Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sau Khi Kết Hôn Cùng Đại Gia Che Dấu Thân Phận

Chương 14




Ngay đêm đó Tiểu Tranh đã ra thông báo chính thức.

Nửa giờ sau Kỷ Lê mới thấy tin này.

Bởi vì Kỷ Lê muốn xem phim cùng Thẩm Thuật Bạch, nên tuy đã mua chân gà, nhưng xem phim phải có khoai chiên cùng Coca mới được, vì thế cậu nhịn đau móc ra 30 đồng đưa cho Thẩm Thuật Bạch, bảo Thẩm Thuật Bạch đi mua Coca cùng khoai chiên.

Sau khi Thẩm Thuật Bạch ra ngoài, Kỷ Lê nhàm chán mở app Tiểu Tranh.

Vừa mở ra đã thấy thông báo chính thức do Tiểu Tranh mới đăng.

Tiểu Tranh Video: [Vì gần đây có blogger ẩm thực ID là Lê bị ngộ nhận là người của Tiểu Tranh, bằng thông báo này, chúng tôi xin tuyên bố blogger ẩm thực có ID là Lê chỉ là một trong những cư dân mạng bình thường của Tiểu Tranh Video, không phải đại diện của chúng tôi. Về lý do quảng bá là bởi vì lúc đó đúng lúc chúng tôi muốn đẩy mạnh kênh gà hầm nấm, video của bạn Lê đã xuất hiện đúng lúc nên chúng tôi đã cho một chút ưu tiên nho nhỏ, mà bạn Lê cũng không phụ sự chờ mong của chúng tôi, video đã mang lại hiệu quả rất tốt.]

Khu bình luận dưới mục Thông báo chính thức này đã có rất nhiều cư dân mạng bình luận.

[……..]

[Sao tự dưng lại có bài thanh minh kỳ cục thế nhỉ.]

[Bởi vì vừa lúc muốn PR chuyên mục gà hầm nấm nên tiện thể PR luôn cả video ấy hả?]

[Đại đại mà tôi thích hôm đó cũng up video gà hầm nấm, nhưng có được PR như thế đâu!]

[Tuyên bố này đã phủi sạch quan hệ với “Lê”, nhưng sao tôi cứ thấy thế nào ấy nhở?]

[Các bạn tin không? Dù sao thì tôi cũng không tin!]

[Lần sau trước khi ra chuyên mục mới có thể thông báo trước không? Tôi cũng muốn được tiện thể như vậy!]

[Xem ra tuy “Lê” không phải Tranh ba ba nhưng cũng có vẻ phi phú tức quý, hay là con trai của vị nào trong số lãnh đạo cấp cao của Tiểu Tranh nhở?]

[Cũng có thể, nhưng giờ bị lãnh đạo ra thông báo trực tiếp như này rồi, có lẽ video của “Lê” sau này sẽ không được PR nữa đâu.]

[Liệu “Lê” có phải là tình nhân của vị nào đó trong số lãnh đạo cấp cao không nhỉ?]

Mà ở bên kia vừa lúc có quản lý cấp trung của Tiểu Tranh mới bị khai trừ vì lý do giao dịch tình sắc cùng tham ô nhận hối lộ.

Việc này vốn Tiểu Tranh đã tự xử lý, không đưa ra tuyên bố, không hiểu sao vẫn bị cư dân mạng đánh hơi ra.

Một bình luận khác rep lại bình luận phía trên.

[Gấp gấp, hôm qua có một quản lý cấp trung của Tiểu Tranh đã bị sa thải, liệu có phải người này có quan hệ với “Lê” không? *link*]

Bình luận này còn đính kèm một đường link mà cư dân mạng này mò được.

Cư dân mạng nào còn giữ được lý trí thì còn ngồi chờ hóng, không giữ được lý trí thì bắt đầu chửi bới.

Đại diện Tiểu Tranh là người đầu tiên rep bình luận của cư dân mạng kia.

Tiểu Tranh video: [Người này không có quan hệ gì với “Lê”, vui lòng không tung tin đồn nhảm.]

Phía Tiểu Tranh trấn áp đám bình xịt một hồi mới đỡ. Nhưng cư dân mạng là thế, cứ hễ kiếm được lý do chửi ai là phải vui miệng chửi tới bến mới thôi.

Chỉ trong một thời gian ngắn, trang của Kỷ Lê toàn những bình luận tiêu cực.

……

[Đổi thân thể lấy tương tác cũng ngon lành đấy nhỉ!]

[Núi dựa đổ rồi đó, có biết không hả?]

[Bạn có thể dạy tôi cách trở nên vô liêm sỉ như bạn không?]

[Mày chỉ dám lộ tay là vì mặt mày thối lắm đúng không hả?]

[Dùng con điện thoại đồ cổ quay video mà cũng lọt được vào danh sách hot cơ à?]

[Nhìn mặt lão già nhăn nheo mà mày không thấy buồn nôn à?]

[Có phải mày thiếu tình lắm không?]

Lần đầu tiên Kỷ Lê cảm nhận được bạo lực mạng.

Đôi mi dài khẽ run lên, lòng cậu như nghẹn lại.

Cậu cầm điện thoại lên.

Lê: [Đổi thân thể cái gì? Có bản lĩnh sao cậu không đổi đi?]

Lê: [Tôi có bị giảm tương tác hay không thì không biết, nhưng cậu sớm muộn cũng bị giảm thôi.]

Lê: [Cậu không biết xấu hổ là bẩm sinh hay đã qua rèn luyện vậy?]

Lê: [Mặt cậu thối thì nghĩ mặt ai cũng thối à? Cần tôi giới thiệu bác sĩ cho không?]

Lê: [Dùng điện thoại đồ cổ quay video mà vẫn lọt top đó, có phải ghen tị muốn chết rồi không?]

Lê: [Nhìn cậu tôi liền thấy ghê tởm.]

Lê: [Cậu thèm khát tình yêu lắm à?]

……

Kỷ Lê rep từng bình luận một khiến cả đám kia đần ra.

Về cơ bản thì rất nhiều blogger sẽ không chủ động cãi nhau tay đôi, mà sẽ thuê thủy quân, họ không ngờ Kỷ Lê lại không như vậy, thế mà lại tự thân vận động.

Nhưng thân là bình xịt internet, họ chỉ cần phun là được rồi, nếu đương sự tự mình phun thì càng tốt, có thể chửi đến 18 đời tổ tông của đối phương, cần gì phải quan tâm logic, cứ chửi đi đã rồi tính.

Họ đắc ý gửi tin nhắn report.

Kết quả --- [tin nhắn không gửi được]

Lại còn nhận được thông báo từ phía Tiểu Tranh.

[Bởi vì tài khoản đã bị trừng phạt vĩnh viễn vì đăng nội dung bất hợp pháp, người dùng sẽ không thể đăng video và bình luận.]

Cả nhóm bình xịt đen mặt.

……

Chờ Thẩm Thuật Bạch ra ngoài mua đồ ăn vặt cho Kỷ Lê về, chỗ Kỷ Lê đã không còn bình xịt gì nữa.

Kỷ Lê cho rằng những lời mình nói quá lợi hại nên những bình xịt này không dám phun nữa nên khi nghe thấy tiếng mở cửa liền vui mừng lạch bạch chạy ra.

Thẩm Thuật Bạch còn đang đứng ngoài cửa đã thấy Kỷ Lê tự mình chạy tới.

Trước khi mở cửa, Thẩm Thuật Bạch đã cất điện thoại và tắt tin nhắn từ báo cáo của Vương đặc trợ rằng hắn đã kéo mấy người phun Kỷ Lê vào danh sách đen vĩnh viễn.

Kỷ Lê không đợi Thẩm Thuật Bạch vào cửa, mà giống như cầu khen ngợi kể cho Thẩm Thuật Bạch nghe chuyện phun cùng rep bình luận trên mạng.

“Anh thấy em lợi hại không, rep có mấy câu mà khiến họ im luôn rồi.”

Thẩm Thuật Bạch trông thấy những bình luận kia, mắt anh tối sầm lại.

Nhưng anh cố nén lại cảm xúc của mình, cười với Kỷ Lê: “Lợi hại lắm.”

Kỷ Lê được khen thì vui lắm.

Cậu đắc ý dào dạt nói với Thẩm Thuật Bạch: “Về sau nếu có người bắt nạt anh, cứ nói với em, em sẽ mắng cho họ im luôn.”

Ánh mắt Thẩm Thuật Bạch nhu hòa: “Ừ.”

Đây là lần đầu tiên Kỷ Lê nói những lời như vậy với người khác, và cũng là lần đầu tiên cậu mong ngóng người khác khen mình.

Tâm tình tốt một cách bất ngờ.

Mỗi khi tâm tình tốt, cậu lại muốn làm cái gì đó, cậu liền lùi lại nghĩ muốn cầm Coca giùm Thẩm Thuật Bạch. Mà không khéo là Thẩm Thuật Bạch thấy cậu lùi thì anh lại tiến về phía trước một bước để chuẩn bị đóng cửa, Kỷ Lê trượt tay một cái chạm vào một nơi khó nói.

Kỷ Lê: “…….”

Thẩm Thuật Bạch: “……..”

Không khí có chút yên tĩnh, đại não Kỷ Lê như ngừng lại. Hai tay cậu nóng rực, đột nhiên cậu rụt tay lại, động tác quá nhanh khiến cơ thể như sắp ngã xuống, Thẩm Thuật Bạch liền kéo cậu vào lòng.

Kỷ Lê sững sờ, ngẩng đầu nhìn Thẩm Thuật Bạch, ánh mắt Thẩm Thuật Bạch rực lửa, trong đôi mắt như có lốc xoáy hút Kỷ Lê vào…... nhịp tim của cậu chợt nhanh hơn.

Kỷ Lê phản ứng lại, cẩn thận đẩy Thẩm Thuật Bạch ra.

“Em, em giúp anh cầm Coca.” Kỷ Lê cúi đầu, vành tai đỏ lên, cậu vươn tay cầm lấy Coca trong tay Thẩm Thuật Bạch rồi bước vào phòng khách.

Cậu ngồi xuống tùy tiện mở một bộ phim.

Nhưng tâm tư lại không đặt ở đó.

Cậu cảm thấy Thẩm Thuật Bạch đang lại gần, bàn tay cầm điều khiển từ xa siết chặt lại.

Vị trí sofa bên cạnh lún xuống, Thẩm Thuật Bạch đã ngồi đến bên cậu.

Ghế sofa trong phòng khách chỉ lớn có vậy, hai người ngồi cạnh nhau, đùi chạm đùi, có chút nóng rực…..

“Khoai của em đây.” Thẩm Thuật Bạch xé gói khoai chiên và đưa cho Kỷ Lê.

Kỷ Lê cầm lấy khoai tây chiên, nhưng ánh mắt không dám nhìn Thẩm Thuật Bạch: "Vâng, vâng."

Cậu cúi đầu, im lặng ăn khoai chiên.

Tim đập như sấm.