Sát Thủ Băng Giá – Nữ Hoàng Của Bóng Đêm

Chương 20: Tỉnh Lại Và Trả Thù




Năm ngày sau.
-Ưhm.
Jody ngồi trên sofa xem xét tình hình chung của tổ chức thì chợt nghe thấy tiếng động phát ra từ giường Cherry, cô bỏ Ipad xuống, chạy ngay lại phía em gái mình. Lúc này mắt Cherry đã hơi hé mở, gương mặt nhợt nhạt trắng bệch khiến người khác thương xót.
-Yến Nguyệt – Jody khẽ gọi, cô sợ mình quá lớn tiếng sẽ khiến những chuyện đang xảy ra trước mắt sẽ tan theo làn khói.
-Nước -Cherry cố gắng gượng nói.
Nước mắt Jody nhanh chống tràn ra khóe mi, cô mỉm cười liên tục gật đầu chạy lại chiếc bàn thủy tinh, bàn tay run rẩy rót nước.
-Nước đây, em uống đi… Từ từ thôi.
-Chị là… -Cherry cố nhớ lại gương mặt của cô gái này, nhưng chẳng thể nào nhận ra đây là ai? Cô ta đối xử với cô như một người chị, làm Cherry cảm thấy trong lòng nôn nao đến lạ thường. Cảm giác thân quen này làm tim cô như nghẹn lại, vừa hạnh phúc, vừa bi thương.
Kí ức Cherry dừng lại sau đôi mắt được dấu dưới lớp mặt nạ sáng bóng, sợi dây chuyền có một không hai, cơn đau xé ngực khi có một viên đạn bay thẳng về phía cô. Mọi chuyện là như thế nào? Cherry cần phải biết rõ.
-Chị là Yến Nguyên, chị hai của em đây.
-Chị… Chị. -Cherry như không thể tin vào tai mình, giọng nói yếu ớt.
Jody gật đầu -Là chị hai có lỗi, chị không thể chăm sóc cho em trong khoảng thời gian qua. Em gái của chị, từng đêm, chị nhớ em biết nhường nào. Chị mong đến ngày chúng ta trùng phùng như thế này, chị không thể để ai làm hại em nữa. Hãy tin chị.
Cherry lấp bấp -Cô thật sự đúng là chị gái tôi sao?
Jody gật đầu.
Cơ thể Cherry bỗng cứng đờ, nước mắt nhanh chống lan dài trên mặt. Cô không thể nào ngờ được chị hai mình vẫn còn sống trên thế gian này. Không ngờ được. Nhận ra sự kích động của cô, Jody ôm chặt Cherry vào lòng, cả hai dùng khóc lớn.
——-
Trong năm ngày này, mọi thứ đều thay đổi. JB chiếm được toàn bộ giới hắc đạo, kéo Minda từ vị trí đang đứng xuống đến vị trí thấp nhất. Bà ta không thể nào ngờ bí mật giấu bao nhiêu năm qua cũng không qua mặt được JB, thật ra Minda thực sự đã chết cách đây 10 năm, còn người đàn bà đang bị giam trong căn phòng kín kia là Thủy, vệ sĩ thân cận lúc còn sống của Minda.
Không ngại đau đớn, Thủy làm phẫu thuật chỉnh hình để có gương mặt giống hệt Minda. Bà ta muốn cả giới hắc đạo nằm gọn trong tay mình, cách đây 6 năm, sự thật đã bị JB phát hiện ra khi trong một lần hắn nhìn thấy vết sẹo trên cánh tay bà ta, vết sẹo đó là do năm xưa Thủy nhận một phát đạn thay hắn.
Kể từ lúc đó hắn âm thầm điều tra, hắn không nói với Cherry về chuyện này và cũng không cho cô biết thân phận thật sự của hắn vì hắn sợ cọ sẽ bị liên lụy và cuốn vào vòng xoáy này. Nhưng thế thì đã sao, cuối cùng cô cũng bị bà ta hại đến chỉ còn nửa cái mạng. JB định chờ thời cơ thích hợp hơn, nhưng hiện tại, Jody đã chính thức rời khỏi tổ chức, hắn cũng kô cần nương tay. Vì thế, chỉ trong vòng 4 ngày, người dưới tay bà ta đã bị JB khống chế toàn bộ, còn Thủy được JB bắt sống và giam tại một căn phòng, chuyên dùng để hành hình.
Minda cười lớn nhìn Mina hiện đang bị nhốt chung một căn phòng với mình. Mina là do chính tay Jody tóm lấy, gương mặt Cherry và Jody có nhiều nét tương đồng nhau, nên chỉ cần Jody hóa trang một chút, vệ sĩ canh gác bên ngoài mật thất sẽ không phòng bị.
Cô thuận tiện đi vào bên trong, dùng tốc độ cực nhanh phóng đến người Mina. Bà ta đã ngồi trên vị trí này tất nhiên không phải nhân vật dễ đối phó, nhưng nếu không may hít phải khói độc, không mùi, không vị thì cùng chỉ có con đường chết.
JB đã đặc biệt đưa cho Jody một óng khói nhỏ, hắn nói chỉ cần trong lúc giao đấu, thả khói này ra thì bà ta nhất định sẽ ngất ngay tại chỗ. Vì loại khói này rất đặc biệt, chỉ có tác dụng khi con người ta đang kích động.
-Thì ra cũng có lúc, hai người đàn bà các ngươi cũng rơi vào hoàn cảnh này. -Giọng lạnh tanh của JB truyền tới, hắn ngồi trên cao, nhìn xuống hai người đàn bà đang không ngừng mắng nhiếg nhau trong chiếc lồng sắt giá lạnh.
-Tên khốn khiếp, mày mau thả tao ra.- Minda mất đi vẻ trầm tĩnh hằng ngày, bà ta không ngừng hét lên.
JB mỉm cười, búng tay. Ngũ quỷ nhanh chống xuất hiện, còn có cả Nhị quái và Jody. chỉ thiếu một mình Cherry. Mina nhìn thấy cảnh này, gương mặt lập tức biến sắc.
-Tại sao cách người lại…
-Lại ở đây sao? Chủ nhân… À không, phải gọi là Mina mới đúng -Sarly mỉm cười giễu cợt, bước đến bên lồng sắc, mỉa mai nói.
-Thì ra các người… Các người.
Mina không ngờ nhóm người do mình đào tạo ra lại chính là những kẻ bán thông tin cho JB, ban đầu bà ta không hiểu nguyên nhân vì sao Jody lại biết các mật mã khi vào mật thất, thì ra phía sau lại có đám người chết tiệt này cung cấp thông tin.
-Bà không cần bất ngờ… Chúng tôi trước nay chưa từng là người của bà, chiếc đĩa CD đó tôi cũng đã đưa lại cho lão đại, còn bà, người phụ nữ ngu ngốc sẽ nhanh chống cùng xuống địa phủ, hầu hạ Diêm Vương thôi.
Thật ra ngay từ đầu đây chính là vở kịch do JB làm đạo diễn, hắn âm thầm luyện tập cho Ngũ quỷ cùng Nhị quái, Ngũ quỷ chỉ nghĩ rằng người đàn ông đó là người của Mina phái đến, nhưng đến khi Cherry bị bắn, bọn họ mới biết được ai mới chính là chủ nhân của mình. Trong nhóm, người biết sự thật duy nhất chỉ có Jun, người đàn ông luôn có nhiều bí mật.
Sao khi biết được thân phận thật của mình, họ cùng JB bàn luận về kế hoạch thu tóm lực lượng của tổ chức. Jun hiện tại là người thay thể chức vụ của Mina, còn JB trở thành kẻ đứng đầu tổ chức. Hai người đàn bà có dã tâm ác độc, muốn chiếm trọn bóng đêm chỉ qua một ngày không còn bất cứ tin tức gì. Cả giới hắc đạo đều hiểu rõ, đây chính là thời gian thay đổi, từ chủ nhân đến quyền quản lí.
-Mina à Mina, ngày mà bà giết chết cha mẹ tôi, bà không phải đã nghĩ đến kết cục này sao? -Jody lên tiếng, giọng nói mang theo oán hận.
-Mày chính là đứa trẻ kia. Tại sao mày biết cha mẹ mày là do tao giết.
Mina càng không ngờ rằng mình lại thua dưới tay con gái người tình cũ, thật nực cười. Ban đầu khi Long Sẹo báo cáo cả gia đình họ đã chết, bà ta liền thở dài, cho người đem chôn họ nơi an nhàn nhất. Vì dù sao, tình yêu bà ta giành cho Quan Tường chưa bao giờ thay đổi.
Nhưng khi đem xác đến, bọn họ phát hiện thiếu mất một người, liền kiểm tra ra và biết được, kẻ không thấy xác kia chính là chị gái của Cherry.
-Là tôi đã tình cờ nghe được bà nói chuyện cùng Long Sẹo, mà không ngờ, phải không Mina. -Cherry được Linda đẩy xe lăn từ bên trong cánh cửa ra. Ánh mắt mọi người dừng lên người cô, ai nấy đều kinh ngạc… Còn JB, hắn mừng đến mức bàn tay run rẩy, nhưng nhanh chống kiềm cảm xúc lại.
-Mày… Mày.
-Đã đến lúc dùng máu bà tế cha mẹ tôi rồi… Tạm biết… Mina. -Nói xong, không đợi mọi ngừoi hết kinh ngạc, cô liền cầm Thủy Băng, báo vật bị thất lạc bao nhiêu năm, nhắm thẳng vào tim và đầu Mina.
“Pằng Pằng.”
-Tất cả đã kết thúc rồi… -Jody chưa nói hết câu thì…
“Pằng pằng.”
Thủy cũng nhanh chống được cô đưa đến miền cực lạc.
P/s: hai chị em họ gặp nhau là gần kết thúc rồi, hai kẻ thù này đã chết. Bây giờ chương sau sẽ là giây phút ngọt ngào của JB và Cherry. Hehe. Xin lỗi mọi người vì đã chậm trễ, chỉ còn một chương cuối cùng thôi nhé. Khi nào rảnh mình sẽ viết ngoại truyện.
Devil nằm trên giường, gối đầu lên cánh tay, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Cuối cùng anh cũng biết được thân phận thật sự của cô gái trên người toàn là máu đó, anh không ngờ, cô gái ấy lại là Cherry – thiên thần lương thiện trong lòng anh. Cả Wind cũng thế, anh ta cũng khá sốc trước tình huống này.
Khi tận mắt chứng kiến cảnh Cherry lạnh lùng bắn chết Minda cùng Mina, anh đã biết, người con gái lạnh lùng này mãi mãi không thuộc về anh ta.
-Cậu sao thế, còn bất ngờ về chuyện đêm qua à? -Wind tiến lại, ngồi xuống cạnh Devil.
-Ừ, thật bất ngờ.
-Thì ra con người ta có thể diễn kịch một cách hay đến vậy, một nhân vật nguy hiểm luôn bên cạnh chúng ta trong suốt gần một năm trời vậy mà không có một chút sơ hở nào. Có thể nói cô gái này quá điêu luyện hay khả năng quan sát của chúng ta quá kém. -Wind nheo mày nhìn Devil.
Devil mỉm cười: -Chúng ta thua vì Cherry có gương mặt thánh thiện, khiến người khác không nỡ làm tổn thương.
Wind cười: -Ừ, thật sự rất lương thiện.
Lương thiện đến mức độ giết người không chớp mắt, lương thiện đến mức độ chiếm luôn cái vị trí Đặng phu nhân.
o0o
-Anh làm gì thế hả? -Cherry bị JB bế từ chiếc xe lăn lên tận giường, nụ cười nguy hiểm trên môi hắn làm tim Cherry như ngừng đập.
-Em biết anh chính là Duy khi nào? -Giọng hắn có chút lạnh lùng, ánh mắt nhìn xuống ngực Cherry. Ý như muốn nói “Em có ngon không nói sự thật, xem tôi đêm nay có ăn chết em không?”
Hiện tại Cherry đang bị thương, vẫn chưa thể cử động nhiều được, nếu đêm nay bị hắn ăn thịt thì chỉ có con đường là “mệt chết”
-Từ cái ngày mà anh tiếp xúc thân mật với em. -Từ ngày đó, Cherry đã phát hiện ra người đàn ông không ngừng quấy nhiễu mình là ai. Anh mất tích bao nhiêu năm, trong sự tìm kiếm của cô. Không ngờ hai người lại có ngày gặp lại, mà lần gặp lại phải chịu biết bao nhiêu sóng gió.
Cô mặc cho anh đùa cợt mình, mặc cho anh dùng những từ thô thiển nói với mình. Cô biết trong lòng anh nhất định có cô, vì thế cô không trách anh.
JB nheo mắt: -Em cũng thật xảo quyệt.
Cherry cười thành tiếng: -Là do em có một sư phụ quá tuyệt vời mà thôi.
-Em… Được lắm…
-Mina là do chính tay em giết, nên em không cần phải lấy thân mình ra trao đổi với anh.
-Không cần phải giao dịch, dựa vào khả năng hiện giờ của em. Dù anh có ăn chết em, em cũng chỉ có thể nức nở rên rỉ mà không thốt được lời nào.
-Anh… -Cherry tức giận, đập mạnh vào đầu JB. TRên trán hắn nhanh chống xuất hiện một cục đỏ, xinh xắn.
O0o
-Cuối cùng cũng đã kết thúc -Sarly cầm điếu thuốc trên tay, mỉm cười nhìn ba người còn lại.
-Thì ra cuộc sống tự do là như thế này? -Sunny mỉm cười, ngắm khung cảnh tuyệt đẹp trên tầng cao nhất của khách sạn.
Hiện tại họ đã được hoàn toàn tự do, nên không cần phải hi sinh mạng sống của mình nữa. Tất cả đã kết thúc, màn kịch trong suốt nhiều năm qua đã vỡ. Những kẻ gây ra tội ác cũng bị trừng trị thích đáng, nhưng rất tiếc một điều. Họ không thể tìm gặp được cha mẹ mình, vì cha mẹ đã bị giết ngay từ cái ngày mà bọn họ bị bắt đến địa ngục đen tối này.
-Các cậu định làm gì? -Ren hỏi.
Jun lắc đầu -Chưa biết, chúng ta đều là những kẽ có tài. Không sợ không có công việc làm, nuôi sống bản thân mình.
-Ừ, anh nói cũng phải.
-Thôi, đi bar xả xì trét đi. -Sunny đứng lên lấy áo khoác.
Mọi người cũng giống cô đứng lên, mỉm cười: -Đi, xả ga.
Thế là mọi chuyện đã xong, cuộc đời họ sẽ được tươi sáng, không còn hận thù che lấp, không còn bị màn đêm bao phủ. Con người, ai cũng có quyền được sống, sống vì chính mình, sống vì người thân…
O0o
-Chị hai. -Cherry tiến lại phía Jody, mỉm cười gọi.
-Em đến rồi à? -Jody ngồi trước mộ cha mẹ, quay sang nói với cô.
-Vâng.
-Chân em sao rồi?
-Khỏe hẳn rồi, chị không cần lo cho em.
-Ừ. Vậy là tốt rồi.
-Thì ra chân em đã khỏe hẳn rồi, cũng tại anh quá lo lắng. -Giọng nói có chút ám muội của JB vang lên phía sau. Nghe thấy hắn nói vậy, mặt Cherry thoáng tái xanh.
-A… Vết thương của em thật ra vẫn còn đau.
Jody mỉm cười nhìn cô giở trò, kể từ cái ngày giết chết được Mina, nét mặt lạnh lùng của Cherry hoàn toàn tan biến. Cô như chuyển thành một đứa bé, chỉ biết cười vui vẻ. Cô nói, khoảng thời gian 10 năm quá dài, nó dài đến mức cô quên mất đi nụ cười của mình. Vvì thế hiện tại cô cần phải cười, cười để nhớ, nhớ đến những ngày tháng vui vẻ khi còn bé.
-Tối em… -JB ngập ngừng, thích thú nhìn Cherry.
Cherry xua tay, nắm lấy Jody:
-Anh xem, vẫn còn băng gạt đây này.
JB cười ma mị.
-Vậy để tối nay anh tháo ra giúp em.
-Hai người thôi cái trò đó đi cho tôi nhờ, đứng trước mộ cha mẹ mà nói chuyện không biết giữ miệng -Jody mỉm cười, trách yêu hai người.
-Tại anh đấy.
-Ừ. Tại anh, tại anh bị người ta cho ăn chay quá lâu nên mới thế này.
-Anh.
-Thôi… -Jody lên tiếng can.
-… – JB và Cherry lập tức im miệng.
-Hoàn-
P/s: Một cái kết đơn giản, khoảng thời gian qua quá dài rồi phải không mọi người. Hì hì. Chúc mọi người vui vẻ. Tạm biệt đây. Đón đọc truyện mới của mình nhé “Dạ khúc đêm đầu tiên.” Hehe… Truyện này 1 tuần 1 chương nên không có chuyện không ra chap nữa nhé. M.n sợ lâu thì chờ hoàn rồi hãy đọc. Quả thật truyện này của mình khiến các bạn khó chịu, nhưng tại gia đình mình có chút chuyện nên không thể viết tiếp được, nay mình đã hoàn luôn truyện này. Mong các bạn vẫn tiếp tục ủng hộ mình. Thanks mọi người nhiều lắm