Chương 452: Tổng tấn công.
Cảm ơn yBhpE59819 đã tặng quà.
Tháng tám đã đến cũng là lúc q·uân đ·ội hoàng gia Nam Tinh bắt đầu kế hoạch t·ấn c·ông vào phương nam.
Mở đầu là quân đoàn một mở những đợt t·ấn c·ông liên tục vào biên giới phía đông bắc của Thái Nguyệt.
Ngay sau đó quân đoàn ba của Lý Vân cũng mở đợt t·ấn c·ông vào Thái Nguyệt, có điều lần này quân Thái Nguyệt lựa chọn phòng ngự quyết liệt chứ không như lần trước từ bỏ các khu vực xung quanh lựa chọn phân tán đánh du kích.
Rõ ràng phía Thái Nguyệt đã chuẩn bị rất nhiều trong bốn tháng qua bọn hắn hoàn toàn có đủ quân để phòng thủ ở cả hai mặt.
Nhưng điều Thái Nguyệt lo lắng vẫn là ba quân đoàn còn lại của Nam Tinh vẫn chưa tham chiến, và đặc biệt hơn chính là hải quân Nam Tinh vẫn án binh bất động.
Giữa vùng biển yên bình hiệp sĩ rồng của Thái Nguyệt đang thực hiện việc tuần tra hàng ngày trên vùng biển này.
Nếu ở thời bình sẽ không có chuyện này nhưng hiện tại là thời chiến và hải quân Thái Nguyệt đã gần như bị tiêu diệt sau cuộc chiến bảy tháng trước. Sau đó những cuộc tuần tra bằng hiệp sĩ rồng như thế này luôn diễn ra hàng ngày để đề phòng hải quân Nam Tinh có thể xuôi nam đánh úp vào hậu phương vương quốc, thậm chí cắt đường tiếp tế bao vây chủ lực của vương quốc đang đóng ở biên giới phía bắc.
Chỉ có điều vị hiệp sĩ rồng đang tuần tra lại không cảm thấy mình sẽ gặp phải hải quân Nam Tinh ở đây, dù sao nơi này cũng ở sâu trong tiền tuyến, hải quân Nam Tinh làm sao có thể tới được đây mà không bị lực lượng tuần tra ở biên giới phát hiện.
Vì thế hiệp sĩ rồng hiện tại đang vừa bay vừa nguyền rủa đám cấp trên của mình khi bày vẽ ra công việc khổ sai này. Dù sao bay trên biển cũng không phải điều gì dễ chịu, trùm lấy áo choàng che đi cơ thể của mình tránh ánh nắng chói chang chiếu vào hiệp sĩ chờ mong thời gian làm nhiệm vụ của mình nhanh chóng kết thúc.
Cũng chính vì sự lơ là này khiến hiệp sĩ rồng không nhận ra được bên tay phải của hắn về phía đông có những chấm đen xuất hiện, có lẽ bởi vì quá nhỏ khiến cho hiệp sĩ rồng không để ý.
Nhưng dường như những chấm đen đó đã phát hiện ra hiệp sĩ rồng bọn họ nhanh chóng bay vòng ra sau lưng hiệp sĩ, chỉ cần hiệp sĩ không quay đầu ra sau sẽ không phát hiện ra những bóng đen này.
Nhưng người hiệp sĩ hiện tại đang nghĩ về những cô nàng ở quán rượu gần doanh trại cũng với cơ thể nóng bỏng của bọn họ làm sao có tâm tình đi quan sát xung quanh cơ chứ, hơn nữa áo choàng anh ta đang khoác trên người cũng khiến tầm nhìn của anh ta bị giới hạn.
Chính vì thế khi những bóng đen càng lúc càng gần người hiệp sĩ cũng không hề phát hiện ra. Có điều hiệp sĩ không phát hiện không có nghĩa những thứ khác không phát hiện, con rồng dưới chân anh ta đã cảm nhận được có thứ gì đó đang tiến tới từ phía sau, nó liên tục gầm lên nhằm gây sự chú ý cho chủ nhân của mình.
Cảm nhận được tọa kỵ dưới người có hành động kỳ lạ hiệp sĩ nhanh chóng trấn an người bạn của mình rồi anh ta quay đầu lại nhìn ra sau lưng.
Ngay lập tức ánh mắt của anh ta trừng lớn trong tầm mắt của anh ta xuất hiện hình ảnh anh ta không thể tin được, người đang bay trên trời mà không phải cưỡi trên lưng rồng.
Cũng không phải hắn chưa từng nhìn thấy người bay lên trời, nhưng ma pháp đó tiêu tốn rất nhiều ma năng việc xuất hiện giữa biển rộng như thế này là không thể nào.
Nhưng hiện tại thứ xuất hiện trước mặt đã phá vỡ mọi hiểu biết của hiệp sĩ rồng, rất may hiệp sĩ rồng dù sao cũng là một quân nhân chuyên nghiệp hắn nhanh chóng làm ra phản ứng điểu khiển rồng của mình bỏ chạy hắn phải báo tin cho quân đồn trú ở cảng càng sớm càng tốt, mặc dù hắn không nhìn thấy bất kỳ hạm đội nào nhưng những kẻ kỳ lạ phía sau lưng xuất hiện ở đây rõ ràng rất không bình thường.
Rất có thể có một hạm đội xung quanh đây mà anh ta không biết.
Nhưng mọi thứ đã quá muộn, để không pháp sư tiếp cận ở khoảng cách này hiệp sĩ đã không còn cơ hội trốn thoát nữa.
Rất nhanh cơ thể đầy máu của hiệp sĩ rồng cùng tọa kỵ của anh ta đã r·ơi x·uống b·iển một hạm đội lớn đã xuất hiện ở phía đông.
Cũng giống như trận hải chiến lần trước tham gia nhiệm vụ lần này là hạm đội liên hợp số một với tất cả những chiến hạm tốt nhất được điều ra từ hai hạm đội vương quốc cùng với đó là năm mươi hai tàu vận tải các loại mang theo hai mươi nghìn quân của quân đoàn bốn cùng với ba nghìn quân của lực lượng thủy quân lục chiến.
Thủy quân lục chiến là lực lượng đặc biệt mới được thành lập sáu tháng trước khi kế hoạch đổ bộ được vạch ra, lực lượng này hiện không thuộc quyền quản lý của bất kỳ quân chủng nào mà trở thành một lực lượng riêng biệt ngang cấp với các quân chủng như lục quân hay hải quân. Ơ đây phải nói thêm hiện tại tính cả lính thủy đánh bộ Nam Tinh chỉ có ba quân chủng là lục quân và hải quân. Không quân hiện tại chỉ là một binh chủng được biên chế trong các quân đoàn, vai trò và nhiệm vụ của không quân hiện tại không đủ lớn để xây dựng một quân chủng riêng biệt.
Mang theo lực lượng viễn chính hạm đội tiếp tục rẽ sóng hướng về bờ biển của Thái Nguyệt tiến tới, những không pháp sư sắp tới thời gian hoạt động tối đa cũng đã lần lượt hạ cánh xuống boong tàu tiến hành nghỉ ngơi tiếp tế trong khi một đội khác thay thế vị trí của họ làm nhiệm vụ cảnh giới.
Doanh trại của đội hiệp sĩ rồng có nhiệm vụ tuần tra bờ biển phía đông, chỉ huy của đội hiệp sĩ rồng lúc này đang vô cùng lo lắng.
Hai hiệp sĩ rồng có nhiệm vụ tuần tra vùng biển xa lúc này chưa trở về, bình thường hai người lúc này đã hết ca phải trở về thay ca mới đúng nhưng hiện tại đã qua ba mươi phút nhưng lại không có bất kỳ tin tức nào. Điều này khiến người đội trưởng không ngừng lo lắng, hắn đã cử người đi kiểm tra nhưng hiện tại vẫn chư có bất kỳ tin tức nào.
“Mấy giờ rồi?”
Đội trưởng không nhịn được hỏi.
“Đội thay ca chỉ mới xuất phát mười lăm phút thưa đội trưởng. Có lẽ chỉ một chút trục trặc thôi không có chuyện gì xảy ra đâu!”
Bên cạnh anh ta phó đội trưởng trấn an.
Nhưng nó không giúp người đội trưởng bình tĩnh lại, anh ta di đi qua đi lại trong phòng.
“Báo cho quân phòng thủ cảng để họ cận thận.”
Cuối cùng đội trưởng quyết định cảnh báo với quân phòng thủ càng.
“Cần thiết như vậy không đội trưởng, nếu không có chuyện gì xảy ra chúng ta sẽ bị chế cười mất.”
Đội phó không tình nguyện nói, đối với hắn thậm chí là những hiệp sĩ rồng mặt mũi cực kỳ quan trọng bọn hắn không muốn bị người chê cười là yếu bóng vía.
“Đây là mệnh lệnh làm đi.”
Đội trưởng nghiêm mặt nói.
Đúng lúc này sân đáp bên ngoài doanh trại trở nên ồn ào, cả hai người đều nhìn ra ngoài cửa sổ.
Giữa sân đáp một hiệp sĩ rồng vội vã nhảy xuống lưng tọa kỵ của mình, hắn thậm chí không chào hỏi lấy những người đồng đội xung quanh mà lại chạy thẳng về hướng phòng của đội trưởng.
Thấy cảnh này cả đội trưởng và đội phó đều có cảm giác chuyện lớn xảy ra, hai người đều đồng loạt chạy ra khỏi phòng.
Cả hai gặp hiệp sĩ ngay ngoài hành lang, người hiệp sĩ này thấy hai chỉ huy của mình liền lập tức nói.
“Đội trưởng, có kẻ địch xuất hiện chúng còn cách cảng ít nhất mười hải lý.”
“Mười hải lý! Làm sao lại gần như vậy?”
Việc tuần tra biển chia làm tuần tra biển xa và tuần tra biển gần vị trí hiệp sĩ rồng này phát hiện kẻ địch đã ở vùng biển gần rồi.
“Bây giờ không phải lúc quan tâm chuyện đó. Nhanh cất cánh tất cả hiệp sĩ rồng, báo cho quân phòng thủ càng để họ kịp chuẩn bị.”
Đội trưởng vội vã nói. Tình huống hiện tại đã rất nguy hiểm, nếu không làm ra phản ứng sớm sợ rằng cảng sẽ thất thủ.
Mặc dù vị trí cảng của bọn hắn không lớn thường không phải là lựa chọn của các tàu buôn nhưng nếu chiếm được cảng này quân Nam Tình hoàn toàn có thể sử dụng làm bàn đạp tấn cồng vào nội địa.