Chương 468: Giản.
Nhìn nam nhân mệt mỏi nằm bên cạnh mình Vân Ngọc thở dốc liên tục lên tiếng tiếp tục chủ đề vừa rồi của hai người.
“Như vậy! Bệ hạ ngài chuẩn bị làm như thế nào để đối phó với pháp thánh đâu. Phải biết sức mạnh của pháp thánh không phải dùng số lượng là có thể đong đếm được, pháp thánh đã có thể tùy ý bay lượn nếu bọn hắn không muốn đối đầu bọn hắn hoàn toàn có thể rời đi không ai có thể ngăn cản được.”
“Ta chưa từng chiêm ngưỡng pháp thánh phát uy. Không biết bọn họ mạnh tới mức nào?”
“Ngài đang thăm dò ta?”
Vân Ngọc hứng thú hỏi.
Bĩu môi Long thoải mái nói.
“Xem như vậy đi.”
Nhìn người yêu như vậy Vân Ngọc liền rất vui vẻ tiết lộ cho hắn một ít thông tin.
“Kỳ thực sức mạnh của pháp thánh không phải vô địch tuyệt đối, nếu bị vây công bọn hắn cũng có thể c·hết. Vấn đề là muốn vây công một pháp thánh là điều vô cùng khó khi bọn hắn có thể bay và cực kỳ cơ động. Thay vào đó bọn hắn có thể lựa chọn xâm nhập vào hậu phương làm p·há h·oại, nếu thực sự như vậy với sức p·há h·oại của pháp thánh một quốc gia thậm chí có thể đầu hàng chỉ trong vòng một tháng. Ngài cũng không thể cắt q·uân đ·ội của mình từ tiền tuyến về bảo vệ những địa điểm quan trọng đi, hơn nữa còn phải đủ số lượng nếu không muốn cùng một chỗ bị bưng.”
Nói một cách dễ hiểu hơn pháp thánh là v·ũ k·hí chiến lược có thể tư duy, không hệ thống phòng không nào có thể ngăn cản, cũng không hệ thống an ninh nào có thể đề phòng đối phương có thể xuất hiện ở bất kỳ đâu cho ngươi một kích sau đó liền biến mất. Ngươi thậm chí không kịp phản ứng với điều đó.
Chính vì thế chỉ có pháp thánh mới kiềm chế được pháp thánh, đương nhiên không phải là ngăn chặn, sự cơ động của pháp thánh quá cao cho dù gấp năm lần số lượng pháp thánh phòng thủ cũng chưa chắc ngăn chặn được một người, người ta chỉ cần tránh đi ngươi thì ngươi cũng không làm gì được. Ngược lại lựa chọn lấy thương đổi thương mới là lựa chọn sáng suốt, ngươi p·há h·oại ta cũng sẽ phá của ngươi xem ai phá nhanh hơn. Giống như cách v·ũ k·hí h·ạt nhân được sử dụng mục đích chủ yếu là để đe dọa và nếu trong trường hợp c·hiến t·ranh xảy ra lựa chọn sẽ là cả hai bên cùng c·hết.
“Thật sự rất rắc rối.”
Nghe Vân Ngọc nói vậy Long không kìm được thở dài.
Cho dù ngươi có mạnh thế nào, giàu thế nào những nếu không sở hữu v·ũ k·hí chiến lược ngươi cũng sẽ phải thấp hơn người ta một đầu. Không có cách người ta có thể ngay lập tức hủy diệt ngươi còn ngươi không thể, đấy chính là giá trị của vũ lực.
“Ngài có cách đối phó sao?”
Vân Ngọc hỏi.
“Nàng lại thăm dò ta rồi!”
Long cười nói.
“không được sao?”
“Ta không có cách nào cả.”
Đừng nói Long sợ rằng tới người ở Trái Đất cũng không có cách đối phó khi không có vũ lực tương xứng. Đương nhiên là không kể tới mấy quốc gia kia.
“Chuyện đó để sau đi, bây giờ chúng ta có việc quan trọng hơn.”
…
Thời điểm Long thức dậy trời đã sáng nhìn sang cơ thể nằm bên cạnh Long bình tĩnh xuống giường mặc lấy quần áo rồi bấm chuông gọi người hầu bên ngoài vào.
Rất nhanh hai hầu gái Linh Uyên cùng Linh Tuyền đã có mặt trong phòng.
“Bệ hạ sáng nay có điện báo truyền tới, kế hoạch Thái Dương sắp hoàn thành những công đoạn cuối cùng.”
Trong lúc đang thay đồ Linh Uyên tiện thể báo cáo cho Long.
Nghe thấy là kế hoạch Thái Dương, Long liền rời khỏi phòng ngủ. Đi ra tới hành lang hắn mới hỏi.
“Ừm! Khi nào sẽ thử nghiệm?”
“Ngày mười bảy tháng hai thưa bệ hạ, bãi thử nghiệm cũng đang được chuẩn bị.”
Ngay khi Long vừa rời khỏi phòng đôi mắt đang đóng của Vân Ngọc cũng mở ra, nàng lẩm bẩm về cái tên Thái Dương vừa mới nghe được sau đó liền đóng lại.
Thời điểm Vân Ngọc trở về biệt thự của mình hầu gái của nàng đã lo lắng chờ sẵn ngoài cửa. Thấy xe ngựa của nàng hầu gái lo lắng vội vã chạy tới.
Nhíu mày nhìn hầu gái đang xao động trước mặt mình Vân Ngọc hỏi.
“Có chuyện gì?”
“Điện…điện hạ…đại điện hạ tới đây.”
Hầu gái lắp bắp nói, dường như nàng rất sợ người này.
Vân Ngọc nghe vậy mí mắt cũng nhảy lên, nàng bình tĩnh nói.
“Hắn tới khi nào?”
“Đêm…đêm qua đại điện hạ đột nhiên xuất hiện. Bởi vì không liên lạc được với ngài nô tỳ chỉ có thể để ngài ấy vào.”
Hầu gái cúi đầu sợ bị Vân Ngọc trách phạt nói.
“Đi vào nói!”
Vân Ngọc dẫn đầu tiến vào nhà, trong lòng nàng hiện tại đột nhiên nóng như lửa đốt.
Hầu gái dẫn nàng tới phòng của tên anh trai bất hảo, tên này đến bây giờ vẫn đang ngủ dưới sàn nhà có chai rượu rỗng, nếu không phải phòng có cách âm khá tốt sợ rằng Vân Ngọc có thể nghe được tiếng ngáy của hắn từ ngoài hành lang.
“Thức hắn dậy. Nói ta chờ hắn dưới nhà.”
Vân Ngọc ra lệnh cho hầu giá cùng hộ vệ của mình, còn hộ vệ của tên này hiện tại liền đứng đấy không dám thở mạnh. Hắn mặc dù là hộ vệ của anh trai công chúa nhưng cũng chỉ là hộ vệ thôi, công chúa nếu muốn xử lý hắn liền rất dễ dàng đại điện hạ cũng sẽ không vì chuyện này mà đắc tội với công chúa. Dù sao thế lực của công chúa rất lớn.
Rất nhanh ông anh trai của nàng đã xuất hiện, không giống như hình tưởng của một vị đại hoàng tử bình thường khuôn mặt của hắn già trước tuổi. Mặc dù mới ba lăm tuổi nhưng tên này đã nhìn như gần năm mươi, hắn có một làn da ngăm đen trên khuôn mặt còn có một vết sẹo chạy dọc qua mắt cánh tay tràn đầy cơ bắp nhìn giống một tên sơn tặc hơn là một tên hoàng tử.
“Ha ha! Cô em gái yêu quý của ta, mười năm không gặp xem ra đã tìm được con mồi của mình.”
Giọng hắn ta ồm ồm cực kỳ giống một t·ên c·ướp hung ác, nói thật nếu hắn ra ngoài làm c·ướp có lẽ ai cũng sẽ run rẩy trước hắn.
Vân Ngọc không đáp lời hắn mà trực tiếp hỏi.
“Ngươi tới khi nào? Tại sao không báo cho ta?”
Thấy cô em gái không quan tâm lời trêu đùa của mình đại hoàng tử làm vẻ suy nghĩ đáp.
“Hẳn là một tháng trước đi.”
Nói rồi hắn quay sang hộ vệ bên cạnh mình hỏi.
“Chính xác là khi nào nhỉ?”
“Bẩm điện hạ, bẩm công chúa là ngày mười tháng mười hai theo lịch tân thế giới.”
“Vậy là cũng hơn một tháng rồi!”
Đại hoàng tử nhún vai nói.
“Tại sao không liên lạc trước với ta?”
Vân Ngọc vẫn không bỏ qua, ánh mắt sắc lạnh hỏi.
“Cần thiết sao, ta đã tới đây rồi tới nhà em gái ở nhờ cũng không được?”
Rầm!
Vân Ngọc không nhịn được một chưởng vỗ lên bàn khiến đồ vật trên bàn rung lên, ngay cả đại hoàng tử cũng giật mình trước thái độ quyết liệt của em gái.
“Giản! Ta nói cho ngươi biết bây giờ quanh nhà ta có vô số ánh mắt chú ý tới, ngươi là người lạ lại tiến vào nhà ta một cách tự nhiên như vậy ngươi nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra?”
Vân Ngọc giận giữ nói.
Giản không ngu ngốc hắn chỉ là có hơi lỗ mãng thôi, vì thế khi nghe em gái mình nói vậy hắn cũng kiềm chế lửa giận trong lòng vì hành động vô lễ của nàng cố gắng bình tĩnh nói.
“Rất nguy hiểm sao?”
“Nguy hiểm! Những ánh mắt kia đều là người của vua quốc gia này, ngươi nói có nguy hiểm không?”
“Ahh! Ra là vậy.”
Nghe vậy Giản lại hạ xuống cảnh giác ra vẻ như đã hiểu nói.
“Ngươi cũng không cần phải nghiêm trọng vấn đề được không. Chút bản lĩnh của đám nhân loại ở đây có thể làm gì chúng ta, may ra có hai cái gì gọi Đế quốc, Thánh quốc mới cần chúng ta quan tâm.”
“Còn nữa tiểu Ngọc, ngươi là em gái ta không thể tỏ thái độ như vậy với anh trai. Lần này ta bỏ qua nhưng lần sau đừng trách ta.”
Giản lúc này mới đe dọa vì thái độ vừa rồi của nàng.
Nhìn anh trai của mình Vân Ngọc trong lòng thở dài, nàng biết nếu không cho tên này ăn đau khổ hắn sẽ không chịu nghe lời. Nhưng phải làm sao mới khiến hắn không gặp nguy hiểm tới tính mạng vẫn có một bài học đây.
Bộ nội an cùng quân cận vệ cũng không phải bình thường, một khi để đám người này ra tay nàng sợ Giản sẽ bị đ·ánh c·hết.