Thật xin lỗi các bạn, có thể trong vòng mấy ngày tới mình không thể ra chap mới được. Hôm qua mình mới đi tiêm vaccin covid, về thì trong người rất mệt, không thể viết truyện. Nhưng mình hứa, sau khi sức khỏe tốt hơn, sẽ cố gắng đăng truyện đều đặn trở lại. Cảm ơn các bạn luôn ủng hộ truyện của mình! Mãi yêu các bạn!??
****************
Hôm sau, Kha Nguyệt đi nói rõ sự tình cho người của Đông Nhạc quốc cùng Đại Yên quốc. Đương nhiên cô chỉ nói những gì nên nói, cũng may rằng có Bình Vương sắp xếp, không ai biết được chuyện cô lén gặp riêng người của hai đế quốc này. Mọi người nghe xong thì bất ngờ một trận, không ai nghĩ rằng Tiên Các thanh cao trong mắt người đời lại có thể dùng những thủ đoạn đáng khinh bỉ như vậy. Sau đó đều nhất nhất nghe theo Kha Nguyệt dặn dò. Sau khi cô đã sắp xếp thỏa đáng mới lại rời đi.
Hai ngày nay hầu hết thời gian cô sẽ ở trong phòng, lấy cớ là tu luyện nhưng thực chất cô vào Ngọc Thạch Ấn chế thêm túi hương cho người của Đông Nhạc quốc và Đại Yên quốc. 4 tỳ nữ hầu hạ cô cũng đã được đổi, cô lấy lý do rằng mình không thích nhiều người hầu hạ, cũng không thích người sôi nổi nên để 4 người cũ đó đi. Sau đó để cho Tư Hòa sắp xếp hai người đáng tin cậy đến bên cạnh cô.
Kha Nguyệt bên trong Ngọc Thạch Ấn chế túi hương, còn mấy người Phong Cẩn cùng Ngọc Yên vẫn tập trung tu luyện. Huyễn khí trong này nồng đậm, lại yên tĩnh. Qua ba tháng trong Ngọc Thạch Ấn mỗi một người bọn họ đã tăng một bậc huyễn lực.
Ngày hôm sau, khi Kha Nguyệt ra ngoài, nét mặt cô mang theo vẻ phấn khởi. Sau đó cô đến gặp Tư Hòa, đưa cho hắn một chiếc nhẫn không gian, nói trong này là túi hương mà cô luyện chế. Cô muốn nhờ hắn đưa cho người của Đông Nhạc quốc cùng Đại Yên quốc hộ cô. Mặc dù cô đi cũng được nhưng như thế sẽ có chút không ổn, vì vậy liền nhờ Tư Hòa. Chuyện cần nói, cô cũng đã nói hết với mọi người, đến ngày mai họ cũng sẽ biết mình cần phải làm gì.
Sáng hôm sau, mọi người dậy rất sớm để chuẩn bị lễ nhập môn. Ai nấy đều phải mặc y phục màu trắng mà người của Tiên Các chuẩn bị cho, và trong những y phục đó đương nhiên có tẩm một lượng nhỏ mê hồn hoa.
Khi đến giờ, những người này phải tập trung ở sảnh chính của tòa lầu lớn nhất và cũng là xa hoa nhất ở Tiên Các. Khi mọi người đã đến đông đủ, thánh tử Tiên Các Tư Hòa đứng lên, đọc những quy định cho người mới, ai vi phạm vào những quy định này, người đó sẽ phải nhận hình phạt thích đáng. Hôm nay ngoài Tư Hòa còn có phó các chủ, những nhân vật chủ chốt trong Tiên Các. Nhìn họ, Kha Nguyệt rất khâm phục Tư Hòa, hắn có thể trà trộn vào Tiên Các, còn đứng ở một vị trí quan trọng như vậy. Người này ẩn giấu cũng thật sâu đi. Đọc xong quy định, phó Các chủ của Tiên Các bắt đầu đẫn họ đến một tòa lầu, nhưng tòa lầu này không phải màu trắng như những tòa lầu khác mà có chút ngà ngà đi. Sau đó dẫn họ đến tầng cao nhất của tòa lầu, hiện ra trước mắt mọi người là một khung cảnh thần bí.
Chính giữa nơi đó là một tế đàn rất rộng, hình vuông. Mỗi một góc của bình vuông là một cây cốt rất lớn, trên đầu mỗi cây cột đó là đầu của một con sư tử bằng đá. Phó các chủ Tiên Các làm một chú thuật, sau đó nói mọi người đi vào bên trong hình vuông đó, từ từ phóng thần thức của mình ra ngoài. Nói rằng đây chính là lúc thánh thần bắt đầu nhận diện người của Tiên Các.
Mọi người đương nhiên là làm theo lời của hắn ta. Đi vào bên trong hình vuông đó, phóng thần thức của mình ra, ngay lúc họ vừa phóng ra thần thức của mình thì 4 cái đầu sư tử kia cũng có một làn sương nhẹ tỏa ra. Làn sương này chui vào từng người, sau đó bao quanh người đó. Cùng lúc sương từ 4 đầu sư tử kia hiện ra, thì ống tay áo của Kha Nguyệt cũng có một làn sương bay ra. Bao quanh cô và người Đông Nhạc quốc cùng Đại Yên quốc. Thấy những người ở đây tính thần bắt đầu uể oải thì Kha Nguyệt và người thuộc phe cô cũng bắt chiếc bộ dáng y như vậy. Sau đó mọi người mở mắt, ánh mắt như tràn ngập sương mù, ngay sau đó lại tỏa sáng rực rỡ, Kha Nguyệt cũng làm theo. Sau đó tất cả mọi người đều đồng loạt quỳ xuống, hô vang nói: "Thuộc hạ xin nguyện trung thành với Các chủ, nếu trái lời, sẽ bị dày xuống địa ngục, mãi mãi không được siêu sinh." Kha Nguyệt nghe vậy cũng chỉ mấp máy môi chứ không hô.
Đôi bướm câu hồn của cô có thể ẩn giấu làn sương của mình, khiến cho những người Tiên Các ở đây không thể nhận ra được cô đã âm thầm giở trò bên trong.
Khi phó Các chủ Tiên Các thấy ánh mắt mọi người từ mông lung đến sáng lạn thì gật đầu. Những người này đã thành công bị tẩy não, vậy là hắn có thể tiến hành bước tiếp theo rồi. Ông ta khẽ nhìn mấy người đang quỳ kia nói: "Được, vậy từ nay về sau, các ngươi sẽ là một thành phần của Tiên Các. Mau mau đứng lên đi."
Mọi người lục đục đứng dậy, sau đó đều hướng đến phó các chủ Tiên Các Tống Hàm thi lễ: "Tham kiến phó Các chủ, thánh tử, cùng các vị trưởng lão."
"Hôm nay mọi người vất cả cả một ngày rồi, đều về nghỉ ngơi đi. Cơ Uyển đại sư thì ở lại, ta còn có chuyện muốn bàn với đại sư." Tống Hàm nói.
Mọi người nghe vậy thì liền ly khai, chỉ có Kha Nguyệt ở lại. Cô hiện tại cũng đã đoán ra tiếp theo ông ta muốn nhờ cô làm cái gì, nhưng ngoài mặt, cô tỏ ra mờ mịt, không hiểu vì sao chỉ mình được ở lại. Cô bước đến chỗ Tống Hàm khẽ thi lễ: "Cơ Uyển bái kiến phó các chủ, không biết người để Cơ Uyển ở lại là có gì muốn sai bảo?"
"Đại sư không cần thi lễ, riêng với đại sư, gặp chúng ta đều không cần phải thi lễ, chỉ cần thi lễ trước mặt Các chủ là được rồi." Tống Hàm nói.
"Đa tạ phó các chủ, thánh tử cùng các vị trưởng lão ưu ái, nhưng lễ là không thể bỏ." Kha Nguyệt thẹn thùng nói.
Tống Hàm cùng các vị trưởng lão nghe vậy thì gật đầu, cũng không vòng vo nữa mà nói thẳng vào vấn đề: "Hôm nay để đại sư ở đây, là muốn đại sư đến xem bệnh cho Các chủ."