Cố Sầm là một ngoại lệ của Kì Dương Bá phủ.
Kì Dương Bá và thế tử gia đều là người trầm mê thi thư, cũng muốn đem Cố Sầm theo con đường này.
Lại không ngờ rằng, hắn lại càng ngày càng lệch lạc, thi thư không ít đọc, nhưng chủ yếu đều học để tính sổ sách......
Mà đối với việc buôn bán của mình, Cố Sầm đã giấu dếm mọi người của Kì Dương Bá phủ, cho đến khi bị Diệp Mạch hãm hại phải ra tiền tuyến, mới đem việc buôn bán của mình nói cho người nhà.
Thế tử phi thấy hắn một hơi xuất ra vài cửa hiệu cho công chúa, lúc ấy còn đặc biệt khiếp sợ, "Ngươi có đủ bạc hay không? Mua nhiều cửa hàng như vậy đưa công chúa, nếu không đủ bạc thì nói với nương. Chỗ nương còn có chút tiền riêng, ngươi cầm dùng trước."
Nghe vậy, Cố Sầm lặng lẽ lấy ra một xấp khế đất khế ước mua bán nhà từ trong ngực, sau đó giao hết cho thế tử phi, "Nương, đây đều là cửa hiệu ở kinh thành, nếu lần này con không về được, các người thường xuyên đi xem nhé, dù sao thì con cũng đã bỏ ra rất nhiều công sức mới kiếm được......"
Cố Sầm còn đang nói không ngừng, cố gắng lay chuyển mẫu thân hắn, thế tử phi Kì Dương Bá phủ.
Nhưng...... lực chú ý của thế tử phi đã sớm bị những khế đất khế ước mua bán nhà này hấp dẫn, dời cái ghế, còn cầm giấy bút, phân loại và ghi chú những chỗ cần nhớ.
Cố Sầm: "......"
Hắn dường như không phải con ruột......
Thế tử phi lật đi lật lại ít nhất ba lần mới chắc chắn đây là sự thật, vui vẻ vỗ vai Cố Sầm: "Ngươi đứa nhỏ này, sớm biết rằng có thể kiếm nhiều tiền như vậy, ta còn sống eo hẹp làm cái gì? Cha ngươi mỗi lần muốn mua sách đều là bản đơn lẻ (sách chỉ còn một bản vì bị thất lạc) hoặc là danh sĩ sở trứ (người nổi tiếng viết), đều rất tốn kém. Sau bao nhiêu năm, ngay cả của hồi môn của ta cũng đã mất sạch."
"Nương...... Ngài còn nhớ con là người phải lên chiến trường không?" Cố Sầm hỏi một cách yếu ớt, một lần nữa cảm thán địa vị của mình ở trong nhà quá thấp!
Thế tử phi qua quýt xua tay, "Nhớ a, sao lại không nhớ chứ!"
Cố Sầm: "......"
Như thế hoàn toàn không giống nhớ chút nào.
Sau đó, Cố Sầm xuất chinh được mấy tháng, số lần Lâm Xu Nga đến Kì Dương Bá phủ nhiều lên, lúc đầu mọi người không quen lắm, cũng không biết làm sao để ở chung.
Nhưng thật ra Lâm Xu Nga cùng Cố Trăn quen biết từ trước, cho nên ở chung không có vấn đề gì.
Sau khi ý chỉ tứ hôn ban xuống, Cố Trăn liền cảm thấy Lâm Xu Nga chắc chắn sẽ trở thành tẩu tử (chị dâu) của nàng, nên suy nghĩ của nàng cũng không giống với những người khác.
Đến khi Cố Sầm chiến thắng trở về, liền phát hiện hắn hoàn toàn giống như người ngoài, không biết còn tưởng rằng Lâm Xu Nga mới là thân nữ nhi của Kì Dương Bá phủ...... Mà hắn là người ngoài muốn cưới nữ nhi nhà bọn họ làm vợ!
Cố Sầm đi tìm thế tử phi đòi lại khế ước mua bán nhà khế đất, không ngờ, thế tử phi điềm nhiên nói, "Khi nào ngươi thành thân, ta sẽ trả lại mấy thứ này cho ngươi. Hiện tại ngươi còn chưa thành thân, cũng không cần cho cấp cho gia đình, giữ những thứ này có ích lợi gì?"
Cố Sầm khóc không ra nước mắt, cuối cùng nói: "Nương giữ những thứ này, con lấy cái gì đi đặt mua sính lễ?"
Thế tử phi hai mắt sáng lên, đè lại cái hộp trong tay, trong hộp đựng chính là khế đất cùng khế ước mua bán nhà mà Cố Sầm đưa: "Ngươi nói muốn đi đặt mua sính lễ? Ngươi không bài xích hôn sự cùng Công Chúa? Sầm ca nhi, nương rất hiểu, nếu ngươi cảm thấy không thích hợp với Công Chúa, vậy thì nương cũng sẽ không ép ngươi......"
Khi nói chuyện, ánh mắt của thế tử phi đảo quanh trên chiếc hộp.
Cố Sầm bất đắc dĩ vén áo ngồi xuống, "Con xuất chinh mấy tháng nay, chuyện Công Chúa thường đến Kì Dương Bá phủ làm bạn với mọi người, con đều biết rồi. Lúc trước sở dĩ con bài xích là bởi vì con thực sự không hiểu Công Chúa."
"Hiện tại thì sao?" Thế tử phi ung dung hỏi.
"Công Chúa rất tốt, nhưng nàng là kim chi ngọc diệp, có nguyện ý gả cho Kì Dương Bá phủ hay không, nàng ấy vẫn là người định đoạt." Cố Sầm nói.
Thế tử phi nhướng mày, nháy mắt nhìn về phía phòng trong, sau đó giao chiếc hộp cho Cố Sầm: "Ta và cha ngươi đã nghĩ thông suốt. Ngươi muốn làm gì thì làm, dù sao tương lai ngươi cũng là chủ nhân của Kì Dương Bá phủ này. Công Chúa ở phòng bên trong, hôm nay nghe nói ngươi về đến, nàng sáng sớm đã tới đây."
Cố Sầm giữ chặt chiếc hộp, bút tích này...... phong cách hành sự...... hơi giống Diệp Mạch!
Cố Sầm cùng công chúa chân chính tâm đầu ý hợp, chính là trong thời điểm đón năm mới.
Vào buổi sáng của ngày đầu năm mới, trong cung phải cúng tế, cũng có bữa cơm đoàn viên, Kì Dương Bá phủ cũng thế.
Nhưng sau khi công chúa cúng tế xong ở trong cung, lại không tham gia cơm tất niên trong cung, mà lựa chọn đến Kì Dương Bá phủ.
Lúc mọi người Kì Dương Bá phủ vừa nhìn thấy nàng, có chút xuất thần, tuy nhiên ngay lập tức để lại không gian cho Cố Sầm cùng công chúa.
Cố Sầm nhìn công chúa cười khẽ, tự nhiên dắt tay nàng ra Bá phủ.
Đến khi trở về, công chúa mang theo đoàn viên phúc đăng, còn Cố Sầm mang theo rất nhiều hộp, tất cả đều là quà năm mới cho công chúa.
Ăn xong cơm tất niên, Cố Sầm, Cố Trăn cùng Cố Duyệt phải thức đêm, công chúa không muốn trở về.
Hàng năm ăn xong cơm tất niên, tất cả mọi người đều tự quay về cung điện của riêng mình, người hầu hạ rất nhiều, nhưng dù sao cũng cảm thấy cô đơn, không có người nói chuyện.
Công chúa sau cùng là ở Kì Dương Bá phủ trải qua năm mới, mà mọi người cũng không biết đêm nay đã xảy ra chuyện gì, dù sao mùng Một hồi cung, công chúa đã nói rằng cô ấy sẽ kết hôn với Cố Sầm.
Hoàng thượng hoàng hậu nhạc kiến kỳ thành (vui mừng nhìn thấy thành quả), ngay cả thái tử cũng cho rằng Cố Sầm đáng tin cậy, lập tức bảo lễ bộ chọn lựa ngày tốt để thành thân.
Trở lại cung điện của mình, công chúa lấy ra một xấp giấy từ trong tay áo, đúng là thứ lúc ấy Cố Sầm giao cho thế tử phi.
Nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, công chúa cười nhạo một tiếng, Cố Sầm thế nhưng còn đề phòng nàng sẽ cầm mấy thứ này chạy trốn, nói trước sẽ giáo một phần gia sản, sau đó sẽ giao hết phần còn lại khi nàng gả đến.
Vào đầu năm sau khi hai người thành hôn, Nhị hoàng tử Lâm Ngạn và quý phi cùng Trấn quốc tướng quân mưu phản, ba người bị trấn áp tại chỗ, Trấn quốc tướng quân bị xử tử, Nhị hoàng tử và quý phi bị bắt giữ.
Qua ba tháng sau, Hoàng Thượng băng hà, thái tử lên ngôi, quý phi tuẫn táng.
Sau khi thái tử đăng cơ, Lâm Ngạn trở thành thứ dân, bị giam cầm đến chết.
Công chúa Lâm Xu Nga, trở thành đương triều trưởng công chúa duy nhất!
Cuối năm, nữ nhi đầu lòng của Cố Sầm cùng Lâm Xu Nga chào đời, gọi là Cố Li, Cố Li từ nhỏ đã rất dính biểu ca Diệp Hồi, mỗi ngày đều theo sau hắn nơi nơi chơi đùa.
Qua hai năm, đứa bé thứ hai được sinh ra, gọi là Cố Thanh, Cố Thanh tuổi còn nhỏ đã bộc lộ thiên phú buôn bán, sau này kế thừa toàn bộ sinh ý (việc kinh doanh) của Cố Sầm.
Trước khi mạc danh kỳ diệu[1] được tứ hôn cùng công chúa, Cố Sầm chưa bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ có quan hệ cùng hoàng gia. Cho dù là định thân rồi, hắn vẫn cảm thấy mình cùng công chúa không tương lai, không có khả năng sẽ bên nhau lâu dài. Sau một thời gian, chuyện hòa thân qua rồi, hôn sự này sẽ có thể giải trừ.
[1] 莫名其妙 Hán Việt: MẠC DANH KỲ DIỆU không hiểu ra sao cả; không sao nói rõ được; quái lạ; ù ù cạc cạc
Sau khi thành thân, Cố Sầm cảm thấy chuyện thống khổ nhất mỗi ngày chính là phải thức dậy rời khỏi ôn nhu hương, mà chuyện hạnh phúc nhất mỗi ngày chính là có kiều thê ấu tử bên cạnh.
HOÀN