Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sau Khi Linh Khí Sống Lại

Chương 121




Edit + Beta: Basic Needs

………..

Trong đó nhanh nhất là A Điêu, sấm sét của cô cũng là một trong những luồng mạnh nhất và nhanh nhất. Đến khi cô dẫn đầu rơi xuống mặt nước, một đầu Nguyên Trượng đã chỉ vào mặt nước.

Đó là điểm tiếp xúc giữa kiên cường và nhu hòa hoàn mỹ.

Trong nháy mắt dừng lại, tiếp đó lại trong nháy mắt bộc phát, thủy triều bắn tung tóe, mỗi giọt nước đều mang tia điện khủng khiếp…. Là sự rực rỡ của ngàn cây chục ngàn cây hoa lê nở, cũng là sự hung tàn của những cây hoa điện nở rộ trong màn đêm.

Bùng nổ một trận tấn công bằng sấm sét của cấp thượng Ly Trần, mỗi một rễ cây là dòng điện điên cuồng phát triển đầy diễm lệ. Lấy mặt phẳng làm ranh giới, cây hoa nở hướng lên trên, và rễ cây là dòng điện với đường kính 300 mét lan điên cuồng xuống phía dưới. Khi đâm thủng tấn công xong, do dòng nước dẫn điện, hơn 100 con Cá Mập Ba Đầu bị điện giật chết trong nháy mắt; đồng thời sau khi dẫn điện, những con cá mập khác không gặp cảnh bỏ mình vẫn bị tê dại.

Với kháng thể của chúng, chúng nào có phải là đối tượng bị tấn công chính, có chăng chỉ tê liệt một tí mà thôi.

Nhưng một giây đã đủ.

Thứ cần chính là bọn chúng chập choạng và không thể cử động.

Ba trăm người cấp A cùng với 10 Thầy Cấm Kỵ còn lại cùng nhau lao tới đánh đầy dữ dội…

Phóng to cây hoa điện và rễ cây bằng dòng điện.

Những đợt sấm sét trắng lóa trên bầu trời đã được sao chép xuống mặt nước, những luồng sấm sét này cùng lúc oanh tạc đàn cá mập hơn 8,000 con, cùng lúc quần công tập thể. Một đợt nốc ao tổng hợp đã làm rụng mất 2,000 con, cộng thêm bên A Điêu xử lý, đại để 2,500 con xanh cỏ.

Nhưng vẫn còn lại đâu đó hơn 6,000 con.

Những con cá mập bị tê liệt đang điên cuồng sử dụng nước để loại bỏ dòng điện trong cơ thể, và nhân lúc này A Điêu bay vọt lên.

“Lên!”

Mọi người bay vút vút theo đà nhóm bên cô bay lên, sóng biển phía dưới mãnh liệt, bầy cá mập sống sót đã nghỉ ngơi và hồi phục, một lần nữa điều khiển nước ở phía sau nhóm người.

Xoát xoát xoát!

Hàng chục ngàn mũi tên nước đuổi theo họ, chỉ cần họ cất cánh chậm hơn một bước, rất có thể hàng trăm người yếu nhất đã bị giết.

Rơi xuống!

Sau khi mọi người hạ xuống hòn đảo, quân đóng trên trạm dịch tăng cường lá chắn...

Bang bang!

Hàng chục ngàn mũi tên nước dày đặc xuyên thủng lá chắn.

Chỉ vài lần đã đủ làm lá chắn bị vỡ vụn ầm ầm... ngặt nỗi lực đâm thủng của đám mũi tên nước này vẫn còn, rất có thể sẽ trực tiếp phá hủy tất cả các tòa nhà được bảo vệ.

“Đội 2, lên!”

“Thuẫn, Ngưng!!”

Thiên Phu trưởng ra lệnh một tiếng! 600-700 tu sĩ cấp B còn lại lên thuật kết ấn.

Ông… Dày đặc tấm chắn được ngưng tụ để thay thế lớp phòng thủ của lá chắn bảo vệ… Bang bang!

Nó đã chống lại được, thật sự chống lại được.

Lực đâm thủng của mũi tên nước bị tiêu hao và triệt tiêu mất, đến cùng vỡ nát thành những giọt nước.

Xong rồi!

(P1)

Quả nhiên sau khi cắt giảm hơn 2,000 con cá mập, thiệt hại cao nhất của đàn cá mập giảm theo cấp số nhân làm cho tỷ lệ sát thương khi hai bên quần công không còn quá lớn.

Áp lực của họ đã nhỏ đi.

Một người cấp B nói đầy hưng phấn: “Thêm một vài bận nữa là tụi nó sẽ bị chúng ta diệt cả bầy!”

Hắn tính các thuật toán, chẳng qua mấy người khác lại chẳng lạc quan như vậy: “Chúng sẽ không bị lừa một lần nữa, và bây giờ chắc chắn sẽ cẩn thận.”

Suy đoán của họ đã đúng.

Tiếp theo hai bên tiến vào trận chiến giằng co, cấp B phụ trách phòng thủ đầu ra, cấp A trở lên phụ trách tạo sát thương; một bên chiếm cứ chỗ cao nơi hải đảo, một bên nằm dưới nước, mày tới tao đi. Một hòn đảo tươi đẹp là thế đã bị đánh tới mức hoang tàn nơi nơi, khu trạm dịch tổn hại một mảng lớn...

Chẳng mấy chốc mọi người phát hiện có gì đi nữa thì sức sát thương của 10 Thầy Cấm Kỵ và anh Vạn Phu trưởng dữ dằn, chủ yếu đánh úp bất ngờ, làm xong một bận đã rút về, tuyệt đối không tới gần mặt nước bị nước quấn lấy kéo xuống, dùng sự bỉ ổi chống lại đám Cá Mập Ba Đầu.

Dần dà bọn Cá Mập Ba Đầu cũng chỉ còn lại hơn một ngàn, thỉnh thoảng có người cấp A mang tố chất mạnh đủ nhạy bén lại thiện về tốc độ đang cùng ẩn nấp đi theo mấy Thầy Cấm Kỵ nhảy lên tránh xuống, họ cũng thu hoạch được mấy con.

Nhưng loại sống kiểu này không thể kéo dài.

“Tiêu hao rất nhiều, gần như không thể theo kịp, tần suất tấn công của chúng quá nhanh.”

“Má, đúng là không thể liều sức bền với ma quỷ, lực lượng của chúng nó ở trong hải dương cuồn cuộn không dứt, đòn tấn công tốn linh năng không nhỏ nhưng khôi phục lại nhanh, khác với nhân loại chúng ta. Thuốc của tôi sắp hết rồi!”

“Tôi vẫn còn đây, cầm lấy.”

“Cố lên! Đoán chừng xử còn 5,000 con trở xuống thì chúng không dám tấn công tiếp nữa.”

“Vậy cũng phải là lúc lồ ng năng lượng của trạm dịch còn có thể tiếp tục sử dụng.”

Ngó bộ người này mang miệng quạ đen, vừa nói xong là thấy ngay tần số năng lượng của trạm dịch không ổn định, phỏng chừng năng lượng bên tháp năng lượng sắp không theo kịp. Cũng bởi năng lượng không ổn định nên hình như vị trí của nó đã lộ ra.

Dưới nước, vua cá mập mới quyết định dẫn dắt đàn cá mập lặn xuống nước.

Đại đa số tu sĩ ngẫu nhiên nghỉ ngơi một chút nhưng lại thấy hoảng hốt, bọn cá mập này tính làm gì?

Ầm! Khi hòn đảo rung chuyển, quân đội điều khiển toàn bộ các thiết bị trong nơi đóng quân phát ra báo động đỏ.

“Báo! Chúng đang tấn công khung gầm dưới đảo và muốn xuyên qua đáy để phá vỡ tháp năng lượng.”

A Điêu cau mày, ánh mắt đâu nhìn về phía đáy đảo nơi tháp năng lượng nằm, trái lại cô nhìn về phương xa.

Chực như đang đợi chờ điều chi.

.....

(P2)

Lúc này tại đáy đảo, vua cá mập mới thật sự gấp gáp đổi thay chiến lược vì bị trúng một đòn mất luôn 2,500 cấp dưới gây thiệt hại. Nó mang theo hơn 6 ngàn con còn lại bơi đến đáy đảo cố gắng xử nền móng của trạm dịch, và nó dám chắc rằng những tu sĩ con người này chả dám xuống nước theo chân tụi nó cứng chống cứng. Thế là nó ra lệnh cho bầy cá mập tấn công mạnh mẽ vào khung gầm dưới đảo, đặc biệt là nhắm mục tiêu vào vị trí cắm rễ của tháp năng lượng…

Có điều đợt tấn công mạnh mẽ đầu tiên qua đi, đất đá dưới đáy đảo thật sự sụp đổ, hòn đảo cũng lắc lư, thứ bị chôn vùi bên trong cũng được giải phóng.

Cái gì vậy?

Một làn sóng nọc đọc rất lớn được giải phóng, là nọc đọc sao?

Không, đó là máu, một loại máu có năng lượng cao.

Máu làm chúng điên cuồng.

Vua cá mập cảm thấy trong đó có điều mờ ám vào thời điểm đó. Nó khoe khoang mình thông minh, nhìn thấu sự thật, buộc phải ra lệnh cho cấp dưới rút lui. Nhưng nó nhanh chóng nhận ra bản thân mình vẫn còn có khoảng cách với cấp 6, cấp 6 có quyền thống trị tự nhiên với cấp 5 còn nó thì không. Một khi những con cá mập này bị thu hút bởi lợi ích và cám dỗ lớn hơn, hệ thống mệnh lệnh của nó không còn tác dụng.

Vậy những cám dỗ này là gì mà có sức hấp dẫn khủng khiếp như vậy đối với chúng?

Máu Cá Voi Đá Ngầm cấp 7.

Đối với ma quỷ cấp 5 mà nói đây đấy mới là chất dinh dưỡng tối cao vô thượng, còn hấp dẫn hơn cả linh hạch cấp 6.

Rất nhiều máu tươi điên cuồng phun ra như suối, kế đó trải dài cả một vùng biển và bọn cá mập này điên cuồng hấp thụ đám máu … Càng về sau vua cá mập không thể kiểm soát nổi bản năng, nó muốn tăng lên cấp 6, muốn tột cùng, đó là khao khát từ sâu trong bộ gen.

Vì vậy cả bọn điên cuồng ăn nuốt đám máu.

Trên hải đảo, Thiên Phu trưởng còn muốn hỏi A Điêu đến cùng kế hoạch cụ thể là gì, vì đâu hòn đảo không còn run nữa, còn bọn cá mập kia không tấn công khung gầm hòn đảo sao, nghỉ ngơi à? Hay là chạy rồi?

Lúc không rõ do đâu, đột nhiên có một Thầy Cấm Kỵ cau mày: “Tiếng gì thế! Bên kia là cái gì vậy?”

Họ thấy những đám mây đen lấp cả đầu… có điều đám mây đen này biết di chuyển.

Tất cả mọi người tại đây ngơ ngác, cả nhóm khủng hoảng theo bản năng.

Trên biển, hễ có loại mây đen di chuyển thành nhóm thế này về cơ bản chính là bầy ma quỷ, thế không phải đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương à!!!

Mỗi tội họ phát hiện anh giai Vạn Phu trưởng nhà mình trưng vẻ mặt mừng như điên, giống như vợ mình sinh ra thằng nhóc mập mạp mười ký, cứ thế hưng phấn hô to: “Là bầy Hà Máu, theo tôi rút vào chỗ che chắn!”

Những người khác vẫn chưa hiểu đầu cua tai nheo, cứ thế theo bản năng sợ hãi bảo vệ tính mạng đi theo A Điêu vào hầm trú ẩn dưới lòng đất.

(P3)

Khi rút lui, có mấy người chậm chạp nhận ra: Thảo nào hồi trước khi anh ta thống kê thông tin của họ, câu hỏi đầu tiên là về những người giỏi đạo pháp hệ mộc, chính vì để họ đào hầm trú ẩn cho xong trước.

Lúc ấy còn những tưởng lỡ như không địch lại bầy cá mập sẽ rút vào ẩn náu, hiện tại xem ra nó được dùng để tránh bầy Hà Máu.

Cho nên anh ta đã biết bầy Hà Máu sẽ đến từ lâu?

.....

Dưới hầm trú ẩn được đặt mấy thiết bị, bao gồm cả quang não và các loại thiết bị giám sát này nọ. Một ngàn người chen chút trong không gian ngầm thênh thênh. Bởi lẽ mới đào gần đây thôi nên nơi này vẫn còn mang theo mùi ngai ngái từ đất làm bọn người không thích nghi được cho lắm, chẳng qua họ nhanh chóng bị thu hút bởi hình ảnh trên màn hình.

“Thật sự là bầy Hà Máu... Hơn 50 ngàn con rồi.”

“Không thế đâu, tới gần cả 100 ngàn rồi kìa, có cả rất nhiều Hà Máu nhỏ mới sinh.”

“Tới từ đâu thế, kinh khủng quá.”

“Có khi nào chúng ta chết chắc không?”

“Đại nhân?”

Có người hỏi A Điêu, chỉ thấy người này ngồi xếp bằng, lấy ra một túi khoai tây chiên.

Thiên Phu trưởng: “?”

A Điêu: “Gấp cái gì, Hà Máu kiêng mùi ngái của đất và các thứ thuộc tính mộc, hầm trú ẩn này đã được bố trí xong xuôi, chúng không tới đâu.”

Có người kịp hoàn hồn: “Cho nên… tụi nó sẽ xuống nước? Đại nhân, có phải ngài bố trí cái gì ở dưới thành ra vừa kiểm soát bầy có mập cũng vừa thu hút bọn hà tới, chẳng hạn như...”

Có người phỏng đoán thêm: “Ví dụ như thi thể ma quỷ cấp 7?”

Cho nên bầy cá mập lao xuống tấn công khung ngầm cũng là mưu kế của anh ta? Nếu không vì sao anh ta cố ý để cho bộ phận kỹ thuật để lộ vị trí tháp năng lượng?

Xoạt, A Điêu xé túi và bắt đầu ăn khoai tây chiên: “Là máu, rất nhiều máu.”

Máu đặc biệt do cô rút ra từ xác Cá Voi Đá Ngầm, đủ để chứa đầy 10 cái bể bơi.

Sau khi bọn Hà Máu này bị cô kéo dài khoảng cách, từ đầu khoảng cách này vẫn rất gần với cô và kể từ khi cô bỏ qua chúng lại phát hiện bầy cá mập vẫn đuổi theo, thế là cô nảy sinh ý tưởng, cố ý kéo theo bầy Hà Màu này.

Thật ra với tốc độ của cô, một khi bỏ rơi bọn hà âu tụi nó còn lâu mới đuổi kịp, đừng nói gì tới theo dấu tới được chỗ ở của cô. Chẳng qua vì cô dẫn dắt nên chúng mới tới được khu vực gần đấy.

Chúng ký sinh lâu dài trên người Cá Voi Đá Ngầm, quen thuộc với máu và thịt của con cá voi nhất, thế là máu được giải phóng đã nhanh chóng thu hút tụi nó.

Nhưng nếu Hà Máu không phải là chủng tộc ma quỷ cấp thấp mang chỉ số thông minh thấp và bầy cá mập không gặp tình huống đặc thù khi không có con vua cấp 6, kế sách độc ác này không thành công.

(P4)

Dù gì cô cân nhắc điều kiện các bên và cảm thấy khả thi mới làm như vậy. Tuy có phần mạo hiểm nhưng ít nhất cũng có tỷ lệ thành công nhất định. Dù thế nào giả như thất bại, bầy Hà Máu không đến, cô vẫn thừa dịp bầy cá mập bị máu hấp dẫn mang theo những người khác nhân cơ hội chạy trốn được.

Tiến có thể công lui có thể thủ, làm một trận là xong.

May mắn thay kết quả vẫn OK, phải biết hồi nãy cô lo lắng lắm, cứ ngỡ đã thất bại.

Nhổ cỏ tận gốc mới là cách đúng đắn để làm tiền.

A Điêu vừa ăn khoai tây chiên vừa lạnh lùng nhìn 100 ngàn con Hà Máu điên cuồng lao xuống nước bụp bụp bụp, đối đầu với đàn cá mập đang si mê máu Cá Voi Đá Ngầm dưới nước, sau đó… chém giết lẫn nhau chứ gì nữa.

Giết đến độ phe nhân loại có thể nhẹ nhõm thu thập tàn cuộc.

Tuy nhiên cô vẫn có điều bất mãn, tức giận trừng mắt với những người khác: “Mấy người cứ nhìn xem không thôi thế à? Không khôi phục linh năng? Chờ chúng nó làm xong thì ai sẽ đánh cái bọn thoi thóp rồi nhặt xác? Tính trông cậy vào người mang danh Vạn Phu trưởng như tôi tự mình làm?”

“Yếu hơn, không thông minh hơn tôi mà không biết cố gắng, quá đáng.”

Tất cả mọi người vừa bị trấn áp bởi sự nham hiểm và độc ác của cô: “...”

Được rồi, anh giai ơi, anh nói đúng, chúng tôi sẽ hồi phục ngay lập tức, chờ để đánh tụi đang thoi thóp rồi nhặt xác!

.....

Sự thật chứng minh càng là cùng tộc sẽ chém giết càng hung tàn.

Sự tàn bạo của các cuộc đấu tranh nội bộ giữa các phe cánh khác nhau trong nhân loại thường không nằm trong sử sách, bởi lẽ sẽ bị bên thắng xóa bỏ, các thế hệ sau nào hay tình hình chi tiết. Có điều cùng tộc tương tàn thường vì lợi ích tối cao của bản thân, dắt dây tới lòng tham.

Còn khác tộc giết nhau vì tự bảo vệ mình, một khi có bên không chết âu rất dễ làm hỏng việc.

Nhân loại có lịch sử nhân loại, ma quỷ có thứ của ma quỷ, bạn cứ xem bầy cá mập này đang triển khai chiến đấu thảm khốc với bọn Hà Máu là biết.

Bởi vì tần suất tấn công từ đầu của hai bên rất cao, lại toàn là chủng tộc ma quỷ có tính tình tương đối hung tàn khát máu, thế nên chưa đầy năm phút đã giết 90% quân số đối thủ. Thi thể không ngừng nổi lên mặt nước, con còn sống cũng máu me đầm đìa…

A Điêu ăn khoai tây chiên xong, đốt túi đựng trong lòng bàn tay.

“Xuống!”

Lần này một ngàn tu sĩ bay xuống không e dè... họ lao vào biển như rồng qua sông, thu hoạch tàn cuộc dễ như trở bàn tay!

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Có thể độc giả sẽ cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy A Điêu cứ làm tới làm lui mà toàn làm giàu thuận lợi, quá bu||. Nhưng tôi muốn nói rằng A Điêu rất giỏi lợi dụng điều kiện trong tay để mượn lực đánh lực, cho nên giỏi kiếm tiền hơn những người khác rất nhiều và đây cũng là con đường quật khởi của cọng cỏ: Trừ phi thuận buồm xuôi gió không ai ám sát, nếu không muốn quật khởi phải lội ngược dòng trên phạm vi lớn, bằng không sẽ chả thể chạy thoát khỏi quy mô và tốc độ ám sát của kẻ thù; như Dương Quá muốn quật khởi còn phải đứt lìa một cánh tay, Lâm Bình Chi phải tự thiến; thế nên mong mọi người sẽ hiểu. Tuy nhiên cô ấy vẫn luôn gặp phải tình huống khó giải quyết. Ví dụ như cá voi lớn và người bí ẩn A thiếu điều giế t chết sự tồn tại của cô và cô phải dựa hết vào sự lanh trí trong giờ phút đó để bảo vệ tính mạng. Tôi viết quyển sách này có khả năng sẽ đi theo con đường quật cường hoang dã lội ngược dòng. Đường đi có phần cuồng dại, không phải làm ruộng, không có cảnh nhẹ nhàng như thế. Tôi chỉ có thể điều khiển tiết tấu, nặng nhẹ chậm chạp làm cho các bạn thoải mái một chút. Cho nên nếu các bạn tạm thời thấy mệt mỏi thì có thể nghỉ ngơi mấy ngày rồi hẵng đọc tiếp, có điều ngày mai sẽ ra chương về tiêu hóa tài nguyên và làm kịch bản êm dịu bớt. Thật ra cứ mãi đánh nhau làm tôi cũng mệt, cứ phải ngồi tính số tài nguyên… Tôi dở môn toán lắm, tức ghê.

Còn nói về số lượng tài nguyên, tài nguyên mà cá nhân A Điêu có được rất đáng sợ, song so với những gia tộc hàng đầu nắm giữ quyền lợi xã hội và nhân lực thì cô còn xa mới bằng. Cơ sở để cô quật khởi nằm ở giới hạn cao nhất của tố chất và kỹ năng ghê gớm lấy được sau khi nâng cấp bồn cầu, đây mới là BUG, cũng thường được gọi là tỉ lệ sử dụng tài nguyên. Nếu không dù có nhiều tài nguyên hơn nữa cũng không tạo ra tốc độ tăng trưởng kh ủng bố như cô.

Những ý trên đây để bổ sung cho điều các bạn nghi ngờ về thiết lập của cuốn sách này, tránh làm mọi người đọc tồi thấy thiết lập bay dữ quá.