Chương 399: Chạm trán (3).
“Thông báo tới toàn bộ hiệp sĩ rồng, đề bọn hắn lên không bằng mọi giá phải làm chậm tốc độ của quân địch!”
Phan Tốc Hải ra lệnh. Nếu hiện tại đã không thể kiểm soát được hải quân cũng chỉ có thể sử dụng hiệp sĩ rồng để kéo dài thời gian cho tới khi hạm đội có thể hình thành đội hình.
Mệnh lệnh tới hiệp sĩ rồng cũng rất khó khăn, Phan Tốc Hải phải điều hiệp sĩ rồng truyền tin đi tập hợp những hiệp sĩ rồng còn lại phân tán xung quanh hạm đội, chờ tới khi toàn bộ hiệp sĩ rồng tập hợp hạm đội Nam Tinh đã chỉ còn cách hạm đội liên minh hơn mười hải lý.
Đối với hạm đội liên minh khoảng cách này vẫn còn rất xa khoảng cách tác chiến nhưng với hạm đội Nam Tinh chỉ cần tới gần thêm vài kilomet nữa sẽ tiến vào khoảng cách tác chiến.
Nhưng rất may mắn cuối cùng lực lượng hiệp sĩ rồng cũng kịp tập hợp.
“Tư lệnh trinh sát báo về hiệp sĩ rồng của kẻ địch đang tiếp cận, số lương ba mươi hai.”
Sĩ quan thông tin nhanh chóng báo cáo.
“Số lượng địch quá đông trinh sát đang rút lui.”
Sĩ quan thông tin tiếp tục báo cáo.
“Thông báo toàn bộ hạm đội chuyển sang đội hình hộ tống, sẵn sàng chiến đấu phòng không. Để trinh sát của chúng ta tản ra hai cánh tách biệt với lính của đối phương của hạm đội theo dõi động tĩnh của đối phương. Còn nữa lệnh tàu trinh sát trở lại hạm nhanh.”
Chu Huy ra lệnh.
Khả năng phòng không của đội hình đơn tuyến rất kém, nếu đối phương tập hợp t·ấn c·ông tàu dẫn đầu thì các tàu phía sau không thể hỗ trợ vì thế Chu Huy không còn cách nào khác phải chuyển sang đội hình hộ tống phân tán ra bốn phía.
Đây là kiểu đội hình trong c·hiến t·ranh thế giới lần hai khi các t·àu c·hiến chủ yếu làm nhiệm vụ hộ tống tàu sân bay, rất hiển nhiên những kiểu đội hình như vậy chuyên được sử dụng để phòng không.
Đương nhiên đội hình cũng không có những mục tiêu ưu tiên như tàu sân bay vì thế những tàu hàng ngoài mới là những tàu bị vậy đánh đầu tiên.
Từ đội hình đơn tuyến muốn chuyển sang đội hình hộ tống cũng mất thời gian, và chắc chắn kẻ địch sẽ không để hạm đội Nam Tinh hoàn thành bố trí đội hình hộ tống mới t·ấn c·ông.
Văn Tú và tàu của hắn hiện đang dùng tốc độ nhanh nhất trở lại với hạm đội, tàu của hắn được phái ra trinh sát sau khi nhân được tin tức hiệp sĩ rồng của đối phương xuất hiện hắn vội vã quay đầu trở lại. Nhưng tốc độ của t·àu c·hiến làm sao có thể so sánh với tốc độ của rồng, chỉ trong thời gian ngắn hiệp sĩ rồng đã đuổi kịp tàu của hắn.
Nhìn hiệp sĩ rồng tràn ngập bầu trời phía trước trong lòng Văn Tú không khỏi run rẩy. Mặc dù hắn tự tin với năng lực phòng không của chiến hạm mình nhưng cái đống bay trên bầu trời kia một mình hắn không cân nổi.
“Kích hoạt ma pháp phòng ngự. Yêu cầu hạm đội chi viện nhanh.”
Nhìn nhận rõ tình thế là điều cần thiết của mỗi hạm trưởng, tình hình hiện tại tốt nhất nên kích hoạt ma pháp phòng ngự kéo dài thời gian.
“Tư lệnh! Xuyên Ninh yêu cầu tiếp viện, bọn họ đang bị hiệp sĩ rồng bao vây.”
Sĩ quan thông tin báo cáo.
Quan sát vị trí của các tàu trong hạm đội Chu Huy ra lệnh.
“Để tàu khu trục tách khỏi hạm đội nhanh chóng tiếp viện Xuyên Ninh.”
Về phía Xuyên Ninh toàn bộ v·ũ k·hí của tàu đều đã hướng về phía bầu trời, ngay cả pháo hạm cũng như vậy. Làm sao hải quân có thể bỏ qua sử dụng pháo hạm làm v·ũ k·hí phòng không đi được, một loại đạn pháo phòng không chuyên được phát triển để đột phá lớp vảy của lũ rồng đã được phát triển. Đáng tiếc loại đạn này chỉ có thể sử dụng cho pháo cỡ nòng lớn.
“Pháo chính pháo cạnh sườn chuẩn bị khai hỏa.”
Sĩ quan phòng không của tàu ra lệnh.
Hiểu rõ sự yếu thế trên biển về mặt không quân của mình, hải quân Nam Tinh làm sao có khả năng bỏ qua pháo chính của các t·àu c·hiến mà không biến nó thành v·ũ k·hí phòng không cơ chứ.
Bom!
Lúc này pháo hạm cũng đã khai hỏa, đứng trên boong chỉ huy một người lính đang quan sát bầu trời trong khi trên tay là một chiếc đồng hồ cầm tay, phát đạn đầu tiên p·hát n·ổ vài giây sau đó.
Quan sát v·ụ n·ổ bằng ống nhòm người lính lại nhìn đồng hồ cầm tay của mình.
“Góc nâng 40 độ thời gian nổ 3,5 giây bắn ba loạt.”
Sĩ quan phòng không ra lệnh điều chỉnh sau phát đạn đầu tiên.
“Góc nâng 40 độ, thời gian nổ 3,5 giây sẵn sàng!”
Sau khi điều chỉnh cho đạn phòng không sĩ quan v·ũ k·hí báo cáo. Loại đạn phòng không được sử dụng đương nhiên là loại đạn phòng không đời đầu sử dụng phương pháp tính thời gian nổ, không có cách công nghệ lạc hậu chỉ có thể làm như vậy.
Hiệu suất của loại đạn này không cao nhưng cũng không có cách nào đến radar lúc này còn chưa có thì làm sao trang bị đạn phòng không sử dụng radar được.
Sĩ quan phòng không vẫn dùng ống nhòm đo khoảng cách chờ đợi đối phương bay vào khu vực đã đánh dấu.
“Bắn!”
Rất nhanh đối phương đã tiến vào tầm bắn, không chút do dự sĩ quan phòng không ra lệnh.
Ngoại trừ pháo bên sườn còn lại những pháo có thể nhắm vào đối phương đều đồng loạt bắn.
Âm thanh nổ của đạn phòng không không lớn như âm thanh nổ của đạn bình thường, những làn khói bung ra giữa đội hình hiệp sĩ rồng.
Nhưng dường như các hiệp sĩ rồng lại không có bất kỳ dấu hiệu nào bị b·ắn h·ạ hay b·ị t·hương, bọn hắn vẫn tiếp tục hướng về phía Xuyên Ninh bay tới.
Rất nhanh loạt đạn thứ hai cùng thứ ba cũng p·hát n·ổ trên bầu trời, nhưng cho dù quan sát thế nào cũng không thấy hiệu quả, đối phương vẫn tiếp tục tiếp cận với tốc độ rất nhanh.
“Xem ra hiệu quả không quá tốt!”
Cũng đang quan sát trận chiến Văn Tú đánh giá, rất rõ ràng chỉ cần quan sát bằng mắt cũng nhận ra hiệu quả chiến đấu của đạn phòng khôn,g không quá tốt. Đây là lần đầu thực chiến của loại đạn mới này không đạt được hiệu quả mong muốn cũng là điều bình thường, dù sao trước đó trong huấn luyện bọn hắn cũng không có mục tiêu để luyện tập, cũng không thể để hiệp sĩ rồng của mình đi đích thân thể nghiệm phải không.
Kỳ thực nếu nói không có hiệu quả là sai lầm, chỉ có điều hiệu quả không tốt như tưởng tưởng mà thôi.
Đơn cử như lúc này có một vài con rồng đang rên rỉ đau đớn, lớp vảy của bọn nó bị mảnh văng của đạn phòng không đâm thủng, máu từ bên trong rỉ ra. Chỉ có điều mảnh văng quá nhỏ cho dù đâm trúng cũng không ảnh hưởng tới hành động của lũ rồng, cho dù mảnh văng bên trong được thiết kế để tăng tỷ lệ đâm xuyên vảy của đối phương cũng như vậy. Giống như là con người bị đứt tay vậy, mặc dù có chút đau nhưng lại không ảnh hưởng tới sinh hoạt hằng ngày.
Nhưng nếu là đạn phòng không 20mm lại là khác, cũng không hoàn toàn đúng là đạn phòng không, bởi vì kẻ địch là rồng giống loài có lớp vảy rất cứng cáp nên đạn phòng không hiện tại cũng là đạn xuyên giáp.
Chỉ thấy lúc này một cơn mưa ánh sáng xuất hiện trong mắt các hiệp sĩ rồng.
Rống!
Tiếng rống đau đớn của một con rồng vang vọng! Dưới thân nó có hai lỗ máu xuất hiện, lỗ máu này lớn bằng cả bàn tay không giống như v·ết t·hương nhỏ của mảnh văng gây ra.
“Né tránh, né tránh!”
Đội trưởng hạ lệnh, hắn dẫn đầu tiến hành tránh né đường đạn. Những người khác cũng ngay lập tức phá đội hình để né tránh đường đạn tới.
Mặc dù uy lực của súng phòng không rất không tệ nhưng dù sao số lượng có hạn, hoàn toàn không thể áp hơn ba mươi hiệp sĩ rồng bọn hắn.
“Tấn công, t·ấn c·ông! Nhanh!”
Những hiệp sĩ rồng không bị nhắm tới nhanh chóng tăng tốc lao về phía Xuyên Ninh, thi thoảng có vài viên đạn phòng không sượt qua nhưng nếu không thể bắn trúng ít nhất góc 45 độ thì đừng mong gây ra thiệt hại cho lũ rồng.
Đã vào tầm niệm ma pháp, các hiệp sĩ niệm lên hỏa cầu thuật bắn về phía Xuyên Ninh, những hỏa cầu này v·a c·hạm với ma pháp phòng thủ bên ngoài nổ tung ra tạo nên một lớp tường lửa che đi tầm nhìn của các pháo thủ.
“Tăng tốc!”
Nhân cơ hội này người đội trưởng chớp lấy thời cơ niệm một phong ma pháp thổi vào hai cánh tọa kỵ của mình. Thời điểm tiếp cận t·àu c·hiến đối phương luôn là thời điểm nguy hiểm nhất, bọn hắn buộc phải tăng tốc nếu không muốn bị pháo ma pháp bắn trúng.
Những người khác cũng biết điều đó, ngay sau mệnh lệnh của đội trưởng bọn hắn đều dùng phong ma pháp hỗ trợ cho tọa kỵ của mình tăng tốc. Nhưng!
Bụp!
Một âm thanh v·a c·hạm vang lên, trong không gian với những t·iếng n·ổ như thế này gần như không ai có thể nghe ra âm thanh đó. Nhưng kết quả của âm thanh này lại thể hiện trước mắt toàn bộ hiệp sĩ rồng.
Một v·ết t·hương khổng lồ xuất hiện ngay dưới cánh con rồng của người đội trưởng, toàn bộ phần dưới cánh và chân trai của nó tựa như bị một thứ gì đó xoắn nát.
Rống lên đầy đau đớn rồng của người đổi trưởng không còn giữ được thăng bằng đôi cánh vô lực rũ xuống rơi thẳng xuống biển.
Người đội trưởng cũng vì thay đổi đột ngột này mà bị văng ra khỏi lưng tọa kỵ của mình, mọi chuyện diễn ra quá nhanh không ai kịp phản ứng chỉ có thể trơ mắt nhìn đội trưởng của mình bị nước biển nuốt chửng.