Từ khi bắt đầu ăn lẩu, các khách mời buông điện thoại xuống chưa được mấy lần.
Lúc này thấy ba người Diệp Lạc Dao đều nhìn chằm chằm vào điện thoại rồi phì cười, bọn họ nhạy bén nhận ra gì đó, lần lượt mở tài khoản weibo của Câu Sử.
Sau khi nhìn thấy tin weibo xin lỗi thanh minh của Tống Triết Hàm, Lê Tư Viễn dẫn đầu bật cười: "Tống Triết, đây cũng gọi là xin lỗi thanh minh?"
Đưa ra câu hỏi giống hắn còn có fans các nhà khác ở khu bình luận.
Fans: "Cái này cũng gọi là xin lỗi?"
Câu Sử một giây trả lời luôn: "Cậu nói thử xem tôi có nói xin lỗi chưa?"
Fans: "Đây gọi là xin lỗi gì chứ? Một chút cũng không chân thành."
Câu Sử: "Vậy để tôi xin lỗi lần nữa, xin lỗi ( phiên bản chân thành), hiện tại cậu đã cảm nhận được sự chân thành của tôi chưa?"
Fans nhà khác lại bị chọc tức đến phun máu lần nữa.
Tống Triết Hàm cậu trêu chọc người khác có vui không?!
Mà các cư dân mạng ăn dưa trái lại vui vẻ ha ha cười lớn, sau đó bắt đầu ở dưới phần trả lời điên cuồng @bạn tốt, thậm chí còn để lại lời nhắt bảo bọn họ mắt tàn nhẫn hơn chút nữa, bọn họ thật ra rất muốn học tinh túy phản công của Tống Triết Hàm, căn bản không quan tâm đến sự sống chết của fans các nhà khác.
Diệp Lạc Dao càng xem khóe miệng lại không áp chế xuống được.
Đoạn Hạo Nghiêm thì lại kinh hồn bạt vía, không nhịn được nói: "Tiểu Tống...... ừm, chẳng phải cậu ta vừa nhận điện thoại của người đại diện sao?"
Cái này cũng dám ngược gió gây án, Tống Triết Hàm thật sự quyết đình hoàn toàn thả bay bản thân sao?
(*) Ngược gió gây án 顶风作案: là việc liên tục duy trì tình trạng áp lực cao không khoan nhượng và trừng phạt tham nhũng, thời đại vẫn còn ồn ào, có người cho rằng vì đã điều tra và xử lý rất nhiều phần tử tham nhũng, năm mới sẽ thư giãn, nghỉ ngơi, có người cho rằng trừng phạt tham nhũng chỉ là chuyện đương nhiên, có gió thổi sẽ có điểm uốn.
Chu Tử Kiện có chút lo lắng.
Không phải lo lắng Tống Triết Hàm sẽ bị người đại diễn mắng, hắn càng lo Tống Triết Hàm vì vậy mà bị càng nhiều anti-fan ghi thù hơn, dù sao Tống Triết Hàm cũng chỉ mới ra mắt không lâu, nếu sau này cứ bị anti-fan quấn lấy sẽ gây ra ảnh hưởng khó tránh khỏi cho sự nghiệp của hắn.
Sau khi du dự một lát Chu Tử Kiện mở miệng nói: "Nếu không chúng ta đi thuyết phục thử, cũng không cần phải tranh cãi với cư dân mạng, rất mệt."
Diệp Lạc Dao vô cùng tán đồng mà gật đầu: "Rất mệt, còn phải gõ chữ trả lời cư dân mạng, còn không bằng để Tống Triết Hàm quay lại ngồi ở đây đọc bình luận rồi trả lời còn hơn, dù sao hiện tại chúng ta cũng đang phát sóng trực tiếp."
Lời vừa dứt, trường quay lại lần nữa chìm trong yên lặng.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi trên người Diệp Lạc Dao.
Cư dân mạng ăn dưa đang xem trực tiếp lập tức càng thêm sục sôi:
"Đợi đã, Diệp Lạc Dao! Nếu không cậu nghe thử rốt cuộc cậu đã nói cái gì?"
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha trời ạ, Diệp Lạc Dao, cậu quả nhiên là người ham ăn dưa! Loại chuyện đọc bình luận này mà cậu cũng nghĩ ra được!"
"Nói chứ, tôi thật sự tương đối muốn xem Tống Triết Hàm đọc bình luận!"
"Lầu trên, cậu xác định muốn xem Tống Triết Hàm đọc bình luận mà không phải xem cậu ta phản công fans?"
"Khụ khụ khụ khụ, cho chúng tôi chút mặt mũi đi, sự thật là bạn tôi muốn xem Tống Triết Hàm phản công!"
Làn đạn tràn đầy tiếng ha ha ha ha, bầu không khí tại hiện trường vẫn trầm mặc như cũ.
Diệp Lạc Dao chớp chớp mắt, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia kinh hoàng.
【 Chẳng lẽ mình vừa không cẩn thận đem những gì trong lòng nói ra? 】
Hoắc Yến đưa tay che mặt, có chút đau đầu.
Mặc dù đề nghị này của Diệp Lạc Dao khá tốt, Hoắc Yến xác thật cũng rất muốn xem náo nhiệt nhưng mấy lời này chúng ta nói trong lòng là được rồi! Diệp Lạc Dao, sao em lại không cẩn thận nói ra vậy hả?!
Cái này để hắn hạ bậc thang cho Diệp Lạc Dao thế nào?
Hoắc Yến thật sự đau đầu.
Tần Diệu cũng không nói lên lời.
Nhưng mà sau khi suy nghĩ hai giây, hắn nói tiếp không để bầu không khí trở nên trầm lặng: "Lạc Dao nói cũng xem như là một biện pháp tốt, làm như vậy Tống Triết Hàm cũng có thể trả lời câu hỏi của cư dân mạng nhanh hơn, nhưng mà vẫn phải hỏi ý kiến của Tống Triết Hàm trước."
Mặc dù Tần Diệu cảm thấy Tống Triết Hàm chắc chắn sẽ không từ chối.
Dù sao Tống Triết Hàm giống Diệp Lạc Dao, đều là người thích xem náo nhiệt, vô luận là náo nhiệt của mình hay là náo nhiệt của người khác, bọn họ đều có thể xem đến nghiêm túc.
Diệp Lạc Dao tức khắc rất cảm động mà nhìn về phía Tần Diệu:
【 Tần tổng! Thật sự vô cùng cảm ơn anh! Anh quả nhiên là một người tốt! 】
Sau đó Diệp Lạc Dao lại nghĩ đến cái gì:
【 Nhưng mà Tần tổng, nếu anh mở miệng nói Tống Triết Hàm quay lại đọc bình luận, hắn chắc chắn sẽ không từ chối. 】
【 Nhưng Tần tổng anh thật sự không lo lắng cho chương trình của anh à! Lực công kích đó của Tống Triết Hàm......... hừm! 】
Tần Diệu hai mắt nhắm lại.
Đây cũng không phải là chuyện hắn lo lắng là có thể giải quyết được.
Nếu mọi chuyện đều đã xảy ra cả rồi, chi bằng cứ để nó diễn ra tự nhiên hơn.
Hơn nữa Tần Diệu thật sự cảm thấy hiện tại như vậy cũng khá tốt, tổ chương trình bọn họ vẫn chưa làm gì, không tốn tiền mua hotsearch, càng không tốn tiền để mua vị trí đề cử, đã có thể khiến nhiệt độ phòng phát sóng của tổ chương trình bọn họ liên tục thống trị vị trí đầu tiên ở bảng xếp hạng.
Nếu đổi thành chương trình khác, có lẽ đến nghĩ cũng không dám nghĩ.
Điều duy nhất cần chuẩn bị chính là đội ngũ quan hệ công chúng.
Hiện tại đạo diễn cũng hiểu tài khoản phụ của Tống Triết Hàm chính là Câu Sử, bọn họ khẳng định sẽ chuẩn bị trước, không cần phải quá lo lắng.
Tần Diệu nghĩ thông nhưng các khách mời có mặt vẫn chưa nghĩ thông.
Tống Triết Hàm là người như thế nào, cho dù trước đó bọn họ không hiểu thì hôm nay bọn họ cũng đã hiểu.
Cậu nói Tống Triết Hàm quay lại trực tiếp trả lời cư dân mạng, sao cậu không nói thẳng là cậu muốn xem Tống Triết Hàm phản công cư dân mạng thẳng mặt đi!
Đây chẳng phải là Diệp Lạc Dao rõ ràng muốn xem náo nhiệt trực tiếp sao?
Kết quả Tần Diệu không chỉ không từ chối lời đề nghị của Diệp Lạc Dao, vậy mà còn nói lời đề nghị của Diệp Lạc Dao là một cách hay!
Tần tổng, rốt cuộc anh nghĩ gì vậy?
Lúc này cư dân mạng đang xem trực tiếp càng thêm không nhịn được:
"Tần Diệu...... Anh bảo tôi nên nói gì đây? Anh sủng cậu ấy!"
"Nói chứ, cô đừng nói, ngay từ số đầu tiên khi Diệu ca nói Diệp Lạc Dao là em trai của bạn ảnh, Diệu ca của chúng ta đã rất săn sóc Diệp Lạc Dao rồi! Nhưng anh ruột Hoắc Yến của Diệp Lạc Dao không phải đang ngồi ở đây sao! Cần Tần Diệu chống lưng cho Diệp Lạc Dao à!"
"Ha ha ha ha ha tôi trái lại không cảm thấy Tần Diệu đang chống lưng cho Diệp Lạc Dao, có khả năng Tần Diệu cũng chỉ đơn thuần muốn ăn dưa thôi?"
"Ừm ừm ừm, tôi cũng cảm thấy như vậy! Dù sao Tống Triết Hàm nói vừa hấp dẫn vừa thú vị!"
Tần Diệu đã lên tiếng, Lê Tư Viễn lại là người xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, lập tức đứng dậy, tự xung phong nói: "Vậy tôi đi gọi Tống Triết Hàm quay lại!"
Nói xong dưới sự chú ý của quần chúng hắn đi về phía Tống Triết Hàm.
Lưu Nghiên nhìn Lê Tư Viễn ra khỏi ống kính, do dự hỏi: "Tống Triết Hàm sẽ quay lại chứ?"
Diệp Lạc Dao gật đầu, lần này rất cẩn thận mà không mở miệng.
【 Khẳng định có, dù sao chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi, Câu Sử đã trả lời bình luận của mấy cư dân mạng. 】
【 Gõ chứ rất mệt, có thể trực tiếp phản biện với cư dân mạng, Câu Sử sao có khả năng sẽ bỏ qua cơ hội này? 】
Quả nhiên, chưa đến hai phút, quần chúng liền thấy Tống Triết Hàm cùng Lê Tư Viễn đi về phía bên này.
Trên mặt Tống Triết Hàm thậm chí còn mang theo một nụ cười, đi qua ngồi xuống bên cạnh Diệp Lạc Dao, không chút khách khí nói: "Chính em muốn nghe anh đọc bình luận?"
Diệp Lạc Dao: "......."
"Đúng." Diệp Lạc Dao căng da đầu trả lời, dù sao vừa rồi cậu cũng đã nói lời trong lòng ra, lúc này còn cần phủ nhận cái gì nữa?!
Tống Triết Hàm cười nhẹ một tiếng: "Được, dù sao mọi người cũng có thể giúp tôi phân xử, xem tôi nói đúng hay không."
Diệp Lạc Dao dẫn đầu lên tiếng: "Có thể, không vấn đề!"
Tần Diệu xoay đầu nhìn Hoắc Yến.
Hoắc Yến vội đưa tay che mặt.
Bỏ đi bỏ đi.
Chuyện đã phát triển đến trình độ này rồi, hắn còn có thể ngăn cản Diệp Lạc Dao không được phân xử sao?
Kệ Diệp Lạc Dao đi, dù trời có sập thì nhà bọn họ cũng có thể chống đỡ cho cậu.
Cư dân mạng ăn dưa xem trực tiếp nhìn đến đây thật sự không nhịn được.
"Được được được, Diệp Lạc Dao, chị quả nhiên không nhìn nhầm, cậu chính là một người biết tận hưởng!"
"Còn là giả à? Các cô vĩnh viễn có thể tin tưởng Dưa King của chúng ta!"
"Mau lên mau lên, chị muốn xem đọc bình luận!"
"Quả nhiên, tống nghệ 《 Cùng nhau đi du lịch 》 của các người chính là một quả bom lớn(*) vào ngày ghi hình, ngày cuối cùng ghi hình có thêm một quả dưa lớn! Có mở có kết, tuyệt không lừa dối!"
(*) Nguyên văn — 王炸: một từ thông dụng trên Internet, mô tả những điều được giấu kín cho đến cuối cùng và mang đến cho mọi người những tin tức chấn động.
Tống Triết Hàm chưa từng tắt màn hình điện thoại, thậm chí vừa rồi khi Lê Tư Viễn tới tìm hắn, hắn còn đang đối chọi với fans nhà khác ở khu bình luận.
Thấy Diệp Lạc Dao gật đầu, Tống Triết Hầm cầm điện thoại, tìm đến giao diện vừa rồi: "Được, vậy tôi sẽ trả lời ở đây, cư dân mạng này nói 'Từ lâu đã cảm thấy Tống Triết Hàm không phải là thứ tốt lành gì, cậu xem, chẳng phải hắn đã lật xe rồi sao?'."
Lúc này Tống Triết Hàm hơi nhướng mày, thậm chí còn cười: "Vừa rồi bấm vào trang chủ của bé fan này xem thử, tôi cảm thấy, so với đầu tường của cậu thật sự đáng hổ thẹn, dù sao đầu tường của cậu đến thuốc lá uống rượu cũng lén làm, mỗi lần tụ tập nhất định phải giả non nớt, so ra thì tôi thật sự xem như là người tốt."
Diệp Lạc Dao vội vươn cái cổ dài qua xem: "Đầu tường của cổ là ai?"
Tống Triết Hàm hào phóng giơ điện thoại cho Diệp Lạc Dao xem.
Diệp Lạc Dao nhìn một cái liền đưa tay che môi.
【 Thì ra là hắn, khoảng thời gian trước chẳng phải hắn vừa bị lộ tin hẹn hò với mấy người đẹp ở câu lạc bộ sao! 】
【 Nhưng mà chuyện này bị leak một khoảng thời gian rồi, hắn vậy mà còn có fan. 】
Diệp Lạc Dao có thể trực tiếp duỗi đầu xem điện thoại của Tống Triết Hàm, nhưng cư dân mạng và khán giả không tốt số như vậy.
Nhưng vấn đề này căn bản không làm khó được cư dân mạng ăn dưa, cư dân mạng có điều kiện lần lượt cầm thiết bị thứ hai của mình ra, các cư dân mạng không có điều kiện thì chia màn hình, một mặt là giao diện trực tiếp, một bên là trang chủ weibo của Câu Sử.
Weibo Câu Sử đang quang minh chính đại ở ngay đây, tất cả bình luận vừa nhìn liền biết ngay.
Cư dân mạng không mất nhiều thời gian tìm đến bình luận mà Tống Triết Hàm đọc, bọn họ nhanh chóng bấm vào trang chủ của cư dân mạng, vừa nhìn cư dân mạng đều cười:
"Không, anh trai nhà các cô không phải đã bị vật chết rồi à? Tôi nhớ hình như bởi vì chuyện này bị leak nên mấy đại ngôn của hắn đều bị loại bỏ rồi à? Hiện tại cũng đã bị trong giới phong sát rồi đúng không?"
"Em gái nghe chị khuyên một câu, loại nghệ sĩ này thật sự không đáng."
"Đúng, như Câu Sử đã nói, đầu tường của cậu thật sự không bằng Câu Sử!"
Cư dân mạng ăn dưa giọng điệu bình tĩnh ôn hòa, dùng sự thật để giải thích vấn đề trong phần bình luận, còn nhiệt tình đưa ra góp ý chân thành từ nội tâm.
Kết quả không ngờ, mấy phút sau thấy cư dân mạng đã xóa bình luận của mình.
Các cư dân mạng ăn dưa lập tức vui vẻ:
"Này, sao lại xóa bình luận rồi?!"
"Nhưng đề nghị này của tôi thật sự là từ chân tâm! Chị em, cậu nghe chúng tôi khuyên mau đổi sang làm fan của nghệ sĩ khác đi!"
"Đúng đúng!"
Tống Triết Hàm vẫn đang tiếp tục đọc bình luận, người tận hưởng thích ăn dưa cũng chạy theo hai hướng.
Đối với những người công kích Tống Triết Hàm có nhân phẩm bại hoại, Tống Triết Hàm hợp tình hợp lý trả lời: "Con người tôi chính là như vậy, tố chất không rõ ràng gặp mạnh ắt sẽ mạnh."
Người nhục mạ Tống Triết Hàm quay sang công kích cơ thể, Tống Triết Hàm ngay tại chỗ công kích lại, hơn nữa thuận tiện báo cáo xóa bình luận của fan đó, sau đó còn không quên bổ một đao: "Xong rồi, tôi hiện tại cấm ngôn không mắng được tôi, nghẹn muốn chết rồi đúng không?"
Mấy fans này thiếu chút nữa ngất đi vì tức giận.
Mà cư dân mạng ăn dưa cười không ngừng.
Ban đầu, trong khu bình luận của Câu Sử còn có không ít fans của mấy nghệ sĩ khác dậm chân phẫn nộ, nhưng dần dần về sau, những âm thanh này toàn bộ đều biến mất.
Không phải vì fans của những nghệ sĩ khác không muốn công kích Tống Triết Hàm nữa, mà tâm lý của Tống Triết Hàm thật sự quá mạnh mẽ!
Tống Triết Hàm cùng lúc bị nhiều người công kích như vậy, hắn không chỉ không bị phá vỡ phòng thủ, thậm chí còn lưu lại mấy tin hay dùng công kích fans hắn để bồi thường!
Nhóm fans này đã sớm không còn vẻ hung hăng kiêu ngạo như ban đầu, thậm chí còn có một số fans không nhịn được để lại câu nói:
"Tôi đột nhiên cảm thấy, Tống Triết Hàm nói cũng có lý. Dù sao ruồi bọ không đậu vào quả trứng không nứt."
Tống Triết Hàm nhìn thấy bình luận này, trực tiếp cười nói: "Đúng, cậu thấy tôi mắng Diệp Lạc Dao bao giờ chưa? Cậu ấy vừa thẳng thắn lại thành thật."
Diệp Lạc Dao: "......"
【 Không cần lôi em ra làm ví dụ đâu! 】
Ở một bên, Tần Diệu Hoắc Yến ở trong lòng OS: Hiện tại em hiểu được cảm giác bị người lôi ra làm ví dụ rồi đúng không!
Khi càng lúc càng có nhiều fans nhà khác bị phá phòng ngự, khu bình luận của Câu Sự dần dần bị cư dân mạng ăn dưa chiếm giữ:
Bấm vào một bình luận: "Câu Sử, hỏi cậu một vấn đề, cậu cảm thấy tôi đẹp hay là bạn tôi đẹp?"
Bình luận thậm chí còn cẩn thận đính kèm hai tấm ảnh.
Tống Triết Hàm nhận xét sắc bén: "Đều xấu, người tiếp theo."
Cư dân mạng kích động: "Oa, không hổ là Câu Sử lão sư! Bị cậu nói như vậy tôi cảm thấy cả người đều thoải mái hơn rồi, cảm ơn Câu Sử lão sư!"
Cư dân mạng khác:
"Ha ha ha ha ha ha ha ha."
"Đệt, cậu đừng cho cậu ta mắng nữa!"
"Cứu, tôi thật sự không chịu nổi các cô!"
Hương gió của khu bình luận dần chạy theo phương phướng không thể kiểm soát, các khách mời cũng phát hiện ra điểm này.
Chu Tử Kiện kinh ngạc nói: "Không có ai mắng cậu nữa?"
Tống Triết Hàm liếc hắn: "Anh hình như rất thất vọng?"
Chu Tử Kiện vội xua tay: "Không có, tôi không có ý này."
Lê Tư Viễn cũng rất cảm khái mà lướt phần bình luận: "Không ngờ tới đọc bình luận ngược lại sẽ xoay chuyển dư luận cho cậu, vậy có phải tôi cũng có thể ——."
Diệp Lạc Dao không thèm nghĩ:
【 Đừng nghĩ nữa, anh không học được đâu. 】
【 Năng lực lưỡi độc này của Tống Triết Hàm cực kỳ hiếm có! 】
Tống Triết Hàm cũng không chút lưu tình: "Kiểu cáu gắt như cậu vẫn nên thôi đi, tôi lo cậu chưa xì hơi đã ném vỡ màn hình của mình rồi."
Diệp Lạc Dao: "Phụt."
【 Trúng trọng tâm, nói trúng tim đen. 】
Lê Tư Viễn dời tầm mắt sang nhìn Diệp Lạc Dao, cau mày: "Anh cũng không phải người kém cỏi như vậy đúng không?"
Tống Triết Hàm liếc hắn một cái nói: "Xem đi, tôi nói vậy mà đã tức giận rồi."
Lê Tư Viễn: "......"
Mẹ nó, tức quá.
Đến 10 giờ tối, đã một giờ trôi qua kể từ khi Tống Triết Hàm đăng bài xin lỗi lên weibo, phong cách ở khu bình luận của bài đăng weibo này hoàn toàn đảo ngược.
Bình luận hot đầu tiên là cư dân mạng vừa bị Tống Triết Hàm mắng sảng, hiện tại phía dưới toàn là bình luận trả lời của các cư dân mạng ăn dưa khác:
"Thật không ngờ cậu lại là loại biến thái này!"
"Thì ra là vậy, vô cùng cảm ơn, tôi rốt cuộc cũng hiểu tại sao tôi thích Tống Triết Hàm rồi!"
"? Tôi nói các cô đừng nói quá chuẩn mà!"
Mà càng nhiều những bình luận hot khác đang cảm khái:
"Xin hãy ban cho tôi một cái miệng y như Tống Triết Hàm!"
"Tống Triết Hàm, người phát ngôn mới của tui trong giới giải trí."
"Lần sau mắng người tôi sẽ lướt xem weibo của Câu Sử đại nhân."
Lúc này fans của Tống Triết Hàm đã hồi phục tinh thần để lại lời nhắn:
"Câu Sử yên tâm, có chuyện tự mình xử!"
Cư dân mạng thấy vậy quả thật không nhịn được cười:
"Cho nên fans các cô nhanh như vậy đã tiếp nhận nhân thiết mới của Tống Triết Hàm rồi à?"
Fans Tống Triết Hàm trả lời: "Cô không thấy bọn tui gọi ảnh là Câu Sử sao? Từ giờ trở đi tui sẽ nói với người ngoài giới tui là fan của Tống Triết Hàm, ở trong giới, tui chính là fan của Câu Sử."
Quần chúng cười càng thêm vui vẻ.
Fans các cô đang phân biệt Tống Triết Hàm và Câu Sử à?
Nhưng Tống Triết Hàm không nhất định sẽ để fans các cô như ý nguyện!
Lúc này, fans Tống Triết Hàm biểu thị: "Không sao, trong trái tim bọn tôi cũng mạnh mẽ như Câu Sử lão sư, fans theo chính thủ, có chuyện Câu Sử sẽ gánh vác thay bọn tui trước!"
Đám người ăn dưa lập tức cười điên.
Đêm đó kết thúc ghi hình, Tống Triết Hàm thậm chí có thêm hơn hai mươi vạn fans, hơn nữa số fans còn liên tục tăng lên không ngừng.
Đối với chuyện này, các khách mời vừa thở phào, đồng thời cũng yên tâm.
Dù sao Tống Triết Hàm thật sự là một người khá tốt, mọi người đều không muốn không thấy hắn vào kỳ sau.
Diệp Lạc Dao cũng rất yên tâm với vấn đề này.
【 Chương trình này của chúng ta, nếu thiếu Tống Triết Hàm, niềm vui có lẽ sẽ giảm đi một nửa. 】
Sau khi kết thúc ghi hình, các khách mời có thể tự mình rời đi.
Đương nhiên nếu không muốn rời đi trong đêm cũng có thể ở lại trong lều bạt nghỉ ngơi một bên, sáng ngày hôm sau sẽ xuất phát.
Diệp Lạc Dao không về nhà vội, lịch trình của cậu đặc biệt lỏng lẻo, gần đây Hoắc Yến cũng đang trong thời kỳ nghỉ ngơi cho nên hai anh em quyết định ngủ lại trong lều một đêm.
Vừa tắm xong quay về lều bạt, Diệp Lạc Dao đụng phải Tống Triết Hàm ở cửa lều.
"Không phải anh sắp đi sao?" Diệp Lạc Dao kinh ngạc hỏi.
Tống Triết Hàm gật đầu: "Ừm, chẳng phải đợi em về nói cảm ơn với em sao?"
Diệp Lạc Dao mở to mắt: A?
【 Nói cảm ơn với mình? Tại sao? 】
【 Cảm ơn em đưa ra ý kiến đọc bình luận? 】
Thấy vẻ mặt mông lung của Diệp Lạc Dao, Tống Triết Hàm cũng không ngạc nhiên, hắn thoải mái mỉm cười, mới lên tiếng nói: "Nói chung, vô cùng cảm ơn em, anh đi trước, kỳ sau gặp lại."
Nói xong, Tống Triết hàm xoay người đi về phía chiếc xe đậu cách đó không xa.
Diệp Lạc Dao càng thêm nghi hoặc, nhưng lúc này không có ai có thể giải thích cho cậu, cậu suy nghĩ một lát chỉ có thể đem lực chú ý về nguyên nhân Tống Triết Hàm cảm ơn cậu lên vấn đề này.
Dù sao nếu không có Diệp Lạc Dao đưa ra đề nghị đọc bình luận này, có lẽ dư luận trên mạng sẽ mất một khoảng thời gian mới đảo ngược được.
Sau khi nghĩ thông, Diệp Lạc Dao cũng không nghĩ nhiều nữa.
Không ít khách mới đều có lịch trình khác, cuối cùng toàn bộ khu cắm trại chỉ còn lại bốn người Chu Tử Kiện Văn Tương Nguyệt và Diệp Lạc Dao Hoắc Yến.
Lịch trình hôm nay của tổ chương trình không dày, sau khi chờ những khách mời khác lần lượt rời đi, bốn người lại hẹn nhau đi dạo xung quanh, nói chuyện đến tận khuya mới về ngủ.
Sáng ngày hôm sau, Diệp Lạc Dao bị Hoắc Yến kéo ra khỏi túi ngủ.
Chu Tử Kiện nghe thấy tiếng động, không khỏi nhìn sang, vừa nhìn liền cười: "Trước đây sao chưa từng thấy Lạc Dao dậy khó khăn như vậy?"
Diệp Lạc Dao ngủ đến nửa tỉnh nửa mê, trả lời: "Trước đây phải ghi hình chương trình...... hôm nay không phải không cần ghi hình sao?"
"Không cần ghi hình nhưng phải về nhà!" Hoắc Yến nâng cao âm lượng.
Diệp Lạc Dao cố gắng làm mình tỉnh táo: "Em biết rồi em biết rồi, anh hai anh nhỏ giọng chút, quá ồn ——."
"Anh không lớn giọng chút em có khả năng dậy à?" Hoắc Yến vô ngữ: "Thật muốn chụp bộ dáng này lại rồi gửi cho fans em xem."
Diệp Lạc Dao buồn ngủ đến mức thật sự không có sức đấu võ mồm với Hoắc Yến, mơ mơ màng màng mặc quần áo rửa mặt xong liền lên xe cùng Hoắc Yến.
Bọn họ cách sân bay nửa ngày lái xe, Diệp Lạc Dao ngủ suốt một đường.
Cho đến khi trước khi lên máy bay mới hoàn toàn tỉnh lại.
Trước khi hạ cánh, Diệp Lạc Dao đột nhiên nghĩ tới cái gì hỏi Hoắc Yến: "Anh hai, lát nữa anh về nhà không!"
Hoắc Yến lắc đầu: "Không về."
Hoắc Yến bình thường có rất nhiều nhiệm vụ quay phim, cho nên chủ yếu là ở lại căn nhà bên ngoài của mình, trừ khi đang nghỉ lễ hoặc nghỉ định kỳ mới quay về nhà ở một thời gian.
Nói đến đây, Hoắc Yến nói: "Em cũng nên ra ngoài mua nhà đi? Em vừa ra mắt chắc chắn ít công bố, nhưng sau này khẳng định sẽ nhiều hơn, nếu không mua một căn ở tiểu khu anh đang ở?"
Diệp Lạc Dao chớp mắt: "Anh hai muốn mua cho em à?"
Hoắc Yến: "...... Anh có thể tài trợ 50%, còn lại em đi tìm anh cả đi!"
Căn nhà hắn đang ở bên ngoài cũng là bản thân hắn dùng tiền lương của mình để mua.
Nam nhân của Hoắc gia phải học cách tự lập, ngay cả Diệp Lạc Dao cũng không ngoại lệ!
Diệp Lạc Dao hê hê cười: "Cảm ơn anh hai! Anh hai tốt nhất!"
【 Nhưng mà mình hiện tại vẫn không chuyển đi vội, đặc biệt là khi chuyện tiểu thanh mai của ba Hoắc vẫn chưa được giải quyết, nếu mình chuyển đi trước, lỡ như ba Hoắc tình cờ đưa tiểu thanh mai về thì sao? 】
【 A! Nói đến tiểu thanh mai mình lại nhớ ra! Lần trước chẳng phải chuyện mình quên mất khi đến Dương gia chính là tiểu thanh mai sao? Tại sao khi đó mình không gặp được tiểu thanh mai ở trong bữa tiệc vậy nhỉ? 】
Hoắc Yến vốn định nhắm mắt lần nữa, nghe thấy câu này của Diệp Lạc Dao lập tức mở trừng mắt.
Đúng vậy, trước khi đi có nghe Diệp Lạc Dao nhắc đến chuyện này, nhưng trong bữa tiệc hình như bọn họ không nhìn thấy tiểu thanh mai nữ sĩ trong truyền thuyết.
Chẳng lẽ ——
【 Mình xem thử thời gian....... 】
Diệp Lạc Dao mở bản ghi nhớ, mắt tức khắc mở to: 【 Gần nhất rồi! Vậy mình phải nhanh về nhà, tiểu thanh mai chẳng lẽ đã được đưa về nhà mình rồi? 】
Hoắc Yến nghe đến đây chợt trừng lớn hai mắt: "Quên đi, anh vẫn nên quay về với em."
Diệp Lạc Dao: "Hửm?"
【 Sao lại đổi ý rồi? 】
Hoắc Yến nhắm mắt lại lần nữa.
Quay về hay không không quan trọng, quay về nhà ăn dưa mới là quan trọng nhất!
Hơn nữa hắn cũng rất tò mò, rốt cuộc là tiểu thanh mai nào có thể khiến cảm tình của ba mẹ hắn tan vỡ?
Không tin.
Trừ phi hắn tận mắt nhìn thấy.
Hoắc Yến trong lòng mỹ mãn.
Sau khi hạ cánh, Hoắc Yến cùng Diệp Lạc Dao ngồi lên xe về nhà.
Một tiếng sau, xe dừng lại trong gara ngầm của biệt thự Hoắc gia.
Diệp Lạc Dao từ trên xe bước xuống, tầm mắt quét một vòng, kỳ quái: "A, anh cả vậy mà lại ở nhà vào giờ này?"
Hoắc Yến: "Hửm?"
"Xe của anh cả." Diệp Lạc Dao vào chiếc Bentley phía trước.
Hoắc Yến nói: "Có thể về đưa văn kiện cho ba, đi thôi, chúng ta lên lầu."
Diệp Lạc Dao gật đầu, cũng không nghĩ nhiều mà cùng Hoắc Yến vào thang máy lên lầu.
Cửa thang máy vừa mở ra, hai người liền nghe thấy một giọng nữ vang lên: "Là Tiểu Yến và Tiểu Dao về rồi sao?"
Trong mắt Diệp Lạc Dao hiện lên tia kinh ngạc.
【 Giọng nói này không phải là giọng của mẹ Hoắc phải không? 】
Hoắc Yến gật đầu.
Xác thật không phải, mẹ Hoắc nói chuyện nào có ôn nhu như vậy?
Cho nên ——
Diệp Lạc Dao bước ra khỏi thang máy, tầm mắt rơi trên người một người phụ nữ xa lạ trong phòng khách, đồng tử nháy mắt chấn động:
【 Tiểu —— thanh —— mai! 】
Ba Hoắc đang định đứng dậy giới thiệu chợt giật mình.
Con nói ai là tiểu thanh mai?
Ánh mắt của Hoắc Cảnh mẹ Hoắc cùng nhìn về hướng người phụ nữ.
Hoắc Cảnh: Là cô ta?
Mẹ Hoắc: "......"
Cô ta không phải là em họ đã di cư ra nước ngoài của ba Hoắc sao?
Ồ, nghĩ ra rồi, tiểu thanh mai hình như cũng vì tinh thần sa sút mới về nước.
Vậy coi như thật sự là tiểu thanh mai?
Mẹ Hoắc nhướng mày nhìn ba Hoắc.
Ba Hoắc toát mồ hôi lạnh.
Đừng mà!
Ông đã mười mấy năm rồi chưa liên lạc với người em họ này của ông!
Oan uổng!