Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sau Khi Đòi Ly Hôn Mỹ Nhân Làm Tinh Cải Tà Quy Chính

Chương 333




A Hoa thật sự có lòng, biết cô mang thai không tiện đi lại, còn nhờ người mang đến cho cô món quà chu đáo như vậy. Trong gói đồ còn có một lá thư, trong thư A Hoa nói với cô, anh trai cô ấy đã kết hôn vào cuối năm ngoái, còn cô ấy, hiện đang làm việc trong xưởng chế biến da của trang trại, đôi giày này là do cô ấy tự làm. Qua lời kể của Nghiêm Thắng Lợi, Tô Ngọc Kiều cũng biết, trang trại Mặt Trời Đỏ hiện đã trở thành nơi cung cấp cố định cho quân đội, trang trại hiện đã mở thêm trại nuôi vịt, trại nuôi gà, chuyên cung cấp vật tư cho quân đội. Khi chiếc áo khoác cũng được cởi ra, mùa dể chịu nhất ở đây cũng đã đến. Tô Ngọc Kiều mang thai được hơn 7 tháng, bụng bự hơn, giờ cô đã không nhìn thấy chân mình nữa.

Tiếp theo là cô bắt đầu bị phù chân, phù tay, ban đêm chân bị chuột rút, giai đoạn cuối thai kỳ khó chịu nhất khiến cô thường xuyên mất ngủ vì cả người khó chịu vào nửa đêm. Nằm ngửa đè lên nội tạng khó chịu, khó thở, nằm nghiêng luôn cảm thấy bụng nặng trĩu cũng thấy khó chịu. Lục Kiêu ở bên cô cho đến bây giờ, tâm trạng cũng từ lúc đầu mong chờ đứa trẻ ra đời, đến đau lòng hối hận, rồi tự trách, đau lòng vì sự vất vả của cô, hối hận vì đã để cô mang thai một lần nữa, tự trách mình không thể san sẻ nỗi đau và sự khó chịu của cô.

Trong một lần đi khám thai cùng cô, Lục Kiêu mở lời hỏi bác sĩ:

"Chúng tôi chỉ định sinh thêm đứa này nữa thôi, bác sĩ, có cách nào để vợ tôi không mang thai nữa không?"

Bác sĩ ngạc nhiên nhìn bà bầu, lại nhìn người chồng nghiêm mặt bực không thể thay vợ mang thai, bác sĩ không nhịn được cười, do dự một chút mới nói:

"Có cách nhưng..."

Cách đơn giản nhất và cũng là cách lâu dài bền vững nhất, tất nhiên đó là thắt ống dẫn tinh, như vậy vừa không cần tránh thai, không cần dùng bcs, cũng không cần đặt vòng tránh thai, có thể tránh được việc mang thai ngoài ý muốn một cách tuyệt đối. Nhưng hiện nay rất nhiều gia đình sinh ba bốn đứa con vẫn còn thấy chưa đủ, nữ bác sĩ nhìn đơn khám bệnh của bà bầu ghi trên đó, đây hình như là đứa con thứ hai của họ.

"Nếu hai người đã cân nhắc kỹ rồi thì ở phân khu quân sự này cũng có thể làm tiểu phẫu."

Tô Ngọc Kiều cũng có chút ngạc nhiên khi Lục Kiêu đột nhiên đưa ra quyết định như vậy, nhưng người mang thai chịu tội là cô, bản thân cô cũng quyết định sau khi sinh đứa này cũng không sinh nữa, nếu anh chủ động đồng ý thắt ống dẫn tinh thì cô đương nhiên sẽ không phản đối. Lục Kiêu cúi đầu nhìn vợ, rồi nhìn bác sĩ nói:

"Chúng tôi đã cân nhắc kỹ rồi, bác sĩ xem sắp xếp thời gian nào có thể làm được".

Thời đại này, phẫu thuật thắt ống dẫn tinh vẫn chưa phổ biến, đàn ông đồng ý làm phẫu thuật này càng ít.

Cho nên ngày hôm đó Lục Kiêu quyết định phẫu thuật, trong khoa phụ sản đã truyền đi tin tức này rất nhanh. Nhưng bác sĩ khám thai cho vợ chồng Tô Ngọc Kiều lúc đó không tiết lộ thông tin của hai người, chỉ nói có một đôi vợ chồng thắm thiết yêu đương đến khám thai, người chồng không đành lòng để vợ chịu đau đớn của thai kỳ nữa, quyết định thắt ống dẫn tinh.

Trần Tiêu tự mình suy đoán ra người đó dựa vào Tô Ngọc Kiều vừa đi khám thai gần đây, lại hỏi thăm Tống Trường Tinh, Lục Kiêu đúng là có mấy ngày không tham gia tập luyện buổi sáng và huấn luyện thường ngày thì đoán ra. Cô lén đi hỏi Tô Ngọc Kiều, cô cười cười không phủ nhận cũng không phản bác.

Mặc dù chuyện này không phải chuyện gì mất mặt nhưng Tô Ngọc Kiều không muốn truyền chuyện riêng của mình ra ngoài, dù là tốt hay xấu, bởi vì đôi khi ngay cả chuyện tốt, truyền đi truyền lại cũng có thể biến thành câu chuyện khác. Nhưng cô vẫn rất tin tưởng vào nhân cách của Trần Tiêu, nên không phủ nhận.

Lúc này Trần Tiêu đã đoán ra sự thật từ nụ cười của cô, sau đó thì chìm vào suy tư. Về đến nhà, Trần Tiêu nhìn vào phòng ngủ, thấy Tống Trường Tinh đang ngồi trong phòng ngủ ngắm những bộ quần áo nhỏ chuẩn bị cho đứa trẻ mà cười ngây ngô, trong lòng cũng có một ý tưởng mơ hồ.

Tống Trường Tinh đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, rùng mình nhìn về phía vợ, cười kéo cô ấy vào lòng rồi chỉ những bộ quần áo nhỏ đang bày trên giường nói:"Tiêu Tiêu, anh nghe người ta nói quần áo trẻ con mặc đồ cũ sẽ thoải mái hơn, sau khi đứa lớn của chúng ta chào đời mặc một lần, vừa hay những bộ quần áo này có thể để lại cho em trai hoặc em gái mặc".

Trần Tiêu "ừ" một tiếng, không nói tốt hay không tốt.

Bên kia, Lục Kiêu sau khi đi giám sát huấn luyện thường ngày của chiến sĩ về đến nhà đã được vợ tiếp đón nồng nhiệt.