Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 582: Kế hoạch tăng cường quân bị (1).




Chương 582: Kế hoạch tăng cường quân bị (1).

Ba tháng sau!

Bộ tư lệnh quân đoàn hai, Hoàng Thông đang cùng các tham mưu của mình họp bàn chiến thuật để có thể tìm cách tiến công sâu vào trong lãnh thổ Gray thêm nữa.

“Tôi cho rằng việc mở rộng c·hiến t·ranh là không khả thi, chúng ta chỉ có không tới hai mươi nghìn quân kiểm soát khu vực này đã rất tốt rồi nếu tiếp tục mở rộng vùng c·hiếm đ·óng sẽ rất miễn cưỡng.”

Tham mưu trưởng lên tiếng.

“Đúng vậy thưa tướng quân, việc mở rộng c·hiến t·ranh hiện tại rất miễn cưỡng, quân sổ của chúng ta không đủ để kiểm soát một khu vực lớn như vậy. Hơn nữa quân Gray hiện tại cũng đã khác xưa.”

Khác với ba tháng trước sau chiến thắng kia quân Gray đã có những thay đổi trong chiến thuật. Thay vì tập trung vào việc phòng thủ các thành trì bây giờ bọn hắn lựa chọn dùng thành trì làm điểm tựa phân tán q·uân đ·ội ra khu vực xung quanh thực hiện một cuộc c·hiến t·ranh du kích q·uấy r·ối.

Bọn hắn không còn tiến hành trận chiến theo kiểu quy ước nữa, hiện tại rất nhiều trận tao ngộ chiến diễn ra trên chiến trường, khi tao ngộ chiến như vậy khoảng cách giữa hai bên rất nhỏ pháo binh thường không thể trợ giúp. Trừ khi là quân Nam Tinh phát hiện đối phương trước giữ một khoảng cách gọi pháo binh, nếu không liền phải dựa vào năng lực chiến đấu độc lập của những người lính. Với điều này lợi thế hoả lực của Nam Tinh bị hạn chế một cách tối đa.

Đương nhiên với quân chủ lực được huấn luyện đầy đủ lại có v·ũ k·hí mạnh mẽ những trận tao ngộ chiến như thế này thường bên chiến thắng là quân Nam Tinh.

Nhưng mỗi lần như vậy cũng gây ra tổn thất cho các đội khiến bọn hắn không còn khả năng tác chiến.

Thành ra khi t·ấn c·ông thành trì các lực lượng t·ấn c·ông của Nam Tinh phải phân phối một nguồn lực rất lớn để bảo vệ các khu vực xung quanh khỏi sự t·ấn c·ông của quân du kích, đặc biệt là tuyến đường hậu cần. Càng ngày việc trao đổi giữa hai bên càng thu hẹp, huống chi hiện tại quân đoàn hai còn chưa đầy biên khi gặp phải tổn thất.

Với quy mô của quân đoàn hiện tại việc kiểm soát một vùng lãnh thổ lớn hơn rất miễn cưỡng, vì thế trong thời gian qua quân đoàn hai không đạt được bước tiến nào về chiến lược cả. Bọn hắn vẫn đang bị giữ chân tại khu vực này hơn bốn tháng.

Nếu là quân Gray vẫn sử dụng các chiến thuật cũ thì quân đoàn hai vẫn có tự tin đánh tan tất cả. Dù sao tụ tập lại một vị trí với một cuộc chiến quy ước dễ dàng giúp quân đoàn hai phát huy ưu thế hỏa lực hơn rất nhiều những trận chiến nhỏ lẻ.

Huống chi thời điểm này lính của Gray đã không còn là một lũ tân binh đến súng cũng không biết sử dụng nữa, bọn hắn là những lão binh lão luyện đã kinh qua vô số trận chiến khác nhau. Tỷ lệ t·hương v·ong giữa hai quân đã giảm đi rất nhiều so với lúc khai chiến.

Theo một thống kê không chính thức thì con số này đã giảm từ một đổi hai mươi xuống còn một đổi mười hai. Tỷ lệ t·hương v·ong đã giảm xuống gấp hai lần và vẫn đang có dấu hiệu giảm.



“Nếu muốn tiếp tục mở rộng c·hiến t·ranh, chúng ta cần ít nhất một sư đoàn nữa.”

Tham mưu trưởng tiếp tục giải thích.

“Với tình trạng chiến tuyến ở phía nam đang dần ổn định thì tôi nghĩ bộ tư lệnh có thể điều quân từ phía nam tới chi viện cho chúng ta.”

Hoàng Thông nói, hắn cũng chú ý tới tình trạng c·hiến t·ranh ở biên giới phía nam. Bây giờ Thái Nguyệt đã không còn trên bản đồ, hoàng gia cùng các quý tộc nước này đã tỵ nạn tại Giao Châu.

Quân đoàn bốn và quân đoàn một đã dừng lại ở biên giới hai nước củng cố biên giới không có ý định tiến vào biên giới Giao Châu.

Phía Giao Châu cũng đang củng cố phòng thủ biên giới, q·uân đ·ội của bọn hắn cũng không có ý định tiến vào biên giới Thái Nguyệt hai quân mặc dù có thể nhìn thấy nhau từ xa nhưng chưa bên nào có ý định giao chiến.

Mặc dù mỗi ngày thi thoảng lại có vài quả pháo rơi vào biên giới hai bên, hay lực lượng tuần tra các bên tao ngộ chiến nhưng đó là tất cả.

“Ta sẽ yêu cầu thêm quân. Nhưng hiện tại ta muốn các ngươi lên kế hoạch chiếm lấy nơi này.”

Hoàng Thông nói, rồi hắn chỉ vào vị tri pháo đài bảo vệ hậu phương của quân Gray nơi mà ba tháng trước Hoàng Trọng Khải đã thành công đẩy lui quân Nam Tinh.

Hiện tại pháo đài này vẫn đang bị t·ấn c·ông nhưng chỉ có hai tiểu đoàn làm nhiệm vụ này quy mô cùng áp lực như vậy rất khó để có thể đánh gục pháo đài trong thời gian ngắn.



“Thần cho rằng chúng ta nên cử chi viện cho quân đoàn hai. Ít nhất phải để bọn hắn đánh tới hồ Trường Ninh đuổi người Gray sang phía bờ tây sông Đại.”

m thanh của tham mưu trưởng Ngọc Kim Sơn vang lên trong phòng họp của bộ tổng tham mưu.



Lúc này trong bộ tổng tham mưu ngoại trừ các tướng lĩnh tiền tuyến hầu hết tướng lĩnh cao cấp của Nam Tinh đều đã tập trung tại đây.

“Thần đồng ý, chỉ cần đuổi đối phương sang bờ phía tây sông Đại con sông này liền có thể trở thành một phòng tuyến tự nhiên.”

An Dật Phú cũng đồng ý với đề nghị của Ngọc Kim Sơn.

Lãnh thổ Gray bị chia thành hai phần phía tây và phía đông với ranh giới là sông Đại một con sông chảy dọc bắc nam vương quốc và đổ vào hồ Trường Ninh một hồ nước lớn nhất trong khu vực ở phía nam.

Hồ này rất lớn, có tới ba quốc gia giáp với hồ trong đó Gray là nước lớn nhất sở hữu toàn bộ phần phía bắc và tây bắc của hồ, hai quốc gia còn chỉ là hai quốc gia nhỏ không phải mối đe dọa.

“Nhưng nếu đánh tới hồ Trường Ninh một sư đoàn là không đủ, ít nhất cũng cần ba lữ đoàn. Mảng lãnh thổ này rất lớn.”

“Không phải chúng ta vừa có hai quân đoàn được xây dựng sao, điều bọn họ tới chi viện hẳn là rất tốt.”

“Bọn hắn được dự định thể thay thế vị trí của quân đoàn một và quân đoàn bốn.”

An Dật Phú trả lời.

Quân đoàn một và quân đoàn bốn đã tác chiến hơn một năm ngoài biên giới hiện tại bộ tham mưu dự định để hai quân đoàn đoàn mới thành lập tới thay thế vị trí của bọn hắn để hai quân đoàn này rút về tuyến sau tiến hành chỉnh đốn lại.

Dù sao hiện tại chiến tuyến phía nam đang dần ổn định không cần những quân đoàn thiện chiến chủ lực phải đóng quân, nhân tiện những cuộc xung đột nhỏ ở đó cũng có thể góp phần rèn luyện năng lực chiến đấu cho các tân binh của quân đoàn sáu và bảy.

Ít nhất không phải vứt bọn họ lên thẳng chiến trường nơi mà phần lớn tân binh đều sẽ bay màu sau một giờ tham chiến. Mặc dù với ưu thế v·ũ k·hí cùng chiến thuật thì t·hương v·ong của quân Nam Tinh sẽ ít hơn rất nhiều so với đối phương nhưng đừng quên v·ũ k·hí của đối phương cũng không còn là đao kiếm nữa.

“Quân đoàn một cùng quân đoàn bốn cần khoảng hai tháng để tiến hành chỉnh đốn. Quân đoàn năm hiện tại không thể rời vị trí, quân đoàn ba hiện tại vẫn cần trợ giúp Phú Xuân ổn định tình hình trong nước cũng như chống cự lại các mối đe dọa từ bên ngoài.”

“Trong ít nhất hai tháng chúng ta không thể điều động thêm quân nữa. Không dự kiến tháng sau quân đoàn tám sẽ được thành lập. Vương thiếu tướng ngài thấy thế nào?”

Phùng Cương nói! Rồi hắn nhìn về một vị thiếu tướng trẻ không đáng chủ ý đối diện nói.



Người này chính là quân đoàn trưởng của quân đoàn tám sắp được thành lập.

Vương thiếu tướng nghe vậy liền lập tức trả lời.

“Hai tháng là không đủ. Quân đoàn cần thêm một tháng để nhận đủ trang bị cũng như quân số.”

Mặc có thể nói quân đoàn tám hiện tại đã được thành lập, mặc dù điều này chỉ là hệ thống chỉ huy của quân đoàn hiện tại hệ thống chỉ huy này đang phụ trách quá trình thành lập của quân đoàn và là người đứng đầu Vương thiếu tướng hoàn toàn nắm được tiến độ hiện tại.

“Lâu như vậy? Không phải đã kế hoạch tốt rồi sao?”

Lâm Xuân Tán ở gần đó khó hiểu hỏi.

Vương thiếu tướng nghe vậy bĩu môi nói.

“Cái này không phụ thuộc vào ta ngài phải hỏi phía bộ quốc phòng mới phải.”

Bộ quốc phòng chịu trách nhiệm việc tuyển quân, đào tạo tân binh cùng quản lý hậu cần Vương thiếu tướng nói vậy cũng không sai.

Tất cả mọi người đều đưa ánh mắt về phía bộ trưởng bộ quốc phòng Thạch Kính Minh.

“Đừng nhìn ta như vậy ta cũng không muốn nhưng kéo dài đâu nhưng hiện tại vẫn phải ưu tiên lấp đầy kho dự trữ trước. Các ngươi cũng biết tình huống hiện tại của kho dự trữ mà.”

Kho dự trữ của q·uân đ·ội đúng là đã vơi đi rất nhiều trong thời gian qua, ngoại trừ phải cung cấp hậu cần cho hai tuyến tác chiến còn phải viện trợ cho Phú Xuân cùng Nam Dương trong khi việc sản xuất bị gián đoạn một thời gian do các quốc gia phong tỏa.

Có thời điểm toàn bộ hệ thống q·uân đ·ội quốc gia năm mươi phần trăm phụ thuộc vào kho dự trữ.

“Các ngươi cũng biết hai nhà máy chậm tiến độ xây dựng. Dự tính hai tháng trước đã đi vào sản xuất nhưng tới giờ còn chưa xong cho nên chúng ta đang phải tính toán lại. Hơn nữa kho dự trữ cũng đang có kế hoạch mở rộng gấp bốn lần cho nên việc trang bị cho quân đoàn tám cần chậm một chút.”

Thạch Kính Minh buồn bực giải thích. Không có cách hắn phụ trách hậu cần, có có xảy ra chuyện gì liền là do hắn.