Sát Thủ Nữ Vương

Chương 109




Sau khi thi châm xong cho Liên Thận, Kha Nguyệt liền tới kho dược liệu. Tìm mấy loại dược liệu về để Liên Thận ngâm mình. Tống Hàm thấy những dược liệu trên tay Kha Nguyệt đều vô cùng vui vẻ. Sau đó lấy về, dặn dò người hầu cẩn thận, còn hỏi Kha Nguyệt xem có cần chú ý gì không. Kha Nguyệt liền dặn dò họ độ nóng của nước như thế nào,... Ai cũng chăm chú nghe lời của Kha Nguyệt, không bỏ xót một chữ nào. Độ tập trung này suýt nữa làm Kha Nguyệt nhịn không nổi cười. Cái này cũng hơi thái quá rồi, đâu đến nỗi nghiêm trọng như mấy người này nghĩ đâu, hay là vì cô dọa họ sợ quá mức nhỉ?

Dặn dò xong một hồi, Kha Nguyệt liền lấy lý do còn phải về luyện đan dược rồi về phòng. Vừa vào phòng đã thấy Tư Hòa đã ngồi ngay ngắn trên bàn uống nước trong phòng cô. Kha Nguyệt lườm hắn: "Nếu Đằng biết được ngài tự tiên xông vào phòng ta như vậy. Chắc chắn chàng sẽ dùng cực hình ở Thiên Điện với ngài." Trong giọng nói chứa đầy sự cảnh cáo.

"Tiểu tẩu tử à, ta cũng không còn cách nào. Ta vừa mới nhận được thư của hoàng huynh, muốn mang đến cho tẩu. Ai ngờ tẩu lại không có ở đây, ta liền phải vào ngồi đợi tẩu trở về. Ta cũng không muốn lãng phí thời gian đi đi lại lại đâu." Tư Hòa nói rất hùng hồn.

"Đằng gửi thư sao? Có chuyện gì vậy?" Kha Nguyệt nghe thấy người gửi thư đến là Vương Tử Đằng thì tò mò.

"Đây, tỷ đọc đi, rồi chúng ta tìm cơ hội gặp huynh ấy một chuyến." Tư Hòa đưa bức thư cho Kha Nguyệt.

Mở ra đọc thì thấy trên thư Tử Đằng nói: "Đệ và Nguyệt Nhi tìm cách ly khai khỏi Tiên Các mấy ngày. Ngũ đệ biết một con đường ngắn hơn từ Tiên Các về Thiên Điện, chúng ta sẽ gặp mặt nhau ở đó. Càng nhanh càng tốt, ta có chuyện rất quan trọng muốn nói."

"Chắc có chuyện quan trọng lắm, vừa hay ta cũng muốn trốn ra khỏi Tiên Các để tìm chàng bàn chuyện." Kha Nguyệt nhẹ cười.

"Vậy tẩu tử cứ nói ra ngoài tìm dược liệu đi, mà dược liệu này người của Tiên Các có tìm được cũng không lấy về được. Tống Hàm tin tưởng tẩu như vậy, chắc hẳn sẽ không nghi ngờ." Tư Hào nói.

"Vừa đúng với suy nghĩ của ta. Cứ quyết định như vậy đi, đợi một chút nữa ta đến kho dược liệu một chút, rồi mới đến chỗ của Tống Hàm. Đã đóng kịch thì phải đóng cho tròn vai chứ." Kha Nguyệt nâng khóe miệng, nhìn nụ cười này của tiểu tẩu tử nhà mình, Tư Hòa bất giác lùi ra sau một bước. Giống, thật rất giống, vẻ mặt lúc tính kế người khác này của tiểu tẩu tử quả thật rất giống hoàng huynh của hắn.

"Vậy để ta về chuẩn bị một chút, chúng ta ngày mai xuất phát đi. Với con đường tắt này, chỉ một ngày là lên được đất liền rồi." Tư Hòa nói.

"Được, quyết định như vậy đi." Kha Nguyệt cũng cười nói. Hai người lại ai làm việc đấy, sau khi Tư Hòa rời khỏi, Kha Nguyệt cũng vào Ngọc Thạch Ấn thông báo cho mọi người bên trong. Trong Ngọc Thạch Ấn mọi người đã tu luyện muốn tốt lắm, ai cũng đều tăng lên ít nhất một bậc. Thấy Kha Nguyệt nói, sắp tới cô sẽ rời Tiên Các mấy ngày, ai cũng đều đồng ý.

Thấy thời gian cũng đã đến, Kha Nguyệt bắt đầu đi đến kho dược liệu. Tìm một hồi, nhưng không thấy dược liệu mình cần. Lúc ra khỏi kho, tâm trạng của cô mọi người đều thấy được, thần tử thánh nữ của họ hiện giờ đang không vui. Kha Nguyệt đi một mạch đến chỗ của Tống Hàm, nói với người canh cửa bên ngoài: "Ta muốn gặp phó các chủ."

"Thánh nữ đợi một chút ạ, thuộc hạ liền vào bẩm báo ngay." Tên canh cửa thấy người đến là thần tử thánh nữ thì cung kính nói, sau đó chạy vào bên trong bẩm báo.

Chỉ một chút sau, người đó lại chạy ra cung kính hướng Kha Nguyệt nói: "Phó các chủ mời người vào bên trong ạ."

Kha Nguyệt không nói nhiều lời, chỉ khẽ gật đầu rồi bước vào bên trong. Hiện tại gặp Tống Hàm cô cũng không cần hành lễ gì, chỉ nhẹ nhàng nhún gối nói: "Cơ Uyển muốn thỉnh cầu một chuyện, mong phó các chủ chấp thuận."

"Thánh nữ mời nói, nếu ta giúp được, sẽ toàn lực trợ giúp." Tống Hàm lúc này tính tình đang rất tốt, cũng rất coi trọng nữ tử trước mắt, cho nên ông ta nhẹ nói.

"Cơ Uyển đáng lẽ ra là muốn luyện đan dược áp chế độc tính trong người Các chủ. Nhưng dược liệu đó trong kho dược liệu lại không có, mà dù có phái người ra bên ngoài cũng không thể hái được dược liệu đó. Chỉ cần một chút sơ sẩy khi hái là có thể phá hủy dược liệu, vì vậy Cơ Uyển mong, phó các chủ cho phép Cơ Uyển ra ngoài tìm thuốc." Kha Nguyệt nói, trên mặt là vẻ nghiêm trọng không cách nào che giấu.

Nghe vậy, Tống Hàm cũng đồng ý, hiện tại, nơi đây chỉ có Lãnh Cơ Uyển mới có thể cứu được Các chủ. Mà mấy ngày qua, sự trung thành của người này đối với Các chủ ông ta đều nhìn trong mắt. Huống hồ ra ngoài lần này là để hái thảo dược chữa cho Các chủ, ông ta đều không có ý kiến gì. Cho nên liền không do dự mà đồng ý: "Vậy thánh nữ sắp xếp rồi nhanh chóng đi tìm thảo dược, viên đan dược kia chỉ kéo dài được 8 ngày, phải đi nhanh về nhanh. Còn nữa, thánh tử võ công là cao nhất, để thánh tử đi cùng ngài đi."

"Đa tạ phó các chủ, vậy Cơ Uyển về chuẩn bị, ngày mai sẽ lên đường luôn cho sớm ạ." Kha Nguyện nhẹ nhún gối nói.

"Được, thánh nữ về chuẩn bị đi, vừa vặn chuyển lời của ta đến thánh tử luôn." Tống Hàm cười nói.

"Vâng!" Kha Nguyệt gật đầu, sau đó lui ra bên ngoài, trên gương mặt vẫn là vẻ lãnh đạm. Đến khi về đến tòa lầu của mình mới lộ ra một chút ý cười. Cô đi thẳng đến chỗ của Tư Hòa, nói với người gác bên ngoài: "Ta muốn gặp thánh tử, ngươi vào báo với thánh tử một tiếng hộ ta."

"Thánh tử có lệnh, người muốn gặp ngài thì không cần báo, mời thánh nữ vào ạ." Tên gác cửa cung kính nói.

Kha Nguyệt gật nhẹ đầu rồi bước vào bên trong, Tư Hòa thấy Kha Nguyệt bước vào thì khẽ cười, hướng Kha Nguyệt nói: "Thần tử thánh nữ đến đây là có chuyện muốn nói với ta sao?"

Kha Nguyệt cười nhẹ nói: "Đúng vậy, phó các chủ nói, ngày mai để thánh tử đi cùng với ta đi ra ngoài hái thảo dược."

"Nếu phó các chủ đã có lời, vậy Tư Hòa ta phải làm theo thôi. Thánh nữ yên tâm, mai ta sẽ đi cùng ngươi ra ngoài." Tư Hòa làm bộ dáng không quan tâm nói.

"Vậy được, ta đến chỉ là để nói chuyện này. Không còn chuyện gì nữa, ta về phòng trước, có một vài thứ cần chuẩn bị." Kha Nguyệt nói, sau đó đi ra bên ngoài.

Tư Hòa nhẹ đáp "Được!" một câu sau đó lại cúi xuống làm tiếp việc của mình. Chỉ là không ai biết rằng, ánh mắt của hắn khi cúi đầu xuống kia là một mảng ý cười thật đậm. Vở kịch này, hắn cùng Kha Nguyệt chính là muốn diễn cho mọi người xem. Như vậy, là để cho Tống Hàm yên tâm về chuyến đi này của hai người chỉ đơn thuần là hái thảo dược.

"A Kiên, nói người đến chỗ của phó các chủ báo với phó các chủ một tiếng. Ta đã nhận được lệnh mai đi cùng với thánh nữ rồi." Tư Hòa bình thản nói.

"Vâng!" Người tên A Kiên kia khẽ trả lời một tiếng rồi đi ra ngoài phân phó.

Tối đó, khi Tống Hàm nhận được tin thì vô cùng yên tâm. Một chút nghi ngờ cuối cùng của ông ta đối với cô cũng đã ta biến.

Hôm sau, Kha Nguyệt và Tư Hòa sau khi đến chỗ của Tống Hàm để nói với ông ta một tiếng thì nhanh chóng xuất phát.Theo con đường tắt của Tư Hòa, quả nhiên một ngày sau họ đã có mặt trên đất liền.