Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 409: "Thói quen cũ"




Chương 409: "Thói quen cũ"

“Các ngươi thấy phân tích của Phạm Đức thế nào?”

Chờ Phạm Đức trình bày hoàn tất Long lên tiếng hỏi những người trong phòng.

Lần này không có người im lặng như trước một sĩ quan tham mưu khác cũng thuộc bên tham mưu hải quân lên tiếng nói.

“Bẩm bệ hạ những lời Phạm Đức nói hoàn toàn phi lý, tư lệnh đã có một trận đại thắng như vậy làm sao có thể nói ngài ấy sai lầm khiến hai tàu của ta b·ị đ·ánh chìm đâu. Đây rõ ràng là bôi nhọ, Phạm Đức hẳn ghen tỵ với chiến công của tư lệnh mới tìm cách bôi nhọ ngài ấy.”

Tham mưu này là một tay Chu Huy đề bạt vì thế khi nghe Pham Đức nói như vậy hắn đương nhiên không phải lên tiếng bảo vệ Chu Huy. Nhưng sĩ quan tham mưu trẻ tuổi này lại không biết rằng câu cuối cùng hắn nói ra đã khiến Long quyết định tương lai cho chính hắn.

Đương nhiên Phạm Đức làm sao có thể để người khác vu oan mình bôi nhọ tư lệnh như vậy, hắn vội vã đứng lên phản bác.

“Bệ hạ thần không hề có ý định bôi nhọ Chu tư lệnh, những gì thần nói đều có cơ sở. Thần cho rằng thần chỉ đang thực hiện chức trách của mình.”

“Hừ! Chức trách. Không lẽ chức trách của ngươi là phủ nhận chiến thắng của tư lệnh. Đây rõ ràng là một cuộc đại thắng nhưng từ lời của ngươi lại biến thành sai lầm của tư lệnh.”

Đương nhiên sĩ quan tham mưu này sẽ không từ bỏ như vậy, hắn tiếp tục chỉ trích Phạm Đức. Một số sĩ quan tham mưu khác cũng ngứa mắt với hành động của Phạm Đức cũng lên tiếng chỉ trích hắn.

Đương nhiên trong bộ tham mưu cũng không phải tất cả sĩ quan tham mưu đều chỉ trích Phạm Đức, vẫn có không ít người lựa chọn im lặng một số thì thờ ơ nhưng một số lại như đang lâm vào trầm tư như đang suy nghĩ điều gì đó. Nhưng thủy chung cũng không có người lên tiếng bảo vệ Phạm Đức.

Mãnh hổ nan địch quần hổ! Huống chi Phạm Đức cũng không phải mãnh hổ, hắn nhanh chóng bị dìm ngập trong lời trách mắng của mọi người, trong suốt quá trình này các tham mưu trưởng lại không nói một lời.

Toàn bộ những thứ này Long đều nhìn trong mắt, hắn thở dài ra hiệu cho Tiền Phong đang ở bên cạnh.

Tiền Phong thấy vậy lập tức quát lớn.

“Hỗn xược!”

Lời này của hắn khiến tiếng tranh cãi trong phòng đều dừng lại.

“Đây là nơi nào để các ngươi tranh cãi như cái chợ vậy hả!”

Lời của Tiền Phong đánh thức những cái đầu nóng ở đây, lúc này bọn hắn mới nhận ra các vị tham mưu trưởng cùng bệ hạ vẫn đang ở đây nghĩ tới đây tất cả đều quỳ xuống cầu xin tha thứ. Trong đó cũng có cả Phạm Đức.

Nhưng Long không để bọn hắn đứng lên mà lại hỏi.



“Các ngươi đều tốt nghiệp trường quân sự?”

Trong lời của Long ẩn chứa một cỗ hàn khí khiến mọi người trong phòng không nhịn được run lên, nhưng không ai lên tiếng.

“Bệ hạ đang hỏi các ngươi, điếc hết rồi sao?”

Lúc này Ngọc Kim Sơn giận dữ quát.

“Bẩm bệ hạ thần tốt nghiệp học viện hải quân.”

Người đầu tiên lên tiếng là Phạm Đức, hắn mặc dù quỳ nhưng vẫn thẳng lưng trả lời.

Long liếc nhìn hắn rồi lại nhìn những người còn lại chờ đợi câu trả lời của bọn hắn.

“Bẩm bệ hạ thần cũng tốt nghiệp học viện hải quân.”

Nhưng người khác cũng không thể nào im lặng sau câu hỏi của Long lần lượt trả lời.

“Các ngươi đều tốt nghiệp học viện quân sự, như vậy ta hỏi các ngươi nhiệm vụ của bộ tham mưu là gì?”

Mọi người đều liếc nhìn nhau, trong mắt đều là không hiểu tại sao bệ hạ lại hỏi câu này, mặc dù vậy bọn hắn vẫn không dám không trả lời câu hỏi của Long.

Chờ mọi người đều trả lời xong Long lại nheo mắt lại hỏi.

“Như vậy ta hỏi phân tích trận chiến vừa rồi có phải nhiệm vụ của các ngươi. Phòng tác chiến ở đâu? Đây nên là nhiệm vụ của bọn hắn không phải sao?”

Long tiếp tục hỏi, lần này hắn chỉ đích danh phòng tác chiến cơ quan chịu trách nhiệm cho các hoạt động phân tích chiến đấu.

“Bẩm…bẩm bệ hạ thần là trưởng phòng tác chiến.”

Lúc này một tham mưu lên tiếng, người này nhìn qua đã hơn bốn mươi khuôn mặt hơi ngăm đen nhưng lại không che dấu được cảm xúc hoang mang của hắn lúc này.

“Bẩm...bẩm bệ hạ đúng là như vậy...nhưng...nhưng thần cho rằng trước chiến thắng như vậy chút sai lầm hoàn toàn có thể bỏ qua.”



Tham mưu hơi do dự nói.

Nghe vậy Long nhíu mày nghiêm túc nói.

“Ta chưa từng có ý định phủ nhận chiến thắng của Chu Huy, hắn sẽ nhận được vinh quang xứng đáng cho mình. Nhưng chiến thắng là một việc sai lầm trong chiến thắng lại là một việc khác, thứ ta muốn các ngươi phân tích không phải là tìm cách định tội Chu Huy trong trận chiến này mà là từ những sai lầm nhỏ trong trận chiến rút ra kinh nghiệm để hạn chế thiệt hại trong những trận chiến tiếp theo.”

Nói rồi Long dừng một chút quét mắt mọi người xung quanh nói tiếp.

“Mặc dù lần này chiến thắng nhưng sai sót của Chu Huy đã khiến chúng ta tổn thất hai t·àu c·hiến, thứ các ngươi cần phải làm là phân tích ra những sai sót đó để trong những trận chiến tiếp theo không lặp lại nó một lần nữa. Như vậy hai t·àu c·hiến của chúng ta sẽ không mất, ba mươi hai thủy thủ cũng không t·ử t·rận. Đây chính là một trong những nhiệm vụ của các ngươi.”

Nói rồi hắn chỉ về phía Phạm Đức.

“Ngươi đứng lên đi. Kể cho ta xem ngươi mất bao lâu để đưa ra phân tích này.”

Long chỉ cho Phạm Đức đứng lên những người khác vẫn phải quỳ gối dưới sàn.

Phạm Đức nghe vậy hành lễ nói.

“Bẩm bệ hạ ngay khi nhận được tin tức thần đã lập tức bắt đầu phân tích, chỉ có điều đây chỉ là chiến báo tạm thời tin tức không quá đầy đủ thần chỉ đưa ra được như vậy.”

“Ừm! Ngươi làm rất tốt, chờ Chu Huy trở lại ngươi có thể tiệp tục hỏi hắn những vấn đề này. Tốt nhất là nên hỏi tại sao hắn lại đưa ra quyết định như vậy, ngươi học thế nào thì cứ theo như vậy mà làm không cần phải e ngại.”

Long dặn dò. Đây xem như là một thử thách, không chỉ là thử thách với Phạm Đức còn là thử thách với Chu Huy và tất cả những người trong bộ tham mưu.

“Tốt rồi! Chuyện này tạm thời để sang một bên. Nếu hạm đội đối phương chỉ còn một ngày nữa tới Nam Xa nhưng vậy có cách nào ngăn cản bọn hắn.”

Long tạm dừng chủ đề này chuyển sang vấn đề khác quan trọng hơn, đương nhiên hắn cũng để những sĩ quan tham mưu khác đứng lên.

“Bẩm bệ hạ chúng ta có thể điều hạm đội ngăn chặn bọn hắn?”

An Dật Phú lên tiếng hỏi, hắn còn không quên đưa ánh mắt về phía Đinh Xuân Lập. Là tham mưu lục quân hắn đương nhiên lo lắng quân đoàn một bị bao vây cả trên bờ lẫn dưới biển, nếu là như vậy sợ rằng quân đoàn một sẽ gặp nguy hiểm.

Nhưng trả lời hắn là cái lắc đầu của Đinh Xuân Lập.

“Hạm đội vừa mới trải qua một trận chiến cần phải tiến hành tiếp tế cùng sửa chữa, ít nhất trong hai ngày rất khó lại tiếp tục tham chiến.”

“Không thể nhanh hơn sao?”



An Dật Phú vẫn tiếp tục hỏi.

“Không thể! Thời gian này đã là rất ngắn rồi, nếu không phải đang trong thời điểm n·hạy c·ảm có một số tàu còn cần phải bảo trì ma pháp phòng thủ nữa.”

“Những tàu còn lại đâu, chúng ta vẫn còn mười lăm tàu tập hợp lại thành một hạm đội hẳn không thành vấn đề?”

Ngồi một bên Ngọc Kim Sơn hỏi.

“Đúng là không thành vấn đề, nhưng đây hầu hết đều là các tàu loại cũ sức chiến đấu có hạn nên mới giữ lại ở hậu phương. Không thể so sánh với hạm đội liên hợp.”

Hạm đội được cử đi gọi là hạm đội liên hợp, là một hạm đội không thường trực được xây dựng từ hai hạm đội thường trực là hạm đội Biển Nam và Biển Bắc. Hạm đội này lấy toàn bộ các t·àu c·hiến mạnh nhất của hai hạm đội thường trực vì thế những t·àu c·hiến còn lại chỉ là những t·àu c·hiến cũ. Có điều t·àu c·hiến cũ hay mới thì nó cũng là t·àu c·hiến bọc thép vượt trội hoàn toàn t·àu c·hiến thời đại này.

“Ta cho rằng mặc dù những tàu này đều là tàu cũ những năng lực chiến đấu của bọn hắn trước t·àu c·hiến bằng gỗ vẫn rất khả quan. Trước tiên có thể cử bọn hắn xuôi nam q·uấy r·ối hạm đội địch là được, không nhất thiết phải tiến hành quyết chiến. Chờ sau khi hạm đội Liên Hợp tiếp viện hẵng quyết chiến.”

Lúc này Lâm Xuân Tán cũng lên tiếng.

“Đúng vậy mặc dù không thể ngăn chặn đối phương tiến vào hải phận của chúng ta nhưng có thể quấy rôi khiến bọn hắn không thể dồn toàn lực .”

An Dật Phú lên tiếng ủng hộ.

Lần này Đinh Xuân lập không trả lời, hắn trầm tư một lúc liền nói.

“Đề nghị này không tồi!”

Hắn quay sang Long nói.

“Bệ hạ thần cho rằng chúng ta hoàn toàn có năng lực thực hiện kế hoạch này.”

Các tham mưu khác nghe vậy thở dài một hơi, trong chuyện này Đinh Xuân Lập một khi đã lên tiếng liền có cơ hội thành, dù sao hắn cũng là tham mưu trưởng hải quân.

“Tốt! Như vậy tập hợp những tàu còn lại thành lập hạm đội…”

Long hơi dừng một lúc, rồi tiếp tục nói.

“Gọi làm hạm đội liên hợp số hai đi để Nguyễn Thành làm tư lệnh hạm đội.”

Nguyễn Thành là tư lệnh hạm đội biển Bắc lần chiến đấu trước hắn không được tham gia, xem như lần này Long đền bù cho hắn.