Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 521: Nhiệm vụ cảnh giới.




Chương 521: Nhiệm vụ cảnh giới.

Vùng biển của Thái Nguyệt trong những năm gần đây đã không còn bóng dáng của hải quân Thái Nguyệt xuất hiện nữa.

Nói như vậy cũng không quá chính xác hải quân Thái Nguyệt vẫn còn nhưng bọn hắn chỉ duy trì không tới hai mươi t·àu c·hiến làm nhiệm vụ bảo vệ tuyến đường hàng hải không b·ị c·ướp biển quấy rầy mà thôi. Sau trận chiến sáu năm trước bọn hắn đã suy yếu tới cực độ gần như toàn bộ hàm đội bị tiêu diệt, chỉ còn lại hai mươi tàu trọng thương trở về.

Kể từ thời điểm đó, Thái Nguyệt đã từ bỏ việc xây dựng lại hải quân, người Thái Nguyệt biết cho dù bọn hắn có xây dựng hải quân mạnh như thế nào, đóng nhiều tàu đến mấy nếu không có t·àu c·hiến bọc thép bọn hắn hoàn toàn không có cơ hội chiến thẳng Nam Tinh.

Chỉ cần hải quân Nam Tinh xuôi nam hạm đội của bọn hắn sẽ bị hủy diệt không thương tiếc mà không có bất kỳ sự chống cự nào.

Chính vì thế người Thái Nguyệt liền không muốn tiêu tốn tiền bạc của mình vào việc xây dựng lại hải quân nữa, nó đã không còn khả năng bảo vệ lãnh thổ quốc gia trước kẻ địch.

Nếu không phải còn nhiệm vụ bảo vệ tuyến hàng hải không để b·ị c·ướp biển quấy rầy có lẽ người Thái Nguyệt đã hủy bỏ luôn hải quân của mình mà không phải tiếp tục duy trì một hạm đội nhỏ làm nhiệm vụ tiêu diệt hải tặc.

Phải biết cho dù là một hạm đội nhỏ cũng tiêu tốn không ít chi phí duy trì hàng năm, đối với một quốc gia vừa mới thua trận, vừa mới mất đất như Thái Nguyệt đây cũng là một gánh nặng không nhỏ.

Vì chuyện này trong nội bộ Thái Nguyệt còn diễn ra một cuộc cãi vã, các quý tộc không muốn bỏ thêm tiền nuôi hải quân, đặc biệt là các quý tộc nội địa bọn hắn trước kia đã rất bất mãn với việc mình phải bỏ tiền nuôi hải quân trong khi không nhận lại được chút lợi ích nào.

Trước kia bọn hắn không thể làm gì nhưng bây giờ khác rồi, hải quân bị tiêu diệt ai cũng biết hải quân đã không còn có thể bảo vệ lợi ích của Thái Nguyệt nữa thế là bọn hắn làm loạn không muốn tiếp tục bỏ tiền duy trì hải quân.

Phải biết chi phí để duy trì hải quân tốn kém hơn rất nhiều so với chi phí duy trì lục quân.

Chỉ riêng việc trả lương cho các thủy thủ cũng là một con số thiên văn rồi, chứ chưa kể tới chi phí để duy trì t·àu c·hiến hoạt động. Những thủy thủ của hải quân đều là người đi biển lâu năm, hơn nữa để duy trì sức chiến đấu cho tàu liền phải liên tục huấn luyện phối hợp.

Không giống như lục quân, tùy tiện bắt vài tên lính rồi ném chúng lên chiến trường làm pháo hôi là được.

Vì thế các quý tộc nội địa cực kỳ ngứa mắt với hải quân liên tục làm loạn từ chối cung cấp thêm chi phí để duy trì hải quân cho dù lực lượng này chỉ còn hai mươi lăm tàu.



Theo suy nghĩ của lũ quý tộc, c·ướp biển thì liên quan con mẹ gì tới bọn hắn. Đương nhiên bọn hắn sẽ không công nhận việc nhận được tiền thuế từ việc các thương nhân qua lại trong lãnh địa bọn hắn là tới từ biển đâu.

Lúc đó hải quân gần như bị t·ê l·iệt khi không còn chi phí để sửa chữa cũng như duy trì t·àu c·hiến, phải biết thời điểm đó những tàu còn sống sót đều chịu tổn thương, nếu không thể sửa chữa liền không thể ra khơi. Hải quân lúc đó gần như đã bị t·ê l·iệt hoàn toàn.

Nếu không phải do sức ép từ Đế quốc buộc phải duy trì một hạm đội có lẽ hải quân đã bị xóa bỏ từ thời điểm đó.

Mặc dù quý tộc Thái Nguyệt rất bất mãn với Đế quốc khi liên tiếp hai cuộc chiến thất bại đều là do Đế quốc kéo bọn hắn vào, liên tiếp thất bại cho dù là người thân nhất cũng bất mãn, nói gì tới một đám quý tộc tham lam ngoại trừ làm tiểu đệ cho Đế quốc thì không có quan hệ gì.

Nhưng hiện tại người Thái Nguyệt đều biết bọn hắn phải ôm chặt lấy đùi Đế quốc, nếu không bọn hắn sẽ bị cái quốc gia ở phía bắc kia tiêu diệt.

Trên vùng biển tấp nập của Thái Nguyệt một con t·àu c·hiến cũ kỹ đang vượt qua những con sóng.

Con tàu này không lớn, là loại t·àu c·hiến có kích cỡ trung bình trong hệ thống của hải quân nhưng con tàu này hiện tại phi thường cũ kỹ vỏ tàu đã xuất hiện những vết rạn phía trên còn có cả rêu xanh, những cánh buồm trên tàu cũng đã rách rưới thậm chí còn có thể thấy được những đường may bên trên.

Nếu không phải trên cánh buồm có biểu tượng của hải quân Thái Nguyệt không ai có thể tin được đây là t·àu c·hiến của một vương quốc có lực lượng hải quân mạnh mẽ trước kia.

Đây là một trong hai mươi lăm con t·àu c·hiến còn lại của Thái Nguyệt, nhưng nó nhìn qua đã phi thường cũ kỹ thậm chí số lượng pháo ma pháp trên tàu cũng chỉ còn một nửa so với thông thường, không có cách chi phí để duy trì hải quân mặc dù vẫn còn nhưng phi thường thiếu, con tàu này còn chưa tới lượt bảo trì phía trước nó còn hai t·àu c·hiến cần bảo trì đâu.

Trước đó thủy thủ đoàn cũng không còn cách nào khác phải dùng tìm cách xử lý, cũng không thể để tàu trong cảng không đi làm nhiệm vụ được.

Vượt qua những con sóng con tàu cũ kỹ nhỏ bé trông như lúc nào cũng có thể bị những cơn sóng đánh chìm nhưng cho dù như thế nào con tàu này vẫn kiên cường chống đỡ không hề sợ hãi tiếp tục tiến về phía trước.

“Thuyền trưởng chúng ta sắp tới vùng biển của Nam Tinh.”



Trên tàu hoa tiêu nhìn về phía thuyền trưởng nói.

“Còn cách bao xa?”

Thuyền trưởng hỏi.

“Còn khoảng ba tới năm hải lý thưa ngài.”

Trên khu vực này không có bất kỳ thứ gì làm tham chiếu, thời đại này cũng không có cái gì gọi là định vị GPS không thể biết được chính xác vị trí trên biển ở đâu, cách duy nhất các hoa tiêu có thể biết được vị trí trên biển là dựa vào la bàn cùng hải đồ dựa trên tốc độ của tàu để đưa ra phán đoán, cách này rất đơn giản nhưng độ chính xác lại không cao vì thế hoa tiêu chỉ có thể xác định sơ bộ vị trí của bọn hắn.

“Giảm tốc độ xuống dưới năm bắt đầu tiến hành tuần tra. Chú ý vị trí của chúng ta đừng để tàu tiến vào vùng biển Nam Tinh.”

Hạm trưởng ra lệnh, bọn hắn phải cận thận lần trước cũng có một t·àu c·hiến của bọn hắn không may lạc vào vùng biển Nam Tinh sau đó liền không còn con tàu đó nữa.

Hải quân Nam Tinh hiện tại rất bá đạo nếu không may tiến vào vùng biển Nam Tinh gặp phải t·àu c·hiến của bọn hắn liền không có cơ hội quay lại, đối phương chỉ cần nhìn thấy bọn hắn liền sẽ nổ súng đến đối thoại cũng không cho cơ hội.

Hạm trưởng cũng không muốn mình nối gót theo đồng đội của mình vì thế hắn rất cận thận dặn dò người của mình không thể vượt qua.

Lần này nhiệm vụ của bọn hắn chỉ là cảnh giới không phải là nhiệm vụ chiến đấu vì thế tốt nhất không nên đi quá giới hạn.

Nhiệm vụ lần này bọn hắn được giao là theo dõi hoạt động của hải quân Nam Tinh nếu bọn hắn xuất hiện tại gần vùng biển của Thái Nguyệt phải báo cáo ngay, đảm bảo nhất cử nhất động của hải quân Nam Tinh phải nằm trong tầm mắt của Đế quốc.

Nhiệm vụ lần này của bọn hắn là dưới sự chỉ huy của hạm đội Phương Đông chứ không phải hải quân Thái Nguyệt.

Bọn hắn có nhiệm vụ mở đường cho hạm đội làm nhiệm vụ cảnh giới tránh cho hạm đội bị tập kích.

Mặc dù có pháp thánh tọa trấn nhưng hạn chế tổn thất là điều cần thiết.



Sở dĩ có nhiệm vụ lần này là gián điệp của bọn hắn tại Nam Tinh phát hiện hạm đội Nam Tinh tất cả đều đã ra khơi hiển nhiên bọn hắn không thể khinh thường chuyện này, thành ra hạm đội của Thái Nguyệt bị điều động làm nhiệm vụ cảnh giới.

Trong lòng hạm trưởng kỳ thực rất bất mãn với chuyện này, cái gì Đế quốc cũng buộc bọn hắn đi tiên phong, hai trận chiến trước như vậy! Bây giờ cũng như vậy, lúc nào cũng là bọn hắn đi đầu lúc nào cũng là bọn hắn bị tổn thất trước ai không bất mãn.

Phải biết nếu hạm đội Nam Tinh xuất hiện ở đây bọn hắn chính là không thoát được, cho dù dùng tốc độ nhanh tới mức nào cũng không thoát khỏi kết cục đó, phải biết tàu của bọn hắn là tàu gỗ tốc độ thế nào cũng không thoát được.

“Thuyền trưởng! Phía trước…”

Không biết qua bao lâu đột nhiên hoa tiêu đang đứng trên đỉnh cột buồm đột nhiên hét lớn tay chỉ về hướng bắc.

Thấy vậy hạm trưởng trong lòng không khỏi sợ hãi, không thể nào trùng hợp như vậy chứ?

Hắn đưa mắt nhìn về phía hoa tiêu chỉ thi triển ưng nhãn.

Nơi đó hắn nhìn thấy một bóng đen trên trời đang tiếp cận với tốc độ rất nhanh. Thuyền trưởng chăm chú nhìn vào bóng đen đó không tới năm phút hắn liền nhìn ra thân phận của bóng đen.

“Là không pháp sư”

Thuyền trưởng nói, hắn đương nhiên biết không pháp sư cái lũ này chính là những kẻ đã san lấp điểm yếu trên không của hạm đội Nam Tinh bọn hắn sao có thể không biết.

“Thuyền trưởng chúng ta có nên rút lui.”

Không pháp sư xuất hiện ở đây có nghĩa là xung quanh có t·àu c·hiến của Nam Tinh, mặc dù không xác định hạm đội Nam Tinh có tới hay không nhưng điều đó quan trọng ư? Thuyền trưởng ưu tiên tính mạng của mình hơn.

“Rút lui, nhanh báo cho hạm đội!’

Thuyền trưởng lập tức ra lệnh rút lui, ai quan tâm hạm đội Nam Tinh có tới hay không hắn cứ báo cáo như vậy là được dù sao khả năng cao cũng không xa.