Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 487: Ngủ đông.




Chương 487: Ngủ đông.

“Chúng ta tiêu tốn nhiều công sức như vậy nhưng cuối cùng tên nhát gan này lại không dám t·ấn c·ông. Đến một lần thử hắn cũng không dám!”

Trong căn hầm nhỏ ở biệt thự ngoại ô thành Thiết Xa một trận hội nghị đang diễn ra.

Trong hầm là hơn một nửa đầu não của tổ chức các quý tộc đã tham gia vào kế hoạch lần này cùng với đó là tên chỉ huy hành động cũng đang phải ngồi đối diện với bọn họ chờ đợi luận tội.

Cũng phải thôi để có được hành tung của Long tổ chức đã phải hi sinh rất nhiều gián điệp được cài trong hệ thống nhưng cuối cùng mọi thứ lại không đạt được bất kỳ điều gì.

Ngồi ở vị trí cao nhất Lý Hồng Ngọc nhìn hắn trong ánh mắt không hề có giao động, nàng bình tĩnh lên tiếng nói.

“Ngươi có gì để bào chữa không?”

Lý Hồng Ngọc cho hắn một cơ hội để bào chữa cho mình, nếu không khi bị kết tội hắn sẽ c·hết.

Trong tổ chức này không có cái gì gọi là khu trục đuổi đi, một khi bị kết tội liền chỉ có thể c·hết, nếu không một khi đuổi đi như vậy khả năng rất cao sẽ tiết lộ bí mật của tổ chức, không ai có thể chịu được tổn thất lớn như vậy cả.

“Ta nghĩ rằng lựa chọn vào thời điểm đó của ta không sai!”

Có cơ hội bào chữa cho mình chỉ huy lập tức lên tiếng, hắn quét mắt mọi người trong phòng một vòng rồi nhìn Lý Hồng Ngọc đưa một ánh mắt ý bảo cảm ơn vì cho mình cơ hội rồi tiếp tục nói.

“Lúc đó quân cận vệ đã thiết lập vòng bảo vệ xung quanh, chỉ với đội đột kích mười hai người muốn đột kích vòng phòng thủ của quân cận vệ là không thể nào. Các ngươi cũng biết sức mạnh của quân cận vệ chỉ có kẻ điên mới đột kích vào vòng phòng thủ như vậy. Một khi chúng ta thất bại sẽ kinh động tới lũ chó săn các ngươi nghĩ rằng có thể trách né khỏi mũi chó của chúng ư?”



Chó săn ở đây chính là để chỉ bộ nội an và không thể thiếu quân cận vệ được, đây là cách các quý tộc của tổ chức sử dụng để ám chỉ bọn hắn những con chó trung thành của bạo chúa.

Dừng một chút để những người trong phòng tiêu hóa những lời vừa rồi chỉ huy tiếp tục nói.

“Mọi người ở đây đều biết chúng ta đã ở trong tầm mắt của bộ nội an từ lâu. Bọn hắn không ra tay với chúng ta bởi vì bề ngoài chúng ta rất biết điều cùng với cơ cấu tổ chức khiến bọn hắn không tìm được cao tầng ma thôi. Nhưng một khi chúng ta bị lộ chắc chắn sẽ phải hứng chịu đả kích từ bọn hắn, ta không chắc chúng ta có thể chịu được đả kích này không nhưng chắc chắn chúng ta sẽ tổn thất nặng.”

“Đó không phải lý do ngươi từ bỏ hành động lần này, ngươi có biết vì hành động lần này chúng ta phải bỏ ra bao nhiêu không?”

Một trung niên nam tử lên tiếng.

Mặc dù tổ chức được thành lập để chống lại bạo chúa nhưng không có nghĩa người trong tổ chức đồng lòng, tranh quyền đoạt lời vẫn luôn diễn ra trong nội bộ tổ chức. Không có cách đây là bệnh chung của giới quý tộc, bọn hắn sẽ không chịu ngồi yên một chỗ cái gì cũng phải tranh một chút mới dễ chịu.

Nam tử trung niên này là một trong những chỉ huy của lực lượng vũ trang của tổ chức nếu hắn có thể thành công kết tội tên chỉ huy hắn có thể đạt được nhiều quyền lực cùng ảnh hưởng hơn trong hệ thống quân sự.

Đâu cũng vậy, ai kiểm soát q·uân đ·ội người đó sẽ càng có tư cách nói chuyện cao hơn.

“Ta cho rằng việc hủy bỏ hành động là quyết định sáng suốt. Nếu đã không thể g·iết được bạo chúa như vậy việc hi sinh liền sẽ vô ích, hắn từ bỏ hành động là để bảo vệ bí mật của chúng ta.”

Có kẻ thù đương nhiên cũng có đồng minh, người vừa lên tiếng này chính là đồng minh của chỉ huy.

“Nhưng còn tổn thất của chúng ta.”

“Ta không biết chúng ta tổn thất bao nhiêu nhưng nếu hắn hành động chúng ta sẽ chỉ càng tổn thất lớn hơn nữa mà không mang lại kết quả gì. Việc đúng lúc dừng lại đã hạn chế tổn thất của chúng ta xuống mức thập nhất.”



Một cuộc tranh cãi diễn ra trong căn hầm nhỏ.

Lý Hồng Ngọc ngồi tại chủ vị không nói lời nào, nàng là người đứng đầu để đảm bảo tính công bằng nàng không nên tham gia cuộc tranh cãi này. Nếu nàng lên tiếng có thể kéo theo những người khác về một phía việc này có thể phát ra tín hiệu không tốt trong việc cân bằng quyền lực của tổ chức.

Chỉ có điều cũng không thể để mọi người cãi cọ như vậy, vì thế sau khi cho các bên trình bày xong lý lẽ của mình Lý Hồng Ngọc lên tiếng.

“Được rồi! Mọi người bắt đầu bỏ phiếu, có tội xin giơ tay không có tội xin hạ xuống.”

Lý Hồng Ngọc tuy là người đứng đầu nhưng đối với một tổ chức của quý tộc bọn hắn không thích một người độc đại trong nhiều vấn đề nàng không thể tự ý quyết định mà phải thông qua sự bỏ phiếu của các đầu lính khác.

Chuyện đưa ra phán quyết với một thành viên đầu não cũng vậy, nó phải thông qua bỏ phiếu giữa những người lãnh đạo khác của tổ chức, theo như lời giải thích của các quý tộc thì nó giúp ngăn cản Lý Hồng Ngọc biến tổ chức của mọi người thành tổ chức của riêng nàng.

May mắn đám người này cũng không vì chút quyền lực trong tổ chức mà choáng váng đầu óc, bọn hắn vẫn biết rằng hiện tại lợi ích của tổ chức mới là tối cao vì thế ngoại trừ một vài người thuộc phe đối thủ với chỉ huy những người còn lại đều không dơ tay ngay cả phe trung lập bọn hắn vẫn đủ thông minh để hiểu rằng thời điểm đó lựa chọn của chỉ huy là chính xác nhất.

Quan sát số tay dơ lên Lý Hồng Ngọc gật đầu hài lòng nói.

“Rất tốt! Như vậy ta tuyên bố Hòa vô tội. Chuyện này kết thúc tại đây sau này không được đưa ra để luận tội nữa. Bây giờ chúng ta bàn sang vấn đề khác, phản ứng của đối phương như thế nào?”

Lý Hồng Ngọc nhìn sang Cẩm Tuyết ra hiệu cho nàng lên tiếng.



Nhận được tính hiệu Cẩm Tuyết liền bắt đầu trình bày.

“Quân cận vệ cùng bộ nội an dường như đã đánh hơi được chúng ta. Một số người tại thành Vĩnh Xuân đã b·ị b·ắt, mặc dù không phải người của chúng ta nhưng đây là dấu hiệu không tốt.”

Là người phụ trách phương bắc hiện tại Cẩm Tuyết đưa ra báo cáo đầu tiên, dù sao đây là mắt xích quan trọng trong kế hoạch á·m s·át vừa rồi khi bọn hắn là bên phụ trách xác nhận hành tung cùng thân phận của Long cùng với đó là hành trình của hắn.

Những động thái như vậy chắc chắn không thể che dấu được hoàn toàn, nếu là bình thường đối phương có thể cho rằng là chuyện gì đó không quan trọng nhưng nếu dính líu tới mối nguy hiểm với quốc vương như vậy hành động của bọn hắn thật quá trùng hợp.

“Kim Lăng cũng vậy, quân cận vệ cùng bộ nội an đang điên cuồng điều tra. Các đồng bạn cùng hợp tác của chúng ta cũng bị ảnh hưởng tới, nghe nói phía Đế quốc tổn thất không nhỏ lũ chó kia chuyên nhằm vào bọn hắn đả kích.”

Đương nhiên là tổ chức chống lại Long bọn hắn có rất nhiều đồng minh, đơn cử chính là hệ thống gián điệp của Đế quốc phía hợp tác tích cực nhất với bọn hắn trong lần này.

Người phụ trách tại Kim Lăng lên tiếng.

“Chúng ta thì sao?”

“Chúng ta hiện tại không qua thu hút, nhưng nếu tiếp tục như vậy nữa thế nào đối phương cũng sẽ chú ý tới chúng ta.”

“Trước tiên ta đề nghị nên rút lui những nhân viên liên qua rời đi. Tốt nhất là để bọn hắn ra nước ngoài hoạt động tránh để bọn hắn rơi vào tay lũ chó săn.”

“Nhưng nếu làm như vậy chúng ta sẽ hoàn toàn đánh m·ất m·ạng lướt bọn hắn xây dựng. Muốn xây dựng lại mạng lưới này sẽ mất rất nhiều thời gian và công sức.”

“Ít nhất là tất cả không c·hết sạch. Có những lúc chúng ta phải chấp nhận hi sinh, nếu không tổn thất sẽ càng lớn hơn.”

Cuối cùng sau buổi họp này toàn bộ tổ chức thống nhất rút lui bộ phận nhân viên liên quan rời khỏi Nam Tinh, bọn hắn không thể trốn ở Nam Tinh được làm như vậy sẽ chỉ kéo dài thời gian b·ị b·ắt thôi dù sao đây cũng là sân nhà của bộ nội an cùng quân cận vệ vì thế chỉ có thể rút những người này ra nước ngoài hơn nữa còn phải là những quốc gia ở xa ngoài tầm ảnh hưởng của Nam Tinh.

Tổ chức sau đó cũng sẽ tiến vào giai đoạn ngủ đông để tránh né sự truy lùng của các lực lượng tình báo Nam Tinh.

Cho tới khi có cơ hội mới!