Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 536: Thu hồi lãnh địa.




Chương 536: Thu hồi lãnh địa.

“Nhanh lên lũ súc vật, các ngươi phải bảo vệ quê hương của mình. Nam tước đại nhân đã cho các ngươi cơ hội thể hiện tình yêu với vùng đất này, các ngươi nên dâng hiến tính mạng của mình để đền đáp sự hóng của nam tước đại nhân.”

Trong lãnh địa của một tiểu nam tước kẻ này đang tập hợp lấy dân cư trong lãnh địa của mình muốn tiến hành chống lại tới cùng trước sự t·ấn c·ông của q·uân đ·ội Nam Tinh.

Lãnh địa nhỏ của hắn là một lãnh địa nghèo nàn chỉ đủ tiền bạc để trang bị v·ũ k·hí cho hơn một trăm binh lính, vì thế lúc này hắn chỉ có thể kéo lấy dân thường trong lãnh địa tham gia đội quân ô hợp của mình chống lại q·uân đ·ội của hoàng gia.

Một đội quân ô hợp đúng nghĩa, đến cả v·ũ k·hí bình thường cũng không có người dân chỉ có thể cầm theo cuốc xẻng, gây gộc trong nhà bất kỳ thứ gì có thể làm v·ũ k·hí để mang đi tự vệ.

Bọn hắn đều biết bọn hắn đang đi đánh trận cho dù là bị ép bọn hắn cũng cần phải tự vệ cho chính mình, mặc dù lúc này trên khuôn mặt của tất cả những người lính này đều đang rất hoang mang, hoảng loạn. Có một sự nghi ngờ về năng lực chiến đấu của đội quân này, không biết khi gặp phải chiến đấu thật sự bọn hắn có thể làm tốt nhiệm vụ của mình hay không.

Lãnh địa cũng chỉ là một thị trấn không có tường bảo vệ vì thế đội quân này chỉ có thể tập hợp bên ngoài thị trấn làm nhiệm vụ phòng thủ.

Đã thế tên nam tước này thậm chí còn không có bất kỳ kiến thức nào về c·hiến t·ranh với v·ũ k·hí nóng, tư duy của hắn vẫn còn tồn tại trong hệ thống v·ũ k·hí lạnh. Một đội hình chiến đấu được sắp xếp giống như thời đại v·ũ k·hí lạnh, thậm chí bởi vì nghe tin lực lượng được cử tới đây là kỵ binh hắn còn để đội hình áp sát vào nhau một cách rất truyền thống để ngăn kỵ binh xung kích trong thời đại v·ũ k·hí lạnh.

Nhưng cho dù trong thời đại v·ũ k·hí lạnh muốn chống lại kỵ binh xung kích thì cũng phải là bộ binh hạng nặng được trang bị đầy đủ mới có thể làm được chứ không phải là một đội quân ô hợp với gậy gộc và áo vải.

Ngươi có tin hay không chỉ cần nhìn thấy một đoàn kỵ binh lao tới đội quân này sẽ lập tức tan tác bỏ chạy.

Trong khi đó lực lượng mạnh mẽ nhất của tên nam tước này, một đội quân với hơn một trăm binh lính sử dụng M1 làm v·ũ k·hí chính lại được bố trí phía sau hàng phòng ngự.

Nhưng tên nam tước này lại dường như không nhận ra sai lầm trong bố trí của mình, hắn tự tin có thể tiêu diệt đội kỵ binh được cử tới một cách dễ dàng.

Không tới ba mươi phút sau hướng đường chân trời đã bốc lên một mảng khói bụi được tạo ra do kỵ binh phi nước đại.

“Tất cả ổn định đội hình!”

Nam tước thấy vậy lập tức ra lệnh sẵn sàng chiến đấu.



Xuất hiện phía đường chân trời là một tiểu đoàn kỵ binh với năm mươi kỵ binh trong biên chế đối với một lãnh địa nhỏ như thế này một tiểu đoàn kỵ binh cơ động nhanh là quá đủ để chiếm lấy nó.

Có lẽ vì nghe được số lượng kỵ binh nhỏ như vậy mới khiến nam tước tự tin cho rằng hắn có thể chiến thẳng.

Tiểu đoàn kỵ binh tới gần nhưng dừng lại, bọn hắn không vội vã xung kích đội hình như những gì nam tước phán đoán.

Ngược lại bọn hắn giữ một khoảng cách hơn một trăm năm mươi mét so với đội hình phòng thủ, thấy vậy đôi lông mày của nam tước nhíu chặt lại.

“Tại sao bọn hắn không t·ấn c·ông?”

Nam tước lên tiếng hỏi cận vệ bên cạnh mình. Đây là quân đoàn trưởng của quân đoàn ma pháp nhà hắn, nói là quân đoàn ma pháp cho oai thôi chứ gia tộc hắn cũng chỉ có thể nuôi được năm siêu phàm giả học đồ cùng với vị quân đoàn trưởng là một siêu phàm giả như thế này.

Không có cách chi phí để nuôi một siêu phàm giả là rất lớn gia đình nam tước có muốn cũng chỉ có thể nuôi được từng đấy

Nghe được câu hỏi của nam tước vị quân đoàn trưởng trên danh nghĩa này rất muốn cho chủ nhân nhà mình một cái tát.

‘Ngươi đi mà hỏi đối phương sao lại hỏi ta?’

Nhưng đương nhiên hắn sẽ không nói vậy.

“Có lẽ bọn hắn đang sợ hãi trước sức mạnh của chúng ta.”

Tâng bốc chưa bao giờ là lỗi thời cho dù nó có ở thời đại nào đi chăng nữa, ai cũng thích được nghe tâng bốc chỉ có điều sẽ có hai loại người sau những lời tâng bốc này.

Một chính là cho rằng mình vô địch còn một liền xem như đó là một lời khích lệ vui đùa.

Hiện tại nam tước hẳn là loại thứ nhất, hắn cười lớn nói.

“Ha ha ngươi nói không sai! Chỉ có năm mươi kỵ binh cũng dám x·âm p·hạm lãnh địa của ta đó chính là muốn c·hết.”



Hai người mải mê nói chuyện thậm chí không chú ý tới các kỵ binh phía trước đã xuống ngựa, sau đó bọn hắn rút những khẩu AK, RPK và cả PKM từ trên lưng ngựa xuống nhắm thẳng nòng về phía trước.

Những bình dân vẫn đang xếp thành hàng không hề biết bọn hắn sắp phải đối mặt với cái gì. Chủ soái của bọn hắn cũng không biết chuyện gì sắp xảy ra với đội quân của mình.

“Đại nhân đối phương có hành động.”

Bên cạnh một siêu phàm giả học đồ cảnh giác hét lớn.

Lúc này hai người mới chú ý ới đội kỵ binh phía trước vậy mà đã xuống ngựa.

“Kỵ binh xuống ngựa? Lũ này ngu sao?”

Trong hiểu biết của Nam tước hắn chưa từng nhìn thấy kỵ binh xuống ngựa mặc cho đối phương đang triển khai v·ũ k·hí phía trước hắn cũng không thể tin được.

Không để cho thắc mắc của hắn chờ lâu, tiểu đoàn lập tức đã cho hắn biết câu trả lời.

Đột đột đột!

Một loạt tiếng súng vang lên ngay sau đó đội hình dân quân phía trước liên tục ngã xuống như ngả rạ, máu bắn lên tung tóe khắp nơi.

Chỉ một loạt bắn sau đó tiểu đoàn kỵ binh dừng lại không tiếp tục khai hỏa.

Khai hỏa không còn cần thiết nữa, chỉ với một lượt bắn đầu tiên đã gây ra một cuộc khủng hoảng trong hàng ngũ của đội quân nông dân này.

Ah ah ah!



Có người không nhịn được hét lớn quay đầu bỏ chạy!

Sợ hãi là một loại bệnh dịch có khả năng truyền bá rất nhanh chỉ cần có người mở đầu, không tới ba mươi giây hàng ngũ trở nên tán loạn.

“Khốn kiếp mau đứng lại, mau đứng lại…đoàng đoàng…”

Mặc cho đốc chiến binh có hét khản cả cổ, súng trên tay liên tục vang lên cũng không thể ngăn chặn được sự tan tác này.

Huống chi phía trước còn có quân địch.

Không tới nửa giờ đồng hồ cuộc chiến đã kết thúc đội quân tinh nhuệ một trăm binh sĩ của nam tước b·ị đ·ánh tan, vị nam tước trẻ tuổi t·ử t·rận.

Thi trấn của gia đình hắn diễn ra một cuộc náo động nhỏ, không có bao nhiêu n·gười c·hết chỉ là các thành viên của gia tộc nam tước không may g·ặp n·ạn.

Tình huống này diễn ra trên khắp các lãnh địa của giới quý tộc, tất cả những kẻ lựa chọn chống cự đều bị tiêu diệt có chăng một vài quý tộc có sức mạnh kéo dài được chút thời gian c·hết của mình.

Đương nhiên không phải tất cả đều có kết cục như vậy, những kẻ nào thức thời liền có thể giữ được tính mạng cùng tài sản của gia tộc vương quốc giữ đúng lời hứa rằng sẽ không làm gì bọn hắn.

Chỉ có điều những kẻ lựa chọn đầu hàng đều là số ít, nhiều kẻ cho rằng chỉ cần chống tới lúc c·hiến t·ranh xảy ra chúng liền có thể sống, vương quốc sẽ không có thời gian quan tâm tới bọn hắn.

Nhưng vấn đề là bọn hắn có thể chống tới lúc đó sao?

Hiện tại vẫn chưa có ai chống qua được một ngày cả, q·uân đ·ội Nam Tinh hành động quá đột ngột cho dù có q·uân đ·ội nhưng các quý tộc thực sự đã không kịp phản ứng. Đây cũng là một vấn đề khi trong những năm qua quân đoàn ba đã bố trí lực lượng của mình khắp nơi ở phương nam khiến bọn hắn có thể nhanh chóng điều động q·uân đ·ội tới khắp nơi ở phương nam chỉ trong một ngày.

Chỉ trong chưa đầy một ngày hơn một nửa số quý tộc miền nam bị tiêu diệt.

Về phần quý tộc phía tây thì có chút khó khăn, một phần là lực lượng được bố trí ở hai khu vực này chỉ có quân đoàn hai khi ở phía nam hiện tại có tới ba quân đoàn.

Hơn nữa ở phía tây địa hình rất phức tạp, có những khu vực bị chia cắt địa hình đồi núi nên rất khó sử dụng kỵ binh nên việc tiếp cận các lãnh địa này khó khăn hơn rất nhiều.

Nhưng dù vậy cũng không có bất kỳ lực lượng nào đủ sức ngăn cản q·uân đ·ội Nam Tinh thực hiện chiến dịch thu hồi lãnh địa của các quý tộc. Dự kiến chiến dịch này sẽ kéo dài bảy ngày trong một thời gian ngắn như vậy bộ tham mưu Nam Tinh tin tưởng không một quốc gia nào sẽ phản ứng kịp trừ Thái Nguyệt.

Mà cho dù phản ứng kịp cũng được, Nam Tinh đang cần một con tốt thí làm cảnh cáo ngoài Đế quốc.

Còn về Thái Nguyệt, nơi đó sẽ sớm thành lãnh thổ của Nam Tinh không ai muốn ném boom nguyên tử lên lãnh thổ của mình cả.