Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 372: Vân Ngọc (2)




Chương 372: Vân Ngọc (2)

Thành Kim Lăng đã thay đổi rất nhiều, ngoại trừ nhiều công trình được xây dựng hơn, nhiều người qua lại hơn hay nhiều xe ngựa hơn thì trên những con phố của Kim Lăng cũng đã bắt đầu xuất hiện những cỗ xe kỳ lạ.

Những cỗ xe này chỉ có hai bánh nhưng lại có thể thăng bằng chạy trên đường mà không ngã điều mà bất kỳ ai ở thế giới này đều cho rằng là không thể.

Trên con đường dẫn tới phòng đấu giá của viện kỹ thuật quốc gia có một cỗ xe như vậy, người điều khiển chính là vị tiểu thư gọi Vân Ngọc người chỉ mới tới Kim Lăng vài ngày trước.

Có lẽ lần đầu tiên sử dụng khiến vị Vân Ngọc tiểu thư này còn chưa quá quen thuộc với cỗ xe nàng thi thoảng vẫn còn rung lắc.

Một cỗ xe ngựa chạy theo sau lưng nàng cùng hai người hầu nàng mang theo, bọn họ đều ngồi ở vị trí xa phu điều khiển xe ngựa đi sau lưng tiểu thư nhà mình.

“Tiểu thư cẩn thận ngã.”

Người hầu gái còn liên tục nhắc nhở tiểu thư nhà mình cẩn thận ngã mặc dù tiểu thư nhà nàng không phải loại chỉ một cú ngã liền có thể b·ị t·hương. Nhưng nàng vẫn lo lắng, dù sao đây là loại phương tiện di chuyển mới lạ nàng thật sự chưa gặp bao giờ nên cho dù thực lực của tiểu thư nhà nàng rất cao thì việc lo lắng là bình thường.

Nhưng tiểu thư nhà nàng lại có vẻ như không để tâm tới lo lắng của nữ hầu nhà mình mà vẫn tiếp tục băng băng trên đường, thi thoảng tránh né những xe ngựa chạy phía trước, mỗi nơi nàng đi qua đều thu hút ánh nhìn từ tất cả mọi người.

Bọn họ không nhìn vào tiểu thư mà nhìn vào cỗ xe kỳ lạ dưới người nàng, dù sao nhan sắc của vị tiểu thư rất bình thường không có cái gì gọi là đặc biệt thu hút.

Còn tiểu thư nàng cũng không thèm để ý tới ánh mắt của mọi người xung quanh mà vẫn tiếp tục đạp trên còn xe của mình hướng về phòng đấu giá của viện kỹ thuật quốc gia.

Không mất quá nhiều thời gian vị tiểu thư đã xuất hiện trước cổng của viện kỹ thuật quốc gia, có người đã chờ sẵn ở đó lập tức tiến lên đón nàng.

“Ha ha Vân Ngọc tiểu thư đã lâu không gặp, tiểu thư vẫn khỏe chứ?”

Người tới là một đàn ông trung niên tầm năm mươi tuổi hắn khoác trên người một bộ quần áo hoa lệ, trên cổ áo còn có cả biểu tượng đặc biệt. Đây là biểu tưởng của một nhãn hàng thời trang mới nổi gần đây của Nam Tinh, biểu tượng này hiện rất thịnh hành trong giới quý tộc và thương gia chỉ có những kẻ có tiền mới mua nổi quần áo của nhãn hàng thời trang này.

Trung niên hiển nhiên là một người có tiền, hắn có rất nhiều tiền là chủ của một thương đoàn hàng đầu tại vùng phía nam lục địa. Hắn cũng là một người hợp tác làm ăn với Vân Ngọc tiểu thư.



“Cảm ơn Lưu Phi tiên sinh quan tâm, sức khỏe của ta rất tốt. Vậy còn ngài?”

Vân Ngọc tiểu thư thấy trung niên liền tiến tới bắt tay với hắn.

“Ha ha! Nhờ phúc của tiểu thư ta rất khỏe!”

Lưu Phi tiên sinh trả lời, rồi ông ta nhìn cỗ xe dựng bên cạnh hỏi.

“Vân Ngọc tiểu thư ngài thấy loại xe đạp này thế nào? Có thể thay thế được xe ngựa sao?”

Không sai phương tiện Vân Ngọc tiểu thư sử dụng chính là xe đạp, hơn nữa còn là thiết kế xe đạp hiện đại chứ không phải những loại xe đạp trong thời kỳ đầu.

Vân Ngọc tiểu thư nhìn chiếc xe đạp dựng bên cạnh lắc đầu nói.

“Nói thay thế ngựa thì không thể, nhưng nó sẽ giảm đi phần nào nhu cầu với các loại vật kéo. Thậm chí ta cho rằng nếu sản xuất đủ nhiều thì phần mà các vật kéo không thể đáp ứng được sẽ thuộc về xe đạp.”

“Ồ! Tiểu thư đánh giá cao thứ này như vậy?”

Lưu Phi nghe vậy rất bất ngờ, là đồng bạn hợp tác nhiều năm hắn khá hiểu nữ nhân trước mắt này, nàng có một ánh mắt rất sắc bén có thể nhìn ra những cơ hội làm ăn mà đến một thương nhân lõi đời như hắn cũng không nhìn ra. Vì thế khi nghe đánh giá của nàng về xe đạp Lưu Phi càng có lý do cho đợt đấu giá lần này.

“Chỉ là cái nhìn cá nhân của ta thôi tiên sinh không cần phải để ý.”

Vân Ngọc tiểu thư khiêm tốn trả lời.

“Tiểu thư không cần khiêm tốn như vậy! Cũng sắp tới giờ rồi chúng ta vào thôi.”

Lưu Phi nói xong dẫn theo ba người Vân Ngọc cùng người hầu của mình tiến vào phòng đấu giá, tới sảnh tiếp khách ông ta giao cho lễ tân một tấm thiệp mới sau đó được lễ tân dẫn tới phòng đầu giá.



“Nơi này vậy mà có nhiều phòng như vậy!”

Đi theo sau Lưu Phi hầu gái không tin được nói.

“Quý khách có điều không biết, nơi này có tổng cộng sáu phòng đấu giá. Thông thường có thời điểm một ngày tiến hành đấu giá tới vài chục loại kỹ thuật khác nhau nên mới phải xây nhiều như vậy.”

Đi phía trước đoàn người tiếp tân lên tiếng trả lời.

“Vài chục, nhiều như vậy.”

Hầu gái nghe vậy không thể tin vào tai mình.

“Đúng vậy thưa quý khách, ở đây là nơi tiến hành đấu giá toàn bộ kỹ thuật trong vương quốc có nhiều loại là chuyện rất bình thường.”

Vừa nói tiếp viên vừa dẫn mọi người tiến vào phòng đấu giá, nơi này hiện tại đã có rất nhiều người hiển nhiên lần này có không ít người nhìn trúng sản phẩm đấu giá.

Năm người được dẫn tới một vị trí khá gần với đài đấu giá sau đó tiếp tân liền rời đi. Bởi vì chưa tới thời điểm đấu giá diễn ra nên mọi người cũng chỉ có thể cùng trò chuyện g·iết thời gian.

Đột nhiên trong khóe mắt Vân Ngọc tiểu thư phát hiện một thân ảnh bí ẩn, đó là một nữ nhân bên người nàng rất nhiều người đi theo.

Nữ nhân này nhìn rất bình thường không có gì đặc biệt nhưng Vân Ngọc cảm giác được khí tức quen thuộc trên người nữ nhân kia, không phải của người quen mà là kẻ thù.

Đương nhiên Vân Ngọc không quen biết với nữ nhân kia, nhưng linh quang trong đầu nàng đột nhiên hiện ra, có lẽ nàng biết nữ nhân này là ai.

“Tiểu thư!”

Một bên hộ vệ của Vân Ngọc lên tiếng, hắn ta ghé sát vào tai Vân Ngọc đưa ánh mắt về phía nữ nhân mới tiến vào. Xem ra hắn cũng nhận ra vấn đề về nữ nhân kia.



“Không cần quan tâm, làm chuyện của chúng ta là được.”

Vân Ngọc lên tiếng dặn dò.

Lại Nguyệt cũng cảm nhận được xao động ma pháp trong cơ thể mình, vốn dĩ ngày hôm nay nàng tới đây chỉ nhằm mục đích quan sát cuộc đấu giá cùng các thương đoàn của Thánh quốc.

Dù sao xe đạp là một lựa chọn vua của Nam Tinh gợi ý cho nàng.

Lại Nguyệt đã chính thức xác nhận việc tuyến đường sắt đông tây không thể hoàn thành trước khi c·hiến t·ranh xảy ra, thậm chí là một hai năm sau khi chiến tránh xảy ra vì thế Thánh quốc không còn cách nào khác phải từ bỏ việc đầu tư vào tuyến đường sắt, để dồn lực cho chuyện khác.

Mặc dù như vậy với những tuyến đường sắt sẵn có đã có thể rút ngắn khoảng hai mươi ngày vận chuyển, ngoài ra vua của Nam Tinh còn gợi ý cho nàng cái phương tiện gọi là xe đạp này có thể giúp tiết kiệm sức kéo từ ngựa hay trâu bò. Đây là một công cụ rất tốt giúp Thánh quốc có thể tiết kiệm sức kéo của họ cho các công việc quan trọng hơn.

Vì thế hôm nay nàng tới đây cùng với những thương đoàn hàng đầu Thánh quốc chính là để mua công nghệ sản xuất xe đạp.

Nhưng Lại Nguyệt cũng không ngờ được tại đây nàng lại cảm nhận được dấu ấn ma pháp trong người mình đang giao động.

Dấu ấn ma pháp này không phải bình thường nó chính là điểm neo kết nối với thế giới của thần linh, đây là dấu ấn ma pháp được đích thân thần linh đánh vào người nàng chỉ có nó đại ma pháp giáng thế mới có thể kích hoạt.

Nhưng hôm nay dấu ấn này vậy mà có dị động, Lại Nguyệt không hiểu tại sao dấu ấn ma pháp lại dị động như vậy nên nàng chỉ đành dùng ma pháp của mình áp chế nó xuống.

Nếu Lại Nguyệt biết tại sao dấu ấn có dị động, có lẽ nàng sẽ không làm như vậy. Đáng tiếc nàng đã bỏ qua một cơ hội tốt.

Cuộc đấu giá diễn ra không lâu sau đó, rất hiển nhiên các thương đoàn của Thánh quốc thành công mua được hạng kỹ thuật này.

Lưu Phi cùng Vân Ngọc mặc dù rất cố gắng như họ không thể đấu lại nguồn lực khổng lồ từ Thánh quốc chỉ có thể thở dài rời đi.

“Vân Ngọc tiểu thư, mặc dù rất tiếc nuối nhưng hợp tác của chúng ta không thành rồi.”

Lưu phi nói.

Lần này bọn hắn cùng hợp tác muốn mua kỹ thuật sản xuất xe đạp, đúng vậy mặc dù thương đoàn của Vân Ngọc còn chưa trải qua xét duyệt không có tư cách tham gia đấu giá nhưng Lưu Phi lại khác. Thương đoàn của hắn đã đủ điều kiện tham gia đấu giá, vì thế cả hai quyết định hùn vốn muốn mua kỹ thuật xe đạp về sản xuất.

Dù sao cũng không có ai cấm chuyện này. Đáng tiếc mặc dù bọn họ rất giàu có nhưng cuối cùng cũng không thể chiến thắng được Thánh quốc.