ bếp nữa."
Hắn nấu ăn được nên thường tự làm, nhìn cái bếp của Sếp trống trơn đến gia vị còn không có, ngứa mắt quá mà.
Sếp gật đầu: "Được, thế cậu đợi một lát, tôi thay đồ rồi cùng đi."
Nói xong anh quay người vào phòng ngủ, đóng cửa lại.
Lúc này Công mới mở WeChat, định nhắn tin cho bố mẹ về chuyện thứ bảy sẽ đưa Sếp về thăm.
Khác với Sếp, nhà Công cũng bình thường thôi, bố mẹ đều là công nhân viên chức, cả nhà có bốn người, thêm cô em gái đang học đại học.
Cũng đã lâu rồi Công không liên lạc với gia đình. Tính là nhắn để được thấy mấy biểu cảm bất ngờ của mọi người khi nghe tin, ai dè gọi video qua lại bị từ chối thẳng thừng.
Hai giây sau, bố Công gửi vào group gia đình "Người Thành phố X" một tấm ảnh ba người đang đi chơi ở khu du lịch nào đó.
Công:【Mọi người đang đi du lịch hả, đi từ bao giờ thế?】
Bố Công:【Được nghỉ phép, bố dẫn mẹ và em con đi chơi nước ngoài, hôm nay mới đến nơi.】
Công:【Đi nước ngoài cơ đấy, đi nước nào mà sao không ai nói gì với con? Con vẫn còn trong sổ hộ khẩu nhà mình chứ, có phải mọi người nhập cư hết rồi lừa con đi du lịch một mình đúng không?】
Bố Công:【Đi tour châu Âu 10 nước một ngày, hôm nay đến Pháp rồi nè [nhe răng]. Con ngày nào cũng bận rộn, nói cho con biết cũng có ích gì đâu [ngoáy mũi].】
Công:【... Một ngày mà 10 nước, thôi bố mở bản đồ ra ngắm một vòng là cũng tính là du lịch thế giới rồi. Mà con tính thứ bảy này đưa một người về ra mắt, nhưng mọi người không có nhà thì thôi vậy.】
Bố Công:【Gì chứ, con đúng là chẳng có tí hài hước nào cả [phát điên]. Con định đưa ai về, trai hay gái đấy [nghi ngờ]?】
Công thản nhiên buông một quả bom: 【Trai, con đăng ký kết hôn với anh ấy rồi, dẫn về ăn bữa cơm thôi mà.】
Cả group im lặng, không có ai đáp lời.
Vài giây sau, mẹ Công mới lên tiếng:【Con chắc lại đùa với bố mẹ rồi, đừng đùa kiểu đấy chứ!】
Công không nói thêm, trực tiếp gửi ảnh giấy chứng nhận kết hôn và nhẫn cưới vào group.
Bố Công:【[phát điên]】
Mẹ Công:【[phát điên]】
Em gái Công:【[phát điên]】
Kết quả là vài giây sau, Công phát hiện mình đã bị đá khỏi group chat.
Công:... Xem ra bị đá khỏi sổ hộ khẩu nhà cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.
Đúng lúc đó, giọng Sếp vang lên từ xa đến gần: "Tôi thay đồ xong rồi, đi thôi."
Công vừa ngẩng lên, liền cảm giác như bị Sếp làm chói cả mắt——lần đầu tiên hắn thấy Sếp mặc đồ thường, chỉ đơn giản là áo phông trắng và quần jeans xanh nhạt, nhìn sạch sẽ, gọn gàng, bảnh trai đến mức hắn không nhịn nổi mà bật thốt lên "Ôi mẹ ơi"
Nội tâm Công: Trời ơi, một anh chàng đẹp trai chói loá như này ngày nào cũng xuất hiện trước mặt mình, vậy mà mình chỉ được nhìn chứ không được ăn, đúng là một kiểu tra tấn cả về tinh thần lẫn thể xác mà!
Sếp thấy Công nhìn mình chằm chằm không chớp mắt, cũng cúi đầu ngó lại bộ đồ của mình: "Có vấn đề gì à?"
Thật ra Sếp vốn không thích mặc đồ công sở lắm, ở nhà vẫn ưu tiên mặc đồ thoải mái hơn, dễ chịu mà.
Công tiếc nuối lắc đầu: "Không có, chỉ là tôi nghĩ nếu tôi đẹp trai như Sếp chắc mỗi tuần tôi thay người yêu tám lần."
Sếp: "..."
Sếp: "Yêu đương bộ thú vị lắm hả?"
Thật ra Sếp chưa từng yêu đương gì, nhưng thấy người khác yêu thì anh cũng chẳng thấy gì hay ho. Trong mắt anh, chẳng qua là hai người chán đời tụ tập lại giết thời gian với nhau thôi, mà lại còn phải mỗi tuần thay người yêu tám lần, nghe đã thấy phiền phức.
Công khẽ nhếch miệng cười, bất ngờ tiến sát lại gần Sếp như đang mê hoặc anh, thì thầm bên tai: "Chuyện đó hả, tuỳ người đó nha. Nhưng mà thí dụ yêu tôi thì đảm bảo thú vị luôn."
Không khí xung quanh bỗng chậm lại như đông cứng. Sếp lập tức cảm thấy từ tai mình bắt đầu âm ấm lên, anh cố gắng giữ bình tĩnh nuốt khan một cái. Đang định đẩy Công ra thì hắn như đã đoán trước, tự động lùi lại một bước.
Ngay sau đó, ánh mắt Công rơi xuống tay Sếp, hắn ngạc nhiên: "Ủa, anh đeo nhẫn rồi à?"
Cái nhẫn này do Công nằng nặc đòi mua loại trơn, chẳng có kim cương hay gì cả, vì hắn nghĩ dù sao cũng chỉ là giả vờ thôi, không cần thiết phải tốn tiền vào chỗ này. Thậm chí hắn còn định mua nhẫn giả cho tiết kiệm.
Sếp giơ tay lên nhìn thoáng qua: "Ừ, dù sao ông già có hỏi thì đeo vào cho chắc ăn."
Công cười hí hửng: "Vậy là giờ không còn sơ hở nào nữa nhỉ."
Sếp liếc nhìn tay Công, chẳng thấy cái nhẫn nào trên đó cả.
Tác giả có lời muốn nói
Công: Dù gì cũng không mất miếng thịt nào, thử thả thính xem sao.
Sếp: Vừa giả bộ cưới vừa thả thính, nhưng mà không có thật lòng, rốt cuộc ý cậu sao?