Chương 493:Đụng độ đầu tiên.
Chiến tranh vẫn bao phủ trên lục địa mặc cho Nam Tinh đang phát triển cấp tốc.
Nhưng cuộc chiến mà các quan chức Nam Tinh để ý nhất không phải là c·hiến t·ranh giữa hai siêu cường Đế quốc và Thánh quốc. Thay vào đó cuộc chiến diễn ra ở vương quốc Phú Xuân mới là điều Nam Tinh quan tâm, đặc biệt là Long bởi vì vương quốc này nằm ở một vị trí vô cùng đặc biệt đối với kế hoạch của hắn.
Nằm ở gần khu vực trung tâm của các quốc gia nhân loại từ Phú Xuân chỉ cần đi thêm sáu trăm kilomet vượt qua lãnh thổ của hai quốc gia khác liên có thể với tới lãnh thổ phương bắc của Đế quốc, đi về phía tây hơn tám trăm kilomet nó cũng sẽ vươn tới lãnh thổ phía đông nam của Thánh quốc.
Chỉ cần đặt căn cứ không quân ở đây B24 cải tiến có thể với tới lãnh thổ của hai quốc gia lớn nhất nhân loại.
Mặc dù nó không thể với tới toàn bộ lãnh thổ của hai quốc gia này nhưng đối với Nam Tinh đây đã là rất tốt, thậm chí sẽ trở thành mắt xích giúp các căn cứ của Nam Tinh có thể phóng xạ ra xung quanh thế giới.
Vì thế cuộc chiến ở Phú Xuân đối với chiến lược quốc gia rất là quan trọng, nó sẽ quyết định liệu B24 có thể đe dọa được tới bản thổ Thánh quốc cùng phần lớn lãnh thổi Đế quốc hay không.
Đương nhiên trong kế hoạch Nam Dương đảo cũng là một phần rất quan trọng, xuất phát từ phía tây bắc Nam Dương đảo B24 hoàn toàn có thể bao phủ hơn một nửa lãnh thổ tây nam của Đế quốc.
Long rất muốn giải quyết cuộc chiến này càng nhanh càng tốt, nhưng khi nghe tin phía quân cách mạng lựa chọn chiến lược kéo dài trong lòng Long không khỏi thở dài.
Không phải cái gì cũng đi theo ý muốn của hắn.
Trước khi Long kịp phản ứng quân cách mạng vậy mà đã co rút lại lực lượng của mình, rời khỏi các thành trì chiếm được rút vào rừng muốn sử dụng chiên tranh du kích tới để tiêu hao sinh lực liên quân.
Bọn hắn cho rằng chỉ cần tiêu hao liên quân quá nhiều hơn nữa kéo trong thời gian dài liên quân chắc chắn sẽ phải rút lui. Đội quân này chỉ được vội vã tập hợp đi dẹp loạn, vì thế vật tư dự trữ duy trì cho đội quân này cũng chỉ được lâm thời t·ham ô· từ vật tư dành cho cuộc chiến với Thánh quốc.
Điều này sẽ không kéo dài lâu, bởi vì các quốc gia xung quanh hiện tại không có nhiều vật tư như vậy, hầu hết vật tư cho cuộc chiến với Thánh quốc sẽ được tập hợp tại gần vùng giao tranh nhằm có thể nhanh chóng chi viện cho chiến trường chứ không phải để ở hậu phương lúc cần thiết phải mất vài tháng mới có thể điều tới được.
Vì thế hiện tại các quốc gia ở hậu phương không có nhiều vật tư duy trì cho đội quân trên. Quân cách mạng cho rằng chỉ cần có thể kéo dài nửa năm liên quân chắc chắn sẽ phải rút lui, tới lúc đó quân cách mạng chắc chắn sẽ có cơ hội ngóc đầu trở lại.
Hơn nữa cũng chưa chắc cần kéo tới nửa năm, nếu quân cách mạng có thể chiến đấu tốt tiêu hao sinh lực của liên quân thì thời gian này sẽ rút ngắn hơn.
Chỉ có điều trước đó quân cách mạng phải sống sót qua những đợt càn quét của liên quân đã, rút vào trong rừng không có nghĩa quân cách mạng không thể bị chạm vào.
Thời điểm này khi vửa đặt chân tới Phú Xuân, khi vừa buộc quân cách mạng phải rút lên rừng, khi hậu cần vật tư vẫn không gặp phải vấn đề. Tinh thần và sức mạnh của liên quân đều đạt được đỉnh cao vào lúc này cũng chính là thời điểm liên quân mạnh mẽ nhất.
Các tướng lĩnh của liên quân không giống như quân cách mạng, bọn hắn nhu cầu cần kết thúc c·hiến t·ranh càng sớm càng tốt đây không phải chiến trường của bọn hắn.
Vì thế một đợt càn quét đã được lên kế hoạch nhằm có thể bao vây tiêu diệt căn cứ của quân cách mạng.
Hầu hết những con đường trong Phú Xuân không có tên, cùng lắm thì những con đường lớn trong các thành trì sẽ được đặt tên như một cách để thể hiện sức mạnh của tòa thành đó. Nhưng một khi ra khỏi thành liền không có bất kỳ con đường nào được đặt tên cả.
Con đường mà năm mươi nghìn quân của liên quân đang di chuyển cũng vậy, một con đường đèo vô danh được sử dụng cho việc hành quân, các tướng lĩnh liên quân giống như không quá quan tâm tới con đường đèo này.
Nhưng vị trí bọn hắn sắp đi qua lại cực kỳ chí mạng, nơi này rất hẹp dài, địa hình lên dốc xuống dốc liên tục, xung quanh lại bị bao bọc bởi những điểm cao là một vị trí phục kích cực kỳ lý tưởng. Nếu vị trí phục kích được chọn ở nơi này liên quân có thể gặp phải tổn thất nặng nề.
Một khi bị chặn đầu ngay trên dốc lực lượng ở đằng sau sẽ bị chia cắt không thể dồn lên chi viện, những loại hỏa lực bắn thẳng như pháo ma pháp hay pháo dã chiến sẽ không thế phát huy tác dụng. Trong khi đó đội hình của quân phục kích có thể được che khuất khi tiếp cận mục tiêu, vị trí triển khai t·ấn c·ông của quân phục kích lại ở trên cao có thể giúp bọn họ phát huy toàn bộ hỏa lực. Phía đông cùng phía nam con đường này lại rất thoải, có nhiều rừng cùng hố đất kéo dài tới bờ sông chỉ thích hợp để rút lui.
Đương nhiên quân cách mạng không bỏ qua cơ hội này, ba sư đoàn bộ binh của quân cách mạng được lệnh chặn đứng thậm chí là tiêu diệt liên quân tại đây.
Với tư cách là chỉ huy của ba sư đoàn bộ binh Cao Phong lựa chọn vị trí này trở thành nơi chôn thây cho liên quân.
Ẩn mình trong rừng cây phóng tầm mắt quan sát đội quân đang nối đuôi nhau kéo dài tới cuối đường trong lòng Cao Phong không khỏi căng thẳng, mặc cho mọi hành động của liên quân cho tới nay đều nằm trong dự đoán của hắn cũng như vậy, dù sao đây là cuộc đụng độ chính thức đầu tiên với liên quân.
Không có cách liên quân mang tới cho quân cách mạng quá nhiều áp lực, từ trước tới nay quân cách mạng khi đối đầu với liên quân đều sử dụng phương thức bị động nghênh địch đánh dây dưa cản trở bước tiến của địch. Giữa liên quân và quân cách mang hiện tại chưa từng có một trần chiến trực diện nào, nếu không phải liên quân thực hiện đợt càn quét nhằm vào căn cứ của quân cách mạng có lẽ quân cách mạng vẫn sẽ lựa chọn ẩn nấp kéo dài thời gian.
Nhưng bây giờ lại khác nếu đã không thể né tránh vây liền phải cho đối phương một đòn đau khiến đối phương phải suy tính lại việc truy quét của mình.
“Chuẩn bị t·ấn c·ông! Ngay khi hàng đầu của quân địch vượt qua dốc ta muốn pháo cối bao trùm toàn bộ phần dốc, nhắm vào những xe ngựa đi đầu.”
Cao Phong ra lệnh.
Lúc này phía sau ngọn đồi phía bắc đèo những lùm cây ngụy trang của cối đã được tháo xuống lộ ra dàn cối tám mươi ly đã chỉ lên trời chờ đợi những phát đạn đầu tiền.
Rất nhanh bọn hắn đã nhận được hiệu lệnh t·ấn c·ông từ trên đồi.
Liên quân vẫn không nhận ra mối nguy đang tới với mình bọn hắn vẫn chậm rãi di chuyện vượt qua con đèo, tướng chỉ huy liên quân lúc này đang cưỡi ngựa cùng các tướng lĩnh khác di chuyển gần trung tâm đoàn quân.
Bọn hắn vừa đi vừa trò chuyện tựa như sẽ không có chuyện gì xảy ra với bọn hắn vậy.
Đúng lúc này đột nhiên hắn nghe được tiếng rít gió, là một vị tướng lĩnh cao cấp mặc dù quốc gia của hắn chưa hoàn toàn cải trang lại sang v·ũ k·hí nóng cho q·uân đ·ội nhưng chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, vị tướng này cũng từng chiêm ngưỡng qua sức mạnh của pháo cối và tiếng rít lạnh người của đạn cối.
Vì thế khi nghe thấy tiếng rít này tên tướng lập tức đưa ánh mắt lên trời muốn tìm kiếm thứ gì đó như cách an ủi chính mình.
Rầm rầm rầm!
Không có bất kỳ sự may mắn nào cả những v·ụ n·ổ liên tiếp phát sinh ngay phía trước đoàn quân của hắn phát pháo cối gần nhất thậm chí chỉ cách hắn chưa tới một trăm mét.
“Tập kích! Nhanh chi viện.”
Ngay lập tức vị tướng này nhận ra vị trí cuộc tập kích diễn ra, hắn ra lệnh cho quân lính ở đằn sau lập tức tràn lên chi viện cho tuyết đầu ngay khi nhìn thấy tuyến đầu bị bao trùm trong pháo cối.
Trong khi những lực lượng còn lại phòng thủ tại chỗ chờ quân tiếp viện từ phía sau tiến lên.
Nhưng sau đó hắn nhận được một tin tức c·hết người!
Đường quá hẹp, hơn nữa các xe ngựa phía trước đã bị hư hỏng ngăn chặn quân tiếp viện tiến lên.
Lúc này tướng quân mới nhận ra khu vực xung quanh rất bất lợi cho quân của hắn, tất cả chỉ có thể co cụm phòng thủ tại chỗ chữ rất khó có thể chi viện.
Rầm rầm rầm!
Khu vực xung quanh hắn cũng bị pháo cối tẩy rửa, tướng quân nghe được có những tiếng hét xung phong từ trên đỉnh đồi xuống.
Nhưng khi hắn nhìn về phía đồi nơi đó toàn bộ đều là rừng cây rậm rạp che đi tầm mắt của hắn.
“Tướng quân cẩn thận.”
Hộ vệ của hắn nhanh chóng bao vây xung quanh tạo ra một lớp ma pháp phòng thủ bảo vệ tướng quân.
Lúc này tướng quân đang hoảng loạn, hắn nghe được tiếng hét xung phong tới từ khắp nơi xung quanh, hắn cũng nhận ra số lượng v·ụ n·ổ xung quanh mình đang ngày một dày đặc.
Trái tim hắn trở nên lạnh lẽo, hắn đoán được mục tiêu của đối phương chính là hắn, đối phương muốn ngắm bắn hệ thống chỉ huy toàn quân.