Lạc Ninh và Thời Ký nói chuyện với nhau không lâu, sau khi tiễn Thời Ký ra về, cô mới lên núi tìm Lâu Nhiễm Nhiễm. Lâu Nhiễm Nhiễm không phải là một người thích nhàn rỗi, hai người họ đi sâu vào núi hái quả dại.
Lạc Ninh hỏi thẳng: "Lúc nãy cô nói Thời Ký trông rất quen mắt, có nhớ ra giống ai không?".
Lâu Nhiễm Nhiễm mỉm cười và trả lời: "Tôi vừa về phòng suy nghĩ cẩn thận lại, rốt cuộc nghĩ ra rồi".
"Khuôn mặt của anh ta rất giống em gái của bà quả phụ giả", cô ấy nói tiếp.
Bởi vì Lạc Ninh vẫn luôn gọi người phụ nữ kia là bà quả phụ giả, cho nên cô ấy cũng bắt chước gọi theo.
Lạc Ninh sửng sốt, "Em gái của bà quả phụ giả?".
Lâu Nhiễm Nhiễm tiếp lời: "Bà quả phụ giả cũng là con cháu dòng chính, khi cha mẹ của bà ta còn sống, địa vị của họ trong tộc rất cao".
"Thật ra bà ta còn có một cô em gái nhỏ hơn mình hai tuổi, sau khi bà ta được chủ mẫu Lạc gia đón đi không bao lâu cũng cho người trở về đón em gái của bà ta đi cùng".
"Nghe nói sau khi em gái của bà ta trưởng thành đã rời khỏi hòn đảo và đi ra ngoài rồi, các trưởng lão Lâu gia không coi trọng cô em gái đó, cho nên cũng làm như không biết".
"Mấy năm sau đó, em gái của bà ta đột nhiên chạy về cầu xin gia tộc giúp đỡ, lúc đó tôi đã từng gặp mặt bà ấy cho nên mới có ấn tượng".
Từ nhỏ trí nhớ của Lâu Nhiễm Nhiễm đã rất tốt rồi, chỉ cần nhìn thấy một người một hai lần là có thể ghi nhớ hoàn toàn khuôn mặt của họ.
Lạc Ninh cũng khá bất ngờ, "Bà ấy muốn cầu xin điều gì?".
Lâu Nhiễm Nhiễm trả lời: "Hình như bà ấy có con với người ngoài, muốn đưa con trai về tộc để được che chở".
Lạc Ninh nhướng mày, "Lâu gia không quan tâm chuyện này sao?".
Lâu Nhiễm Nhiễm gật đầu, "Không quan tâm".
"Mấy dòng dõi phong thủy cổ này đều rất bài xích ngoại lai, bà ấy lấy một người đàn ông ngoài đảo, rồi một mình ôm con về, gia tộc cảm thấy bà ấy là một nỗi sỉ nhục cho nên đã đuổi bà ấy ra khỏi hòn đảo".
"Huống hồ gì bà ấy và chị gái còn lớn lên ở Lạc gia, Lâu gia càng không quan tâm tới họ, dù sao danh gia vọng tộc đều là những loại rất máu lạnh".
"Tuy rằng lúc ấy tôi còn nhỏ nhưng vẫn luôn cảm thấy khuôn mặt khóc lóc xin giúp đỡ của người phụ nữa đó có chút giả tạo, cho nên ấn tượng khá sâu".
"Nhưng đã rất nhiều năm rồi, không còn nghe thấy tin tức về bà ấy nữa", Lâu Nhiễm Nhiễm bổ sung một câu: "Phải rồi, anh Thời Ký kia rất có thể là con trai của bà ấy, tuổi tác khá phù hợp đấy".
"Mẹ của Thời Ký mất sớm, dựa theo hiểu biết của tôi về hoàn cảnh gia đình của cậu ấy thì cậu ấy rất có khả năng là con trai của người vừa được nhắc tới". Cô tiếp tục hỏi: "Bà ấy không tới nhờ bà quả phụ giả giúp đỡ sao?".
Lâu Nhiễm Nhiễm trả lời: "Cái này thì tôi cũng không biết, tóm lại lúc đó tôi cảm thấy bà ấy rất giả tạo, nói không chừng trong đó còn có chuyện gì không thể cho người khác biết nữa".
Lạc Ninh hỏi tiếp: "Tình cảm giữa hai chị em họ thế nào?".
Lâu Nhiễm Nhiễm nói: "Cái này thì tôi thật sự không rõ, dù sao tôi cũng chẳng thân với ai trong số họ, cho nên cũng không chú tới chuyện của họ".
"Nếu cô muốn biết tin tức gì về hai chị em họ, tôi có thể tìm hiểu giúp cô".
Lạc Ninh tươi cười và gật đầu: "Được, làm phiền cô vậy, tốt nhất là tìm thêm mấy tấm hình của hai chị em bà quả phụ giả tới đây".
Lạc Ninh vẫn luôn cảm thấy giữa mẹ của Thời Ký và bà quả phụ giả có bí mật gì đó, đây là một trong những manh mối quan trọng.
Lâu Nhiễm Nhiễm thờ ơ nói: "Không thành vấn đề, chuyện nhỏ như con thỏ".
--Editor: Autumnnolove—Hái quả dại về, Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm cùng nhau làm mứt trái cây. Buổi tối, Lạc Ninh nhận được điện thoại từ Lạc Trạch Thần. Anh ta nói rằng Dạ Mỹ Tâm bị liệt nửa người và đang điều trị tại bệnh viện, cả người thoạt nhìn cũng già hơn độ tuổi hai mươi của cô ta, sau đó dò hỏi Lạc Ninh xem có thể vạch trần việc làm của Dạ Mỹ Tâm hay không. Lạc Ninh bảo anh ta cứ thoải mái, tốt nhất là để cho tất cả mọi người trong giới nhà giàu đều biết. Vốn dĩ cô cũng muốn dụ rắn ra khỏi hang, hành động như thế chính là một cơ hội.
Lạc Trạch Thần hiểu ý Lạc Ninh, vì vậy thả tin tức ra ngoài. Anh ta còn quay lại Lạc gia ầm ĩ một trận, Lạc Trạch Vũ thậm chỉ còn chỉ thẳng mặt hai vợ chồng anh cả mắng tới máu chó đầy đầu. Ba của hai anh em họ đứng ra hòa giải, hai anh em họ cũng nhân cơ hội này để trút hết ân oán tồn đọng ngần ấy năm. Nhờ vậy mới biết được thì ra ba họ đã dung túng con trai cả hãm hại hai anh em họ, thế là lật mặt nhau tại chỗ luôn.
Sau đó hai anh em họ đăng weibo thông báo chủ động cắt đứt quan hệ ruột thịt với người nhà họ Lạc, cắt đứt quan hệ cha con với ba ruột. Hành động này khiến cả nhà Lạc gia đều phải sững sở, nhất là ba của hai anh em họ. Ông ta vẫn luôn cho rằng hai đứa con trai này nằm gọn trong lòng bàn tay ông ta rồi, nào ngờ lần này lại tính sai, cho nên vội vàng xúi giục vợ mình đi cứu vãn tình hình. Trước kia chỉ cần bà ta ra mặt, mọi chuyện đều trở nên êm đẹp, hai đứa con trai luôn luôn nhún nhường. Nhưng lần này cả hai đã quyết tâm, cuối cùng còn cắt đứt quan hệ với cả mẹ ruột. Điều này khiến ông ta càng thêm hoảng hốt.
Con trai cả tìm đến Dạ Mỹ Tâm và yêu cầu khống chế đầu óc của con trai thứ hai, chẳng là suy nghĩ cho công ty Lạc gia mà thôi, vì thế ông ta mới mắt nhắm mắt mở cho hành động của con trai cả. Ông ta cho rằng chỉ cần con trai thứ hai không chết là được, ai bảo Lạc Trạch Thần không nghe lời, ngoan ngoãn sáp nhập công ty riêng của nó vào công ty Lạc gia thì đã không có chuyện. Cũng thật sự không nghĩ tới lần này hai anh em Lạc Trạch Thần đã hạ quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ với họ. Sau đó ông ta điều tra được con trai út đi mời Lạc Ninh giúp con trai thứ hai gỡ bùa ngải, cho nên ông ta xúi giục vợ mình tìm chỗ khác để gây rối.
Hôm nay Lạc Ninh vừa mới quay xong một cảnh và đang ngồi nghỉ ngơi, người quản lý đoàn phim đi tới nói rằng có một quý bà tìm cô. Lạc Ninh ngẩn ra, nhưng vẫn đến gặp. Ngay sau đó, có một quý bà ăn mặc đẹp đẽ sang trọng bước tới, vừa nhìn thấy bà ta, Lạc Ninh lập tức đoán ra thân phận của bà ta rồi. Dáng vẻ của hai anh em Lạc Trạch Thần có vài phần tương tự quý bà này.
Lạc Ninh nhàn nhạt hỏi: "Cho hỏi tìm tôi có việc gì?".
Bà ta híp mắt không nói, sau đó đưa tay lên và bất ngờ muốn quăng lên mặt Lạc Ninh một cái tát để cô không kịp đề phòng. Lạc Ninh không ngờ bà cô này thế mà trực tiếp động tay động chân, nhưng phản ứng cũng rất nhanh nhạy, lập tức bắt được cánh tay bà ta.
Ánh mắt của cô sắc lạnh, "Bà cô này mới từ bệnh viện tâm thần chạy ra sao?".
Bà cô không ngờ phản ứng của Lạc Ninh lại nhanh nhạy như thế, cánh tay bị cô bóp chặt và không thể rút ra. Bà ta biến sắc, "Mày là con đàn bà lăng loàn, mày đâm thọt cho con trai tao và vị hôn thê của nó chia tay, còn đoạn tuyệt quan hệ với người nhà, tao phải đánh mày một trận".
Lời nói của bà ta chứa rất nhiều nội dung, nghe xong có vẻ như Lạc Ninh và con trai của bà ta qua lại với nhau, còn phá hoại gia đình của con trai bà ta. Sau đó đột nhiên có người lao lên chụp ảnh, rõ ràng là bà cô này có chuẩn bị trước khi đến đây.
Đám người đạo diễn Mạc đang quay phim cũng phải tạm ngừng, lập tức chạy ra. Lạc Ninh phát hiện lúc bà cô này không cuồng yêu thì đầu óc cũng sáng sủa, còn biết dùng dư luận để trả thù cô, nhưng bà cô này cũng quá coi thường cô rồi.
"Con trai của bà là ai? Tôi hoàn toàn không quen biết bà, cho nên tôi nghi ngờ bà là bệnh nhân tâm thần trốn khỏi bệnh viện tâm thần nào đó rồi chạy tới đây", Lạc Ninh vẫn siết chặt cánh tay bà ta.
Vẻ mặt bà cô tức giận, hừ một tiếng khinh miệt, "Con trai của tao là Lạc Trạch Thần và Lạc Trạch Vũ đó".
Con nhỏ này thế mà dám mắng bà ta là bệnh nhân lén trốn khỏi bệnh viện tâm thần, khiến bà ta tức giận vô cùng.
Lạc Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó bắt đầu nghiên cứu đánh giá bà cô, "Thì ra bà cô chính là người mẹ đã hợp mưu với con riêng của chồng, ép buộc kết hôn với đối tượng xem mắt và chung tay hại chết con trai ruột thịt của mình ư?".
"Thế giới này có quá nhiều điều kỳ thú, không ngờ hôm nay lại để cho tôi gặp được một lần".
"Nếu không nhờ có tôi giúp đỡ phá hỏng kế hoạch thì con trai đã bị bà cô hại chết rồi".
Vẻ mặt của Lạc Ninh vô cùng hiểu biết, nói: "Thế mà còn không biết xấu hổ chạy tới đây muốn đánh tôi à? Bà cô đang ngại con trai ruột không ngủm củ tỏi được cho nên tới trả thù kẻ cản đường như tôi sao?".