Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 586: Thị sát.




Chương 586: Thị sát.

Chuyến tuần sát của Long không chỉ đơn giản là đi về biên giới phía nam thăm q·uân đ·ội. Hắn còn tiện đường ghé thăm các khu vực dọc đường.

Phải nói từ phía nam Kim Lăng ngoại trừ lãnh địa của hoàng gia ra những khu vực lãnh địa của giới quý tộc cũ khá tiêu điều.

Mặc cho những lãnh địa nằm dọc đường sắt đã là những khu vực phồn vinh nhất trong giới quý tộc rồi. Nhưng trong mắt Long những vùng đất này vẫn rất nghèo nàn mặc cho hơn một năm qua khi những khu vực này được thu hồi về chính phủ quản lý nhưng một năm là thời gian quá ngắn để có nhiều thay đổi.

Dù vậy hắn vẫn thấy được dọc tuyến đường đi qua đang có rất nhiều công trình đang xây dựng.

Thông thường đường sắt của Nam Tinh không kết nối với đường sắt của Thái Nguyệt.

Cũng dễ hiểu thôi người Thái Nguyệt lo sợ đường sắt này có thể được sử dụng như một tuyến đường vận chuyển để Nam Tinh xâm lược bọn hắn, vì thế người Thái Nguyệt từ chối kết nối đường sắt của hai quốc gia như Gray.

Hàng hoá nếu muốn đi về phía nam thì sẽ sử dụng đường biển, còn nếu muốn đi vào các khu vực nội địa thì phải chuyển hàng tới các cảng của Thái Nguyệt rồi từ đó sẽ được vận chuyển bằng đường sắt vào nội địa. Hoặc có thể sử dụng các tuyến đường sông để tiến vào.

Nhưng khác với các sông ở phía bắc, sông của Thái Nguyệt thường có rất nhiều thác ghềnh từ trên núi chảy xuống khiến cho tàu bè không thể đi sâu vào nội địa.

Cho nên từ khi có đường sắt thì nó đã trở thành phượng tiện vận chuyển chính của quốc gia này. Mặc cho mạng lưới không liên thông vào mạng lưới của Nam Tinh nơi xuất phát của phần lớn hàng hoá chảy trong nội địa Thái Nguyệt.

Hiện tại thì lại khác, sau sáu tháng thi công mạng lưới đường sắt của hai nước đã được kết nối.

Quả thật chính sách đầu tư nước ngoài của Long đã rất chính xác, Nam Tinh hiện tại có thể thừa hưởng toàn bộ hệ thống cơ sở hạ tầng của Thái Nguyệt mà không cần phải đầu tư xây dựng từ đầu.

Phải nói cơ sở hạ tầng của Thái Nguyệt khá tốt, bọn hắn đã có những năng lực công nghiệp cơ bản, cũng có không ít nhà máy công nghiệp có thể hoạt động mà không cần hỗ trợ từ Nam Tinh.

Về cơ bản thế giới loài người có thể hoàn thành một chuỗi cung ứng bế vòng mà không cần tới Nam Tinh.

Nhưng một số loại máy móc vẫn cần tới sự trợ giúp của Nam Tinh mới được, những loại máy móc này nhu cầu hàng năm không quá lớn nhưng lại vô cùng quan trọng với nền công nghiệp thì hoàn toàn phụ thuộc vào Nam Tinh.

Như là những lò luyện thép công nghiệp cỡ lớn, hay những động cơ hơi nước lớn, máy công nghiệp phức tạp.



Những thứ này sản lượng hàng năm không quá nhiều, nhu cầu cũng không lớn nhưng lại vô cùng quan trọng cho nền công nghiệp.

Theo báo cáo của ủy ban khảo sát bộ công nghiệp, Thái Nguyệt giống như đối phó các loại máy móc công nghiệp bị hỏng hóc bằng cách mua mới chúng từ bên thứ ba.

Dù sao nhiều năm như vậy rồi người của thế giới này cũng không thể dậm chân tại chỗ phụ thuộc hoàn toàn vào Nam Tinh phải không.

Huống chi những năm qua cũng có không ít những vụ đánh cắp công nghệ khiến cho những quốc gia này có lựa chọn thay thế Nam Tinh.

Mặc dù chất lượng, hiệu năng, cùng tuổi thọ không thể bằng được máy móc của Nam Tinh nhưng để dùng đối phó cũng rất tốt. Ít nhất là đối với tiêu chuẩn của người Thái Nguyệt.

Đương nhiên trong mắt của ủy ban những thứ đồ này chính là rác rưởi. Bọn hắn đang nỗ lực thay thế đống rác này.

“Những nhà máy này đều sử dụng máy móc tương tự thưa bệ hạ. Tuy đã tụt hậu so với chúng ta một đời nhưng với tình hình hiện nay vẫn có thể chấp nhận được. Tất cả đều đang được lên kế hoạch đấu thầu cho tư nhân.”

Chủ nhiệm ủy ban phụ trách tình hình công nghiệp ở Thái Nguyệt giới thiệu với Long.

“Đấu thầu tư nhân?”

Long hỏi.

Những chuyện thế này thường sẽ do chính phủ của thủ tướng giải quyết hắn ít khi can thiệp vào.

“Đúng vậy thưa bệ hạ. Chính phủ hiện tại không có nguồn lực để quản lý những nơi này. Đấu thầu cho tư nhân là lựa chọn tốt nhất.”

Ủy viên giải thích.

Nghe vậy Long gật đầu. Cũng rất có lý chính phủ cũng không phải cái gì cũng mang lên, giao lại những nhà máy này cho dân sự mới là điều thích hợp nhất.

“Phải nghiêm túc thực hiện đúng các chính sách của chính phủ, tuân thủ quy định của pháp luật.”



Long dặn dò.

Những lời dặn dò đúng với sách giáo khoa, đừng nghĩ những lời này vô dụng. Không có cái gì là vô dụng ở đây cả.

“Thần xin cam kết sẽ thực hiện đúng chính sách của chính phủ, tuân thủ quy định của pháp luật.”

Ủy viên cực kỳ nghiêm túc trả lời.

Thấy vậy Long gật đầu hài lòng, xem như ghi nhận câu trả lời của hắn.

Mặc dù Long biết mấy vụ đấu thầu như thế này trừ khi do một số cơ quan đặc biệt giá·m s·át nếu không cái chuyện vị phạm là điều không thể tránh khỏi.

Long biết nhưng hắn không quá quan trọng, lòng tham mà! Con người ai cũng có, diệt thế nào cũng không thể diệt sạch được hắn chỉ cố gắng giữ chuyện này trong tầm kiếm soát để không ảnh hưởng quá nhiều tới sự phát triển của quốc gia liền được.

Đương nhiên cái gì cũng có giới hạn một khi vượt qua giới hạn đó thì sẽ không có chuyện bỏ qua hay mắt nhắm mắt mở.

Kỳ thực cái này cũng là một nguồn thu ngân sách khác của quốc gia, chỉ cần số tiền này không bị tuồn ra nước ngoài liền được.

Kết thúc quá trình khảo sát phải mất gần một tháng Long mới tới chiến tuyến cũng là biên giới của Thái Nguyệt cũ và Giao Châu.

Thời điểm xuống xe tư lệnh quân khu Đỗ Phong Nam cũng là quân đoàn trưởng quân đoàn một và quân đoàn trưởng quân đoàn bốn Lê Nguyên Dũng đều có mặt ở đây.

Đương nhiên không thể thiếu được đội quân nhạc chào đón, bản nhạc bọn hắn đang trình diễn là một bản nhạc ca ngợi Long. Truyền thống q·uân đ·ội là thứ rất quan trọng nó giúp người lính có sự tự hào về công việc của mình, tăng cao tinh thần của người lính.

Không chỉ là quân nhạc Long còn duyệt một tiểu đội nữa, nói là tiểu đội không chính xác những người này là những chỉ huy ưu tú đã lập được nhiều chiến công trên chiến trường được chọn ra làm nghi lễ chào đón Long.

Nghi lễ cũng không mất quá nhiều thời gian, suốt quá trình này không có bất kỳ báo động chiến đấu nào cả khiến Long cũng cảm thấy bất ngờ.

Hắn biết rằng nơi này không xảy ra nhiều chiến đấu nhưng lại không ngờ an bình tới vậy, không có chút không khí c·hiến t·ranh nào xung quanh, doanh trai rất thoải mái binh lính không hề có chút biểu hiện vừa trải qua chiến đấu nào, không hề có sự căng thẳng trong không khí thứ vốn dĩ phải nên tồn tại trên chiến trường mới đúng.



“Ta cảm giác các ngươi không cần phải rút về phía sau tiến hành chỉnh đốn gì cả.”

Đi thị sát một vòng Long không nhịn được nói.

Đỗ Phong Nam cùng Lê Nguyên Dũng nghe vậy nhìn nhau cười khổ nói.

“Bệ hạ nói vậy cũng đúng, tình huống hiện tại của quân khu thật sự không cần thiết phải thay quân chỉnh đốn. Lũ tiểu tử này vẫn còn sung sức còn muốn đánh trận.”

Đỗ Phong Nam nói.

“Đúng vậy bệ hạ hiện tại chúng ta thực sự không cần thay quân, tinh thần của binh sĩ vẫn vô cùng tốt chúng ta cũng không gặp được bất kỳ tổn thất nào để cần chỉnh đốn lại.”

Lê Nguyên Dũng cũng tiếp lời.

Long nhìn thấy trong đôi mắt của hai người vẫn còn ý chí chiến đấu hơn nữa còn rất mãnh liệt. Long cho rằng nếu không phải bộ tổng tư lệnh ra lệnh dừng lại có lẽ hai người đã trực tiếp đánh vào lãnh thổ Giao Châu cũng nên.

“Không quân đoàn sáu và bảy sẽ thay thế vị trí của các ngươi đúng như kế hoạch. Để các ngươi chỉnh đốn chỉ là lý do tùy tiện tìm thôi chủ yếu là muốn để hai quân đoàn này rèn luyện máu lửa. Dù sao c·hiến t·ranh ở đây cũng không quá khốc liệt là một địa điểm tốt để rèn luyện lính mới.”

Long nói.

“Nhân tiện tình hình giao chiến ở đây thế nào?”

“Quân Giao Châu không dám đánh sang thưa bệ hạ, lính tuần tra của chúng ta thi thoảng sẽ giao chiến với bọn chúng nhưng áp lực không quá lớn.”

“Hừm! Xem ra sau khi thay thế vị trí của các ngươi hai quân đoàn sẽ phải tổ chức một vài cuộc t·ấn c·ông vào Giao Châu.”

Long nói.

Đúng lúc này đột nhiên hắn nghe được tiếng rít, tiến rít rất quen thuộc đây là tiếng của đạn pháo đang bay tới.”

Boom!

Đột nhiên một v·ụ n·ổ nổ lên chỉ cách vị trí của Long hơn hai trăm mét.