Chương 648: Pháo đài.
Lực lượng phòng thủ của pháo đài Đá Trắng không thuộc bất kỳ quân đoàn nào mà bọn họ thuộc biên chế của quân biên phòng.
Một tiểu đoàn biên phòng được phân công canh giữ nơi này cùng và cũng là lực lượng thực hiện các cuộc tuần tra dọc sông xen.
Con mưa nhỏ vẫn đang rơi Trần Lương bước vào phòng chỉ huy của mình, cởi xuống áo mưa cùng ủng đi mưa xuống. Còn chưa kịp làm thêm chuyện gì phó quan của hắn mang biểu cảm lo lắng đi tới bên cạnh Trần Lương trầm giọng nói.
“Trung tá! Tiểu đội sáu, tiểu đội chín cùng tiểu đội mười một tới giờ vẫn chưa về.”
Trần Lương nghe vậy đôi lông mày nhíu chặt lại lên tiếng hỏi.
“Mấy giờ rồi?”
“Đã gần bảy giờ thưa ngài, theo lịch tuần tra bọn hắn phải trở về từ hơn một giờ trước.”
“Vị trí tuần tra của bọn hắn ở đâu?”
Trần Lương hỏi, rồi hắn đi tới tấm bản đồ trong phòng.
Nhìn lên vị trí đánh dấu của bản đồi đôi lông mày của Trần Lương nhíu chặt lại.
“Vị trí tuần tra của bọn hắn đều sát nhau?”
Vị trí tuần tra của các đội đều ở bên cạnh nhau gần như đều ở hai bên bờ sông xen tạo ra một lỗ hổng rất lớn và bọn hắn đã mất đi quyền kiểm soát với khu vực này.
“Để người đi kiểm tra, sử dụng chiến thuật số sáu đảm bảo an toàn cho mọi người.”
Đột nhiên ba đội tuần tra m·ất t·ích lại m·ất t·ích gần một vị trí như vậy thì rõ ràng có nguy hiểm, chiến thuật số sáu chính là chiến thuật tuần tra trong tình huống nguy hiểm không biết.
Chiến thuật này phân tán đội tuần tra ra xung quanh giữ liên lạc với nhau, đảm bảo trước khi có thể điều tra được tình huống đội tuần tra sẽ không bị tiêu diệt toàn bộ. Chiến thuật này hy sinh khả năng phòng ngự của đội tuần tra ngược lại nâng cao khả năng sống sót.
“Ta đi xử lý ngay.”
Lúc này một tham mưu thông tin nói với Trương Lương.
“Trung tá! Bộ tư lệnh biên phòng gọi điện hỏi, phía chúng ta có gặp tổn thất đội tuần tra không?”
Trương Lương nghe vậy trong lòng nổi lên một tia bất tường.
“Trả lời bộ tư lệnh chúng ta mất ba đội tuần tra, báo cáo lại vị trí tuần tra của bọn họ cho bộ tư lệnh. Tiện đó hỏi luôn có chuyện gì xảy ra.”
Rất nhanh Trương Lương đã nhận được câu trả lời.
“Trung tá! Tin từ bộ tư lệnh, hiện tại đã có tám đội tuần tra không rõ tin tức, bộ tư lệnh ra lệnh chúng ta tiến vào tình trạng sẵn sàng chiến đấu. Cử người đi kiểm tra tình huống.”
“Trả lời bộ tư lệnh chúng ta đã cử người đi.”
Rồi Trương Lương ra lệnh cho tham mưu bên cạnh nói.
“Để toàn bộ pháo đài tiến vào tình trạng sẵn sàng chiến đấu.”
Pháo Đài đá trắng hiện tại đã không còn là một tòa pháo đài đổ nát bị bỏ rơi như trước nữa.
Bởi vì là một trong những nơi trấn thủ phía bắc ngăn cản ma quỷ xuôi nam, nơi này đã được Nam Tinh xây dựng lại.
Nhưng xây dựng lại cũng không phải phục hồi lại pháo đài Đá Trắng như xưa mà dựa vào nền tảng vốn có của pháo đài xây dựng lên một pháo đài phòng thủ hiện đại hơn với tiêu chuẩn của pháo đài hiện đại.
Thời điểm đội tìm kiếm xuất phát mặt trăng đã lên cao, tầm nhìn suy yếu trầm trọng, đây là một thời điểm cực kỳ khó khăn để có thể sử dụng chiến thuật tuần tra số sáu. Nhưng bây giờ cũng không có cách nào khác, bọn hắn phải tìm hiểu chuyện gì xảy ra.
Hơn một giờ sau tham mưu thông tin nhận được tín hiệu.
“Alo! Ngươi nói cái gì, làm ơn nói lớn hơn.”
Nhưng hắn lại liên tục thúc dục người bên kia đầu dây nói to lên.
“Có chuyện gì?”
Trương Lương đi tới bên cạnh hỏi.
“Bên kia đầu dây không trả lời thưa ngài!”
“Không trả lời! Đã điện thoại rồi vậy mà không trả lời.”
Trương Lương không thể tin được giật lấy ống nghe từ tay tham mưu.
Quả thật trong ống nghe không có chút âm thanh nào, tất cả đều là sự im lặng.
“Alo! Nếu nghe được lập tức trả lời, alo alo.”
Dù vậy trong ống nghe vẫn không có tiếng.
“Nếu các ngươi không trả lời ta sẽ xem như các ngươi đã gặp chuyện.”
Cuối cùng Trương Lương nói.
Dù vậy trong ống nghe vẫn không có chút âm thanh nào. Ân! Có chút âm thanh xào xạc của lá cây bị chà xát dưới mặt đất giống như có người đang đi qua.
Trương Lương không cho rằng người của mình đang đùa, đây không phải là lúc để đùa cợt và môi trường q·uân đ·ội cũng không cho phép đùa cợt trong trường hợp này.
Cúp máy! Trương Lương nghiêm túc nói.
“Thông báo cho bộ tư lệnh, đội tìm kiếm đã bị tiêu diệt. Chúng ta không biết chuyện gì xảy ra ngoài kia. Đề nghị họ cử không pháp sư tới!”
Dừng lại một chút Trương Lương tiếp tục nói.
“Để tất cả binh lính tiến vào vị trí chiến đấu, đưa đèn pha cùng pháo sáng ra. Từ bây giờ cứ ba phút bắn một lần pháo sáng.”
Nếu đã không thể xác định được mối nguy hiểm thì chỉ có thể sử dụng cách này, nó chỉ để đảm bảo quân phòng thủ có thể xác định bất kỳ mối nguy hiểm nào xuất hiện gần pháo đài và không gặp bất ngờ.
Không chỉ Đá Trắng ngay cả các đồn canh dọc biên giới cũng lựa chọn cách tương tự.
Cứ như vậy biên giới phía bắc của Nam Tinh liên tục được thắp sáng bởi pháo, cùng với đèn pha, với ánh sáng này việc lẻn vào với quy mô lớn là không thể.
Nhưng ma quỷ chưa bao giờ có ý định lén tiến mà cho dù muốn bọn hắn cũng không thể lén vào được.
Nửa đêm! Đột nhiên tiếng còi báo động vang vọng toàn bộ pháo đài, nghe được tiếng còi báo động Trương Lương vội vã hỏi.
“Có chuyện gì? Tại sao lại báo động?”
Tham mưu không cần Trương Lương hỏi cũng đã gọi điện cho tháp canh hỏi tình hình.
Di ống nghe khỏi tai tham mưu sắc mặt tráng bệch nhìn về phía Trương Lương nói.
“Trung tá! Người, có rất nhiều người đang tiếp cận.”
“Người!”
Trương Lương không tin được muốn xác nhận lại.
“Tháp canh nói rất nhiều người đang tiếp cận?”
“Mau hỏi tháp canh có bao nhiêu người? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Trương Lương nói nhưng rồi hắn không có cái kiên nhẫn đó, trực tiếp giật lấy ống nghe.
“Ta là Trương Lương, ai ở bên kia đầu dây?”
“Trung tá là ta Dương Hòa!”
“Chuyện gì xảy ra? Báo cáo rõ ràng?”
“Trung tá là người! Rất nhiều, rất nhiều người toàn bộ mặt đất giống bị bao phủ bởi tất cả người vậy, chúng đang tiến về phía chúng ta, còn cách khoảng tám kilomet nữa.”
Trong am thanh của Dương Hòa không thể che dấu được sự sợ hãi, còn có một chút hoảng hốt nữa.
“Có thể xác định được quân số không?”
Trương Lương hỏi.
“Ta chưa từng nhìn thấy nhiều người như vậy thưa ngài, ít nhất…ít nhất cũng phải trên năm trăm nghìn người.”
Bởi vì trời tối khoảng cách lại xa cho dù có pháo sáng hay đèn pha ở khoảng cách đó cũng không thể nào xác định được số lượng chứ chưa nói đến thân phận của đối phương.
Dù sao lũ da xanh cũng có cơ thể khá giống người việc xác định nhầm bọn chúng là người cũng không phải là không có khả năng.
Nghe được con số được báo cáo trái tim Trương Lương co thắt lại.
Năm trăm nghìn! Chỉ cần số lẻ của con số này thôi cũng có thể đè bẹp bọn hắn rồi.
Cho dù đối phương có dùng gậy gộc cũng như vậy, chắc chắn pháo đài này không có nhiều đạn tới mức g·iết được tất cả.
“Nhanh gọi cho bộ tư lệnh báo cáo chuyện này, yêu cầu tiếp viện.”
Nói rồi Trương Lương rời khỏi trung tâm chỉ huy của pháo đài chạy lên về phía tường thành.
Mặc dù không được xây dựng lại tường thành nhưng tường thành cũ vẫn được giữ lại đóng vai trò như những điểm cao phòng thủ.
Từ trên tường thành sử dụng ống nhòm dưới ánh sáng mờ ảo của pháo sáng Trương Lương có thể thấy được những bóng người mờ ảo đang tiếp cận từ hướng ma địa.
Mặc dù vẫn còn cách rất xa nhưng Trương Lương vẫn có thể quan sát được phần nào số lượng của đối phương.
Nhưng nó chỉ khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng.
“Mang toàn bộ v·ũ k·hí trong kho ra, tất cả nghe chưa nhanh lên.”
Nhưng cho dù thế nào hắn cũng phải chiến đấu.
“Mìn đâu! Mau bố trí mìn. Cả mìn claymore nữa, không muốn c·hết thì nhanh chân lên. Tất cả nhớ lấy trước khi c·hết phải bắn hết đạn trong người, dùng hết mọi v·ũ k·hí trên người.”
Kéo lại tham mưu của mình Trương Lương gằn giọng nói.
“Phân phát toàn bộ v·ũ k·hí trong kho cho lính, không cần để lại cái gì cả.”
Không dự trữ, không đội dự bị Trương Lương quyết chơi tất tay.