Chương 538: Hoàng pháp thánh.
“Kính thưa quý khách tàu sắp vào ga Sơn Thạch. Ga Sơn Thạch là ga cuối trong hành trình chúng tôi xin cảm ơn quý khách đã sự dụng dịch vụ.”
Trên đoàn tàu từ phía tây đi tới Nam Tinh âm thanh của tiếp viên vang qua loa vọng vào từng ngóc ngách trong khoang tàu.
Đang ngồi trong toa tàu cao cấp nhất pháp thánh Hoàng Bảo một trong hai vị pháp thánh của Thánh quốc đứng dậy ngó đầu ra khỏi phòng của mình.
Đây là toa cao cấp nhất trên đoàn tàu này, toàn bộ toa được chia thành ba phòng riêng biệt Hoàng pháp thánh ở tại một trong ba phòng đó.
Bởi vì là toa cao cấp nên ở đây luôn có tiếp viên chờ sẵn ngay cửa toa tàu, thấy được Hoàng pháp thánh ra hiệu tiếp viên lập tức tiến tới hỏi.
“Không biết quý khách cần gì?”
“Tàu này không đi thẳng tới Kim Lăng sao?”
Hoàng pháp thánh hỏi.
Tiếp viên có chút bất ngờ bởi vì thông thường khách đi trên toa cao cấp này đều đã nắm giữ rất rõ thông tin.
Nhưng nàng rất nhanh đã nở một nụ cười chức nghiệp giải thích.
“Thưa quý khách. Tàu vẫn sẽ tiếp tục hành trình về phía đông. Nhưng bởi vì quý khách phải thực hiện thủ tục nhập cảnh nên sẽ không có đủ thời gian để lên tàu. Quý khách sẽ phải mua vé tàu mới nếu muốn tiếp tục hành trình?”
“Nhập cảnh là gì?”
Hoàng pháp thánh vẫn ngơ ngác hỏi .
“Nó giống như việc ngài đi vào quốc gia khác phải nộp tiền vậy. Nhưng ở đây người ta không yêu cầu ngài nộp tiền, mà phải chứng minh thân phận của
mình mới có thể tiến vào.”
Tiếp viên kiên nhẫn trả lời.
Hoàng pháp thánh lúc này mới gật đầu coi như hiểu ra.
“Ta phải làm sao để chứng minh?”
Bây giờ ông ta lại phát hiện một vấn đề, làm sao để chứng minh thân phận.
“Vé tàu của ngài thưa quý khách, bên trong đó đã có thân phận chứng minh của ngài “
Tiếp viên rất kiên nhẫn.
“Hoá ra là như vậy, cảm ơn ngươi tiểu mỹ nhân.”
Hoàng pháp thánh cười nói, ông ta còn nháy mắt với tiếp viên như đang tán tỉnh nàng.
“Không có gì đây là nghĩa vụ của tôi.”
Dù vậy tiếp viên không đổi sắc mặt trả lời. Ở thời đại này có thể làm tiếp viên trên tàu hơn nữa còn là khoang cao cấp thì tiếp viên cũng có thân phận vì thế những hành vi tán tỉnh như vậy không có bao nhiêu tác dụng với nàng.
Hoàng pháp thánh thấy vậy liền từ bỏ ý tưởng lui vào trong phòng mình chờ đợi tàu vào ga.
Hơn ba giờ sau Hoàng pháp thánh ngồi trong phòng chờ cao cấp của ga Sơn Thạch, chờ đợi chuyến tàu tiếp theo.
Trên tay ông ta lúc này là tờ báo vừa mới được xuất bản vào sáng nay, đôi mắt chăm chú đọc lấy nội dung trên báo ấn đường ông ta nhíu chặt lại.
Ông ta rất thắc mắc tại sao người Nam Tinh lại ra quyết định này chỉ ngay trước khi Diêu pháo thánh tới đây. Không lẽ bọn hắn lại muốn tạo điều kiện để Diêu pháp thánh ra tay sao?
Phải biết trong thoả thuận của hai nước chuyện này có thể trở thành cái cớ cho Diêu pháp thánh.
Rồi ông ta nhìn về phía đông nam vị trí của Diêu pháp thánh.
Ông ta cảm nhận được Diêu pháp thánh đã tiến gần hơn về phía tây. Hoàng pháo thánh cũng không quá quen thuộc với bờ đông, cảm giác Diêu pháp thánh di chuyển như vậy ông ta cũng không thấy có gì đặc biệt. Chỉ có điều ông ta cảm giác ma năng của Diêu pháp thánh giống như có vấn đề, dao động rất kịt liệt.
Ân!
Lúc này ấn đường ông ta nhíu chặt lại nhìn ra bên ngoài phòng chờ. Ở đó có hai người đang nhìn, thấy ông ta nhìn qua hai người này lập tức né tránh ánh mắt rồi rời đi.
Lộ rồi ư?
Nhìn hai người rời đi trong lòng Hoàng pháp thánh có cảm giác mình giống như đã bị lộ.
Không đúng! Làm sao có thể bị lộ đâu?
Hoàng pháp thánh có cảm giác kỳ lạ, bình thường ai có thể phát hiện được ông ta ngoại trừ các pháp thánh. Nếu ông ta không chủ động để lộ mình liền giống như người bình thường vậy.
Hoàng pháp thánh có điều không biết rằng thời điểm ông ta xuống tàu đã bị bộ nội an chú ý tới.
Tại mỗi cửa ra vào của ga tàu hiện tại đều được bố trí một loại công cụ cảm ứng ma pháp.
Thời điểm Hoàng pháp thánh xuất hiện những công cụ ma pháp này đã báo hiệu.
Chính Hoàng pháp thánh cũng không ngờ rằng những loại công cụ ma pháp như ngọc cảm ứng người Nam Tinh lại có nhiều tới vậy.
Phải biết thông thường ngọc cảm ứng rất đắt không ai bố trí tại vùng biên giới cả, các quý tộc thường dùng chúng ở gần mình để bảo vệ cho chính mình.
Đương nhiên Hoàng pháp thánh không biết mình bị lộ, ông ta vẫn đang rất thoải mái.
Nhưng Hoàng pháp thánh không để ý đám người Đỗ Phong Nam cùng giám đốc sở công an trong khu vực thì lại không rảnh rỗi chút nào.
Nhìn bề ngoài thì mọi chuyện vẫn đang bình thường nhưng thực tế toàn bộ lực lượng của quân đoàn hai đang đóng tại Sơn Thạch đều đã tiến vào tình trạng sẵn sàng chiến đấu.
Không có cách không biết thì thôi một khi đã biết pháp thánh đang ở đây bọn hắn không thể không xem như có chuyện gì.
“Đã có tin tức từ Kim Lăng chưa?”
Đỗ Phong Nam hỏi.
Hắn ta đang ngồi trong phòng của bộ tham mưu chờ đợi mệnh lệnh từ Kim Lăng.
“Chưa có thưa ngài, phía Kim Lăng yêu cầu chúng ta tìm cách kéo dài thời gian.”
Ở một bên giám đốc công an khu vực lên tiếng.
“Kéo dài thời gian! Mẹ nó, chúng ta có thể làm chậm hành trình của một vị pháp thánh sao?”
Đỗ Phong Nam tựa lưng vào ghế thở dài nói.
“Thực ra ta có một ý tưởng thưa ngài.”
Ngồi một bên tham mưu trưởng nói.
Nghe vậy Đỗ Phong Nam ngồi bật dậy vội vã hỏi.
“Ý tưởng gì?”
Năm phút sau! Phòng chờ cao cấp Hoàng pháp thánh ở.
“Kính thưa quý khách đoàn tàu… không may gặp phải một số trục trặc lịch sẽ được rời xuống 10 giờ mong quý khách thông cảm…”
Âm thanh thông báo của tiếp viên nhà ga vang lên.
Nghe được tên tàu Hoàng pháo thánh đang thưởng thức đồ ăn trong phòng chờ ngẩng đầu lên, rồi ông ta lấy vé tàu trong người ra xem lại vé của mình.
Không sai được tàu bị dời lịch chính là tàu của ông ta.
Lúc này một số hành khách khác trong phòng đã đứng dậy đi tới bên cạnh tiếp viên dò hỏi.
Bởi vì là phòng chờ cao cấp nên nơi này luôn có tiếp viên chờ sẵn, những vị khách ở đây rất dễ dàng tìm được người hỗ trợ.
Hoàng pháp thánh không tham gia cùng, với thính giác của ông ta hoàn toàn có thể nghe rõ nội dung cuộc trò chuyện.
Ân! Xem ra là tàu bị hỏng hóc nên phải sửa chữa, phải hơn một tiếng nữa mới có chuyến tàu tiếp theo thay thế.
Nghĩ tới phải chờ đợi thêm một tiếng nữa ở đây Hoàng pháo thánh kỳ thực cũng không quá để ý, dịch vụ của nơi này rất tốt chờ thêm một ngày nữa cũng không sao. Ông ta không vội.
Trong một giờ phía Nam Tinh không có bất kỳ phản ứng nào, một giờ sau đó đoàn tàu tới như dự kiến, Hoàng pháp thánh lên tàu mà không gặp phải chút trở ngại nào.
Nhìn đoàn tàu dần rời khỏi nhà ga Đỗ Phong Nam không khỏi lo lắng.
“Để ông ta đi vào vương quốc như vậy sẽ an toàn sao?”
Một mình pháp thánh có sức p·há h·oại rất lớn Đỗ Phong Nam thật sự không an tâm.
“Quân cận vệ đã lo chuyện này rồi, hẳn sẽ không có vấn đề đâu thưa ngài.”
Một bên tham mưu trưởng nói.
Suốt quãng đường đoàn tàu đi khá chậm. Hoàng pháp thánh có thể cảm nhận được tốc độ của tàu thấp hơn con tàu ông ta ngồi lúc trước. Không những vậy đoàn tàu còn liên tục gặp trục trặc.
Nghe nói ngày hôm nay đã có hai lần đường ray bị hỏng khiến toàn bộ hành trình trên đường sắt đông tây đều bị chậm.
Mặc dù có chút cảm giác không đúng nhưng Hoàng pháp thánh cũng không để ý, dù sao đây là trục trặc trên toàn bộ hệ thống không phải chỉ có tàu ông ta.
Thời điểm tàu của Hoàng pháp thánh tiến vào ga cuối của khu vực phía tây cũng đã hơn nửa ngày, mặt trời đã xuống núi từ rất lâu, ngồi trong phòng riêng của mình Hoàng pháp thánh rất thích ý thưởng thức cảnh đêm đầy sao ngoài trời.
Ông ta không biết rằng lúc này đang có một thùng gỗ được đưa lên tàu, phía trên thùng gỗ có đánh dấu của v·ũ k·hí nguyên tử, nó được đưa tới bên cạnh khoang của Hoàng pháp thánh, những người ở khoang này hiện tại đều đã xuống tàu.
Sau khi tàu chạy được khoảng mười lăm phút phòng của Hoàng pháo thánh bị người gõ cửa.
Đứng ở cửa là một sĩ quan của quân cận vệ. Nhìn thấy bộ đồng phục trên người hắn Hoàng pháo thánh liền biết mình đã bị lộ.