Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 510: thuyết phục.




Chương 510: thuyết phục.

Vương quốc Thái Nguyệt trong những năm qua đã trở nên cực kỳ suy yếu, hai cuộc chiến liên tiếp với Nam Tinh cả hai lần đều đại bại, khiến cho vương quốc tổn thất những nguồn lực khổng lồ về cả người và của.

Phải biết trong thời đại này để có thể tổ chức những cuộc chiến lớn sẽ tiêu tốn rất nhiều. Nếu không phải chế độ chính trị tại vương quốc này là chế độ phân quyền cho quý tộc mà là chế độ tập quyền thì tổn thất có thể sẽ càng lớn hơn nữa.

Bởi vì các quý tộc có thể kiểm soát được nguồn tài nguyên trong lãnh địa của mình mà không cần phải nghe lệnh hoàng gia, nhưng nếu là chế độ tập quyền như vậy toàn bộ nguồn lực của vương quốc chắc chắn sẽ dồn hết toàn lực cho một trận chiến và sau khi bại trận sẽ phải mất tới hàng chục năm thậm chí là cả một thế hệ để phục hồi cho cuộc chiến.

Chưa nói tới việc đánh mất lãnh thổ khiến cho sức mạnh của vương quốc suy yêu trầm trọng chỉ riêng việc hải quân bị tiêu diệt cũng là tổn thất quá lớn với Thái Nguyệt rồi.

Cho tới bây giờ hải quân của Thái Nguyệt cũng chỉ còn lại hai mươi t·àu c·hiến nhưng các thủy thủ có kinh nghiệm đi biển dày dặn thì đã không còn, bọn hắn hiện tại nếu không nằm trong bụng cá thì cũng có khả năng đang trong những hầm mỏ của Nam Tinh.

Cũng chính vì thế tình hình chính trị hiện tại của Thái Nguyệt phi thường hỗn loạn.

Phe quý tộc phương bắc đã hoàn toàn bị hủy diệt, đánh mất lãnh địa bọn hắn không còn bất kỳ tiếng nói nào trong vương quốc nữa cả mặc dù hiện tại bọn hắn vẫn là quý tộc nhưng địa vị quý tộc có lãnh địa và quý tộc không có lãnh địa rất khác nhau cho dù trước kia bọn hắn có quyền lực như thế nào đi chăng nữa.

Vì thế hiện tại trong nội bộ Thái Nguyệt chỉ còn ba phe phái chính, hoàng già, phương tây và phương nam.

Trong đó hoàng gia hiện tại là phe yếu nhất khi gặp phải tổn thất không nhỏ trong cuộc chiến năm năm trước.

Trong khi phe phương nam và phương tây lại không chịu quá nhiều tổn thất trong cuộc chiến thành ra hiện tại hoàng gia đang bị hai phe phái này đè ép rất nhiều.

Dù sao chèn ép hoàng gia luôn là quan điểm thống nhất của giới quý tộc.

Mặc dù vậy hiện tại ba vị công tước của Thái Nguyệt đang có một cuộc họp mặt ở thủ đô với quốc vương của bọn họ cùng với Trịnh công tước vị công tước của phương bắc đã đánh mất lãnh địa của mình trong cuộc chiến.



“Đây là cơ hội của chúng ta, nếu không hành động chúng ta sẽ đánh mất phương bắc mãi mãi.”

Trịnh công tước lớn tiếng nhìn những người trong phòng nói.

Ba vị công tước khác không lên tiếng bọn hắn đưa mắt nhìn nhau như đang tìm kiếm sự thống nhất.

“Chúng ta thực sự có thể chiến thắng sao?”

Cuối cùng công tước của phương tây lên tiếng.

Hai cuộc chiến trong mười một năm qua thực sự đã đánh gãy sống lưng của Thái Nguyệt. Bầy giờ việc tham chiến chống lại Nam Tinh khiến những cự đầu của Thái Nguyệt trở nên do dự.

Hơn nữa cho dù đánh Nam Tinh hiện tại cũng không mang lại lợi ích cho bọn hắn, nguy hiểm cùng lợi ích không cân bằng ba vị công tước không có hứng thú với cuộc chiến này.

Cho dù lần này pháp thánh có tham chiến đi chăng nữa.

Đúng vậy Đế quốc đã thực sự tiết lộ cho Thái Nguyệt chuyện pháp thánh sẽ đích thân có mặt.

Nhưng cũng chỉ có mặt thôi còn chuyện có ra tay hay không lại là vấn đề khác, nếu Nam Tinh chịu thua và pháp thánh rời đi thì sao? Không lẽ tới lúc đó để bọn hắn một mình đối đầu với Nam Tinh.

Đừng đùa Thái Nguyệt hiện tại đã không còn khả năng đối đầu với Nam Tinh nữa rồi, tất cả mọi người ở đây đều biết nếu một cuộc chiến nữa xảy ra giữa hai nước khả năng rất cao Thái Nguyệt sẽ mất nước.

Nếu không phải có Đế quốc ở đó sợ rằng Thái Nguyệt đã mất nước từ sáu năm trước chứ không phải vẫn còn ở đây.



Nhưng nếu có một cuộc chiến nữa xảy ra sợ rằng Nam Tinh sẽ hủy diệt bọn hắn mất.

“Có pháp thánh chúng ta chắc chắn có thể chiến thắng. Tên bạo chúa kia nếu không muốn c·hết chắc chắn sẽ phải điều quân về bảo vệ mình. Chúng ta có thể lợi dụng cơ hội này chiếm lại phương bắc.”

Trịnh công tước cho rằng cho dù pháp thánh không ra tay đi chăng nữa nhưng nếu pháp thánh xuất hiện Long vẫn sẽ phải điều quân về bảo vệ mình nếu không muốn bị pháp thánh g·iết c·hết.

Đối phó với pháp thánh bao nhiêu cũng không đủ.

Đây không chỉ là quan điểm của Trịnh công tước mà còn là tất cả những vị công tước ở đây.

Nhưng đó không phải lý do để các thế lực cùng hợp sức chiếm lại phương bắc, Trịnh công tước cần đưa ra những con bài tốt hơn nữa để có thể thuyết phục các phương tham gia cuộc chiến này.

Phải biết hiện tại ông ta đã là một quý tộc không có lãnh địa, trong vương quốc cũng không có đất thừa để ông ta có thể sở hữu, đất đai trong vương quốc hiện tại đều đã có chủ.

Nếu ông ta không thể sở hữu lãnh địa cho riêng mình tước vị của ông ta cùng gia tộc của ông ta cuối cùng cũng sẽ chỉ còn là cái tên.

Làm sao ông ta có thể cam tâm trở thành tội nhân của gia tộc như vậy, ông ta cần phải tận dụng ảnh hưởng vẫn còn của mình để có thể lấy lại được lãnh địa gia tộc, hoặc ít nhất có thể sở hữu được một lãnh địa mới để trở thành gốc rễ cho gia tộc có thể tiếp tục tồn tại và phát triển.

“Một nửa chi phí cho cuộc chiến lần này sẽ do quý tộc phương bắc chi trả. Không chỉ như thế các ngươi cũng có thể sở hữu đất đai ở phương bắc.”

Trịnh công tước đưa ra con bài của mình.

Nếu không có lợi ích ai sẽ ra tay, cả đời ngập trong đấu tranh chính trị cùng mâu thuẫn lợi ích Trịnh công tước hiểu ra những quý tộc còn lại của quốc gia sẽ không bao giờ ra tay nếu không có lợi ích đủ lớn để đánh động bọn hắn.



Cũng không thể ngươi đánh xuống đất đai rồi liền phải nhường lại cho chủ cũ của những mảnh đất này phải không, đừng nói bọn hắn đến Trịnh công tước cũng sẽ không làm như vậy.

Vì thế để thuyết phục những kẻ này dang tay giúp đỡ Trịnh công tước cùng giới quý tộc phương bắc chỉ có thể chấp nhận việc để thế lực của đối phương tiến vào cắm rễ ở phương bắc.

Dù sao những quý tộc này ở quá xa, lãnh địa chính của bọn hắn ở quá xa những vùng đất bọn hắn dành được ở phương bắc chắc chắn chỉ có thể phong cho con cháu trong gia tộc đi nắm giữ. Những gia tộc này trong vòng một hai thế hệ rồi cũng sẽ trở thành quý tộc phương bắc có chung lợi ích với phương bắc thôi.

Thậm chí nếu ông ta thao tác ổn thỏa có thể khiến những gia tộc này thoát khỏi chủ gia trong thế hệ đầu tiên cũng có thể.

Còn về việc chi phí cho cuộc chiến kỳ thực Trịnh công tước mặc dù mất đi lãnh địa nhưng tài sản tích lũy của gia tộc ông ta trong hàng trăm năm vẫn còn đó bây giờ chính là lúc phải dùng tới chúng. Nếu không thể lấy được lãnh địa thì đống tài sản này sẽ dần vơi vớt đi dưới sự bào mòn của đám quý tộc còn lại mà thôi.

Trịnh công tước là một quý tộc ông ta rất hiểu điều đó, nếu không thể có được một lãnh địa sớm hay muộn số tài sản này cũng sẽ biến mất đã vậy không bằng sử dụng chúng để đổi lấy một lãnh địa liền không phải tốt hơn.

Quả nhiên sau những lời của Trịnh công tước các vị công tước còn lại đều trở nên do dự, rất rõ ràng bọn hắn đã động tâm.

Ngay lập tức Trịnh công tước liếc nhìn quốc vương đang ngồi trên chủ vị. Bài của ông ta đã ra bây giờ cũng nên là lúc hoàng gia ra bài.

“Cuộc chiến lần này hoàng gia cũng sẽ chịu một phần tư chi phí. Ta cũng sẽ phái ra quân đoàn ma pháp cùng tham chiến.”

Lần trước c·hiến t·ranh quân đoàn ma pháp của hoàng gia không hề động, nhưng lần này quốc vương quyết đinh cho quân đoàn ma pháp tham chiến. Ông ta đã chịu đủ việc phải giáp giới với Nam Tinh rồi.

Ba vị công tước còn lại nghe vậy châu đầu ghé tai thảo luận một lúc, trong khi quốc vương cùng Trịnh công tước đều chờ đợi quyết định của bọn hắn.

“Thôi được lần này chúng ta cũng sẽ tham gia. Nhưng phải có một điều kiện, nếu pháp thành không ra tay chúng ta cũng sẽ không ra tay.”

Công tước phương tây đại diện cho hai người còn lại lên tiếng, ông ta nhìn quốc vương cùng trịnh công tước nói.

“Các ngươi cũng biết nếu Nam Tinh không tổn thất gì bọn hắn chiếm lại phương bắc rất dễ dàng.”